Đăng Facebook khoe mâm cơm chỉ 36k đủ 3 món, tôi bất ngờ bị mẹ chồng gọi điện mắng té tát
Cứ tưởng được khen là dâu đảm khéo vun vén tiết kiệm, tôi hốt hoảng khi bị mẹ chồng chửi cho không trượt câu nào.
Là con gái duy nhất trong nhà nên tôi được bố mẹ nuông chiều từ bé, đến lúc cưới chồng tôi vẫn giữ thói quen tiêu xài thoải mái chẳng bận tâm gì. Nấu cơm cũng để thừa, quần áo giày dép mua thả ga, lên mạng thích gì đặt mua nấy chẳng suy nghĩ. Chính vì thế nên một lần tôi bị mẹ chồng mắng ầm ĩ vì tội hoang phí, rồi chồng cũng nhắc đến dự định tích góp tiền mua nhà khiến tôi phải suy nghĩ lại về cách chi tiêu của mình.
Sau khi sinh con trai đầu lòng thì tôi lại càng thấy lời mẹ chồng có lý, bắt đầu cắt giảm hết những khoản chi phí vô bổ để dành chăm lo cho con. Tôi cũng đặt mục tiêu có một cuốn sổ tiết kiệm tiền tỷ trong vòng 2 năm để mua một căn chung cư cao cấp, phấn đấu thêm chút nữa thôi là cuộc sống gia đình sẽ đủ đầy.
Tôi bị “nghiện” lên mạng học hỏi kinh nghiệm vun vén chi tiêu của các mẹ bỉm sữa, suốt ngày đọc những bài báo chỉ mẹo tiết kiệm tiền nong trong gia đình. Thấy tôi ngày càng say sưa với việc đó, ông xã cũng không ý kiến gì.
Gần đây tôi thích xem chủ đề về những mâm cơm giá rẻ do hội chị em khoe trên các group nấu nướng, đang mùa dịch nên tôi không muốn lãng phí tiền đi chợ. Tôi lưu hết những bộ ảnh chụp mâm cơm ngon, quyết tâm sẽ nấu bằng hết cho chồng con ăn thử. Dù sao thì tiền ăn vợ chồng tôi cũng bao luôn cả bố mẹ, bớt được đồng nào hay đồng đó.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tối hôm ấy tôi hí hửng vì đi chợ hết có hơn 30 nghìn, cả rau cả tôm về nấu cho nhà 4 người ăn thoải mái. Tôi không ngờ mình có thể thay đổi từ một người phụ nữ sẵn sàng chi 20 triệu mua giày hàng hiệu trở thành bà mẹ mặc cả 1-2 nghìn tiền mớ rau. Mỗi ngày ghi chép lại tiền chợ, tôi thấy phục bản thân mình vô cùng.
Bày ra mâm xong xuôi, tôi vội lấy điện thoại chụp lại rồi đăng lên Facebook khoe. Bạn bè thả like tới tấp, ai cũng ngạc nhiên vì tôi giỏi tính toán, nấu một bàn đủ 3 món canh mặn cho cả nhà thì cũng “không phải vừa”!
Đang ngồi trả lời từng bình luận của mọi người trong sự lâng lâng vui sướng, đợi cả nhà về khen bữa ăn 36 nghìn đồng của mình, tôi bỗng nhận được cuộc gọi từ số của mẹ chồng. Bốc máy lên với nụ cười tươi rói, chưa kịp nói gì bà đã chửi xối xả: “Này, cô có bị thần kinh không thế? Suốt ngày sống ảo đăng lên “phây”, cô cho nhà tôi ăn cái gì mà có mỗi hơn 30 nghìn? Rau lợn với râu tôm xin ở chợ à? Gỡ ngay xuống cho tôi, hay ho lắm mà khoe! Không thấy nhục à!”.
Tôi cứng đơ cả họng, không biết phải đáp lại mẹ chồng thế nào. Bao lâu nay bà cứ khuyên tôi phải khéo co khéo kéo, thậm chí còn nói cơm nhà đạm bạc cũng được, bố mẹ già rồi không quan trọng chuyện sơn hào hải vị đâu. Bây giờ tôi làm đúng như lời bà bảo, tính toán nấu bữa cơm rẻ mà vẫn đủ chất đủ no cho cả nhà thì bà quay sang mắng tôi là loại dâu con hời hợt, khinh thường nhà chồng nên cho ăn đồ vớ vẩn!
Một lát sau chồng tôi đi làm về, bước vào bếp xong anh cũng im lặng, chỉ hỏi rằng có đúng chỗ thức ăn mua hết hơn 30 nghìn không. Tôi gật đầu, vội giải thích với chồng rằng đây toàn đồ tươi sạch, từ bát canh rau đến đĩa tép rang tôi đều tính kỹ rồi mới chọn mang về nấu. Chồng tôi sẵng giọng quát bắt tôi xóa ngay bức ảnh mâm cơm vừa đăng kẻo họ hàng làng xóm nhìn thấy lại nhục mặt, chê gia đình anh keo kiệt, đến bữa ăn cũng phải so từng hào.
Tôi bỗng thấy suy sụp vô cùng, không hiểu mình đã làm gì sai?…
Chị dâu sành điệu đòi về quê chăm mẹ chồng ốm, nghe tiếng cười giữa đêm tôi đuổi đi ngay
Không nói không rằng, tôi lao vào vứt hết đồ đạc của chị ta ra ngoài sân, đuổi chị ta đi ngay lập tức giữa lúc đêm khuya.
