Đơn ly dị đẫm nước mắt trong đêm tân hôn của cô dâu “cưới chạy”
“May mà nhà tôi còn cưới cho đấy! Chứ như nhà khác ý, họ đợi đẻ ra xem có phải cháu họ không rồi mới cưới cơ”. Và một cô dâu cưới chạy như Nga phải coi lời nói đó của mẹ chồng là một sự ban ơn.
Nhìn con trai say giấc với nụ cười vẫn còn vương trên khóe miệng, Nga lấy đó là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời mình. Hôm nay con trai Nga tròn 2 tuổi, cũng là tròn hai năm, Nga sống kiếp làm một bà mẹ đơn thân. Nga cũng đã từng kết hôn, nhưng chỉ làm dâu được nửa ngày. Quãng đời cay đắng đó, giờ nhớ lại chỉ khiến Nga rưng rưng nước mắt.
Những phút giây bồng bột của tuổi trẻ ai mà không có, chỉ có điều, bản thân phải dùng cái giá gì để trả cho nó mà thôi. Và Nga, có lẽ đã trả một cái giá quá đắt thì phải. Chỉ sau 3 tháng cưa cẩm, Minh đã hạ gục được Nga. Nga mê Minh bởi Minh có vẻ ngoài lịch lãm và nét lạnh lùng lôi cuốn một cách kì lạ. Rồi tình yêu của Minh khiến Nga như mụ mị hết con người. Chỉ sau 5 tháng nhận lời yêu, Nga đã thuộc về Minh vào một đêm mưa gió.
Sau đêm hôm ấy, thái độ của Minh với Nga cũng khác hẳn. Minh không còn quan tâm, nâng niu, chiều chuộng Nga như trước. Có vè như đàn ông là thế, thứ có được dễ dàng họ thường không biết cách trân trọng. Nếu trước kia người chạy theo mỗi ngày là Minh thì bây giờ vị trí được hoán đổi, Nga trở thành người chạy theo Minh, làm theo yêu cầu của Minh. Có khi cả tuần trời, Minh bỏ mặc Nga, không lời hỏi thăm, không một cuộc gọi, không một tin nhắn. Nga than thở thì Minh gắt gỏng:
- Cô chưa là gì của tôi đâu mà cho mình quyền đòi hỏi nhé!
Dù đám cưới được tổ chức ngay sau đó nhưng cái thai trong bụng của Nga đã được hơn 5 tháng. (Ảnh minh họa)
Nga bắt đầu cảm thấy mây đen đang kéo đến trên đầu mình. Và đúng như những gì Nga lo sợ. 1 tháng sau đó, Nga phát hoảng khi phát hiện mình có thai. Nga báo tin mình có thai cho Minh:
- Có thì cưới, nhưng để anh về hỏi mẹ anh đã!
Nga càng lúc càng hoang mang với tình yêu này. Mẹ Minh nhìn Nga với ánh mắt dò xét:
Video đang HOT
- Cô đang mang thai con của tôi thật đấy chứ.
- Dạ… con… cháu…
- Nếu cô mà dám gian dối, tôi sẽ không để cô yên thân đâu. – Mẹ Minh gằn giọng, nhìn Nga bằng ánh mắt độc đoán
Dù đám cưới được tổ chức ngay sau đó nhưng cái thai trong bụng của Nga đã được hơn 5 tháng. Nga nghiễm nhiên được cộp mác cô dâu “cưới chạy”. Mọi người nhìn Nga với ánh mắt dò xét. Nhất là mẹ chồng Nga, bà liên tục mỉa mai Nga:
- May mà nhà tôi còn cưới cho đấy! Chứ như nhà khác ý, họ đợi đẻ ra xem có phải cháu họ không rồi mới cưới cơ.
Và một cô dâu cưới chạy như Nga phải coi lời nói đó của mẹ chồng là một sự ban ơn. Tiệc cưới tàn thì Nga cũng mệt rã rời. Phần vì bụng to, phần vì sức khỏe của Nga đợt này rất yếu. Thế mà một Nga phải dọn một đống bát đũa quay cuồng mãi đến tận 9h tối mới xong lại phải tất bật lau dọn nhà cửa, chẳng ai phụ Nga lấy một tay và cũng không ai hỏi han Nga lấy một câu nào.
