Đầu tháng đưa mẹ chồng 4 triệu tiền ăn, giữa tháng bà trả lại 3 triệu cùng lời tuyên bố khiến tôi sốc nặng
Nghe mẹ chồng tuyên bố mà tôi chết sững, cảm giác uất nghẹn và khó chịu.
Tôi mới về làm dâu nhà chồng được hơn 1 tháng thôi. Tuần đầu tiên, mẹ chồng nấu ăn mà không đòi tiền hay kể công gì cả. Nhưng đầu tháng 12 này, mẹ chồng đột ngột yêu cầu vợ chồng tôi góp 4 triệu tiền ăn. Vì sợ mất lòng, lại không muốn bị mang tiếng “ăn bám” nên tôi đồng ý ngay.
Góp 4 triệu/tháng nhưng mẹ chồng nấu toàn những món ăn rẻ tiền như canh rau, trứng chiên, thỉnh thoảng mới có một bữa cơm có thịt. Tôi tỏ ý không vui, nói mẹ chồng nên mua thêm thịt cá vì vợ chồng tôi đi làm rất mệt, cần phải bổ sung đủ chất dinh dưỡng. Mẹ chồng không nói gì, chỉ nhăn mặt. Có bữa cơm không có gì ăn khiến tôi không thể nuốt được nên tôi đặt đồ ăn riêng rồi vào phòng ăn một mình. Tôi không ăn cơm chung với mọi người.
Hôm qua, mẹ chồng bỗng gọi tôi lại, đưa trả tôi 3 triệu. Bà nói vợ chồng tôi tự lo ăn uống cho cả nhà, từ đầu tháng sau bà sẽ đi làm giúp việc cho người khác để kiếm tiền. Bà không muốn phải nhìn sắc mặt con dâu để sống, để mua đồ ăn. Mỗi ngày bà mua gì đều rất tằn tiện vì sợ hết tiền của tôi. Không ngờ tôi lại “dằn mặt” bằng cách không ăn mà mua đồ ăn sẵn bên ngoài.
Video đang HOT
Tôi nghe mà sững người. Vợ chồng tôi đi làm cả ngày, nếu về nhà lại phải vào bếp nấu ăn, dọn dẹp thì mệt lả người ra. Mà tôi không ăn cơm nhà cũng vì chẳng có món gì hợp khẩu vị của mình thôi chứ có dằn mặt ai đâu? Giờ phải làm sao để mẹ chồng tôi chịu ở nhà nấu ăn lại đây?
(phuongvi…@gmail.com)
Sống phụ thuộc vào chồng, tôi chẳng có tiếng nói
Ở nhà chăm con 3 năm, sống phụ thuộc vào chồng, tôi chẳng có tiếng nói gì trong gia đình chồng.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 27 tuổi, trước khi kết hôn, tôi cũng làm nhân viên kinh doanh cho doanh nghiệp lớn, thu nhập mỗi tháng cũng được hơn 10 triệu đồng, thích tiêu gì thì tiêu, thi thoảng lại biếu bố mẹ hay em gái tôi đang học đại học.
Nhưng tôi lấy chồng, có bầu, rồi sinh con. Bố mẹ chồng tôi thì bận, lại giữ quan điểm "con ai người ấy chăm" nên không chăm cháu, dù là nội hay ngoại. Mẹ tôi thì ở xa, tôi lại sống với bố mẹ chồng, nên mẹ cũng không thể lên chăm cháu được.
Tôi rất muốn thuê giúp việc để khi con được 6-7 tháng tuổi thì xin đi làm như những người bạn bè của tôi, nhưng nhà chồng không đồng ý. Bố mẹ chồng nói, từ xưa đến nay không thuê giúp việc vì không muốn có người lạ sống ở trong nhà của mình.
Mẹ chồng tôi còn nói, con nhỏ thì mẹ ở nhà chăm là tốt nhất, khi nào con cứng cáp thì xin đi làm sau, kiếm tiền cả đời chứ quan trọng gì 1, 2 năm. Chồng tôi cũng cùng suy nghĩ đó, anh nói con nhỏ nên tôi ở nhà chăm, khi nào con cứng cáp thì đi gửi trẻ, chứ không ủng hộ quan điểm thuê người giúp việc.
Vì không muốn bất hòa trong quan điểm, nên tôi xin nghỉ làm ở nhà chăm con. Ban đầu cứ nghĩ đợi con được khoảng 1,5 tuổi thì gửi trẻ rồi xin đi làm, nhưng cứ mỗi lần nói đến chuyện gửi con nhà trẻ để đi làm là tôi lại bị bố mẹ chồng rồi chồng phản đối. Thương con còn nhỏ, lại bị mọi người nói ra nói vào, tôi sợ cho đi học, chẳng may con ốm thì lại bị mắng nên tôi lại tiếp tục ở nhà chăm con và phục vụ cơm nước cho chồng, bố mẹ chồng.
Từ ngày tôi ở nhà chăm con và cơm nước, mẹ chồng rảnh nợ, không động tay chân vào bất cứ việc gì trong nhà, từ nấu đồ ăn sáng đến đi chợ, rồi chế biến món ăn cũng một mình tôi lo. Mẹ chồng sáng đi tập thể dục, tối ăn xong lại đi tập thể dục rồi về xem ti vi. Thời gian giãn cách không đến trung tâm tập được thì mẹ mua máy về tập ở nhà, chứ không làm việc gì cả.
Chăm con và làm việc nhà thay giúp việc, nhưng tôi vẫn mang tiếng là người ăn bám chồng, nên mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà tôi đều chẳng được biết đến, nếu có vô tình biết và tham gia thì cũng chẳng ai nghe, vì chồng hay bố mẹ chồng đều bảo "đàn bà ăn rồi ở nhà biết gì mà nói".
Hàng tháng đưa tiền cho tôi đi chợ thì chồng rồi mẹ chồng cứ tỏ thái độ như tôi ăn xin vậy, như kiểu không làm ra tiền lại chi tiêu không tiết kiệm. Mua bán cái gì mẹ chồng cũng soi mói rồi nói món này không phù hợp, món kia không phù hợp.
Tôi chỉ muốn gửi ngay con đi làm, nhưng cả chồng và bố mẹ chồng cứ nghe đến chuyện tôi đi làm là phản đối, tôi chẳng biết phải làm sao bây giờ cả.
Chết sững khi thấy osin ôm chân chồng khóc nức nở, lý do đằng sau khiến tôi sốc ngất Minh lo lắng nên chúng tôi quyết định thuê người giúp việc. Tôi không phản đối, vì nếu sau này tôi sinh thì quả thật cần người giúp đỡ việc nhà. Tôi và Minh lấy nhau đã 5 năm, có một con trai 3 tuổi. Ban đầu, bố mẹ tôi không đồng ý gả tôi cho anh. Vì dù Minh có ngoại hình...