Đi công tác về thấy tóc vợ ngắn đi vài phần, tôi tưởng cô ấy mắc bệnh hiểm nghèo nào ngờ sự thật bị phơi bày bởi lọ thuốc trong tủ quần áo
Liệu tôi có thể tha thứ cho người vợ mưu mô này không?
Tôi lấy Thương gần 3 năm trời nhưng chưa có con. Chúng tôi ngày đêm mong mỏi một sinh linh chào đón để xua đi cảm giác hiu quạnh lẻ bóng trong căn nhà. Cũng may nhờ công việc của cả tôi và Thương bận rộn nên phần nào làm vơi bớt niềm khát khao cháy bỏng về con cái.
Thành thật mà nói, tôi nghĩ vấn đề một phần nằm ở tôi. Tôi bị “yếu” do sử dụng thuốc lá, rượu bia quá nhiều. Công việc của tôi là trưởng bộ phận kinh doanh, hay phải đi công tác, tiếp khách triền miên, khó mà tránh được nhậu nhẹt. Tuy nhiên, bản thân tôi biết giới hạn, từ lúc nhận được cảnh báo từ bác sĩ, tôi đã giảm bớt tần suất sử dụng đồ có cồn. Mỗi lần đi công tác, tôi cũng không để mình sa đà vào các buổi tiệc. Có mấy anh em thậm chí còn rủ đi những dịch vụ “mát mẻ” nhưng tôi từ chối. Tôi rất yêu vợ, tôn trọng và một lòng chung thủy với cô ấy.
Trái ngược với tôi thì Thương là một người phụ nữ trẻ trung đầy nhiệt huyết. Sự táo bạo của cô ấy khi ở trên giường là thứ mà tôi tin bất cứ người đàn ông nào cũng khao khát ở vợ mình. Có đôi lúc tôi tỏ ra ghen tuông vì khi vợ nóng bỏng như vậy ắt sẽ có nhiều người đàn ông dòm ngó. Tuy nhiên, gạt đi tất cả, Thương vẫn đối xử với tôi theo cách chiều chuộng, tinh tế như hồi chưa kết hôn.
Tôi tin rằng, sớm muộn mình cũng sẽ có con.
Ảnh minh họa.
Gần một tuần trước, tôi trở về nhà sau chuyến công tác 10 ngày ở trong Sài Gòn. Tôi có mua vài bộ váy mà Thương yêu thích ở một hãng thời trang nổi tiếng. Tuy nhiên, khi vừa bước chân vào nhà, tôi đã sững sờ vì tóc của vợ mình bỗng ngắn quá sức tưởng tượng.
Từ hồi chúng tôi yêu nhau đến bây giờ, tóc Thương lúc nào cũng dài. Đôi lúc mọi người khuyên cô ấy đổi kiểu nhưng vợ tôi không chịu, một lòng đi theo phong cách tóc dài hiền thục. Giờ đây, tóc Thương chỉ che được một phần tai, trông nam tính và cực kỳ lạ mắt.
Video đang HOT
Thấy tôi về, vợ liền ôm chầm lấy tôi. Tôi cũng bần thần một lúc vì thái độ của Thương khá lạ. Sự vồn vã từ phía vợ làm cho tôi sinh nghi. Liệu rằng cô ấy đang gặp một vấn đề hay thậm chí là căn bệnh nào chăng? Bỗng tôi chợt nhớ đến những bộ phim mình từng xem, người phụ nữ bỗng dưng cắt tóc, ấy là khi muốn thoát ra khỏi chuyện đau khổ hoặc đang bị ung thư chuẩn bị bước vào đợt xạ trị.
Khi còn đang công tác ở Sài Gòn, có lần tôi gọi facetime cho vợ nhưng cô ấy bảo mệt, không muốn gặp. Phải rồi, mệt mỏi như vậy thì có lẽ nào Thương đang mắc ung thư hay không? Nhưng rồi tôi bình tĩnh lại, chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng chắc vợ chẳng giấu mình đâu. Tôi định khi nào hai người ngồi xuống nói chuyện với nhau rồi sẽ hỏi cặn kẽ.
Sau chuyến công tác, tôi bí mật bỏ vài bộ váy vào tủ của Thương cho vợ bất ngờ. Hai vợ chồng tôi sống chung nhà nhưng lại dùng hai tủ quần áo riêng biệt. Tôi muốn nhét váy vào sâu bên trong để tạo nhiều bất ngờ hơn. Nào ngờ, vừa chạm tay vào trong tủ, tôi đã sờ thấy một lọ thuốc.
