Ê chề cảnh chồng đưa bồ đi nghỉ mát, gặp vợ đưa trai đi tắm biển
Vào hè, anh chồng bí mật đưa ‘bồ’ đi nghỉ mát ở Sầm Sơn ngờ đâu lại gặp vợ cũng đi tắm biển với ‘bồ’. Cả hai coi như không nhìn thấy nhau nhưng về nhà không ai nhìn mặt ai nữa.
Qua nhật ký đàm thoại của một trung tâm tư vấn hôn nhân ở Hà Nội có thể thấy hiện tượng những ông chồng ngang nhiên “ăn chả”, hoặc lén lút “ăn vụng” bị phát hiện xảy ra khá nhiều. Khi rơi vào tình trạng bị chồng “qua mặt” như thế, những người vợ ngày nay phản ứng như thế nào?
Có thể nhận thấy 3 dạng thường gặp sau đây:
Trả thù chồng ngoại tình bằng cách cặp bồ không đem lại hạnh phúc cho bất cứ ai. Ảnh minh họa
Thứ nhất, giả đui giả điếc làm ngơ hoặc âm thầm chịu đựng, chỉ than thở với người thân hoặc chuyên viên tư vấn, không dám tỏ thái độ gì, vì nói ra còn bị chồng chửi mắng, đánh đập hoặc đe doạ ly hôn nên đành cam chịu. Có người hy vọng chuyện “bồ bịch” lăng nhăng đàn ông mấy ai chẳng có nhưng rồi cuối cùng sẽ quay về với vợ con. Những người vợ này đa số sống phụ thuộc vào chồng.
Thứ hai, làm đơn ly hôn ngay sau khi phát hiện chồng ngoại tình, dù chồng xin lỗi hoặc hứa sửa chữa cũng không chấp nhận. Cách này đang góp phần làm gia tăng tỷ lệ ly hôn. Những phụ nữ này phần lớn có học hành, có nghề nghiệp, có lòng tự trọng cao, họ có ý thức về bình đẳng nam nữ và có thu nhập đủ sống và nuôi con.
Thứ ba, trả đũa hành vi phản bội của chồng bằng cách “ông ăn chả, bà ăn nem”. Một số người sống ly thân, mỗi người tự quản lý phần tài sản riêng của mình vì không tin tưởng người kia. Họ không ly hôn nhưng “cơm ai nấy ăn, bồ ai nấy cặp”. Những gia đình như thế thường hai vợ chồng có mức thu nhập ngang nhau, trình độ học vấn và địa vị xã hội tương đương nhau, nếu chồng đòi ly hôn họ sẵn sàng chấp nhận.
Video đang HOT
Hè vừa qua, một anh chồng bí mật đưa “bồ” đi nghỉ mát ở Sầm Sơn ngờ đâu lại gặp vợ cũng đi tắm biển với “bồ”. Cả hai coi như không nhìn thấy nhau nhưng về nhà không ai nhìn mặt ai nữa. Lại một anh đưa “bồ” vào khách sạn ra đến chỗ lấy xe gặp vợ cũng đi với “bồ” đang vào gửi xe cùng chỗ ấy nhưng không ai nói với ai câu nào.
Có người cho rằng việc “trả đũa” nhau như vậy có tác dụng giải toả sự căng thẳng thần kinh tránh khỏi bị stress. Bởi vì khi trả thù được nhau họ cảm thấy hả hê vì mình đã “ăn miếng trả miếng” và cho kẻ bội tình một bài học? Nhưng có một thực tế là, đa số những người đi “ăn nem” để trả đũa chồng, ý định ban đầu của họ thường chỉ là để “giáo dục” chồng, để “cho chồng một bài học” chứ có khi người chồng ấy họ vẫn yêu, chỉ muốn làm sao để chồng thức tỉnh đừng lăm le đá vào lưới người, có khi đối phương “sút tung lưới nhà” lúc nào không biết.
