Gia đình bạn trai cấm yêu vì em là gái miền Tây
Cha mẹ bạn trai cấm cản vì cho rằng người miền Tây như em không đàng hoàng, đàn bà con gái thì chỉ biết đi làm gái tiếp thị bia, massage…
Em là người miền Tây, còn anh miền Trung. Ba mẹ và cả dòng họ nhà anh cho rằng người miền Tây không đàng hoàng, đàn bà con gái thì chỉ biết đi làm gái tiếp thị bia, massage. Mặc dù gia đình em có nề nếp và gia giáo, em cũng được nuôi dạy đàng hoàng, có nghề nghiệp ổn định.
Anh vì chữ hiếu mà đã chấp nhận rời xa em. Tình cảm 3 năm của chúng em không thể nào so sánh được với tình thương gần 30 năm của cha mẹ dành cho anh được, em cũng hiểu điều này. Chúng em không còn gặp mặt nhau nhưng vẫn không kiềm lòng được nên thi thoảng vẫn nhắn tin cho nhau, có lần anh nhắn cho em rằng: “Rồi anh sẽ ân hận vì đã để mất em, anh nhớ em nhiều lắm”.
Em thì không thể bất chấp tất cả để đến với anh được vì làm vậy anh sẽ mang tiếng bất hiếu với gia đình và dòng họ. Nhưng em và anh vẫn còn yêu nhau rất nhiều. Em phải làm sao đây? (Thúy Vy)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Thúy Vy thân mến,
Gặp được nhau, thương yêu nhau đã là khó rồi, để duy trì tình yêu của mình lại càng khó gấp bội, tôi hiểu hoàn cảnh của em hiện tại. Yêu và được sống với người mình yêu không gì hạnh phúc bằng, nhưng dường như cuộc sống luôn đặt ra những khó khăn trở ngại để thử thách con người.
Vấn đề em đặt ra, tôi cảm nhận được khá rõ nỗi băn khoăn mà em đang gặp phải về định kiến của gia đình anh ấy.
Video đang HOT
Miền Bắc, Trung, Nam của đất nước chúng ta đều là một phần của quốc gia thống nhất. Tổ quốc chúng ta toàn vẹn về mặt lãnh thổ từ Bắc chí Nam, nhưng mỗi vùng miền có điều kiện tự nhiên, khí hậu và lịch sử hình thành nếp sống tạo nên tính cách khác nhau khá rõ trên đa số dân cư. Có lẽ em cũng rất hiểu tại sao gia đình anh ấy lại có định kiến như vậy.
Như em biết, con gái miền Tây đa số được ba mẹ rất cưng chiều ít phải làm lụng từ nhỏ. Điều kiện làm ăn sông nước vất vả nên công việc chủ yếu từ bao đời là đán.h bắt và công việc ấy dành cho đàn ông, nên những cô gái thường chăm lo việc nhà, ít được đi học và an phận ở nhà lo nội trợ.
Từ nếp sống đó dẫn đến suy nghĩ trong nhiều gia đình miền Tây muốn con gái của họ lấy được những người chồng giàu có để được nương nhờ. Hơn thế nữa, nhiều cô gái không được học hành nên sự hiểu biết còn hạn hẹp. Một số ít vì không phải bươn chải cực khổ, nên vẻ đẹp như nét duyên trời cho, cộng thêm giọng nói ngọt ngào là nguyên nhân thu hút họ vào những ngành nghề nhạy cảm mà xã hội không chấp nhận được.
Hiểu được những điều đó, em hãy thông cảm cho gia đình anh ấy, bởi lẽ định kiến đã ăn sâu vào họ do nhiều nguyên nhân thực tế. Có thể họ đã nghe từ phía nhiều người hoặc chứng kiến nhiều cô gái miền Tây cư xử không tốt.
Các vùng văn hóa riêng biệt nên khi hai con người nam nữ của những vùng ấy mà yêu nhau thì thường dừng lại để cân nhắc khi muốn tiến đến hôn nhân. Đặc biệt sự đắn đo lại chủ yếu đến từ người lớn, vì họ mong muốn con cái sau khi kết hôn phải hợp nhau toàn diện về nết ăn ở, sinh hoạt, sở thích, ẩm thực, giao tiếp lễ nghĩa… để có những cư xử hòa hợp trong hôn nhân khi đối diện các vấn đề xảy ra trong cuộc sống.
Chắc chắn rằng không phải cô gái miền Tây nào cũng như vậy. Không phải thời nào cũng giống nhau. Bởi những người sinh ra trong gia đình được giáo dục đàng hoàng, được ăn học đến nơi đến chốn rất giỏi từ việc gia đình đến việc xã hội do chính nét duyên vùng miền mang lại. Thêm vào đó là sự học hỏi văn hóa và cư xử tế nhị, hiểu biết làm cho cuộc sống của họ rất thành công và biết tôn tạo hạnh phúc gia đình.