Tôi nhanh chóng lôi ra vì tò mò. Tuy không quá rành về y dược nhưng theo trí nhớ từng được nghe kể cũng như search lại trên Google thì tôi biết lọ thuốc này dùng để tránh thai!
Vợ đã đưa tôi hết từ bất ngờ này sang bẽ bàng khác. Bao năm qua chúng tôi chưa có thai, tưởng vấn đề xuất phát từ tôi, hóa ra Thương đã dùng thuốc tránh thai hay sao?
Ảnh minh họa.
Tôi mang lọ thuốc tránh thai ra hỏi vợ, cô ấy giật mình và vô cùng hoảng loạn. Tôi liên tục tra hỏi, nhưng Thương không nói. Chỉ tới khi dọa ly hôn, vợ mới kể hết sự tình.
Ra là thời gian tôi đi Sài Gòn, Thương đã qua đêm cùng một người đàn ông. Hai người họ đang ở giai đoạn đầu của mối quan hệ. Nhưng nào ngờ vợ anh ta là người máu mặt, cô ấy đã đến “dằn mặt”, thậm chí còn đe dọa bằng việc cầm kéo cắt tóc vợ tôi ra nông nỗi này. Vì lo mọi chuyện vỡ lở, thêm nữa Thương sợ rằng sẽ mang thai với người đàn ông kia do hai bọn họ không dùng biện pháp an toàn nên cô ấy mới phải dùng thuốc tránh thai.
Sau khi kể hết sự thật, Thương xin tôi hãy cho cô ấy một cơ hội để làm lại. Chỉ vì tôi không đáp ứng được nhu cầu của vợ mà Thương mới phải tìm đến một người đàn ông khác.
Tôi lặng người khi biết cô vợ bao nhiêu năm qua mình yêu thương chiều chuộng đã có suy nghĩ bất chính dẫn tới hành vi trái đạo đức. Cũng may Thương còn biết dùng thuốc để ngăn ngừa những hậu quả về lâu dài. Nhưng nói thật, tôi không biết mình có nên tha thứ cho vợ không. Giờ đây tôi còn chẳng dám chạm vào Thương vì mâu thuẫn kinh khủng này…
Đuổi vợ đi vì không biết đẻ, tờ giấy mỏng trên bàn trang điểm khiến tôi ngã khuỵ
Thế nhưng lúc vào phòng ngủ và nhìn thấy tờ giấy mỏng vợ để lại trên mặt bàn trang điểm mà tôi không khỏi run rẩy chân tay.
Tôi và vợ cưới nhau 4 năm nhưng vẫn chưa có con, lỗi thuộc về vợ tôi. Dù đã chạy chữa đủ kiểu, thuốc thang rất nhiều nhưng vợ tôi vẫn không thể mang thai. Ban đầu tôi rất thương vợ, luôn động viên an ủi cô ấy. Nhưng thời gian quá dài khiến tôi dần mệt mỏi. Nhất là áp lực từ bố mẹ tôi, ông bà đã cao tuổi lắm rồi, chỉ mong ngóng có đứa cháu để ẵm bồng.
Gần đây, tôi có làm quen với người phụ nữ hiện đang làm mẹ đơn thân nuôi một đứa con trai nhỏ. Mối quan hệ giữa tôi và cô ta chỉ là bạn bè chứ chưa hề đi quá giới hạn vì tôi vẫn ý thức được mình đang có vợ. Tối hôm kia, vợ tôi tình cờ đọc được tin nhắn của tôi với người phụ nữ kia nên đã làm ầm lên. Tôi thấy cô ấy quá vô lý, tôi với người kia chỉ là bạn bè nên việc ghen tuông là điều rất ngớ ngẩn.
Chúng tôi cãi nhau một trận nảy lửa. Cuối cùng vì quá tức giận mà tôi ném quần áo đuổi vợ đi ngay lúc tối muộn. Thật ra nếu là bình thường thì tôi sẽ không làm đến mức ấy. Nhưng trong lòng tôi đã có ý định ly hôn giải thoát cho cho cả hai, nên tôi nhân cơ hội này mà làm tới luôn.
