Đồng nghiệp của tôi vừa khoe mới mua nhà, sếp đã nói một câu khiến cả văn phòng tiu nghỉu
Tâm trạng của mọi người đang vui thì tự dưng bị cụt hứng…
Từ hồi còn ở Đại học, tôi luôn mơ về cuộc sống sau này kiếm thật nhiều t.iền để mua chung cư ở thành phố lớn. Đó cũng là nguyện vọng của bố mẹ tôi. Từng có đợt tôi muốn về quê lập nghiệp, nhưng bố mẹ bảo trên thủ đô có nhiều cơ hội hơn. Vậy nên dù khó khăn, tôi vẫn cố gắng bám trụ lại thành phố.
Mua nhà ở đây quả thật không phải chuyện đơn giản. Vậy mà khóa Đại học của tôi, có rất nhiều người đầu tư, làm sale bất động sản, kinh doanh… rất giàu và đã mua được nhà riêng. Thực sự tôi rất ngưỡng mộ. Tốt nghiệp Đại học, tôi cầm tấm bằng xuất sắc cùng một chút ít kinh nghiệm làm thêm với mong muốn tìm được công việc ưng ý, lương cao.
Ảnh minh họa.
Tuy nhiên, rải CV ở một vài công ty, tôi nhận ra tìm được mức lương theo ý muốn và năng lực của bản thân không dễ, nhất là trong thời điểm những năm qua dịch bệnh ảnh hưởng tới kinh tế. Nơi không yêu cầu nhiều kinh nghiệm thì lương thấp, nơi lương tốt hơn lại không tuyển sinh viên mới ra trường. Lòng tôi hoang mang xen lẫn bất lực trong một thời gian dài. Hàng ngày lên mạng, thấy bạn bè thi nhau khoe nhà mới, xe mới, đi du lịch khắp nơi kèm số dư tài khoản siêu dài, tôi rơi vào trạng thái tủi thân, chán chường tột độ.
May mắn là một người bạn tôi đã giới thiệu tôi vào đúng vị trí nó làm ở công ty cũ. Bởi nó sắp đi học Thạc sĩ bên nước ngoài nên mới nghỉ việc. Mức lương là 16 triệu, thi thoảng sẽ được thưởng thêm hoa hồng. Nhận thấy đây là môi trường tốt nên tôi đã không từ chối.
Quả đúng công ty này môi trường tốt, thu nhập cao mà đồng nghiệp cũng chan hòa. Tuy nhiên chỉ có sếp là tôi cảm thấy chưa vừa ý lắm. Anh ấy giỏi thật, từng học bên nước ngoài và có nhiều năm kinh nghiệm, nhưng để ý cách hành xử của anh với nhân viên cấp dưới thì tôi thấy không ổn. Anh ấy có một chút kiêu ngạo, thi thoảng còn c.oi t.hường mọi người nữa. Mặc dù mới vào công ty được 2 tháng, nhưng tôi thấy nhiều lần sếp đấu khẩu với các nhân viên cũ. Qua vài cuộc nói chuyện với đồng nghiệp, xem ra sếp cũng chẳng được lòng nhân viên.
Video đang HOT
Đỉnh điểm là một chuyện mới xảy ra hôm qua. Đồng nghiệp ngồi gần tôi, là chị A. đăng lên Facebook ảnh chụp căn nhà mới full nội thất. Giờ giải lao, ai nấy đều ra hỏi han. Chị A. là một nhân viên rất xuất sắc, nghe đâu ngoài làm việc, chị còn chơi chứng khoán, kinh doanh riêng, nên dù chị hơn tôi 2 t.uổi, chị đã có cả một cơ ngơi ổn định. Tôi cũng rất muốn hỏi han, học tập theo cách của chị A. với mong muốn sớm thực hiện được ước mơ mua nhà.
Ảnh minh họa.