Tôi rất hiểu tình cảnh của em bây giờ. Vì gia đình anh ấy chưa nhận ra thực chất em là người như thế nào. Em sinh ra trong gia đình được giáo dục tử tế, được học hành và có nghề nghiệp ổn định, em hãy thể hiện điều này cho gia đình anh biết để xóa bỏ định kiến. Vấn đề này thuộc về ý thức hệ nên việc thay đổi không phải dễ dàng, không phải một sớm một chiều. Vì thế hai em phải thực sự kiên nhẫn, mất một thời gian và chuẩn bị sẵn cách thức để thuyết phục gia đình.
Trở lại câu chuyện em kể, dường như tình cảm của 2 em chưa đủ lớn để vượt qua những ngăn cản của gia đình. Đó là nguyên nhân làm cho các em vẫn chưa cố gắng tìm giải pháp thuyết phục gia đình anh ấy mà đành chấp nhận chia tay nhau.
Do đó, việc trước mắt hai em cần làm là xác định lại tình cảm dành cho nhau như thế nào. Nếu thực sự tin tưởng, yêu thương nhau, em và anh ấy hãy tìm cách thuyết phục gia đình nhưng phải từ từ theo kiểu “mưa dầm thấm lâu”. Có thể nhờ những người thân, người có sức ảnh hưởng để họ nói giúp. Quan trọng hơn hết là em cần chia sẻ với bạn trai để anh ấy hiểu, từ đó cùng em thuyết phục ba mẹ.
Khi có cơ hội gặp gỡ gia đình anh ấy, em phải chứng tỏ được sự chín chắn, trưởng thành, nghiêm túc trong tình yêu dành cho anh ấy. Theo thời gian, tiếp xúc dần, thấy được các đức tính tốt, ưu điểm và tài năng của em, dần dần gia đình anh ấy sẽ suy nghĩ lại. Việc này đòi hỏi hai em phải thật kiên nhẫn, tế nhị và khéo léo.
Tình yêu của em và anh ấy dù đã được 3 năm nhưng ví như một cây non mới trồng. Muốn cây có thể đứng vững trước bão tố, bản thân cái cây đó phải có sức sống trước đã. Trước khi tìm cách giải quyết vấn đề về phía gia đình, hai em nên vun đắp cho tình yêu của mình vững vàng, khẳng định sự cần có nhau và khéo léo thuyết phục gia đình anh ấy.
Tôi tin rằng, với tình yêu chân thành, sự hiểu biết và cư xử đúng mực sẽ giúp các em vượt qua thách thức này để xây dựng một gia đình hạnh phúc. Đó chính là minh chứng cho ba mẹ và họ hàng anh ấy thấy rõ hai em sinh ra để dành cho nhau, cùng nhau tôn tạo cuộc sống và hạnh phúc.
Theo VNE
Tôi không hạnh phúc chỉ vì là gái miền Tây
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Tây sông nước, tôi đã có một tuổ.i thơ thật khó khăn vì kinh tế gia đình không khá giả.
Tôi thường xuyên theo dõi chuyên mục tâm sự này và đọc những tâm sự của hiều hoàn cảnh gia đình để có kinh nghiệm sống cho bản thân mình. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng làm tất cả những gì có thể để không phải góp thêm một câu chuyện buồn vào chuyên mục này. Nhưng cuộc sống có những điều gọi là định mệnh và khi nó xảy ra chúng ta không thể làm gì khác hơn ngoài việc chấp nhận nó.
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Tây sông nước, tôi đã có một tuổ.i thơ thật khó khăn vì kinh tế gia đình không khá giả. Tôi đã cố gắng học tập và làm việc phụ giúp gia đình từ nhỏ, tôi đã có ý chí tự lập từ đó, rồi tôi lớn lên rời xa quê lên thành phố này để học tập và nuôi ý chí một ngày gia đình và bản thân sẽ có cuộc sống tốt đẹp. Ông trời cũng không phụ lòng người, sau bao nhiêu năm cố gắng làm việc và gặp được cơ hội may mắn tôi cũng đã có cuộc sống về kinh tế cũng khá ổn định nhưng về gia đình thì không hạnh phúc.
