Đêm ân ái cuối cùng lại khiến vợ chồng chúng tôi rút đơn ly hôn
Chính chúng tôi đã đẩy cuộc hôn nhân vào ngõ cụt, khiến hạnh phúc chết dần, chết mòn…
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm, có với nhau một cô con gái. Cuộc sống vợ chồng phẳng lặng chẳng bao giờ gợn sóng. Nhiều người nói hai vợ chồng hạnh phúc thế, nhưng hai đứa tôi thì chẳng thấy vậy chút nào. Cuộc sống hôn nhân lạnh lẽo, mỏi mệt, chả đứa nào buồn chuyện trò, chia sẻ với nhau.
Trước khi kết hôn, vợ chồng tôi cũng có hơn 2 năm yêu đương, cũng hờn ghen, cũng sóng gió, cũng trải qua biết bao cấm cản của gia đình mới đến được với nhau. Nhưng tôi không hiểu sao khi kết hôn về, tình yêu của chúng tôi lại chết mòn như vậy.
Tôi gần 30, tôi trẻ trung, xinh đẹp, chồng thành đạt, kiếm tiền giỏi. Nhưng dường như hai đứa tôi ở hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Đi làm về chồng lên nhà ôm cái máy tính chơi game, chat chit, bỏ mặc tôi một mình vừa trông con vừa nấu nướng. Việc nhà từ A đến Z mình tôi lo, quá nhiều áp lực và căng thẳng khiến tôi từ một người vui vẻ, hay nói hay cười trở thành người cáu kỉnh, bực bội và cằn nhằn.
Lâu dần, những cảm xúc trong tôi chai sạn. Tôi chẳng cảm thấy buồn bã hay tức giận gì nữa. Tôi làm việc như cái máy, luôn tay luôn chân và cũng chẳng có nhu cầu cần được chia sẻ với chồng. Chuyện chăn gối cũng nguội lạnh vô cùng, tôi đoán chồng có ra ngoài, vì đàn ông khỏe mạnh như anh, không thể nào nhịn lâu thế được.
Ảnh minh họa
Cứ như thế 5 năm ròng, cả hai vợ chồng đều vô cùng mỏi mệt. Khi tôi nói chia tay, chồng gật đầu nhanh chóng, có lẽ anh cũng mong đợi điều này lâu lắm rồi.
Chúng tôi gửi đơn ra tòa, con gái ở với tôi, căn nhà tạm thời ngăn đôi. Chồng nói sau này khi ly dị chính thức, anh sẽ ra ngoài ở, nhường lại nhà cho mẹ con tôi. Sổ tiết kiệm 5 năm anh cũng để lại cho con hết. Tôi nghe cũng có chút mủi lòng.
Video đang HOT
Tối hôm cuối cùng để chuẩn bị ra tòa vào sáng hôm sau. Tôi gửi con về ngoại, tự tay vào bếp nấu những món chồng thích mà ngày yêu nhau tôi hay nấu cho anh ăn. Tôi nhờ anh việc nọ việc kia trong lúc tôi nấu nướng. Chồng tôi tự nhiên thốt ra: “Giống ngày trước nhỉ, mỗi lần em đến nhà anh, em cũng nấu cơm, anh cũng phụ bếp như này”.
Cả tôi và anh đều rơi vào khoảng lặng khi anh nói ra điều đó. Ừ, đúng là rất lâu rồi hai vợ chồng không cùng nhau vào bếp, không cùng nhau san sẻ.
Bữa ăn hôm đó, chúng tôi gợi lại nhiều chuyện xưa, rồi lại nhắc đến quãng thời gian đã kết hôn. Nói về con cái, về tương lai, về dự định. Tôi không thể ngờ, suốt mấy năm sống với nhau, hai đứa chẳng chia sẻ được gì, nay là ngày cuối cùng mới có thể cũng nhau làm điều ấy.
Ăn xong, chồng hỏi tôi, có thể ngủ cùng tôi lần cuối được không. Tôi đồng ý. Chúng tôi đã trải qua một đêm ân ái vô cùng mặn nồng, điều mà rất lâu rồi tôi không có được.
