Đòi ly hôn vì biết con trai không phải con ruột, không ngờ mẹ lại bênh con dâu, đòi từ mặt tôi
Biết con trai không phải con ruột của mình, tôi quyết định ly hôn nhưng mẹ lại phản đối kịch liệt, đứng ra bênh con dâu, thậm chí còn đòi ly hôn với tôi.
Tôi với vợ đã kết hôn được 4 năm và có với nhau một cậu con trai. Cưới nhau được một tháng vợ tôi báo tin có thai, khỏi phải nói cả gia đình ai cũng mừng, cưng cô ấy như nâng trứng. Tuy nhiên vợ tôi vẫn sinh sớm một tháng so với ngày dự sinh, may trộm vía thằng bé vẫn được 2,8kg.
Ai cũng khen thằng bé giống tôi như đúc, tôi cũng thấy vậy và chẳng ai bàn ra tán vào lời nào. Song, chị gái không biết nghe mấy lời đồn thổi ở đâu về em dâu mà khuyên tôi nên đi xét nghiệm ADN với con trai.
Ban đầu tôi cũng không tin, nhưng càng lớn tôi càng thấy con trai không còn nét nào giống mình nữa mà giống vợ nhiều hơn nên bán tin bán nghi. Nghe lời chị gái, tôi lén đưa con trai đi giám định quan hệ huyết thống. Thực ra lúc đó tôi vẫn có chút tin tưởng vợ, nhưng chị gái nói nhiều quá nên tôi cứ đi làm cho yên tâm, để xem có kết quả rồi thì chị còn nói được gì nữa.
Nhưng nào mà ngờ, đứa trẻ đó không phải là con ruột của tôi. Cầm kết quả trên tay tôi bàng hoàng, không thể tin nổi vào mắt mình nữa. Vậy hóa ra tôi “nuôi con tu hú” bao nhiêu năm qua, bị vợ lừa dối mà vẫn ngu ngơ không biết gì.
Biết con trai không phải máu mủ, tôi tức tối về nhà chất vấn vợ. (Ảnh minh họa)
Tức giận tôi mang kết quả về nhà đối chất với vợ. Tuy nhiên vợ lại tỏ thái độ bình tĩnh đến khó hiểu, không khóc cũng không xin tôi tha thứ:
- Đúng vậy, thằng bé không phải con của anh. Đó là con của em và người yêu cũ. Trước yêu anh ta, em không ngờ anh ta lại đặt camera quay lén lúc hai đứa gần gũi. Trước hôm đám cưới, anh ta dùng những thứ đó uy hiếp em, bắt em trao thân cho anh ta thêm một lần để đổi lấy những đoạn video nóng đó. Em không ngờ… Sau lần ấy đến nay em không còn qua lại gì với người cũ nữa rồi.
Video đang HOT
Nghe vợ nói mà tôi vừa giận vừa thương. Tôi thương vợ vì bị người yêu cũ uy hiếp, nhưng giận vợ đã giấu kín sự thật bao năm qua hoặc có lẽ chính cô ấy cũng không biết bố đứa trẻ thực chất là ai. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện có nên tha thứ cho vợ hay không, nhưng sau cùng tôi đã nghe theo lời chị gái, chấm dứt cuộc hôn nhân này. Thế nhưng, quyết định này lại bị mẹ tôi phản đối, thậm chí bà còn đòi từ mặt tôi.
Tôi đòi ly hôn nhưng mẹ lại kiên quyết phản đối. (Ảnh minh họa)
- Cô ta lừa dối con, lừa dối cái nhà này bao năm qua. Thằng bé cũng không phải máu mủ của con, không phải cháu ruột của mẹ thì mẹ bênh cái gì? Cô ta cho mẹ uống bùa mê thuốc lú gì mà mẹ lại bênh cô ta?
- Anh mà bỏ vợ thì anh hãy cút ra khỏi căn nhà này ngay. Mẹ nhận con dâu là con gái, mẹ sống với nó và cháu trai của mẹ. Con bé có nỗi khổ riêng chứ có phải khi lấy anh rồi mới lăng nhăng, ngoại tình đâu? Mà kể có như vậy thì tôi vẫn tha thứ cho nó.
Anh thử nhìn lại mình đi, bao năm kết hôn anh cho vợ con được cái mà giờ đòi ly hôn? Vợ kiếm việc cho anh nhưng anh đi làm được mấy bữa đã kêu mệt rồi nằm ở nhà chơi, đưa về nhà cho vợ được mấy đồng rồi? Thử hỏi chi phí sinh hoạt hàng ngày là ai lo? Đồ đạc trong nhà này anh sắm sửa được cái gì? Bao năm qua cái Linh (tên vợ tôi) mới là người chịu thiệt thòi kia kìa.
Thằng bé tuy không phải cháu ruột của mẹ nhưng một tay mẹ chăm sóc, nuôi nấng từ nhỏ, nhìn nó lớn lên. Bây giờ nói bỏ là bỏ sao mẹ làm được chứ? Huyết thống không quan trọng bằng tình thân đâu con ạ. Con tuy không có công sinh nhưng có công dưỡng thì sau này thằng bé vẫn sẽ coi con như bố ruột, phụng dưỡng, báo hiếu con thôi.
Mẹ cũng mắng chị gái tôi sa sả vào mặt, nói chị đi lấy chồng rồi thì đừng can thiệp vào chuyện của tôi nữa. Trách chị xúi dại em trai, nhưng chị có lo lắng, có thương tôi thì chị mới nói chứ. Với lại tôi cũng thấy lời chị nói đúng, ra đường người ta nói tôi bị “cắm sừng”, “nuôi con tu hú” mấy năm mà không biết thì tôi biết giấu mặt vào đâu chứ. Hiện mẹ tôi vẫn phản đối kịch liệt chuyện tôi ly hôn, tôi phải làm thế nào để mẹ nghĩ lại bây giờ?