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ khi tôi gặp anh ở lớp học liên thông đại học với tình cảm ngây thơ và đơn giản của tuổ.i học trò. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau và cùng nhau trải qua những kỷ niệm êm đềm của thời sinh viên, cuộc sống những tưởng sẽ tốt đẹp với mối tình đầu của tôi nhưng thời gian tốt đẹp đó không kéo dài. Gia đình anh là người Quảng Trị và di cư vào Bình Thuận sinh sống. Khi chúng tôi bắt đầu quen nhau một thời gian ngắn thì gia đình anh có biến cố, ba anh qua đời, với tư cách là bạn anh tôi về dự đám tang và đó cũng là lần đầu tôi biết gia đình anh. Nhưng ở đây tôi gặp một cú sốc rất lớn khi anh trai anh, với tư cách là anh trai trưởng đã gọi tôi ra sau hè và nói với tôi rằng tôi là người miền Tây và không hợp với em trai anh ta khuyên tôi nên chia tay đi.
Tôi cảm thấy an tâm, tôi nghĩ rằng với tình cảm chân thành giữa hai chúng tôi cả hai sẽ vượt qua tất cả. (ảnh minh họa)
Quả thật đối với tôi khi đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản yêu đương là chuyện của hai người thôi, tôi bối rối và cảm thấy rất hụt hẫng. Tôi vẫn ở lại dự xong đám tang và trở lại thành phố với nhiều suy nghĩ về câu nói của anh trai anh ta, nhưng rồi sau đó tôi cũng được anh trấn an rằng, anh không quan trọng vùng miền và củng cố niềm tin về tình cảm của chúng tôi. Anh kể cho tôi nghe nhiều điều về người anh trai đó, anh nói rằng khi anh đi học thì anh trai đó chu cấp tiề.n và có lần anh trai cho tiề.n và nói những lời làm anh buồn, trên đường đạp xe về, anh ta đã khóc rất nhiều. Tôi tin những gì anh nói và nghĩ rằng suy nghĩ của anh và anh trai anh sẽ không giống nhau.
Tôi cảm thấy an tâm, tôi nghĩ rằng với tình cảm chân thành giữa hai chúng tôi cả hai sẽ vượt qua tất cả. Chúng tôi đã trải qua một thời gian vất vả, vừa đi làm tối về lên lớp học liên thông, cuộc sống lúc này của chúng tôi thật sự khó khăn về kinh tế. Vì gia đình hai bên đều khó khăn nên chúng tôi tự cố gắng đi làm trang trải mọi thứ, những ngày tháng ấy tuy vất vả nhưng chúng tôi thật hạnh phúc vì ngày ngày được lên lớp học cùng nhau, chia sẽ tất cả những vui buồn của cuộc sống. Rồi chúng tôi cũng tốt nghiệp ra trường, sau bao nhiêu sự khó khăn cuối cùng tôi cũng có một công việc và cơ hội tốt để kiế.m tiề.n, khi đó công việc của anh không thuận lợi. Anh đã chuyển qua làm cùng với tôi, sau đó cả hai chúng tôi đều làm rất thuận lợi, kiếm được khá nhiều tiề.n.
Nhưng tôi vẫn không ỷ lại hay tự mãn, vì tôi nghĩ rằng mình phải nắm bắt cơ hội này thật tốt và cố gắng nhiều hơn nữa, vì mơ ước có thể xây nhà và trụ lại ở thành phố này. Cứ như thế, ngày ngày tôi vẫn hăng say với công việc của mình. Còn về phần anh, sau khi làm ra được nhiều tiề.n, anh ta lao vào chơi bời, trò chơi đầu tiên anh ta nghiền là bida, anh ta bỏ mặc công việc cho tôi làm chơi rất nhiều giờ liền trong quán bida. Càng chơi càng hăng và càng chơi càng nghiền, tôi đã nhận thấy sự thay đổi của anh kể từ ngày đó. Anh lấy lý do rằng anh cần phải được giải trí, làm như vậy là đủ rồi.
Sau khi tích lũy được một số tiề.n kha khá, anh đi gặp anh trai anh và được truyền lửa ăn chơi. Khi thấy anh mải chơi tôi hỏi lý do thì nhận được câu trả lời rất bất ngờ và khiến tôi phải sốc, "anh phải luyện bida để chơi thắng anh trai anh". Khi nghe câu nói đó tôi rất thất vọng, tôi nhận ra anh là người rất trẻ con và háo thắng, và cũng từ đó, tôi vốn dĩ không thích người anh trai đó nay thì còn ác cảm nhiều hơn nữa, tôi không còn biết làm gì, chỉ khuyên anh rằng, nếu anh làm ăn mà hơn thì tốt chứ chơi hơn thì có gì tốt đâu.
