Giáo viên trường chuyên biệt: Dạy học bằng cả trái tim
Đối với họ, một tiết học thành công đôi khi chỉ đơn giản là không em nào… chạy ra khỏi lớp. Chuyện học sinh tự làm đau mình và “tấn công” luôn cả thầy cô giáo là quá bình thường. Những lớp học như thế cần rất nhiều tình thương, sự nhẫn nại và tỉ mỉ của các thầy cô giáo.
Cô Nguyễn Thị Hồng Thu trong một tiết dạy
Lớp học hình vòng cung
Đang dạy ở một trường tiểu học ở quận trung tâm Đà Nẵng, cô giáo Nguyễn Thị Hồng Thu làm đơn tình nguyện xin về giảng dạy tại Trường Chuyên biệt Tương Lai khi ngành GD-ĐT Đà Nẵng có chủ trương kêu gọi giáo viên trẻ tình nguyện về trường.
Phòng học của lớp D5 do cô Thu đứng lớp có 10 HS, bàn ghế được bố trí hình vòng cung, cô giáo đứng ở giữa để HS có thể theo dõi bài giảng thông qua ngôn ngữ cử chỉ. “Với HS khiếm thính, giáo viên không chỉ sử dụng ngôn ngữ của đôi bàn tay mà còn là ánh mắt, nét mặt biểu cảm để các em cảm nhận và nắm bắt nhanh bài học”. Trẻ khiếm thính thường gặp khó khăn về giao tiếp nên cô Nguyễn Thị Hồng Thu cùng các giáo viên trong tổ Khuyết tật thính giác đã áp dụng phương pháp giảng dạy song ngữ cho môn Tiếng Việt.
Theo đó, ký hiệu sẽ được giáo viên dạy trước, viết sau; mỗi tiết dạy gồm 3 phần: Ký hiệu ngôn ngữ, viết và đọc. Sự thay đổi về mặt phương pháp đã đem lại hiệu quả rõ rệt khi vốn từ của học sinh tăng lên nhiều, các em cũng chú ý và hào hứng hơn trong giờ học. Trẻ khiếm thính thường hay nói ngược, nên cô Hồng Thu cũng nhờ phụ huynh khuyến khích HS tự nhắn tin chúc mừng cô giáo trong các dịp lễ, tết hoặc xin phép nghỉ học hay muốn hỏi han, tâm sự gì với cô giáo. “Đây cũng là một cách để giúp HS thành thạo hơn trong cách diễn đạt, viết câu. Nhờ vậy, mình sẽ biết được các con có viết ngược không để còn chỉnh sửa kịp thời, giúp con quen dần với tư duy logic”.
Lớp chỉ có 10 HS, nhưng cô giáo không vì thế mà đỡ vất vả. HS nhỏ tuổi nhất, cũng là HS ra lớp đúng tuổi, trò lớn nhất đã 14 tuổi. Ý thức bảo vệ máy trợ thính của các em chưa có và máy trợ thính cũng không hỗ trợ nhiều cho HS vì hầu hết là máy được tài trợ, không phù hợp với độ điếc của HS. Rồi có nhiều từ mang tình hình tượng mà để giải thích cho HS thì không hết nghĩa, tranh minh họa lại không có. Như để cho HS hiểu được các cấp độ của từ “xinh đẹp”, chẳng hạn như “dễ thương”, buộc GV phải đặt trong một ngữ cảnh.
“Để duy trì nề nếp cho một lớp học với nhiều tâm lý lứa tuổi khác nhau thì GV đòi hỏi phải khéo léo, vừa phải hiểu tính cách của từng em, nắm bắt được những thay đổi tâm lý dù là nhỏ nhất để có thể có những cách xử lý tình huống phù hợp. Đối với những HS ra lớp muộn hoặc lưu ban thì độ tuổi này cần phải được trang bị các kiến thức về giáo dục giới tính, rồi những “ẩm ương” của độ tuổi mới lớn, thích khẳng định bằng cách “bắt nạt” bạn…” – cô Hồng Thu chia sẻ.
Cho đến bây giờ, cô Thu vẫn không quên được cậu học trò đặc biệtcủa năm đầu tiên nhận dạy lớp khiếm thính. “Lớp có một em đa tật, bị cả tự kỷ dạng tăng động, cứ thỉnh thoảng lại vùng chạy ra khỏi lớp. Mình luôn trong tư thế sẵn sàng chạy chân đất đuổi theo trò vì HS khiếm thính nên có gọi, các em cũng không nghe được, chỉ có cách mặt đối mặt mới đưa được em trở lại lớp. Với học trò bình thường chỉ chắc mới nghĩ đến chuyện đó thôi cũng đã bực, nhưng HS của mình đã chịu nhiều thiệt thòi, cứ nghĩ thế thì mọi việc sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều”.
