Đọc hết cuốn nhật ký của con mà tôi sững sờ ngây dại
Tôi nào biết con gái mình lại nhạy cảm đến vậy. Liệu con tôi có nói cho bố nó biết những gì nó nghĩ không?
Tôi lấy chồng đã được hơn 11 năm, nhưng năm trôi qua với nỗi chán chường, te nhat. Chông tôi không nhưng không kiêm ra tiên, ma con thờ ơ trong việc quan tâm chăm sóc gia đình va trong chuyên chăn gôi. Cho nên tôi chi sinh môt đưa con gai, nay chau đa 10 tuôi.
Gia đinh giuc gia đe thêm nhưng tôi không muôn, phân qua thât vong vê chông, phần quan trong hơn ca la chông tôi yêu sinh ly. Chông tôi 35 tuổ.i nhưng anh hầu như không đáp ứng nổi cho vơ. Nhiều đêm tôi thổn thức không ngủ được, quay sang nhìn chồng nằm như khúc gỗ mà thở dài… Anh đã đi khám và điều trị, nhưng không có gì khả quan cả. Chán chường, anh bỏ tôi và con đi làm ăn xa, 3- 4 tháng mới về nhà một lần. Tôi qua quen vơi viêc co anh ma như không nên tôi cung không buôn phiên gi, ma thơi gian con lai tôi chăm chut cho con gai.
Con tôi rất thích âm nhạc, thấy con mê mẩn và tỏ ra cũng có năng khiếu, tôi mời mơi gia sư về dạy cho con. Tìm hiểu mãi rồi cũng tìm được một cậu gia sư kém tôi 6 tuổ.i, đang la giảng viên của một trường cao đẳng nghệ thuật. Môt tuân câu ây đên 3 buôi day thêm cho con gai tôi. Ve bê ngoai chân chât, co trach nhiêm nên tôi rất quý và đối xử như một người em trai. Vì coi nhau như người trong nhà, co kho khăn gi cũng không ngại ngần gì giúp đỡ cậu như cho vay tiề.n, nấu cơm cùng ăn… Tôi cũng trả công cho cậu rất hậu hĩnh khi thấy con tôi học tốt hơn mỗi ngày.
Thời gian cứ trôi đi, thât la khi tình cảm của tôi dành cho cậu mỗi ngày một lớn thêm. Hình như cậu cũng biết tình cảm của tôi, cậu cũng quan tâm tới tôi nhiều hơn. Có hôm cậu đến chơi khi con gái tôi vẫn trên lớp. Nhà chỉ có hai chị em, đang nói chuyện, tôi bất ngờ bắt gặp ánh mắt cậu nhìn tôi triu mên, tim tôi đâp loan xa, măt đỏ bừng như đứa con gái mới lớn. Còn cậu ngượng ngùng nắm tay tôi và nói rằng: “Em rất thương cho hoàn cảnh của chị. Em nghĩ chắc chị cũng rất cô đơn, em có thể chăm sóc cho chị…”.
Tôi cảm thấy bối rối và rung động thật sự. Ngày hôm đó, sau một lúc trò chuyện nữa, chúng tôi đã có quan hệ tìn.h dụ.c với nhau. Thực sự là đã quá lâu rồi, tôi mới được thoa man như vây. Mối quan hệ này càng ngày càng sâu đậm kho dưng lai. Lúc nào tôi cũng muốn có cậu ở bên…
Video đang HOT
Rôi moi thư vượt ra khỏi vòng kiểm soát của tôi. Môt hôm khi don dep nha cưa, tôi chợt thấy một quyển sô rơi xuông đât trong phong con gai. Không thoat đươc to mo, tôi mơ ra đoc thi tôi rung rơi chân tay khi phat hiên ra con gai tôi viêt nhật ký về chuyện nó cảm thấy mẹ và thầy gia sư có vấn đề. Nó đấu tranh giữa việc có nên nói cho bố biết hay không?
Tôi choáng váng, đọc hết cuốn sổ nhật ký mà tôi thẫn thờ. Tôi nào biết con gái mình lại nhạy cảm đến vậy, hoặc cũng có thể do cậu ấy và tôi thể hiện hơi quá đà vì nghĩ con vẫn nhỏ dại.
Chồng tôi vẫn duy trì thói quen 3 tháng về nhà một lần, nhưng không gần gũi tôi. Anh chỉ tiếp xúc với con gái, thỉnh thoảng hỏi thăm tôi vài câu rồi lại đi biền biệt. Sống với người chồng như thế, tôi muốn ly dị cho xong, rồi tự kiếm tìm hạnh phúc mới. Nhưng con gái tôi rất nhạy cảm, tôi sợ con sẽ bị sốc vì chuyện này. Một mặt tôi muốn chờ con lớn thêm một chút, khi hiểu được nỗi buồn của tôi, tôi sẽ nói cho con biết. Nhưng bây giờ, tôi chưa muốn chuyện của tôi và cậu gia sư vỡ lở ra, bởi tôi vẫn mong con mình sẽ sống hạnh phúc, dù rằng tất cả chuyện giữa tôi và chồng làm chỉ là che mắt nó.
Cậu gia sư vẫn đến dạy học, an ủi, hỏi thăm tôi đều đặn. Chúng tôi vẫn hẹn nhau, mỗi khi có con gái ở nhà, tôi tận lực không xuất hiện, không thể hiện cảm xúc gì. Bây giờ tôi rất lo lắng, chỉ còn gần một tuần nữa, chồng tôi sẽ về nhà theo lịch hẹn. Tôi không biết con gái sẽ nói cho bố hay giữ lại trong lòng. Nhưng tôi không có cách nào hỏi con được. Giờ tôi phải làm gì để giải thoát khỏi trạng thái lo lắng, bức bối này đây?