Tôi viết bài này vì muốn nhận được sự chia sẻ và đồng cảm của mọi người, và tôi nghĩ bài này sẽ là kinh nghiệm cho những người con gái miền Tây như tôi có ý định quen trai miền Trung.(ảnh minh họa)
Anh không nghe lời khuyên của tôi, tiếp tục chìm đắm trong những quán bida bất cứ thời gian nào. Cũng nói thêm về người anh trai này, theo tôi được biết, anh ta lên thành phố này lập nghiệp từ năm anh ấy 15 tuổ.i, năm nay anh ta 38 tuổ.i, anh ấy đã ở thành phố này 23 năm. Những người ra đi cùng thời với anh ấy đã có nhà ở đây, còn anh ấy vẫn ở nhà thuê mặc dù gia đình dốc toàn lực gom góp tiề.n bạc cho anh ấy làm ăn. Anh ấy có đầy đủ những thú ăn chơi bida, nhậu nhẹt, hút thuố.c, đá banh...., trong đó chắc bida là môn anh ta rất giỏi nên khiến cho em trai ngưỡng mộ ngày ngày đi luyện tập để đán.h cho bằng anh ấy. Cuối cùng thì những đồng tiề.n kiếm được vào túi của những người kinh doanh bida.
Rồi chúng tôi cũng cưới nhau, đám cưới rất đơn giản và tiết kiệm nhất có thể, vì cả hai chúng tôi muốn tiết kiệm tiề.n để có thể xây nhà, trong khi gia đình hai bên cũng không giúp được gì. Chúng tôi tự lo tất cả, sau khi cưới chúng tôi có trong tay một ít tiề.n vì đã dự định xây nhà nên chúng tôi đi mua đất. Sau khi liên hệ thương lượng xong giá cả đến ngày đặt tiề.n, chồng tôi đã gọi điện cho anh trai và mọi thứ thay đổi hoàn toàn, anh ấy muốn chúng tôi đầu tư vào xưởng sản xuất của anh ấy khi anh ấy đang hùn vốn với người khác, với lý do là làm ăn có lời nên mới rủ anh em vào làm. Trước đó thì nói là lỗ nên một trong hai người phải rút vốn ra để trả lại cho người kia, và rồi chúng tôi vào thế chỗ đó. Mặc dù trong lòng tôi không muốn làm ăn với anh chồng một chút nào vì trong suy nghĩ của tôi, anh chồng là một người không thể nào thành công. Vì anh ấy không phải là mẫu người làm ăn, anh ta ăn xài quá lãng phí, về điều này có nhiều lần chồng tôi cũng nhận thấy và rất khó chịu nhưng không dám góp ý hay cãi lời.
Tôi có nói gì thêm về những điều này anh đều nói rằng tôi chia rẽ anh em anh và nói tôi đừng xía mỏ vào. Bản thân chồng tôi đã thua lỗ nhiều lắm rồi. Từ ngày làm ăn thất bát, không có tiề.n, anh nghe lời anh trai anh đâ.m ra ghét bỏ tôi. Lại mang cái chuyện vùng miền ra để nói tôi. Anh co.i thườn.g tôi ra mặt, so sánh tôi với chị gái anh và những người phụ nữ khác. Tôi biết, anh đã không còn yêu tôi nữa.
Tôi một cô gái 27 tuổ.i, năng động luôn nỗ lực hết mình trong công việc và cuộc sống, tôi đã trải qua 6 năm để chạy theo tình cảm của mình, yêu thương cố gắng vun đắp cuộc sống gia đình, để giờ đây tôi nhận ra rằng mình đã quá mệt mỏi để chạy theo một người đàn ông mà người đó không dành tình cảm cho mình.
Tôi viết bài này vì muốn nhận được sự chia sẻ và đồng cảm của mọi người, và tôi nghĩ bài này sẽ là kinh nghiệm cho những người con gái miền Tây như tôi có ý định quen trai miền Trung. Tôi sống ở TPHCM được tám năm rồi, tôi vốn dĩ không nghĩ rằng tính chất vùng miền có thể ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân như vậy, nhưng xem ra giờ đây tôi không còn lạc quan như thế nữa, thật sự vùng miền rất quan trọng các bạn ạ. Hãy sống là các bạn, đừng để người ta được thể &'vơ đũa cả nắm'. Chúc tất cả mọi người sẽ được hạnh phúc!
Theo VNE
Gia đình cấm yêu vì bố anh... 4 vợ Nhà em sợ rằng bố anh như vậy thì sau này anh cũng thế nên không đồng ý cho em cưới anh. Chào chị Thanh Bình! Em có tâm sự mong chị tháo gỡ giúp em. Năm nay em 27 tuổ.i còn anh ấy 28 tuổ.i. Em và anh ấy yêu nhau đã 7 năm rồi nhưng gia đình em ngăn cấm. Nguyên...