Giả đần, tôi cưới được vợ đại gia
Tôi chịu cắm sừng, chịu khinh bỉ để lấy được một người vợ đại gia. Tôi đã đổi đời vì thế!
Ở tuổi ngoài 35, tôi có trong tay mọi thứ mà một người đàn ông mong đợi: vợ đẹp, con xinh nhưng quan trọng nhất là một gia tài khổng lồ. Tất nhiên, chẳng có con đường thành công nào mà không phải đánh đổi. Ít ai biết được rằng để có được ngày hôm nay, tôi đã từng có những năm tháng ngậm bồ hòn làm ngọt, ngậm đắng nuốt cay, chấp nhận là một thằng đần, thằng khờ và đi “đổ vỏ” cho những thằng người yêu của vợ mình. Nhưng ở đời, sự hi sinh nào cũng đều được đền đáp xứng đáng cả.
Tôi xuất thân trong một gia đình không mấy khá giả. Bố mẹ tôi vất vả lắm mới nuôi được tôi ăn học. Ngày mới ra trường, chân ướt chân ráo đi làm với bao khó khăn, tôi đã gặp vợ tôi bây giờ. Cô ấy làm cùng cơ quan. Tiếng là đồng nghiệp nhưng cô ấy chỉ đi làm cho vui chứ thực ra với danh phận của bố mẹ cô ấy thì cô ấy cứ ngồi chơi cả đời cũng ăn không hết của. Cũng chính vì như vậy nên cô ấy sống buông thả và chơi bời, đi làm chẳng qua là lấy lệ, che mắt thiên hạ mà thôi.
Tôi thấy cô ấy đẹp, thực sự đẹp và cũng đem lòng yêu mến. Nhưng rồi khi biết tôi có cảm tình, những người bạn cùng công ty đều vỗ vai nói rằng: “Cái ngữ ấy chỉ để ngắm thôi, chứ đừng dại mà dính vào. Trông thế thôi, chẳng còn gì đâu, cũng “nát” lắm rồi. Chẳng qua bố mẹ cơ to xin cho vào đây chứ chẳng làm ăn được gì đâu. Cũng yêu đương chán chê rồi đấy. Chú khôn thì tìm lấy một cô vợ hiền lành, tử tế mà yêu”. Nghe mọi người nói vậy tôi chùn bước. Nghĩ thân phận mình nghèo hèn làm sao lấy được cô ấy, hơn nữa, tính cách cô ấy như vậy tôi cũng thấy hơi lo.
Tôi chấp nhận là một kẻ ngu đần để lấy được vợ đại gia (Ảnh minh họa)
Thế rồi, trong một lần tình cờ, tôi thấy cô ấy khóc và đi lang thang trên đường. Tôi đèo cô ấy vào một quán nước và nghe cô ấy tâm sự. Thì ra cô ấy vừa bị một thằng người yêu bỏ. Nghe đâu nó còn cuỗm của cô ấy không ít tiền. Thực ra nghe câu chuyện đó tôi không thấy thương cảm cho lắm vì từ ngày tôi vào làm ở đây, cũng không ít lần cô ấy khóc sưng mắt vì chia tay bạn trai rồi. Đây cũng chỉ là một trong những lần như thế mà thôi. Nhưng nó làm tôi chú ý là bởi vì, tôi nảy ra cho mình một cơ hội để thay đổi cuộc đời mình.
Kể từ hôm đó tôi quyết định theo đuổi cô ấy. Tôi công khai yêu đương và tỏ tình dù nhận được về một nụ cười mỉa mai từ cô ấy: “Anh nghĩ mình là ai? Có hết đàn ông em cũng chẳng lấy người quê mùa như anh đâu”. Đáp lại sự khinh bỉ của cô ấy, tôi vẫn như một kẻ nô bộc của tình yêu mà nhã nhặn nói rằng: “Đó là quyền của em. Em yêu ai là quyền của em, còn việc anh yêu em và chờ đợi em là quyền của anh. Anh sẽ mãi chỉ yêu mình em và sẽ chờ đợi em cho tới khi nào em lấy chồng anh mới từ bỏ”. Nghe thấy tôi nói vậy, cô ấy có vẻ khoái chí vì một đứa khù khờ yêu si dại như tôi.
Nhìn vào những mối tình của cô ấy tôi biết, nó sẽ chẳng bao giờ đi đến đâu cả. Đó chỉ là những kẻ lông bông và chơi bời, bọn chúng cũng không bao giờ cưới cô ấy đâu. Mà ngay cả khi họ có tiến tới với nhau thì với địa vị của bố mẹ cô ấy họ cũng không đồng ý chấp nhận thằng con rể không có học như vậy. Đó là cơ hội cho tôi. Chỉ cần tôi đến đúng thời điểm, phần thắng sẽ thuộc về tôi.
