Đêm nào con gái cũng nhìn ra cửa sổ gọi bố, tôi òa khóc nức nở khi biết sự thật
Đêm nào giữa đêm tỉnh giấc, con gái cũng nhìn ra cửa sổ tối om rồi gọi “bố ơi”. Tôi thấy thế thì thương con đến đứt ruột.
Có lẽ con bé nhớ bố quá quá đây mà. Tôi năm nay 29 tuổi, đang một mình nuôi con gái nhỏ hơn 3 tuổi. Mẹ con tôi sống chung với bà ngoại. Ngày đi làm, tối về với con, kinh tế chưa dư dả nhưng cũng gọi là đủ ăn tiêu, cuộc sống cứ bình bình trôi đi như vậy.
Trước đó con gái tôi vẫn hay ngủ với bà ngoại, vì nhiều khi tôi mang việc về nhà làm thêm đến muộn. Nhưng đợt này không hiểu sao con hay dậy giữa đêm khiến mẹ tôi mất ngủ theo. Tôi liền đón con về phòng ngủ với mình.
Sau đó tôi phát hiện ra một sự việc lạ thường. Đêm nào giữa đêm tỉnh giấc, con gái cũng nhìn ra cửa sổ tối om rồi gọi “bố ơi”. Tôi thấy thế thì thương con đến đứt ruột. Có lẽ con bé nhớ bố quá quá đây mà. Vợ chồng tôi ly hôn nửa năm nay, con gái chung duy nhất sống với tôi, anh ấy thuê nhà bên ngoài sống riêng. Từ khi ly hôn hai người cũng không liên lạc gì với nhau.
Tôi năm nay 29 tuổi, đang một mình nuôi con gái nhỏ hơn 3 tuổi. (Ảnh minh họa)
Tôi liền vỗ về an ủi con, hẹn hôm nào sẽ dẫn con đi gặp bố. Con tôi vẫn còn nhỏ chưa nói rõ ràng rành mạch được, con cứ vừa khóc vừa chỉ ra cửa sổ rồi bảo “bố về, bố về” khiến tôi hoang mang vô cùng. Con bé còn đòi mẹ bế ra cửa sổ để tìm bố. Đêm hôm khuya khoắt thế này, tôi biết chồng cũ ở đâu mà tìm?
Cho đến chiều qua, tôi từ công ty về nhà bất ngờ để lấy tài liệu. Mẹ tôi đang làm ít đồ thủ công ở giữa nhà, con gái chơi một mình trong phòng ngủ của tôi. Dạo này dịch bệnh nên tôi để con ở nhà. Đặt cháu bên cạnh thì con bé quấy, bà không làm việc được, đành làm khu chơi riêng cho con bé trong phòng.
Vừa mở cửa phòng, tôi giật nảy mình khi thấy một bóng người đứng bên cửa sổ. Không ai khác chính là chồng cũ của tôi. Và con gái tôi thì đang hóng ra ngoài cười đùa chuyện trò với bố. Bốn mắt nhìn nhau, anh lúng túng ngượng nghịu.
Video đang HOT
Bây giờ tôi mới biết, hiện tại chồng cũ đang làm shipper kiếm sống. Chiều nào đi qua đây anh cũng trèo tường vào ngắm và chơi với con gái một lúc, vì nhớ con quá không chịu được. Sau đó lại tiếp tục rong ruổi trên đường giao từng gói hàng. Nghĩ đến đó tôi không khỏi xót xa trong lòng mà òa khóc nức nở.
Nhà tôi điều kiện không khá giả gì, bố mất sớm, mẹ không có lương hưu. Bây giờ bà ở nhà mang việc về làm thêm kiếm chút thu nhập. Lương của tôi cũng không cao. Cả cuộc đời bà nghèo khổ nên lúc nào cũng mong tôi được sung sướng đổi đời.
Lúc trước chồng cũ tôi làm ăn cũng khá nhưng mấy năm nay dịch bệnh, anh bị phá sản. Xin đi làm thuê thì thì chẳng được chỗ nào ổn định vì ở đâu cũng khó khăn. Thu nhập của anh bấp bênh khiến kinh tế gia đình lâm vào khó khăn.