Bao nhiêu uất nghẹn, bao nhiêu ấm ức bực dọc trong người Nga đều muốn nổ tung. (Ảnh minh họa)
Đồng hồ đã điểm 12h đêm, Nga mệt thở chẳng ra hơi lê lết vào phòng ngủ thì Minh đã ngủ ngon lành từ lúc nào. Nga đặt mình xuống giường thì Minh quay sang ôm chặt lấy Nga rồi nhảy lên người Nga, cởi phăng chiếc áo ngoài:
- Đừng anh, em đang mệt lắm.
- Cô làm gì mà kêu mệt. Dọn dẹp có tý mà đã than vãn. Mẹ tôi nói chẳng sai, loại dâu con như cô chẳng nhờ vả được gì mà. Biết thế tôi nghe lời mẹ, đợi cô đẻ xong, cho đi xét nghiệm ADN rồi mới làm đám cưới. Có khi lại “tò vò mà nuôi con nhện” cũng nên.
- Anh… Anh nói thế mà nghe được ư? – Nga uất nghẹn
- Cô nhất định không chiều tôi đúng không? Vậy thì tôi đi ra ngoài.
Dứt lời, Minh hùng hổ mặc quần áo rồi đẩy tung cửa phòng bước ra ngoài. Mẹ chồng Nga thì nhảy bổ sang, nhiếc móc Nga thậm tệ, rằng Nga là đứa không biết điều. Bao nhiêu uất nghẹn, bao nhiêu ấm ức bực dọc trong người Nga đều muốn nổ tung. Thì ra không chỉ gia đình Minh mà ngay cả bản thân Minh cũng không coi Nga ra gì. Từ thái độ khinh khỉnh của mẹ chồng đến sự chì chiết của Minh đều thôi thúc Nga biến khỏi nơi này ngay lập tức. Và Nga đã viết đơn ly hôn ngay trong đêm tân hôn đó. Nga khồng thể chôn vùi tương lai của mình trong ngôi nhà này. Vì con, vì bản thân, Nga phải mạnh mẽ.
Theo Một thế giới
Yêu nhau chắc gì đã cùng nhau đi tới cuối con đường
Yêu nhau chắc gì đã cùng nhau đi tới cuối con đường. Nếu không phải những lời nói này làm cổ xuý đi nét đẹp của sự chung thuỷ, gần cạnh, bên nhau mãi mãi, thì con người ta đã sống thực tế và suy nghĩ thực tế hơn nhiều rồi. Và cũng bởi vậy sẽ chẳng còn những níu kéo đẫm nước mắt sau một cuộc tình đã vơi cạn niềm thương.
Phải chăng vì cái cớ "yêu là phải cùng nhau đi hết cuộc đời" nên con người ta thường trói buộc mình bằng những điều khoản và trách nhiệm cộng với nghĩa vụ cho nhau ư? Rồi có biết bao người tự bứt mình ra khỏi sợi dây ái tình chằng chịt những trái ngang đó hay sao? Nếu cứ mãi xác định "yêu là phải nắm tay suốt chặng đường" thì có lẽ mấy ai làm tròn bổn phận đó cơ chứ?
Tôi có khá nhiều người bạn, người quen là người Nga, bằng việc tiếp xúc nhiều, nói chuyện nhiều dần già có lẽ tôi bị nhiễm bởi cái "thói" một khi yêu là yêu hết mình, cuồng cháy nhưng khi đã cạn tình thì ngọn lửa đượm nồng cũng trở thành tàn tro trong chốc lát và nhất quyết chẳng van nài hay khóc lóc thảm thiết. Tất nhiên vẫn có những trường hợp như thế nhưng không đủ nhiều để nói đến ở đây.
Tôi thấy điều đó cũng đâu có tệ mạt hay thứ "văn hoá tình yêu" mông lung lắm đâu, bởi quan niệm tình yêu của người dân phương Tây luôn rõ ràng và rành mạch đặc biệt là dứt khoát. Nói như thế không có nghĩa là họ yêu hời hợt, không thật lòng nên khi chia tay mới dễ dàng như vậy, ngược lại khi yêu, họ yêu bằng chính cả trái tim và thể xác, yêu không toan tính và trách nhiệm nên khi chia tay cũng sẽ dễ thở hơn rất nhiều.