Đúng như tôi nghĩ, cô ấy cứ yêu hết người này đến người khác mà chẳng cuộc tình nào được bền lâu. Còn tôi lúc nào cũng ở bên cô ấy, cô ấy gọi là đến bất chấp sáng sớm tinh mơ hay nửa đêm lạnh giá. Cô ấy không yêu tôi nhưng từ lâu cũng coi tôi như vậy sở hữu để cô ấy sai bảo. Tôi đã nhẫn nhịn tới cùng chờ ngày cô ấy phải cam chịu trước mình.
Video đang HOT
Tôi có trong tay tiền và quyền vì cam chịu lấy vợ đại gia nhưng hư hỏng (Ảnh minh họa)
Thế rồi khi cô ấy bị gã người yêu làm cho “ễnh bụng” rồi bỏ đi, cô ấy như nai con lạc mẹ giữa rừng. Cô ấy sợ hãi, khóc lóc và không biết phải làm gì. Giữa lúc đó, cô ấy tìm đến tôi. Tôi sẵn sàng đứng ra trở thành người đàn ông vĩ đại ôm cô ấy vào lòng. Bố mẹ cô ấy đề nghị gặp tôi. Với vẻ ngoài điển trai, biết cách ăn nói lại cũng học hành đàng hoàng, tôi nhanh chóng chiếm được cảm tình với bố mẹ cô ấy. Hơn nữa, con họ đã rơi vào tình thế đấy thì không chấp nhận tôi cũng không được. Dù sao gia đình họ cũng là một gia đình danh giá, giờ không thể nào để một đứa con gái không chồng mà chửa.
Bố mẹ cô ấy quý tôi, trân trọng tôi ra mặt. Còn cô ấy thì đã từ lòng cảm phục chuyển sang yêu tôi. Cô ấy thay đổi để có thể trở thành một người vợ, một người mẹ tốt cho xứng đáng với tôi. Chưa đến ngày cưới nhưng bố mẹ cô ấy tặng riêng cho vợ chồng tôi một căn nhà và sung sướng hơn là ông bà để căn nhà đó đứng tên tôi. Tôi nghiễm nhiên sở hữu một ngôi nhà to vật vã giữa trung tâm thành phố. Không chỉ vậy, để lấy thêm danh tiếng cho con rể, ông bà còn giao cho tôi quản lí một công ty. Mọi thứ đến với tôi quá bất ngờ và tuyệt vời. Còn vợ tôi, đã từ một con hổ chuyển thành con thỏ sau pha “ngửa tay cứu vớt” đời cô ấy của tôi.
Cưới nhau tới giờ đã được 5 năm. 5 năm qua tôi thực sự thành ông hoàng trong nhà. Tôi có quyền chửi bới, mắng mỏ mà cô ấy không dám nói gì. Còn nói gì được nữa khi chính tôi đã là kẻ ban ơn mà cứu rỗi cô ta? Tôi cặp bồ để thỏa cái nỗi nhục mấy năm trời theo đuổi trong sự ghẻ lạnh và khinh bỉ của cô ta. Vợ tôi giờ trở nên cam chịu, không dám hé răng nửa lời khi tôi làm bất cứ chuyện gì. Tôi có quyền làm tất cả những gì mình thích vì tôi có tiền. Cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn khi tôi chấp nhận làm một thằng đần theo đuổi ngữ đàn bà như vợ tôi. Cái giá phải trả tuy có đắt, nhưng là đắt sắt ra miếng.
Theo VNE
Chồng tệ bạc cũng không muốn bỏ
Vì các con nên dù anh ta cờ bạc, rượu chè, ngoại tình tôi vẫn mong níu giữ tổ ấm này.
Chị Thanh Bình thân mến!
Tôi đang vô cùng bế tắc, không biết nên tiếp tục hi vọng hayly hôn nữa. Mong chị cho tôi một lời khuyên!
Tôi lấy anh khi tôi chưa hiểu rõ về con người anh. Tôi biết anh qua sự quen biết của hai gia đình. Sau đó chúng tôi nhanh chóng cưới nhau. Cưới xong, anh bảo tôi cứ ở lại với bố mẹ đẻ vì một mình tôi ở nhà anh, anh cũng không yên tâm. Gia đình bên ngoại chuyển công tác cho anh được về gần gia đình. Nhưng do đặc thù công việc nên cũng 2 tuần anh mới về với vợ. Nỗi nhớ thương của một người vợ mới làm tôi cứ quay quắt không nguôi. Hạnh phúc đến với tôi cũng chẳng được bao lâu. Rồi anh lao vào cờ bạc thâu đêm suốt sáng, nợ nần chồng chất. Chỉ khi anh không tự thu xếp được, anh lại về van xin gia đình cứu giúp.
