“Đừng kiêu ngạo như vậy”
Từ hồi ra trường, bạn bè mỗi đứa một nơi, đứa nào cũng bận rộn, tớ và bạn ít có cơ hội gặp gỡ. Khi bạn lập gia đình, lúc ấy công việc của tớ không được thuận lợi, tớ không có điều kiện đi dự đám cưới bạn.
Bẵng đi một thời gian, chúng ta gặp lại nhau. Bạn đang có một gia đình hạnh phúc, cuộc sống ổn định và chuẩn bị chào đón thiên thần bé nhỏ, đáng yêu chào đời.
Tớ thực sự mừng cho bạn. Nhưng…
Đừng kiêu ngạo như vậy!
Tớ vẫn cô đơn, một mình lặng lẽ đi trên con đường đời, tìm kiếm cho mình hạnh phúcđích thực. Cũng có người này để ý, người kia đến làm quen nhưng con tim chưa thể rộng mở. Lý do bởi vì tớ vẫn còn lưu luyến mối tình đầu, nên tới tuổi lập gia đình rồi mà vẫn còn cô đơn bóng chiếc.
Video đang HOT
Dù chỉ có một mình, trái tim tớ vẫn ấm…
Thấy bạn cười cợt về tình cảm của tớ, về những chuyện xảy ra trước đây mà lòng tớ thắt lại. Bạn cho rằng: Giữa cái thế kỷ 21 này, có người đàn bà nào yêu đương, si tình thì thật điên rồ. Bằng chứng là gần như tất cả những người bạn gái của chúng ta, sau khi ra trường một thời gian đều mau chóng lập gia đình: vì được năm được tuổi, vì bố mẹ thúc ép, vì cho rằng phụ nữ chỉ cần đến thế thôi… Trong số họ, có những người chỉ vừa mới chia tay tình cũ độ một vài tháng.
Có thể các bạn có những suy nghĩ, lý do riêng. Có thể khi bước vào cuộc sống gia đình, mọi thứ trở nên thực tế hơn; Do đó, những quan niệm về giá trị tình cảm cũng có sự thay đổi nhất định. Có thể thế chăng?
Tớ thìnghĩ, tình yêu ở thời đại nào cũng sâu sắc, mãnh liệt và công bằng. Không bao giờ có sự phân biệt giới tính trong tình yêu. Chả nhẽ vì là con gái, là phụ nữ mà chúng ta không được phép quá yêu, “yêu hơn”. Việc quan tâm, chờ đợi hay tặng quà mãi mãi chỉ thuộc về cánh mày râu?
Bạn bật cười trước việc ngày xưa, giữa trưa hè tháng 6, tớ đội nắng chang chang mang quà, mang bánh đến cho người yêu; trước việc chị gái của bạn, cũng vì yêu mà chấp nhận lấy người con trai ngoại tỉnh nhà nghèo, là anh rể bạn bây giờ – để mang tiếng “gái Hà Nội” mà phải đi thuê mướn nhà ở chật hẹp…
Tớ im lặng không nói. Và có lẽ trước một người đang hạnh phúc, đang kiêu ngạo như bạn thì im lặng là giải pháp tốt nhất. Nhưng tớ có suy nghĩ, niềm tin và tình yêu của riêng mình.
Đêm nay trời rét căm căm. Tớ đi về một mình giữa dòng xe cộ tấp nập nhưng trái tim vẫn ấm.
Theo PNO
"Đau ắt sẽ buông"
Mẹ anh là một người yêu con đến mức cực đoan, và tôi là người có nguy cơ khiến tình yêu ấy bị đe dọa nên bà luôn tìm cơ hội để đổ lỗi cho tôi. Ngay cả việc con trai bà suốt ngày đắm chìm trong hơi men cũng là do tôi, anh ngã xe cũng vì bị tôi ám quẻ.
Con bà ốm cũng là tôi can tội đi chơi cùng. Bà chê trách tôi đủ điều và cho rằng tôi quá kém cỏi nên cứ phải bám víu vào con bà một cách hèn hạ.
Tôi thấy bẽ bàng thành ra suốt một thời gian bị căng thẳng, tuyệt vọng và lo lắng cho tình yêu đầy bất ổn của mình. Đôi lúc cũng miên man nghĩ hay mình chưa thực sự cố gắng hết sức, nhưng suy đi tính lại thì họ có coi trọng tôi cũng như những nỗ lực của tôi đâu, sao phải hạ mình mãi, nếu là tình yêu đích thực anh đã không để tôi phải một mình chèo chống vậy, tôi nản rồi.
Mệt mỏi quá, có ai trói buộc tôi đâu, tất cả là do tôi đấy chứ. Nhưng tôi luôn sợ mình không thể nào xa anh nổi, anh là bóng cả của đời tôi kia mà.
Động lực giúp tôi quyết tâm đó là trong buổi liên hoan sinh nhật anh, mẹ anh đã chính thức làm bục sỹ diện của tôi trước đông đủ mọi người, bà khiến tôi đau và thế là tôi quyết định buông, dừng lại mọi tình cảm yêu đương. Tạm xa anh một thời gian, tôi không còn phải lo nghĩ gì nữa, điều nặng đầu nhất thì tôi đã vứt bỏ rồi còn đâu. Một người nhu nhược chẳng tự quyết định nổi cho bản thân thì có đáng để tôi phải tiếc nuối. Và rồi được tin anh đang hẹn hòvới người khác, tôi thở phào, quả nhiên là tình yêu ấy chẳng lớn mấy.
Sau đó, tôi tăng gần năm cân vì tư tưởng thoải mái, người tròn trịa trắng trẻo, sắc thái hồng hào, khỏe mạnh. Tôi thay đổi kiểu tóc, cười nhiều hơn và tụ tập đám bạn thường xuyên hơn, đồng thời kết thêm bạn mới, những người có chung quan niệm sống.
Mọi người ngắm nghía tôi rồi nhận xét dạo này cứ như cá gặp nước ấy. Tôi sung sướng đáp lại, cá đang dần ra biển lớn rồi...
Đã lâu anh không còn là mối quan tâm lớn nhất, tuy nhiên tôi cũng tò mò muốn biết xem anh đang sống ra sao, mẹ anh có hài lòng về cô bạn mới kia. Vài người bạn đã giúp tôi có được thông tin, người yêu anh đang có bầu và anh hoang mang sao lại nhanh thế được, không biết có phải của mình không.
Hôm ấy hình như lúc say rượu anh nhắn tin xin lỗi tôi, rồi nửa đêm lại thấy nhắn tin khác trách tôi hời hợt, không yêu anh thật lòng, lời nói của người lúc không làm chủ được cảm xúc, nên không khiến tôi động lòng. Sau đó ít lâu tôi lại vô tình giáp mặt mẹ anh, bà cúi gằm mặt rồi bước nhanh chân đi. Còn trong tôi, tất thảy đều bình yên.
Theo Dnatri
Lẽ nào anh không thể bên tôi! Nếu yêu tôi nhiều như vậy lẽ nào anh không thể bên tôi, anh đâu có lỗi! Tôi từng yêu một người ở Tuyên Quang sau đó chúng tôi chia tay vì người ấy quá đa tình. Một thời gian tưởng chừng tôi không thể quên nhưng tình cờ quen một người nhìn rất trẻ con, cũng hay cười nói giống người cũ,...