Video đang HOT
Thầy Nguyễn Xuân Việt dạy tiết giáo dục cá nhân cho một HS khó khăn về đọc.
Trao yêu thương nhận lại ngọt ngào
Một giờ dạy của thầy Nguyễn Xuân Việt (Trung tâm Hỗ trợ phát triển giáo dục hòa nhập Đà Nẵng) hiếm có khi nào đi đúng trình tự của các bước trong giáo án. Thậm chí, có khi suốt tiết học, thầy chỉ làm được mỗi việc là làm sao cho HS thôi không khóc, có những tiết học, thầy giáo ướt đẫm mồ hôi vì cùng với HS chơi đuổi bắt ở ngoài sân chơi.
Năm đầu tiên nhận công tác tại Trường Phổ thông chuyên biệt Nguyễn Đình Chiểu, nay là Trung tâm Hỗ trợ phát triển giáo dục hòa nhập Đà Nẵng, thầy giáo trẻ Nguyễn Xuân Việt phải mất 2 tháng mới bắt đầu làm quen được với công việc thực tế. “Năm đó, tôi được phân công là giáo viên hỗ trợ của lớp 2 – đây là lớp có HS khuyết tật trí tuệ nặng nhất của trường.
Công việc của giáo viên không chỉ đơn thuần là dạy mà còn kiêm đủ thứ việc không tên khác: Vệ sinh cho những HS không làm chủ được việc tiểu tiện, đại tiện, có những em lúc nào cũng nhễu nước dãi ướt hết cả áo… Bằng tình yêu thương và cả vốn kiến thức có được từ khóa học ngắn hạn về chăm sóc, trị liệu cho trẻ khuyết tật, hơn 10 năm qua, thầy giáo Việt luôn tìm tòi những phương pháp dạy học phù hợp với bệnh trạng của từng HS. Như trường hợp của bé N.T.T.T – gặp hội chứng khó khăn về đọc, thầy Việt áp dụng phương pháp cho HS học từ nguyên khối luôn chứ không đánh vần nữa vì HS tham gia các tiết giáo dục cá nhân khi đã gần xong năm học lớp Một.
Ví dụ như muốn HS nhớ từ “gối” thì phải gắn với cái gối, nếu không có vật cụ thể thì phải gắn với mô hình hoặc động tác minh họa. Trong 45 phút của tiết dạy, hai thầy trò chỉ nhắc đi nhắc lại 5 từ nhưng không phải lúc nào T. cũng đọc đúng. Thỉnh thoảng, thầy Việt phải dừng lại, cho T. chơi các trò chơi thăng bằng để em tập trung chú ý. Lớp học chỉ có một thầy một trò nhưng không vì thế mà giáo viên bớt đi sự vất vả.
HS của thầy Việt đã có khoảng 15 em học hòa nhập hoàn toàn tại các trường tiểu học, THCS. Thầy Việt cho biết, với HS khuyết tật, mỗi em có một mức độ tiếp nhận, tính cách và thể trạng khác nhau nên giáo viên phải linh hoạt trong tổ chức, sử dụng phương pháp giảng dạy; xây dựng mục tiêu giáo dục dài hạn, ngắn hạn rồi chia nhỏ để “vừa hiệu quả vừa đỡ sốt ruột”.
“Trẻ khuyết tật thường rất tinh ý, ai yêu thương, quan tâm các em thật lòng, các em đều biết cả. Khi bé biết mình được thầy cô giáo dành trọn sự yêu thương, chăm chút thì GV dễ kích thích được sự phát triển của trẻ” – thầy Nguyễn Xuân Việt chia sẻ.
Hà Nguyên
Theo GDTĐ
'Học sinh' Trương Nguyện Thành gửi thư cho thầy cô ngày 20/11
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, GS Trương Nguyện Thành đặt mình vào vị trí của học sinh, gửi lời chúc mừng và nhắn nhủ đến thầy cô. Ông cho rằng giáo viên phải học cách dạy học.
Khi tương lai cần những người có thể ứng dụng kiến thức để giải quyết các vấn đề phức tạp, việc nhớ và lưu trữ kiến thức là việc của những robot.