Rồi anh bồ bịch với rất nhiều người phụ nữ khác đến nỗi mắc bệnh khi tôi vừa mới sinh con được 6 tháng. Cứ như vậy đến nay đã 5 năm. Anh đi làm cũng không mang về cho tôi một đồng dù rằng giờ tôi đang phải nuôi hai đứa con thơ.
Năm ngoái anh cặp với một cô gái mà đến giờ tôi cũng không biết được cô ta là ai vì anh là người bao bọc, che đậy cho cô ta. Khi đó, tôi chuẩn bị sinh con thứ hai. Cô ta ngang nhiên gọi anh là chồng. Cô ta bảo giữa họ không có gì nhưng cô ta đang làm điều tốt cho hạnh phúc của gia đình tôi. Cô ta hỏi tôi về thân thể của chồng tôi. Tôi thấy cô ta thật trơ trẽn. Chồng tôi xin tôi và gia đình bên ngoại tha thứ. Vì hai đứa con, tôi chịu đau đớn và nhục nhã để cho các con đỡ khổ.
Chúng tôi ra ở riêng để làm lại từ đầu. Anh vẫn hai tuần mới về với vợ con một lần (anh đi làm cách nhà 100km). Mẹ anh xuống trông cháu nhỏ cho tôi đi làm. Anh tiếp tục đi học tại chức theo định kì. Điều không ngờ tới là anh lại quay lại với cô gái đó để tiếp tục mối quan hệ. Những cuộc điện thoại về đêm, những lần gặp gỡ và nhắn tin sau khi đã cùng nhau làm "chuyện ấy"...Tất nhiên là đều không phải vào những ngày nghỉ về với vợ con.
Dù đã nhiều lần tha thứ nhưng anh ta vẫn giấu tôi lén lút quan hệ với ả nhân tình (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng ranh ma, mỗi khi về bên vợ con là xóa sạch điện thoại. Cô ta cũng không điện vào những ngày đó. Nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma, cuối cùng tôi phát hiện được và kết quả là như vậy. Cô ta nhắn tin cho tôi bảo nhà anh ấy vô phúc mới có đứa con dâu như tôi. Bảo tôi đừng trêu tức cô ta, để cô ta sôi máu lên. Trong khi đó cô ta lại là giáo viên, chưa có chồng.
Tôi và mẹ chồng bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn trầm trọng vì trước giờ bà luôn bênh con trai và cho rằng tôi ghen tuông vô cớ. Kể cả lần con trai bà mang bệnh về nhà bà cũng không tin tôi nói là thật. Bà chửi tôi giỏi dựng chuyện mà không làm tròn bổn phận của mình. Bà chửi tôi và bảo mày muốn làm gì thì làm. Vợ chồng xích mích, tôi thật thà kể với bà, bà bảo với hàng xóm tôi đánh chồng, chửi mẹ chồng nên bà bỏ mặc đứa cháu nhỏ chưa đầy 10 tháng tuổi. Sau đó, bà liên tục gọi điện cho con trai rằng tôi thế này thế nọ nên chính vì thế quãng thời gian vợ chồng tôi sống chung với nhau chỉ tính trên đầu ngón tay.
Chồng tôi nghe mẹ nên không cần biết đúng sai đã điện thoại về chửi mắng vợ. Chồng tôi cũng đã kí đơn ly hôn do chính tay tôi viết mà không màng đến tuổi thơ của các con . Cùng lúc đó, chồng tôi còn một món nợ cờ bạc lên tới cả trăm triệu đồng nhưng may mắn là anh ta được một ông chú giàu có giúp đỡ.