Tôi nghĩ người trẻ mình nên học cách khi yêu của họ, đó là khi yêu thật lòng thì đừng toan tính điều chi, đừng ngờ vực về quá khứ của người ta, đừng lo nghĩ quá nhiều về tương lai xa vời, hãy cứ sống tốt ở hiện tại, làm tốt mọi điều ở hiện tại mà mình cảm thấy hạnh phúc. Chỉ thế thôi! Là ổn. Phải không?
Nhưng cũng đừng quá "thoáng" như người Nga mà yêu rồi chia tay vội vã khi không còn yêu nhau bởi cái nào tốt thì nên học hỏi cái nào không phù hợp với nét văn hoá thì tuyệt nhiên không cần xét soi. Phải chăng điều này chỉ đúng cho những cô nàng, anh chàng vì sợ chia tay mà làm những điều tưởng chừng như không còn tri thức, một cách mù quáng không đáng có?
Nếu có xa vời hơn hay "sang chảnh" hơn thì câu nói "yêu không có nghĩa là cùng nhau đi đến suốt cuộc đời" mang lại cho ta cái cảm giác thoải mái hơn, nhẹ nhàng hơn trong cái mớ suy nghĩ ngổn ngang về yêu thế nào cho lâu bền, yêu thì phải cưới, không cưới thì đừng yêu hay đơn giản là những mộng mơ về tương lai "túp lều tranh và hai trái tim vàng" của ngày xưa xa vẫn còn đây...
Giá mà ai cũng nghĩ được giản đơn như vậy thì tốt biết mấy nhỉ? Hãy cứ sống đúng với từng khoảnh khắc của tâm hồn để thấy mỗi phần của cuộc đời là những mảnh ghép đẹp xinh, sống động và có nghĩa.
Bởi vậy khi yêu cứ yêu, yêu cho đúng nghĩa đoạn đường của tình yêu đẹp, hãy khoan đã hồ mơ về một viễn cảnh tương lai nào đó ảo ảnh trong lớp sương mù tít mịt và tối đặc ấy. Bởi có phải ai khi yêu nhau cũng luôn cạnh bên nhau, sống đến "đầu bạc răng long".
Và ngày mai nếu có gặp phải sóng gió, trắc trở mà vỡ tan tành chiếc thuyền tình yêu thì cũng mong đừng mãi khổ đau hay tuyệt vọng rồi đánh mất đi những thứ tươi đẹp đang chờ ta phía trước. Bởi chúng ta hoàn toàn có thể tự hào về một thời yêu đương tươi đẹp, sống hết mình vì tình yêu, vì cuộc sống và vì cả hai nữa, đúng không? Vậy thì sao phải khóc hay đau khổ nhỉ? Đáng ra phải tự hào chứ.
Chính những người khi yêu mà luôn áp đặt những trách nhiệm, nặng nề những nghĩa vụ thì nhất định nếu sau này có xui xẻo mà rời xa thì ắt hẳn họ là những người đau khổ nhất, khóc nhiều nhất và thường bi luỵ và bị ám ảnh về quá khứ nhất. Thật tiếc!
Vậy đấy, "yêu không có nghĩa là cùng nắm tay nhau suốt cuộc đời" - cứ suy nghĩ thế đi cho đời vơi bớt những lo toan đâu đâu, bớt những hoài nghi mệt mỏi lẫn nhau. Như thế cũng tốt lắm chứ. Còn nếu cả hai cùng dắt tay nhau đi cuối đoạn đường tình yêu thì có lẽ chẳng có ngôn từ nào ngợi ca nổi nữa rồi. Đúng không?
Theo Guu
Đêm tân hôn đẫm nước mắt của cô dâu mới về nhà chồng Đêm tân hôn cả nhà chồng đã dội cho tôi gáo nước lạnh để tôi phải đau đớn, tủi nhục như thế. Chẳng biết tôi có làm gì nên tội không mà họ đối xử với tôi như vậy? Trước khi đến với chồng tôi bây giờ, chúng tôi cũng đã trải qua thời gian tìm hiểu, yêu nhau 2 năm rồi mới...