Với chiếc điện thoại thông minh, chúng em có thể truy cập thông tin bất kỳ lúc nào và bất kỳ nơi đâu. Thế tại sao thầy cô vẫn bắt chúng em phải bỏ thời gian học thuộc lòng những kiến thức mà nhiều lúc chúng em không biết dùng nó như thế nào?
Khi tương lai cần tinh thần cộng tác, trong lớp, chúng em phải tranh đua với nhau để có điểm tốt.
Khi tương lai cần con người có kỹ năng phản biện, trong lớp, chúng em phải ngoan ngoãn lắng nghe và tốt hơn hết không nên có ý kiến trái chiều.
Khi tương lai cần những con người sáng tạo, trong lớp, chúng em phải thuộc lòng những giải pháp mẫu, bài mẫu. Thế khi phải giải quyết những vấn đề mà không nằm trong các giải pháp mẫu nào đã học, chúng em phải làm gì đây? Phải chăng đó là lý do bạn bè chúng em khi ra trường đại học khó kiếm việc làm?
GS Trương Nguyện Thành chụp ảnh cùng sinh viên. Ông từng "chiếm sóng" mạng xã hội hồi tháng 4/2017 với hình ảnh mặc quần đùi, áo thun lên lớp giảng bài cho sinh viên ở ĐH Hoa Sen, TP.HCM. Ảnh: NVCC.
Thưa quý thầy cô, môi trường sống của chúng em ngày nay thay đổi rất nhiều so với lúc thầy cô lớn lên. Ngày xưa, thầy cô không bị phân tâm bởi công nghệ. Trong khi ấy, tuổi trẻ chúng em có quá nhiều thứ chi phối độ tập trung, chưa nói đến yêu đương tuổi học trò.
Khi ngồi yên lặng để lắng nghe những thông tin thầy cô đọc từ các trang powerpoint trên máy tính, thật sự, chúng em cảm thấy chán ngấy và buồn ngủ khi phải học một cách thụ động như thế. Thầy cô có thể phê phán chúng em thiếu thái độ nghiêm túc trong việc học.
Thưa thầy cô, nếu thầy cô lớn lên trong môi trường sống như hôm nay, thầy cô cũng không khác hơn chúng em đâu. Thế thầy cô có thấu cảm được những thử thách của chúng em ngày hôm nay không? Nếu có thì làm sao để chúng em có thể cảm thấy thích thú khi vào lớp học của thầy cô?
Nếu mục tiêu của giáo dục là đạo tạo những con người có giá trị cho cá nhân, gia đình và xã hội, hiệu quả của giáo dục nên đánh giá bằng giá trị của những con người mà thầy cô đào tạo. Thành công của thầy cô là những con người mà 10, 20 và có thể 50 năm nữa quay lại tìm thầy cô để nói lời cảm ơn "Nhờ thầy cô mà em có ngày hôm nay".
Học là một quy trình chuyển giao kiến thức từ người dạy cho người học. Hiệu quả của quy trình này được đánh giá bằng khả năng ứng dụng kiến thức của người học trong môi trường sống thực tế.
Quy trình này chịu ảnh hưởng bởi môi trường sống của người học. Và nếu chúng ta đánh giá hiệu quả việc học như trên, việc thầy cô dạy như thế nào, ứng dụng công nghệ hay không, xây dựng không khí lớp học như thế nào... để đạt được mục tiêu ấy là trách nhiệm của thầy cô.
Trong khi thầy cô khuyên bảo chúng em phải phát triển khả năng học suốt đời, thế thầy cô đã học được gì trong việc học hỏi các phương pháp giảng dạy mới để đào tạo con người của tương lai chứ không phải cho quá khứ?
Có lẽ, việc dạy học ngày nay cũng cần phải học dạy.
Cảm ơn sự quan tâm của quý thầy cô. Cảm ơn quý thầy cô đã chọn nghề trồng người và xin chúc quý thầy cô một ngày nhà giáo thật đầy ý nghĩa.
Đại diện cho tất cả học sinh, sinh viên Việt Nam.
Em Trương Nguyện Thành!
Theo Zing
Khi phụ huynh can thiệp quá sâu vào chuyện giáo dục trong nhà trường Khi phụ huynh can thiệp quá sâu vào việc dạy và giáo dục học sinh ở trường sẽ gây khó khăn cho giáo viên trong việc dạy và giáo dục các em. Hiện nay, vẫn còn những phụ huynh không quan tâm đến việc học của con, thậm chí không bao giờ hợp tác với giáo viên ngay cả khi thầy cô yêu...