Từ đó tới giờ đã gần 2 tuần trôi qua, tôi mong anh ta nghĩ lại và tôi sẵn sàng tha thứ để giữ cho các con một tổ ấm nhưng anh ta vẫn tiếp tục quan hệ, qua lại với cô gái kia. Giờ trong đầu tôi đau đớn vô cùng khi một ngày có quá nhiều áp lực đề lên đôi vai của tôi. Tôi không tin nổi tất cả những gì chồng tôi làm dù biết đây không phải lần đầu. Hình tượng một người chồng giờ là vết nhơ trong lòng tôi. Gia đình anh muốn chúng tôi ly hôn, gia đình tôi thì thương con nên cũng muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này. Nhiều lúc tôi cũng muốn chấm dứt cho xong đi nhưng còn hai đứa trẻ. Trong đó có đứa còn chưa biết gọi tiếng "bố ơi". Tôi phải làm gì đây? Mong chị cho tôi một lời khuyên! (Bạn đọc)
Anh ta cờ bạc, rượu chè không giúp gì được tôi trong việc nuôi con cái (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chị thân mến! Cảm ơn chị đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, Thanh Bình nhận thấy một điều rõ rằng chị là một người phụ nữ không may mắn trong tình yêu khi người chồng mà chị hết lòng yêu thương lại mang tới cho chị quá nhiều sự đau khổ. Anh ta chẳng những không giúp gì được chị trong chuyện chăm nuôi con cái mà còn ngoại tình và khiến chị phải khổ tâm. Giờ đây, ngay cả khi anh ta muốn ly hôn, nhưng vì nghĩ cho các con, chị vẫn mong muốn anh ta nghĩ lại, thay đổi để cho các con một tổ ấm.
Chị thực sự là một mẫu người phụ nữ cam chịu và nhẫn nại. Nhưng chị cần hiểu rằng, điều gì cũng có giới hạn của nó. Một cái ung nhọt, dù đau nhưng ta vẫn phải cắt bỏ nó để nó không làm hại đến những vùng xung quanh. Và với người chồng này cũng vậy.
Chị cần một người chồng, một người cha cho các con. Nhưng chồng là người phải cùng vợ san sẻ mọi gánh nặng cuộc sống, cùng vợ nuôi dạy con cái cho lên người. Cha là người chỉ bảo cho các con điều ăn lẽ ở, là người khuyên răn và nuôi nấng. Còn với chồng chị, một người đàn ông vô tích sự, không giúp đỡ vợ con, nhân cách thì tha hóa, cờ bạc, rượu chè, ngoại tình thì thử hỏi anh ta có đủ phẩm chất để làm chồng, làm cha hay không?
Chị được gì ở một người chồng, người cha như thế? Chị chỉ nghĩ tới việc có một người đàn ông cho các con thơ được gọi bố, có một người đàn ông ngồi lù lù trong nhà với chức danh là chồng thôi ư? Có bao giờ chị nghĩ, các con chị sẽ lớn lên, hình thành và phát triển nhân cách như thế nào khi chúng có một người bố như thế. Lấy gì đảm bảo rằng nó sẽ không chơi bời, trác táng, không sa đọa vào những thứ tệ nạn mà bố nó đã mắc phải. Khi đó chị dạy làm sao được con chị lên người khi tấm gương là người cha "mẫu mực" hiển hiện trước mắt?
Dù chồng tệ bạc, tôi vẫn muốn giữ chồng để cho con có bố (Ảnh minh họa)
Và ngay cả khi các con chị có ngoan ngoãn dưới sự dạy dỗ của chị đi chăng nữa thì liệu các cháu có hạnh phúc khi biết rằng người mà chúng gọi bằng bố, người mà hằng ngày mẹ phải hầu hạ, chăm lo lại phản bội mẹ, tằng tịu với một người đàn bà khác? Điều ấy chỉ gieo vào tâm hồn thơ trẻ của các con chị nỗi buồn và ám ảnh lớn mà thôi.
Hơn nữa, chị sẽ rất khó sống khi gia đình chồng cũng không ủng hộ cuộc hôn nhân này. Vì vậy, ly hônlà điều cần thiết và nên làm ngay bây giờ. Hãy tự giải thoát cho chính mình khỏi cuộc hôn nhân bi kịch và người chồng tệ bạc này. Chị cần dành thời gian, sức lực của mình vào việc làm ăn kinh tế, nuôi nấng các con lên người. Đừng lao tâm khổ tứ vì một kẻ không xứng đáng để rồi suy nhược cơ thể. Các con chị lớn lên, chúng sẽ hiểu được đâu là lẽ phải. Và điều quan trọng là các con chị sẽ lớn lên trong một môi trường "trong sạch" chứ không phải bị ảnh hưởng bởi lối sống tha hóa của người cha. Đừng tự làm khổ mình và làm khổ các con. Với người như anh ta, chị chắc chắn không có hi vọng gì từ việc đổi thay. Ly hôn là cần thiết!
Chúc chị mạnh khỏe và vượt qua giai đoạn khó khăn này!
Theo Eva
Vì chịu ơn bị người yêu đánh không dám bỏ Anh đã giúp em rất nhiều nên giờ bị anh đánh đập em cũng không dám rời xa. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng đau khổ và sợ hãi vì không biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên. Cho tới giờ, em yêu anh nay đã 6 năm kể từ...