Tôi bỗng thấy sợ hãi khi nghĩ đến ngày mai, chúng tôi đường ai nấy đi. Chồng bỗng khóc lên rưng rức. Anh nói xin lỗi tôi này nọ, nói anh vô tâm, nói anh ân hận lắm, giá mà có thể quay lại anh sẽ sống tốt với mẹ con tôi hơn. Rằng anh còn yêu tôi, giờ sắp mất tôi mới thấy đau lòng đến mức như thế nào.
Cả đêm ấy, chồng ôm tôi, anh nói có thể suy nghĩ lại không. Tôi cũng khóc nhiều lắm, bao suy nghĩ mông lung cứ dày vò tôi liên tục.
Thực ra tôi cũng đau đớn biết bao nhiêu, tôi cũng nuối tiếc, cũng xót xa. Cuộc hôn nhân này là do chúng tôi tự đẩy vào ngõ cụt.
Tôi và chồng quyết định cho nhau cơ hội. Chúng tôi nói chuyện suốt đêm hôm đó. Tôi không biết sau này như nào, nhưng tôi muốn cho mình, cho anh và cho con gái tôi cơ hội. Chỉ mong một lần vấp ngã, hai đứa tôi sẽ biết trân trọng gia đình và hạnh phúc của mình hơn.
Theo PNVN
Ngồi rung đùi với người tình trẻ trên máy bay mà không hề biết vợ đã lên kế hoạch bá đạo
"Đồ điên, nửa đêm nửa hôm còn bấm chuông cái nỗi gì" - Cái gã đàn ông bặm trợn đó bước ra từ trong nhà tôi và gã quát tôi.
Tôi và vợ kết hôn ngót nghét cũng được 3 năm. 3 năm, nghe sao mà dài thế nhỉ vì tôi đã bắt đầu cảm thấy ngán ngẩm với cuộc hôn nhân của mình.
3 năm, tôi có được cho mình một căn nhà mặt tiền giá trị, một cậu con trai kháu khỉnh bụ bẫm. Công việc của tôi cho thu nhập rất khá. Nói không ngoa chứ có khi vợ tôi chẳng cần đi làm, ở nhà thôi vẫn còn dư tiền để tiêu. Tôi, sau 3 năm kết hôn thì lại càng trẻ trung, phong độ ra. Nhìn tôi nhàn rỗi, tự do, thoải mái, nhiều cô mới vào trong công ty còn tưởng tôi chưa có vợ. Cho tới khi họ thấy tôi đưa ngón tay có đeo nhẫn ra thì họ mới lặng lẽ bỏ đi. Đấy, mọi thứ thuộc về tôi hình như là hoàn hảo, trừ vợ tôi.
Vợ tôi bằng tuổi tôi. So về sắc vóc, vợ không được xinh đẹp lắm nhưng bù lại, vợ rất giỏi giang. Không thể phủ nhận rằng tất cả những thứ tôi có trong tay ngày hôm nay, không có công lao của vợ. Vợ với tôi giống như bùa hộ mệnh mang tới bình an, may mắn. Chỉ có điều sau khi sinh con, vợ xuống sắc đi rất nhiều, cộng thêm với thói quen ăn uống dễ dãi, vợ tăng cân vù vù. Thân hình vốn đã chẳng thon gọn lại càng phì nhiêu, màu mỡ. Mà tôi lại cực kì ghét mỡ. Vậy là tôi ăn kiêng.
"Mày là thằng nào, sao dám ở trong nhà tao lúc nửa đêm thế này" - Tôi điên máu vì nghĩ vợ phản bội mình. (Ảnh minh họa)
Cả tháng trời, có khi họa hoằn lắm, chúng tôi mới gần gũi nhau 1, 2 lần. Mà lần nào cũng chỉ cho xong nghĩa vụ. Với tôi, vợ bây giờ chẳng khác gì cục mỡ, không cảm xúc. Và rồi, tôi tự cho phép bản thân mình làm chuyện đó.
