Dù đã hứa ở rể, tôi vẫn nhất quyết ép vợ rời khỏi nhà mẹ cô ấy
Tôi từng nghĩ, chỉ cần yêu thương đủ nhiều, mọi khó khăn đều có thể vượt qua. Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng thắng được bức tường vô hình mang tên “ gia đình vợ”.
Trước khi kết hôn , tôi chỉ có một căn nhà cấp 4 nhỏ ở cùng bố mẹ và em gái. Không rộng, chẳng khang trang nhưng ấm áp và đủ riêng tư. Sau đám cưới, tôi bàn với vợ chuyện ra ngoài thuê trọ, chi phí tôi lo.
Tôi muốn dành cho cô ấy một khoảng trời riêng, không phải vướng bận về nhà chồng . Vợ tôi lặng lẽ gật đầu nhưng không vui.
Một tuần sau, cô ấy bảo: “Hay mình về nhà em ở một thời gian? Mẹ em bệnh, chị em đi làm suốt, em cũng muốn gần mẹ”.
Tôi lưỡng lự. Nhà vợ không chỉ có 3 mẹ con, mà còn có chị gái, anh rể và cậu em trai mới ra trường. Quá nhiều người, tôi sợ cảnh va chạm, đụng chạm từng lời ăn tiếng nói. Nhưng vì cô ấy, tôi gật đầu.
Lúc mới về, tôi cố gắng hòa nhập. Lương tôi không nhiều – khoảng 20-25 triệu/tháng – nhưng mọi khoản sinh hoạt tôi đều chia đôi với vợ, không nhờ vả nhà vợ đồng nào. Tôi nghĩ chỉ cần sống biết điều, không phiền ai là được. Nhưng tôi đã quá ngây thơ.
Vợ tôi muốn về ở chung với mẹ đẻ để dễ dàng chăm sóc (Ảnh minh hoạ: iStock).
Anh rể tôi là giám đốc một công ty lớn, đi đứng, nói năng lúc nào cũng ra vẻ “trên cơ”. Mọi việc trong nhà, dù là cái chổi, cái nồi, tôi cũng phải “xin phép” anh. Chị gái đã quen tính chồng, cứ dặn vợ tôi: “Cái gì cũng nên hỏi ý anh chị. Sống chung mà, đừng làm phật lòng ai”.
Tôi nghe mà tức nghẹn. Một cái nồi cơm cũ muốn thay cũng phải đợi “lệnh”? Tôi bảo vợ: “Cần thì cứ đặt mua đi, có gì anh nói”. Vợ tôi im lặng. Tôi biết cô ấy đang cố nhịn vì mẹ, vì anh chị, vì em trai. Nhưng càng nhịn, họ càng lấn tới.
Video đang HOT
Em vợ tôi học xong hai năm vẫn chưa đi làm, suốt ngày ở nhà ăn ngủ và xin tiền mẹ, tiền chị. Cứ mỗi lần vợ tôi bán được vài đơn hàng trực tuyến, cậu ta lại mon men xin vài trăm nghìn đi “giao lưu bạn bè”. Tôi thấy bất công nhưng cố nín nhịn. Không phải vì sợ, mà vì tôi muốn giữ hòa khí cho vợ.
Đỉnh điểm là 3 hôm trước. Tôi đi công tác về mệt, đang nằm ngủ thì nghe tiếng đập phá dưới nhà. Lao xuống, tôi thấy anh rể đỏ mặt vì rượu, chỉ vào mặt vợ tôi quát lớn: “Cái nồi cơm này ai mua? Ai cho phép mua?”.
Vợ tôi run run: “Dạ… chồng em thấy cái cũ rồi nên đặt cái mới”. Chưa nói hết câu, anh ta đã đập cái nồi xuống sàn rồi mắng vợ tôi không ra gì.
Chị vợ từ trong bếp bước ra, chẳng bênh em mà còn mắng thêm: “Biết tính chồng chị rồi thì sống cho khéo. Làm um sùm lên để làm gì?”.
Tôi không nhịn được nữa. Tôi bước lên: “Tôi mua cái nồi đó. Vợ tôi hiền, chứ tôi thì không”. Chị vợ trừng mắt, đẩy ngã vợ tôi rồi gào lên: “Thấy chưa? Chồng em hỗn với chị đấy. Vừa lòng chưa?”.
Tôi không kịp suy nghĩ, đẩy lại chị ta và nói: “Chị không có quyền đánh vợ tôi. Dù là chị vợ cũng không được phép làm vậy”. Anh rể tôi lúc này lao vào, xô xát là điều không tránh khỏi.
Sáng hôm sau, tôi lặng lẽ dọn đồ. Tôi nói với vợ: “Mình ra ngoài thuê nhà. Không phải vì anh nghèo mà phải sống ké để người khác coi thường. Nếu em muốn, mình đón mẹ theo. Anh lo được”.
Vợ tôi nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe, môi mím chặt. Tôi biết, trong lòng cô ấy đang giằng xé giữa chữ “hiếu” và chữ “tình”. Nhưng rồi bất ngờ thay, mẹ vợ tôi từ phòng đi ra, nói chậm rãi mà dứt khoát: “Mẹ sẽ đi với các con”.
Tôi sững người. Bà nhẹ nhàng nói: “Mẹ thấy hết rồi. Con gái mẹ lấy được người như con là may mắn. Mẹ không thể để các con chịu đựng như vậy mãi”.
Tôi nghẹn, không phải giận mà vì thương. Hóa ra suốt thời gian qua, mẹ vợ tôi vẫn âm thầm chứng kiến. Bà yếu nhưng không mù. Bà đã chọn đứng về phía con gái mình và tôi.
Tôi đã không giữ được lời hứa với vợ – lời hứa sống chung với nhà vợ, cùng chăm mẹ. Nhưng đổi lại, tôi giữ được cô ấy, sự tôn trọng và tình yêu mà chúng tôi đã dày công vun đắp.