Đón con trai từ nhà vợ cũ về, nhìn món đồ chơi bố dượng mua cho bé, tôi bất lực bật khóc
Tôi đi làm xa cuối năm được về nghỉ Tết sớm, vừa về liền sang nhà vợ cũ đón con trai.
Thằng bé mới được bố dượng mua cho mấy món đồ chơi yêu thích nên con muốn mang theo sang nhà bà nội.
Tôi từng ly hôn, cùng vợ cũ có một cậu con trai chung nhưng con ở với mẹ. Cô ấy sớm tái hôn chỉ sau chưa đầy 1 năm chia tay, còn tôi hiện tại đã 3 năm rồi vẫn độc thân. Lúc chia tay con trai tôi mới hơn 1 tuổi, hiện tại thằng bé lên 4 tuổi rồi, đang sống cùng mẹ và bố dượng.
Tôi đi làm xa cuối năm được về nghỉ Tết sớm, vừa về liền sang nhà vợ cũ đón con trai. Thằng bé mới được bố dượng mua cho mấy món đồ chơi yêu thích nên con muốn mang theo sang nhà bà nội. Tất nhiên tôi đồng ý.
Về nhà chơi cùng con, thấy đồ chơi của con đều có vẻ đắt tiền. Tôi thử lên mạng xem giá thì phải đờ người khi biết một món đồ chơi đơn giản dành cho trẻ con mà trị giá đến cả mấy triệu đồng!
Nghĩ đến đồ chơi mình mua dành cho con đắt nhất cũng vài trăm nghìn là cùng, tôi thấy hổ thẹn không dám mang ra nữa. Lòng tôi chùng xuống buồn bã không yên, nhìn con mà thấy xót xa đau đớn quá.
Lúc chia tay con trai tôi mới hơn 1 tuổi, hiện tại thằng bé lên 4 tuổi rồi, đang sống cùng mẹ và bố dượng. (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ cũ ly hôn cũng vì bố mẹ cô ấy chê tôi nghèo. Sau 2 năm chung sống, con trai được một tuổi thì đến chính cô ấy cũng không chịu nổi nữa. Vợ cũ quyết định ly hôn tôi để tìm một chỗ dựa khác vững chắc hơn.
Tôi không trách vợ cũ, những gì cô ấy có thể làm cho tôi cô ấy đều làm hết rồi. Vợ cũ cũng từng yêu tôi rất chân thành, sẵn sàng cãi lời bố mẹ để cưới tôi đấy thôi. Là tôi bất tài không giữ được gia đình. Tôi cố gắng, nỗ lực ngày đêm nhưng mọi thứ vẫn chỉ có vậy, không khá hơn được.
Thời điểm vợ cũ tái hôn, tôi gửi phong bì mừng chứ không tới dự vì trong lòng vẫn còn buồn. Tôi cũng biết cô ấy lấy một người đàn ông có điều kiện lắm, cuộc sống dư dả thoải mái. Cô ấy mang theo con trai của chúng tôi về sống với chồng mới. Nhìn những tấm ảnh đăng trên Facebook vợ cũ thì biết anh ta đối xử với con tôi rất tốt.
Lúc ly hôn tôi không cố giành quyền nuôi con, phần vì con còn nhỏ nên sẽ theo mẹ, phần nữa để mẹ chăm sóc thì chu đáo tỉ mỉ hơn. Và tôi cũng không đủ điều kiện kinh tế mà tranh giành với vợ cũ.
Nhưng ba năm qua, dù ít dù nhiều theo khả năng của mình không lúc nào tôi quên chu cấp cho con trai. Nhiều khi vợ cũ bảo nếu tôi khó khăn thì không cần gửi cũng được. Nhưng cô ấy thừa khả năng nuôi con là việc của cô ấy, còn trách nhiệm và tấm lòng của tôi là việc của tôi.
Cuối năm nghĩ mà chán chường và buồn quá. (Ảnh minh họa)
Tôi thường hay đi làm xa nhà, hễ về là lại đến đón con trai về bên này với mình và bà nội bé. Vợ cũ với chồng mới cô ấy không khó dễ gì, mọi thứ đều suôn sẻ thuận lợi. Thế nhưng nhìn con thì tôi lại không ngăn được nước mắt.
Tôi là một người bố thật thất bại phải không? Tôi không đủ sức lo cho chính đứa con ruột của mình. Thứ tôi có thể cho con quá ít ỏi và nhỏ bé, chẳng thấm tháp vào đâu so với bố dượng của bé. Dù vợ cũ cũng văn minh lắm, luôn dạy con nhớ về tôi nhưng trong lòng tôi vẫn rất sợ hãi. Tôi sợ đến một ngày con quên mình, không muốn gần gũi với bố đẻ nữa. Biết bao giờ tôi mới giàu có và thành công để cho con được những thứ con muốn.
Cuối năm nghĩ mà chán chường và buồn quá. Một người đàn ông không thể lo cho vợ con đúng là người đàn ông thất bại. Cũng vì nghèo khó mà tôi mất vợ rồi, giờ phải làm sao để tôi không mất cả con mình?
Quyết định ly hôn chồng ngay khi biết lý do con trai trốn trong nhà vệ sinh trường học Khi tìm được con trai, tôi ôm lấy thằng bé vào lòng trong hoảng loạn. Con bật khóc nói lý do bỏ nhà đi khiến tôi lặng người. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi sống với nhau nhưng đã không còn tình yêu từ lâu rồi. Tôi dù vẫn còn chút tình cảm với chồng nhưng sự lạnh nhạt, thờ ơ của anh...