Tôi tìm người tình và nhanh chóng có được cho mình một cô nàng trẻ hơn tôi cả chục tuổi, mà đẹp thì thôi rồi. Tôi không yêu người tình, tôi chỉ cần người tình để giúp tôi thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Và đổi lại, tôi bao nuôi nhu cầu của người tình. Chúng tôi đến với nhau rất sòng phẳng và hứa hẹn sẽ bền lâu. Tất nhiên, chuyện này là bí mật, chỉ giữa tôi và người tình, tuyệt nhiên không có người thứ 3 biết được.
- Anh phải đi công tác đột xuất, em ở nhà giúp anh lo mọi việc nhé! Một tuần thôi rồi anh sẽ sớm về với mẹ con em.
Tôi vừa ôm lấy vơ, vừa thì thầm, trong đầu thì tưởng tượng tới đủ thứ về cuộc du lịch với người tình. Tôi đâu ngờ, ôm tôi, vợ cũng mỉm cười với kế hoạch bá đạo của riêng mình.
Ngồi rung đùi với người tình trên máy bay, tôi thả hồn mình theo mây trời và bỏ lại sau lưng tất cả vướng bận công việc, gia đình, vợ con. Trong mấy ngày ở thiên đường với người tình, tôi quên béng luôn việc phải gọi điện về cho vợ. Và cũng quên luôn, vợ không nhắn tin, không gọi điện cho tôi. Kết thúc chuyến du hí, tôi trở về nhà với bộ dạng mệt mỏi. Không mệt sao được khi người tình của tôi nóng bỏng tay đến vậy.
Tôi tái mặt, chân tay run lẩy bẩy. Tôi chỉ muốn hét lên thật to rằng tôi biết sai rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi ấn chuông cửa thì...
- Đồ điên, nửa đêm nửa hôm còn bấm chuông cái nỗi gì... - Cái gã đàn ông bặm trợn đó bước ra từ trong nhà tôi và gã quát tôi
- Mày là thằng nào, sao dám ở trong nhà tao lúc nửa đêm thế này... - Tôi điên máu vì nghĩ vợ phản bội mình
- Mày điên thì có. Nhà này tao mới mua lại. Tao không ở đây thì ở đâu. Mày không mau cút đi, tao cho một trận nhừ tử bây giờ
Nhìn gã giơ nắm đấm lên, dù cho có đang hoang mang không hiểu, tôi vẫn phải ngậm ngùi rời đi. Chuyện cứ như mơ, tôi nhấc điện thoại gọi cho vợ thì chỉ nhận được những tiếng tút dài. Bố mẹ, họ hàng ở quê hết, đến nhà bạn bè thì ê mặt lắm. Kéo vali, tôi lang thang trong đêm tìm chỗ nghỉ chân thì tin nhắn đến, là vợ: "Vì anh bận đi du ngoạn với bồ, em lo nhà thiếu anh sẽ loạn nên em bán nó rồi, căn nhà đứng tên em mà, anh quên sao? Giờ mẹ con em đang tận hưởng những điều rất tuyệt. Anh kiếm tạm nhà trọ nghĩ ngơi đi, mai tới công ty nhận đơn ly hôn em gửi đến nhé!".
Tôi tái mặt, chân tay run lẩy bẩy. Tôi chỉ muốn hét lên thật to rằng tôi biết sai rồi. Vợ tha lỗi cho tôi. Ngồi sụp xuống đường, tôi khóc như một đứa trẻ. Còn bên trong ngôi nhà mà vợ nói đã bán, tôi không biết rằng vợ mỉm cười ngạo nghễ, rút tiền đưa cho cái gã bặm trợn đuổi tôi.
Theo PNVN
Tan nát cõi lòng khi nhìn chồng 'ngoại tình một cách nghiêm túc' "Cô vào đây, tôi có chuyện muốn nói!", anh Nhân nhìn thấy chị Hoa vừa về đến cửa thì hất hàm gọi vào nhà như thể gọi người lạ đi ngang đường. Chị Hoa bước vào rồi ngỡ ngàng khi thấy một người phụ nữ xinh đẹp, gợi cảm đang ngồi cạnh chồng trên ghế sofa nhà mình. Ảnh minh hoạ "Gặp nhau...