Theo Trí thức trẻ
Cứ mỗi lần trời lạnh là tôi chỉ muốn b.ỏ chồn.g chỉ vì thói quen kinh khủng của anh
Tôi lủi thủi chạy qua nhà mẹ đón con về. Trời thì mưa, tối, vừa ôm con vào lòng tôi vừa nuốt nước mắt. Tại sao chồng tôi lại cứ giở chứng khi trời lạnh thế không biết.
Trời mưa, lạnh buốt, lái xe ngoài đường mà tay tôi chỉ muốn đông cứng lại. Tôi tan làm muộn, đã bảo chồng đi đón con về sớm rồi, cứ nghĩ thế nên tôi ung dung ghé qua chợ mua thêm ít đồ ăn. Thế nhưng, khi về nhà, tôi vẫn thấy nhà tối thui, vắng ngắt, con thì chẳng thấy đâu. Gọi điện cho chồng thì chỉ nghe thấy tiếng ồn ào. Tôi biết chắc anh lại đi đến chỗ ấy.
Tôi lủi thủi chạy qua nhà mẹ đón con về. Trời thì mưa, tối, vừa ôm con vào lòng tôi vừa nuốt nước mắt. Tại sao chồng tôi lại cứ giở chứng khi trời lạnh thế không biết. Bình thường anh sống chuẩn mực lắm, nhưng cứ đến khi trời lạnh là chồng tôi lại lao vào con đường cờ bạc, rượu chè với lý do: uống để cho cái thân nhiệt nó tăng lên.
(Ảnh minh họa)
Cưới nhau đã 4 năm, nhưng năm nào vào mùa lạnh chồng tôi cũng ngủ bờ ngủ bụi vì ham mê cờ bạc, rượu chè. Chồng tôi có một đám bạn gọi là chí cốt. Cứ mỗi lúc trời lạnh là họ lại tổ chức ăn uống, nhậu nhẹt rồi đán.h bà.i thâu đêm. Chồng tôi có hôm còn ngủ luôn tại trận không thèm về nhà, hôm nào anh mà về thì cứ cái bộ dạng chân nam đá chân chiêu, trời thì lạnh mà chồng tôi uống rượu xong cứ đi nghêu ngao ngoài đường, tôi lo đến phát điên.
Nhưng chưa hết, khi tôi đang ngon giấc, chồng tôi về đến nơi thì nôn ọe ầm ĩ. Có hôm nôn xong cứ thế chui vào chăn, tôi nghe cái mùi chua loét đó mà muốn nôn theo. Trời lạnh giặt chăn gối là một vấn đề nan giải, ấy vậy mà ông chồng quý hóa của tôi đâu có biết, anh ấy cứ thản nhiên lấy chăn lau cái miệng hôi rình của mình, có hôm còn nôn cả ra chăn.
Một hai năm đầu tôi còn nhẹ nhàng với chồng chứ mấy năm trở lại đây, tôi đã hết kiên nhẫn với anh ấy. Tôi không hiểu tại sao chồng tôi lại trở nên hư hỏng như vậy khi trời lạnh. Chúng tôi cãi nhau to mấy lần, nhưng chồng tôi chỉ nói rằng, anh làm việc vất vả cả năm, chỉ được mấy ngày cuối năm lạnh lạnh bạn bè mới tụ tập, tôi là người vợ ích kỷ vì cái gì cũng chỉ trích chồng.
Tối nay cũng vậy, phải đến 2h sáng anh mới bấm chuông inh ỏi. Tôi đi ra mở cổng, thấy chồng chỉ mặc mỗi cái áo dạ mỏng và bộ vest bên trong, mặt mày đỏ gay. Chồng tôi bảo đang chuẩn bị tất niên nên mới về muộn như thế. Vừa nói xong, anh đổ ập vào người tôi ngất xỉu.
(Ảnh minh họa)
Tôi cuống cuồng gọi cấp cứu. Đêm đó trời lạnh khoảng 6 độ mà tôi cứ phải chạy ngược chạy xuôi trong bệnh viện. Mẹ tôi cũng phải thức dậy để qua trông cháu. Đêm đó, chồng tôi được kết luận là viêm dạ dày do uống rượu quá nhiều.
Lúc đó chẳng hiểu sao tôi hả dạ lắm. Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi mà anh lại không nghe. Nhưng nhìn chồng nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, tôi cũng xót.
Thực sự, tôi chỉ muốn b.ỏ chồn.g khi nghĩ đến cảnh anh ngày nào cũng rượu chè cờ bạc chỉ vì cái lý do trời lạnh thì phải "làm tí" cho nó ấm người. Tôi đã soạn sẵn một lá đơn, khi nào chồng khỏe lại, tôi sẽ đưa ra dọa anh. Nếu như anh còn tiếp tục cái thói quen kinh khủng đó thì có lẽ, tôi cũng không níu kéo anh làm gì nữa.
Theo Một Thế Giới
Cách khiến chồng chán bồ có 1-0-2 của vợ Tâm hiểu rõ thói quen, sở thích của chồng như lòng bàn tay và hướng dẫn Hiên tận tình những điều đó. Ngay cả "chiêu trò" trên giường Tâm cũng "mách nhỏ" với Hiên. Phát hiện chồng mình có bồ, Tâm bàng hoàng cả người. Càng buồn hơn nữa khi nhân tình của chồng Tâm không ai khác là Hiên - cô bạn...