Đa số những chị em đó không có ý định ly hôn vì nhiều lý do, có thể do vẫn còn tình yêu, do thương con, không muốn sống đơn lẻ suốt đời. Nhưng điều đáng tiếc là đa số trường hợp “ông ăn chả bà ăn nem” thường dẫn đến ly hôn ngoài ý muốn của họ hoặc kéo dài cuộc hôn nhân lủng củng suốt đời.
Cho nên trong thực tế, sự “trả đũa” bằng ngoại tình thường chỉ là bước đệm của sự đổ vỡ hoàn toàn. Bởi vì một khi đã trả thù còn biết đâu là giới hạn? Có người lúc đầu chỉ định cặp kè với một bạn trai làm “động tác giả” để thức tỉnh chồng, nào ngờ khi đã đưa chân vào con đường ấy khó mà rút ra được. Một bộ phim tâm lý của Hàn Quốc mới chiếu trên truyền hình gần đây, có hai người bị phản bội lúc đầu chỉ định vờ liên kết với nhau để lôi kéo chồng và vợ về với gia đình mà cuối cùng chính họ lại không gỡ ra được nữa.
Thiết nghĩ, nếu như sự phản bội của một người đã đến mức người kia không thể chấp nhận thì như ai nói “trả thù tức là đứng ngang hàng kẻ thù”, để cả hai cùng lầm lỗi như nhau dẫn đến “anh đi đường anh, tôi đi đường tôi” thì đâu phải là giải pháp đúng đắn, nhất là con cái họ sẽ nghĩ thế nào trong một gia đình mà cả hai bố mẹ đều sẵn sàng vứt bỏ tất cả để trả thù nhau?
Phải chăng khi tình yêu đã không còn, chỉ còn nỗi đau đớn của người bị phản bội đến nỗi không muốn nhìn mặt nhau nữa thì chia tay đâu phải giải pháp tồi, ít nhất cũng không tồi hơn là tự hạ mình xuống để trả thù nhau?
Theo Dân trí
Chẳng sợ thất tình hay cô đơn... chỉ sợ hết tiền
Ở cái tuổi phải lập gia đình, chắc hẳn ít có ai không cảm thấy lo sợ vì những gì mình sẽ trải qua. Những nỗi sợ thì vẫn cứ tăng lên, nhưng người ta trăn trở nhất là sự nghiệp và tiền bạc.
Cuộc sống hiện đại, con người càng ngày càng có nhiều thú vui để thỏa mãn những căng thẳng của bản thân. Nhưng dường như, không phải ai cũng lấy làm hài lòng với cuộc sống này bởi vì còn quá nhiều thứ để lo âu. Tuy vậy, có muộn phiền thì cũng chẳng ai đoái hoài đến ta, nhịp sống vẫn hối hả, người người vẫn lướt qua để mình ta chìm đắm trong những nỗi lo. Sống, đâu có đơn giản!
Với những người 30 tuổi - cái tuổi mà bạn bè xung quanh ai cũng đều có sự nghiệp riêng, đều lập gia đình, bố mẹ đến tuổi về hưu, đứa em vẫn còn đang lo việc học hành, thì người ta không còn mang nhiều nỗi sợ khác nhau nữa. Họ không còn sợ thất tình, cũng không sợ mất bạn, không sợ ai đó làm ngơ, không sợ xa nhà, kể cả cái sợ không thể sống với hai từ vĩ mô "đam mê" gì đó nghe đầy nhiệt huyết tuổi trẻ cũng chẳng còn lởn vởn trong đầu.
Những nỗi sợ bình thường ấy, người ta đều đã dũng cảm dẫm lên, bước qua và tiếp tục tiến về phía trước như chẳng thể có chuyện gì. Nhưng không phải là người ta không còn sợ, thay vào đó, người ta sợ những "nỗi sợ" thực tế hơn, sợ thất nghiệp, sợ mùi cơm áo gạo tiền, sợ chạy đua với cái gọi là sức trẻ sợ chữ tiền hơn tất thảy, thì phải?