Nhà tôi có hai anh em, tôi là út còn anh trai cả. Tôi không học cao nên sớm đi làm công nhân một xí nghiệp ở gần nhà. Anh tôi lên thành phố học đại học, ra trường đi làm rồi kết hôn, cùng chị dâu ở lại thành phố sinh sống.
Hiện tại ở nhà chỉ còn tôi và mẹ, tôi chưa lấy chồng. Hôm vừa rồi mẹ bị ốm, không phải bệnh nguy kịch nhưng sức khỏe bà giảm sút nhiều. Bà gần như phải nằm trên giường nghỉ ngơi và cần có người bên cạnh chăm sóc.
Mẹ tôi trước đó không có thu nhập, tôi đi làm nuôi mẹ, bây giờ tôi không thể nghỉ làm để ở nhà chăm bà được. Gọi lên thành phố bảo với anh trai chuyện mẹ ốm, anh ấy ậm ừ đã biết. Thực ra tôi chỉ báo để anh ấy biết vậy thôi chứ chẳng hy vọng anh chị có thể về trông nom.
Gọi lên thành phố bảo với anh trai chuyện mẹ ốm, anh ấy ậm ừ đã biết. (Ảnh minh họa)
Hôm sau nghe anh trai nói chị dâu sẽ xin nghỉ làm về chăm mẹ chồng mà tôi không khỏi ngạc nhiên. Chị ấy gia cảnh không giàu có nhưng là con gái út nên được bố mẹ nuông chiều, tính tình khá tiểu thư và vụng về. Dẫu không yên tâm khi để chị dâu chăm mẹ nhưng chị ấy có lòng tôi cũng không tiện từ chối, hơn nữa thật sự là chẳng tìm được ai khác.
Khi chị dâu về quê, vậy mà lần này chị lại khiến tôi phải nhìn với con mắt khác. Chị ấy rất cởi mở, thân thiện với mọi người, không ngại vào bếp nấu nướng, chẳng quản bò ra lau dọn nhà cửa và chăm sóc mẹ tôi khá chu đáo tỉ mỉ.
Mẹ tôi mừng lắm khi con dâu thay đổi tính nết, tôi cũng thầm thở phào nhẹ nhõm vì có vẻ như chị dâu đã nghĩ thông suốt nhiều điều.
Khi chị dâu về được 3 ngày, hôm ấy nhà máy tôi tăng ca về muộn. Lúc về đến nhà thì mẹ và chị dâu đã đi ngủ rồi. Tôi cố gắng nhẹ nhàng để không đánh thức mọi người dậy, ai ngờ khi đi ngang qua phòng chị dâu, tôi giật mình khi nghe được tiếng cười khanh khách của chị vọng ra:
- Đời nào tao chịu phục vụ bà ấy không công, mày không biết ở đây khổ sở, thiếu thốn, bẩn thỉu thế nào đâu. Cố gắng lấy lòng để bà ấy còn bán đất đi mua nhà cho vợ chồng tao trên thành phố chứ. Lúc nào mua nhà xong đừng mơ tao chấp nhận làm những chuyện kinh khủng thế này nữa...
Chị dâu đang thao thao bất tuyệt với bạn thì giật nảy mình khi cánh cửa phòng bật mở, tôi xuất hiện nhìn chị ra với ánh mắt đầy phẫn nộ. Không nói không rằng, tôi lao vào vứt hết đồ đạc của chị ta ra ngoài sân, đuổi chị ta đi ngay lập tức giữa lúc đêm khuya.
Khi chị dâu về quê, vậy mà lần này chị lại khiến tôi phải nhìn với con mắt khác. (Ảnh minh họa)
Tôi thật sự ghê sợ con người chị ta, không muốn giữ chị ta ở trong nhà mình thêm một phút giây nào nữa. Chị dâu âm mưu thâm hiểm, lừa lọc dối trá, vô liêm sỉ không còn từ nào để diễn tả.
Đuổi chị dâu đi xong, tôi lập tức gọi điện cho anh trai nói rõ mọi chuyện. Hôm sau anh tôi gọi về bảo rằng chị dâu đã biết lỗi rồi, mong tôi và mẹ tha thứ cho chị ta. Rồi anh còn bảo chuyện mua nhà chẳng có gì đáng nói, anh là con trai thì mẹ bán đất mua nhà cho anh cũng là điều nên làm. Còn chị dâu nói vậy vì trước nay chị quen thói phổi bò chứ thật tâm chị không phải người ác.
Thú thật tôi không hài lòng với câu trả lời đó của anh trai. Lại còn mua nhà là đương nhiên? Vậy sau khi bà bán đất, liệu mẹ tôi có trông cậy được vào cô con dâu và cậu con trai kiểu này không? Tôi phải làm thế nào đây? Vẫn chưa dám cho mẹ biết vì sợ bà buồn, hôm đó đuổi chị dâu đi tôi vẫn phải nói dối là hai chị em cãi nhau...
Nợ ngập đầu mẹ chồng chẳng cho mượn 1 đồng, đang căng thẳng xoay tiền bà quay sang vay 20 triệu, biết lý do vợ chồng tôi 'choáng' Lúc khốn khó, năn nỉ mấy mẹ chồng tôi cũng chẳng chịu cho mượn tiền. Lúc này, khi đang căng thẳng trả nợ bà lại quay sang vay 20 triệu, biết lý do vợ chồng tôi choáng thật sự. Mẹ chồng mình rất kỳ, đối tốt với anh chị em, với cả chòm xóm, ngoại trừ vợ chồng mình. Có lẽ do quá...