Chị A. cũng kể thành thật, đồng thời chị nói khi nào mọi thứ đi vào ổn định sẽ mời toàn bộ mọi người trong phòng tới nhà tổ chức tiệc tân gia. Tôi góp vui bằng một câu hết sức tích cực: “Chị A. giỏi quá, hôm nào cho em xin kinh nghiệm mua nhà với, em ngưỡng mộ chị nhất luôn”.
Nói xong thì sếp bước ra. Thay vì vui vẻ đón nhận câu chuyện, sếp của tôi nói thẳng một câu: “Mua nhà trả góp chứ gì, đâu phải thành tựu oai oách lắm?”
Tâm trạng mọi người tiu nghỉu, chưa hết, sếp còn nói thêm: “Ngày xưa tôi năm 2 Đại học đã mua được nhà rồi, mà tôi chỉ đi dạy gia sư rồi làm Marketing, trợ lý các kiểu”. Nói xong, sếp đi thẳng ra ngoài luôn. Chúng tôi đều hiểu, sếp không vui trước thành tựu của nhân viên cấp dưới. Đây cũng chẳng phải lần đầu tiên mà sếp hành xử như vậy.
Tôi cứ đau đáu trong lòng, là vì sao sếp lại thể hiện thái độ khiến người khác ghét anh. Sợ rằng, nếu cứ tiếp tục làm việc ở môi trường như thế này, sớm muộn tôi sẽ không chịu được tính cách của sếp. Mặc dù lương cao, dẫu cho tôi có thể tích góp để mua nhà, nhưng tôi cũng chẳng thể bỏ qua yếu tố sếp được. Phải thoải mái, thấy có thể học hỏi từ anh ấy thì mới gắn bó được lâu dài. Thoáng chốc, tôi thấy sợ chốn công sở và mỗi ngày đi làm. Đi làm thì phải vui, vậy mà sếp cứ gây áp lực về tinh thần…
Nằng nặc đòi đồng nghiệp mở quyền truy cập file dữ liệu, tôi bị sếp mắng 1 câu bẽ bàng giữa công ty
Đây cũng là một bài học cực đắt giá khiến tôi tỉnh ngộ rất nhiều.
Trước giờ tôi vốn tưởng mình sõi đời, trải nghiệm nhiều. Nhưng đúng thật tôi chỉ là "ếch ngồi đáy giếng". Bởi càng đi ra ngoài thế giới rộng lớn, tôi thấy mình càng nhỏ bé. Va vấp với những môi trường làm việc mới, tôi mới vỡ vạc, học thêm được nhiều thứ.
Hiện tại tôi đã ra trường được hơn 1 năm, đang làm việc ở một công ty công nghệ, mảng phát triển sản phẩm. Trước đây, tôi có đi làm ở một vài công ty vừa và nhỏ, có thể gọi là "công ty gia đình", nhưng thấy môi trường không có tiềm năng phát triển. Tôi muốn vào làm ở tập đoàn để có thể "vẫy vùng" thỏa sức.
Tập đoàn công nghệ mà tôi đang gắn bó là một đơn vị lâu năm, xuất hiện nhiều trên các diễn đàn review nên tôi khá yên tâm. Khi trúng tuyển vào công ty, tôi rất muốn được làm việc, cạnh tranh công bằng với mọi người. Tuy nhiên, cá tính mạnh của tôi lại khiến tôi khốn đốn rất nhiều lần.
Ảnh minh họa.
Chẳng hạn như hồi mới vào công ty, tôi được đồng nghiệp gửi file tài liệu hướng dẫn và các đầu mục việc cũng như quy trình. Chị đồng nghiệp gửi tôi đường link dạng Google Docs, tuy nhiên khi tôi ấn vào thì lại cần quyền truy cập. Tôi hỏi chị ấy thì chị bảo cần phải mở bằng email của công ty.