Chúng tôi cãi nhau một trận nảy lửa. Ảnh minh họa
Vợ tôi rất sốc trước hành động của chồng. Nhưng cô ấy cũng không níu kéo hay xin lỗi gì thêm, lạnh lùng xách vali hành lý đi thẳng. Nhìn cô ấy ra đi dễ dàng như vậy, tôi thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Thật sự có ai muốn phải đi đến bước đường như thế đâu. Nhưng nếu cô ấy không thể sinh được con thì đây là kết cục sớm muộn gì chúng tôi cũng phải đối mặt. Thôi thì chia tay sớm càng bớt đau khổ cho cả hai.
Thế nhưng lúc vào phòng ngủ và nhìn thấy tờ giấy mỏng vợ để lại trên mặt bàn trang điểm mà tôi không khỏi run rẩy chân tay. Tại sao lại là phiếu siêu âm thai? Trên phiếu siêu âm còn ghi rõ tên vợ tôi và kết quả là cô ấy đã mang thai được 11 tuần!
Tôi bần thần cả người nhìn kết quả siêu âm của vợ. Thời gian siêu âm mới là buổi chiều. Chắc chắn cô ấy dự định tối về sẽ thông báo tin mừng cho tôi. Thế nhưng lại xảy ra chuyện tin nhắn kia, rồi cuối cùng thậm chí tôi còn nhẫn tâm đuổi cô ấy đi!
Từ lúc cô ấy đi cũng đã gần một tiếng. Tôi hốt hoảng gọi điện cho vợ nhưng cô ấy không nghe máy. Tôi gọi đến tất cả bạn bè, người thân, người quen của vợ mà ai cũng nói rằng không gặp vợ tôi. Cả đêm ấy tôi thức trắng chờ đợi tin nhắn và điện thoại của cô ấy. Nhưng đến sáng hôm sau cô ấy mới nhắn lại cho tôi vỏn vẹn một tin: "Chúng ta ly hôn đi!".
Nếu như tôi kiên trì thêm một chút nữa thôi thì mọi thứ đã khác. Ảnh minh họa
Tôi năn nỉ mãi vợ mới đồng ý gặp mặt tôi một lần. Đúng như tôi nghĩ, chiều qua vợ thấy trong người khó chịu nên đã xin nghỉ làm sớm đến bệnh viện khám. Ai ngờ lại phát hiện bản thân mang thai, đến chính cô ấy cũng kinh ngạc không thể tin nổi. Vì đã từng hy vọng và thất vọng quá nhiều lần nên đến nay vợ đã không còn để ý đến chuyện mang thai và chu kỳ của bản thân. Do đó khi phát hiện thì cái thai đã khá lớn rồi.
Tôi hết lời xin vợ tha thứ, thề thốt rằng giữa tôi và cô nàng kia chưa hề xảy ra chuyện gì. Nhưng vợ lắc đầu. Cô ấy nói rằng dù tôi chưa ngoại tình nhưng rõ ràng tôi đã có ý định bỏ vợ. Vợ chồng gặp khó khăn nhưng tôi không cùng cô ấy vượt qua. Tôi lại vội bỏ cô ấy để đi tìm hạnh phúc khác thì không xứng đáng là người đàn ông để cô ấy tin cậy và trao gửi nốt quãng đời còn lại.
Tôi thật sự hối hận vô vàn. Nếu như tôi kiên trì thêm một chút nữa thôi thì mọi thứ đã khác. Đây có lẽ là cái giá tôi phải trả cho sự vô tình vô nghĩa của mình. Thế nhưng cứ thế ly hôn vợ thì tôi không cam tâm chút nào. Chưa nói cô ấy còn đang mang thai, tôi làm sao nỡ lòng để con tôi không có bố? Nó là đứa con chúng tôi đã mong ngóng và chờ đợi bao lâu nay cơ mà!
Tôi phải làm thế nào để vợ chấp nhận tha thứ cho tôi đây hả mọi người?
Chưa có con dâu mà phải nuôi cháu nội Bạn bè biết chuyện, nói tôi tự dưng ôm việc vào thân, tuổi này còn thức đêm thức hôm, bỉm sữa, nuôi con người ta, mai mốt mẹ đứa bé về đòi con thì coi như công cốc. Kính gửi chị Hạnh Dung, Tôi năm nay gần bước sang tuổi 50, không hẳn đã già nhưng cũng bắt đầu tính chuyện về hưu....