Mẹ tôi bất mãn và chán ghét con rể từ đó. Hễ gặp nhau là bà lên án trách móc anh, đồng thời liên tục giục tôi ly hôn, tìm chỗ dựa vững chắc hơn. Áp lực kinh tế, mâu thuẫn giữa mẹ vợ – con rể khiến hôn nhân của tôi trở nên ngột ngạt. Cuối cùng dưới sự thúc ép của mẹ, tôi đã đưa ra đề nghị ly hôn.
Sau ly hôn, mẹ tôi không cho anh gặp con. Bà bảo sau này con bé sẽ có người bố mới, quá lưu luyến bố ruột không phải là chuyện tốt. Tôi không đồng tình nhưng bà kiên quyết lắm, còn dọa đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.
Sau ly hôn, mẹ tôi không cho anh gặp con. (Ảnh minh họa)
Chồng cũ biết chuyện đó nên anh mới lén lút đến gặp con chứ không dám công khai. Cửa sổ nhìn ra khu vườn nhỏ phía sau nhà, anh trèo tường vào, mẹ tôi ở ngoài phòng khách nên không biết được. Đó cũng là lý do mà con gái tôi nửa đêm gọi bố chứ không phải con bé mê sảng.
“Anh biết bây giờ anh chẳng có tư cách gì để yêu cầu em cả, thế nhưng anh sẽ cố gắng hết sức làm được những điều mẹ mong muốn… Em hãy chờ anh nhé…”.
Ý anh là đừng yêu ai vội mà hãy chờ anh gây dựng lại mọi thứ ổn định. Lòng tôi quặn thắt vì thương anh và vì cảm kích trước tấm chân tình anh dành cho mình. Không phải thất thế anh mới thương tôi, khi trước có tiền anh cũng chiều chuộng tôi hết mực. Mẹ tôi khinh thường ghét bỏ nhưng anh chưa bao giờ trách móc oán thán.
Tôi có lỗi với chồng cũ quá phải không? Bây giờ tôi muốn đoàn tụ với anh nhưng làm sao để thuyết phục mẹ?
Hơn năm chưa được về nhà đẻ, xem camera tôi quặn lòng nhìn thứ đặc biệt trên mâm cơm mẹ
Bố tôi mất rồi, mẹ chỉ còn mình tôi mà thôi. Nhiều lúc muốn biết bà ở nhà thế nào mà hỏi mẹ thì bà luôn cười tươi dặn con gái cứ yên tâm.
Tính cả cái Tết vừa rồi là đã 4 cái Tết tôi không được về với mẹ đẻ. Đã thế hơn 1 năm nay tôi cũng chưa về thăm mẹ dẫu chỉ một ngày. Dù cho khoảng cách giữa nhà chồng tôi và nhà đẻ đâu xa xôi gì, chỉ 70 cây số, chưa tới 2 tiếng ngồi ô tô.
Tất nhiên tôi muốn về thăm mẹ lắm chứ, mẹ cũng nhớ cháu ngoại vô cùng. Lý do duy nhất tôi không thể về thăm mẹ là bị chồng cấm đoán. Sau đám cưới tôi mang thai luôn, thai lại yếu nên buộc phải nghỉ làm ở nhà. Từ ấy tôi phụ thuộc hoàn toàn vào chồng, không kiếm ra tiền nên cũng mất tiếng nói trong gia đình.
Lý do duy nhất tôi không thể về thăm mẹ là bị chồng cấm đoán. (Ảnh minh họa)
Mỗi lần tôi ngỏ ý xin chồng đưa con về ngoại chơi thì đều bị anh ta mắng té tát, bảo rằng phụ nữ có chồng thì đừng nghĩ đến chuyện về ngoại. Chồng luôn bảo vợ phải vun vén cho gia đình và nhà chồng hẳn hoi. Nếu tôi nài nỉ thêm, anh ta tuyên bố đã đi đừng có về và trước khi đi phải ký đơn ly hôn.