Lúc đó tôi khá bất ngờ. trước giờ tôi toàn dùng mail cá nhân. Khi tôi vào công ty, phòng nhân sự có cấp cho tôi 1 email, nhưng tôi nghĩ email đó không có tác dụng gì. Vả lại, chiếc mail cá nhân này đã theo tôi suốt những năm từ Đại học đến tận khi ra trường. Trong đó, tôi lưu nhiều tài liệu phục vụ cho công việc, thành ra chỉ muốn sử dụng một địa chỉ mail duy nhất, đỡ phải đăng nhập/đăng xuất nhiều.
Tôi có nói với đồng nghiệp bằng giọng nằng nặc đòi hỏi: "Chị thêm mail cá nhân của em đi mà, em quen dùng mail đó rồi. Giờ lại phải vào mail của công ty phiền lắm ạ".
Nào ngờ, ngay sau câu nói đó, sếp đã mắng tôi một câu bẽ bàng giữa công ty: "Em thiếu chuyên nghiệp quá, bây giờ làm ở công ty mình, có những thứ em bắt buộc phải dùng mail của công ty có hiểu không, động nào lên đi!"
Anh sếp của tôi còn nói tiếp: "Vì làm việc ở công ty công nghệ, sẽ có những tài liệu bảo mật, bắt buộc phải dùng mail công ty cấp. Nếu giờ dùng mail cá nhân, em làm thất thoát tài liệu, lúc đó em có chịu trách nhiệm được không? Em mới đi làm, có điều gì chưa biết, anh chị sẽ hướng dẫn, đừng cãi cố rồi muốn người khác làm theo ý minh!"
Sau tràng phê bình của sếp, tôi dần nhận ra lỗi của mình. Tôi xin lỗi mọi người rồi tiếp tục làm việc. Cả ngày hôm đó tâm trạng của tôi chùng xuống. Những người đồng nghiệp khác cũng thở dài, họ như né tránh nói chuyện với tôi. Mới vào công ty, thật không ngờ tôi lại tạo ấn tượng không tốt với mọi người đến vậy. Song nghĩ theo một cách tích cực thì qua đây, tôi dắt túi thêm bài học đắt giá, đó là đừng bao giờ ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân.
Ảnh minh họa.
Những ngày làm việc tiếp theo, tôi rất hăng hái lắng nghe, đồng thời rủ đồng nghiệp đi ăn trưa để mọi người không bị ác cảm với tôi. Sau khoảng 1 tháng đầu làm việc, sếp gọi tôi vào phòng. Anh ấy có nói là đợt trước hơi nặng lời chỉ trích tôi, sợ sẽ làm tôi tự ái. Nhưng tôi phải bảo ngay là không sao đâu, vì anh ấy đã giúp tôi nhận ra bài học đắt giá.
Ban đầu, tôi nghĩ công ty mình thích bóc mẽ, mắng mỏ nhân viên. Tuy nhiên đến thời điểm này, tôi suy nghĩ ngược lại hoàn toàn. Chắc chắn, môi trường thế này mới xứng đáng để gắn bó. Ở những công ty cũ, mọi người quá hiền, làm việc chưa hệ thống, chuyên nghiệp, thành ra khiến tôi chậm chạp, quen với tác phong đó. Phải làm ở những tập đoàn lớn, mới có thể vỡ vạc được. Hi vọng, những bạn sinh viên mới ra trường như tôi, hãy cứ "ra biển lớn", làm việc ở môi trường khắc nghiệt một chút. Chắc chắn sẽ có những lúc bạn buồn vì thấy bị bỏ lại phía sau. Nhưng khi nhìn lại thì mới thấy bản thân đã trưởng thành lên rất nhiều.
Đồng nghiệp bắt tôi làm 3 bản thuyết trình trong đêm và "trở mặt" ngay buổi sáng hôm sau Mặc dù tôi rất tức giận nhưng cảm thấy lời nói của mình không hề có trọng lượng. Tôi cống hiến rất nhiều cho công việc nhưng rất ít khi được công nhận. Đi làm được 3 năm rồi, tôi mới nhận ra, ở chốn công sở có nhiều mánh khóe, chiêu trò đến vậy. Những người sếp, đồng nghiệp xung quanh dù...