Tôi chưa mua nhà không phải vì không có tiền. Tôi muốn dành đủ để mua một mái ấm rộng hơn để đón bố mẹ tôi, đón mẹ vợ và mở một cửa hàng cho vợ nếu cô ấy muốn.
Tôi từng nghĩ, nhẫn nhịn là cách gìn giữ hòa bình. Nhưng hôm ấy, tôi học được rằng: Đôi khi, bảo vệ người mình yêu cũng là một cách yêu rất lớn.
Và lần này, tôi hứa: Tôi sẽ giữ lời.
Ly hôn, tôi về nhà mẹ đẻ và bị em dâu đuổi khéo khỏi chính căn nhà tuổi thơ
Tôi bỏ lại cuộc hôn nhân lạnh lẽo để tìm một chốn yên bình bên bố mẹ già và con thơ.
Nhưng khi em trai cưới vợ, mái ấm tưởng đã yên lại trở thành chiến trường ngấm ngầm.
Tôi ly hôn sau 8 năm sống bên một người chồng thành đạt nhưng vô tâm và lạnh lùng. Cuộc hôn nhân ấy khiến tôi như chiếc bóng, sống cạnh một cỗ máy vô cảm. Sau một trận cãi vã lớn, tôi ôm con rời khỏi ngôi nhà từng gọi là tổ ấm, dứt khoát ly hôn, chẳng cần chia tài sản. Tôi chỉ muốn được sống bình yên.
Tôi đưa con về ngoại ô, nơi ba mẹ tôi sống trong căn nhà nhỏ cũ kỹ nhưng ấm áp. Tôi dọn về phòng cũ, chăm sóc bố mẹ đã về hưu, nuôi con trai nhỏ và bắt đầu tính mở một tiệm tạp hóa nho nhỏ để kiếm sống. Bố mẹ thương tôi nên không một lời trách móc, chỉ bảo tôi cố gắng vượt qua.
Tôi cứ nghĩ cuộc sống mới sẽ nhẹ nhõm hơn. Nhưng rồi em trai tôi lấy vợ.
Em dâu tôi - Thảo - là cô gái thành phố, sắc sảo, ăn nói lanh lợi. Ngay từ ngày đầu về nhà chồng, Thảo đã tỏ thái độ không ưa tôi. Cô ấy nói với chồng: "Em không hiểu sao mình lấy nhau rồi mà chị ấy vẫn ở đây. Nhà có ba phòng, ba mẹ một phòng, tụi mình một phòng, còn lại chị ấy và con trai chiếm hết".
Tôi nghe mà tức nghẹn. Đây là ngôi nhà tôi lớn lên, là nơi tôi từng gửi tiền về phụ bố mẹ xây từng viên gạch. Vậy mà giờ tôi thành... người ở nhờ?
Ảnh minh họa.
Thảo không nói thẳng, nhưng thể hiện bằng cách góp nhặt từng chuyện nhỏ nhặt để châm chọc. Tôi rửa chén xong, cô ấy soi kỹ rồi bảo "rửa không sạch". Tôi lau nhà, cô ấy đợi tôi đi làm mới lau lại rồi nói với mẹ tôi: "Con trai chị Thuận chơi dưới sàn dơ quá". Có lần, tôi đi làm về thì thấy đồ chơi của con bị cô ta gom hết bỏ ra sọt rác ngoài hiên.
Tôi nhịn. Nghĩ rằng sống chung nên dĩ hòa vi quý. Nhưng càng nhịn, cô ta càng lấn tới.
Mới đây, tôi xin nghỉ làm một ngày để đưa mẹ đi khám bệnh. Vậy mà Thảo lại nói bóng gió với chồng: "Nhà này kỳ ghê, con trai con dâu có, mà mẹ bệnh thì con gái bỏ chồng lại nghỉ làm đưa mẹ đi khám. Làm quá để lấy lòng mẹ chồng à?"
Tôi nghe mà không chịu được nữa. Tôi bước ra: "Đây là mẹ tôi. Tôi nghỉ làm để đưa bà đi khám là chuyện bình thường. Không cần cô dạy đời".
Thảo chẳng vừa, hất mặt đáp: "Tôi chả dạy ai hết. Ai có đời thì tự mà lo. Đàn bà ly hôn rồi ôm khư khư nhà mẹ đẻ thì ai chịu nổi".
Tôi tức đến run người. Mẹ tôi từ trong bước ra, mặt tái xanh, cố can ngăn. Tôi nhìn bà, vừa thương, vừa giận, vừa tủi thân. Cả nhà rơi vào im lặng nặng nề. Em trai tôi đứng giữa, không dám bênh ai.
Tôi ngỏ ý thuê trọ riêng. Nhưng mẹ tôi khóc, níu tôi ở lại: "Con mà đi thì mẹ không biết trông cậy vào ai. Cái Thảo nó ghê gớm, mẹ có tuổi rồi, không chịu nổi cảnh sống lạnh lẽo như thế đâu".
Tôi kẹt giữa chữ hiếu và những va chạm mỗi ngày. Đã từng trải qua đổ vỡ, giờ chỉ mong yên ổn nuôi con, phụng dưỡng cha mẹ. Vậy mà mái nhà yên ấm tôi tìm về lại trở thành nơi khiến tôi nghẹt thở.
Tôi phải làm sao để tiếp tục sống, chăm sóc bố mẹ, nuôi con... mà không phát điên vì những va chạm ngấm ngầm ấy mỗi ngày?
Tôi chỉ nói đùa một câu, bố vợ lại khiến tôi "mất mặt" trước tất cả họ hàng Người ta nói, phụ nữ làm dâu chịu khổ, đàn ông ở rể chịu nhục bởi lúc nào cũng phải nhìn sắc mặt người khác mà sống. Nhưng khi nghe đề nghị của bố mẹ vợ muốn tôi ở rể, tôi lại đồng ý ngay. Tôi năm nay 33 tuổi, vợ tôi hơn tôi một tuổi, cưới nhau gần một năm. Khi đến...




Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bỏ bạn gái giàu cưới vợ nghèo, tôi sau đó hốt hoảng nhận được một đề nghị

Tôi sống trong dằn vặt vì phải "ôm bí mật" của anh hàng xóm

Đã ly hôn 5 năm, tôi vẫn rơi nước mắt khi mẹ chồng làm điều này

Chồng đăng ảnh con, đồng nghiệp bình luận một câu khiến tôi bật khóc

Tại lễ cưới, tôi kinh ngạc đến run người với thứ mẹ chồng trao cho em dâu

Khuyên bạn thân ly hôn, tôi ngã ngửa khi cô ấy đòi từ mặt mình

Mỗi ngày, tôi đều nhắn tin van xin mẹ... ly hôn ba

Cơn sốt của con không nóng bằng cơn mê pickleball của chồng tôi

Vừa mới sinh con, 10h đêm vợ cũ còn tìm đến tận nhà quyến rũ chồng, tôi chỉ làm điều này mà khiến cả 2 nhớ đời

Vừa sinh được cháu trai, con dâu đã đưa ra đề nghị khiến tôi sững sờ

Mẹ chồng khuyên "đi bước nữa", tôi bật khóc khi biết sự thật đằng sau

Tôi sốc trước quyết định của vợ sau khi gặp lại người yêu cũ
Có thể bạn quan tâm

Làm gì có ai xé truyện bước ra đẹp như cặp đôi này: Visual đúng chuẩn "sách giáo khoa ngôn tình", chemistry đỉnh quá trời đỉnh
Phim châu á
00:02:33 23/07/2025
Vội vã tái xuất sau sinh, Ngô Cẩn Ngôn gặp ngay sóng gió hậu trường
Hậu trường phim
23:49:40 22/07/2025
'Cô đừng hòng thoát khỏi tôi' tập 3 - 4: Vai của Trịnh Thảo chết tức tưởi sau khi hy sinh vì tình yêu đồng giới
Phim việt
23:22:38 22/07/2025
Diệp Lâm Anh sexy nghẹt thở, MC Thảo Vân chia sẻ xúc động về con trai
Sao việt
23:09:57 22/07/2025
Nữ ca sĩ khiến NSND Quang Thọ, NSND Quốc Hưng xúc động và tự hào là ai?
Nhạc việt
23:01:39 22/07/2025
Rosé bị hạ bệ - tất cả là tại Jennie?
Nhạc quốc tế
22:55:07 22/07/2025
Nam thần Hàn Quốc đình đám một thời sang Hà Nội chạy bộ nhưng không ai nhận ra!
Sao châu á
22:27:05 22/07/2025
Nữ quái chuyên "cướp bia" của các cửa hàng tạp hóa
Pháp luật
22:21:43 22/07/2025
Tàu sân bay Mỹ - Anh song hành ở Thái Bình Dương
Thế giới
22:16:01 22/07/2025
Nữ diễn viên tuyên bố sẽ ra tòa nếu chồng vượt 'lằn ranh đỏ trong hôn nhân'
Tv show
22:03:57 22/07/2025