Phần vì tôi vẫn phụ thuộc vào chồng, phần khác lại thương con còn nhỏ dại. Ly hôn, chồng cưới người khác lại sinh những đứa con khác, anh ta còn ngó ngàng gì tới con tôi. Hơn nữa tôi nghĩ ngoài chuyện không cho vợ về ngoại, gia trưởng và keo kiệt về tiền bạc thì chồng tôi vẫn có trách nhiệm với vợ con, không vũ phu hay ngoại tình. Do vậy tôi lại cắn răng chấp nhận, nín nhịn những yêu cầu và cấm đoán của chồng.
Bố tôi mất rồi, mẹ chỉ còn mình tôi mà thôi. Nhiều lúc muốn biết bà ở nhà thế nào mà hỏi mẹ thì bà luôn cười tươi dặn con gái cứ yên tâm. Mẹ nói vậy thì biết thế nhưng thấy bà vui vẻ và vẫn khỏe mạnh, tôi cũng thầm yên tâm.
Cách đây 1 tuần, vợ chồng cô em họ của tôi mở một cửa hàng lắp camera tại nhà. Cô em này lấy chồng cách nhà mẹ đẻ tôi không xa. Tôi nảy ra ý định nhờ em ấy lắp một chiếc camera trong nhà mẹ, để mỗi lúc nhớ bà thì tôi có thể mở lên xem. Tất nhiên là phải giả vờ đến chơi rồi lén lắp, giấu không cho mẹ biết kẻo bà mất tự nhiên. Lắp xong thì tôi chuyển tiền trả cho em ấy, còn em ấy cung cấp mật khẩu thiết bị, vậy là tôi không cần phải về tận nơi mới lắp được.
Lòng tôi đau như cắt khi nghĩ đến mẹ ngồi ăn cơm bên mâm cơm có 4 bộ bát đĩa như vậy. (Ảnh minh họa)
Ngày đầu tiên mở camera lên ngắm mẹ đúng vào bữa cơm tối. Mọi chuyện khá bình thường cho tới khi tôi nhìn mâm cơm mẹ bưng lên ăn. Mẹ chỉ có một mình nhưng trên mâm lại có 4 bộ bát đũa, trong đó có một chiếc bát ngộ nghĩnh dành cho trẻ nhỏ.
Tôi lặng người nhận ra mỗi lần sắp mâm mẹ luôn sắp cho cả gia đình bao gồm cả bố, tôi và con tôi. Nhìn hình ảnh đó mà tôi không cầm được nước mắt, cứ thế khóc lặng nghẹn ngào.
Những bữa sau cũng vậy, bữa nào mẹ cũng sắp 4 bộ bát đĩa. Điều đó đủ cho thấy mẹ tôi đã thương nhớ chồng và mong ngóng con gái cùng cháu ngoại đến thế nào. Nó cũng thể hiện rằng bà cô đơn và lạc lõng biết bao nhiêu. Cho nên bà mới làm ra hành động sắp mâm bát cho cả bố và hai mẹ con tôi như vậy. Nó chẳng có lợi ích thực tế vì rõ ràng chúng tôi không thể trở về với mẹ, thế nhưng nó sẽ giúp bà cảm thấy bớt cô đơn, quạnh quẽ hơn.
Lòng tôi đau như cắt khi nghĩ đến mẹ ngồi ăn cơm bên mâm cơm có 4 bộ bát đĩa như vậy. Tôi phải làm gì đây hả mọi người? Trong lòng tôi lúc này chỉ muốn chạy về bên mẹ ngay lập tức, cho dù chồng có ly hôn. Nhưng tôi nghĩ mà thương con gái nhỏ quá. Tôi phải lựa chọn thế nào nào trong tình huống này?
Mẹ lo khi con gái muốn đi chơi xa với bạn trai dịp 14/2 Đang nói chuyện vui vẻ thì cháu trai bỗng mở lời xin phép vợ chồng tôi cho Thư (con gái tôi) đi chơi xa vào dịp 14/2. Bố mẹ cháu trai kia thì lập tức đồng ý, còn tôi thì nghe xong đã thấy buồn và tự nhiên băn khoăn quá. Ảnh minh họa Chị Thanh Tâm kính mến! Đợt Tết vừa rồi,...