Phải có những khoảng thời gian tự mình ngã vào hố thì mới biết cuộc sống không cho không ai cái gì. Có những ngày chạy xe đi ship hàng hết cả một ngày, chạy đôn chạy đáo từ quận này sang quận khác, hít cả tấn bụi ô nhiễm vào người, chưa kể những hôm mưa gió thất thường, mà tiền kiếm được chẳng đáng bao nhiêu.
Rồi bố mẹ gọi điện hỏi dạo này con làm gì, dạo này con có đủ tiền không, dạo này con có ăn uống đầy đủ không, mà nào dám trả lời thẳng thắn. Rồi bạn thân lại gọi điện khuyên răn mày định sống như thế này đến bao giờ nữa, mà nào dám khẳng định. Vẫn cứ biết là tương lai mù mịt nhưng đâu còn lựa chọn nào khác là tiến lên đâu...
Phải từng một lần đứng ở tận đáy của cùng cực, bạn mới có thể hiểu được giá trị của đồng tiền. Phải đến một ngày bạn bị xoay tròn trong mớ câu hỏi hỗn độn của người thân, bạn bè cho đến người thương, bạn mới hiểu NẾU KHÔNG CÓ GÌ thì chí ít ra CŨNG NÊN CÓ TIỀN. Nghe hơi thực dụng thật, thấy nó chua chát thế nào đó nhưng vẫn không đủ tài và bản lĩnh chứng mình điều ngược lại.
Dù có thế nào đi chăng nữa, cuộc sống vẫn buộc người ta chọn lựa một là dừng lại và hai là tiến lên. Những kẻ chọn dừng lại là những kẻ hèn, không dám đối đầu với cuộc sống ngày ngày vẫn cuộn sóng xô đẩy ta bất cứ lúc nào. Cuộc sống luôn là chuỗi ngày con người ta không ngừng cố gắng vươn lên để đạt đến thành công. Dù bạn là ai, bạn đều cần phải có mục đích là lí tưởng sống để phấn đấu và theo đuổi. 30 tuổi, bạn buộc phải xác định được điều đó.
Nhân đây, có một câu chuyện mà có lẽ bạn sẽ tìm thấy mình ở đó:
"Mỗi sáng ở Châu Phi có một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất, nếu không nó sẽ bị chết.Mỗi sáng ở Châu Phi có một con sư tử thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất, nếu không nó sẽ bị chết đói.Điều quan trọng không phải việc bạn là sư tử hay linh dương. Khi mặt trời mọc bạn nên bắt đầu chạy"
Điều quan trọng không phải việc bạn là sư tử hay linh dương. Khi mặt trời mọc bạn nên bắt đầu chạy. Không quan trọng bạn là ai hãy cứ chạy để đuổi kịp sự vận động và thay đổi không ngừng của cuộc sống nếu không muốn bị đào thải.
Nhưng đừng đâm đầu chạy một cách vô ích nhé! Đừng sống không mục đích, như thế cuộc sống sẽ vô cùng nhàm chán và vô nghĩa. Cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi bạn có động lực, mục tiêu để theo đuổi một thứ gì đó trong cuộc đời. Cuộc sống sẽ không phụ lòng những gì bạn nỗ lực và cố gắng đâu...
Theo Guu
Tôi đang phải đón nhận kết cục buồn khi bất chấp tất cả để lấy chồng vì tình yêu - phần 2 Tôi có thể gạt bỏ tự ái để về lại ngôi nhà thoải mái của mình bởi dù sao tôi cũng là con cưng của bố mẹ, nhưng Dũng thì khác. Anh ôm mãi trong lòng mặc cảm vì khoảng cách quá chênh lệch giữa hai gia đình Tôi từng đến nhà Dũng vài lần khi yêu nhau và biết nhà anh rất...