Dân văn phòng hành nghề ăn cưới thuê: No bụng lại có tiền
Tại Hàn Quốc, số lượng khách đến dự đám cưới có tầm quan trọng đặc biệt, thể hiện uy tín và vị thế của gia đình hai họ.
Vì thế cho nên đã có những công ty cung ứng dịch vụ cho thuê những người “bạn giả” để làm khách mời đi ăn cưới.
Đây là một ngành kinh doanh đúng nghĩa. Trong một phóng sự trên đài National Public Radio của Mỹ, nữ PV Elise Hu đã tháp tùng cô sinh viên Kim Seyeon, người nhận làm thêm “nghề” khách mời đi ăn cưới. Cô Kim kể: “Khi vào mùa cưới hằng năm, tôi “diễn” mỗi ngày được hai, ba “suất” vào dịp cuối tuần”. Vai diễn của cô là làm bạn của cô dâu hoặc chú rể, sau khi ký hợp đồng làm thêm với một công ty cung cấp dịch vụ này.
Theo tạp chí KoreAm, hiện có vài trăm công ty tổ chức loại hình dịch vụ như thế mới đáp ứng đủ nhu cầu của người Hàn hiện nay và rất nhiều công ty đã đa dạng hóa nguồn cung: Ai muốn thuê cha mẹ giả, anh chị em giả để tổ chức đám cưới thì đều có cả!
Cô Kim cho biết cô đã dự đến gần 70 tiệc cưới trong vòng một năm rưỡi nay với mức giá 20 USD/bữa tiệc. Quả thật đây là một nguồn thu nhập đáng kể cho các nhân viên văn phòng ở độ tuổi 20-30 nào muốn có việc làm thêm ngoài giờ hành chính.
Ông Lee Mi Young, Giám đốc một công ty cho thuê nhân sự đám cưới, giải thích: “Cả cô dâu, chú rể ai cũng muốn thể hiện là mình có nhiều bạn bè. Đàng gái sẽ thuê thêm khách mời nếu thấy đàng trai đã mời được nhiều hơn họ và ngược lại, vì số lượng khách mời là dấu hiệu chứng tỏ uy thế của gia đình hai họ”.
Video đang HOT
Xu hướng này cũng đã có tại Nhật. Theo hãng tin Reuters, người dân xứ hoa anh đào đã phải chi gần 200 USD để thuê một khách lạ đến dự đám cưới của mình với yêu cầu là người này phải biết ca hát, biết khiêu vũ hoặc biết phát biểu chào mừng trong buổi tiệc.
Theo Le Figaro/ PL TP.HCM
Thương vợ nhiều hơn sau lần về quê ngoại ăn cưới
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi.
Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá (ảnh minh họa)
Tôi lấy vợ được gần 3 năm và có một bé trai gần 2 tuổi rồi. Vợ tôi là một người phụ nữ nhẹ nhàng, đảm đang, luôn yêu thương chồng con. Chẳng lúc nào cô ấy than thiền với tôi về chuyện mỗi lần tôi đi nhậu nhẹt về muộn. Tôi nhớ có lần đi liên hoan công ty mãi tận gần 1h đêm tôi mới mò về trong tình trạng say khướt, về đến nhà tôi vẫn thấy vợ ngồi đợi ngoài cửa. Tưởng cô ấy sẽ la tôi một trận, nhưng cô ấy lại nói chuyện với tôi rất nhẹ nhàng khiến tôi tự trách bản thân mình hư hỏng nhiều quá để vợ buồn phiền.
Sau lần ấy chẳng bao giờ tôi dám đi đâu về muộn nữa hoặc có gì tôi cũng phải gọi điện về báo cô ấy. Tôi sợ vợ tôi buồn, tôi sợ ánh mắt chỉ trực rơi nước mắt của cô ấy mỗi khi tôi nổi nóng vô cớ. Mặc dù tôi có quát mắng cô ấy thì cô ấy chỉ im lặng, không cãi lại nửa lời với tôi.
Hôm vừa rồi vợ chồng tôi về quê ngoại ăn cưới em gái ruột cô ấy lấy chồng. Tôi mới biết được vợ tôi trước kia đã cơ cực như thế nào, nếu không phải là vô tình nghe được câu chuyện hai mẹ con cô ấy tâm sự với nhau. Khiến tôi nhớ mãi, chẳng thể nào quên được từng lời mà mẹ vợ và vợ tôi nói.
- Thế là mai con Lan (em vợ tôi) cũng bỏ mẹ đi lấy chồng rồi. Từ giờ chỉ còn mỗi bà già này cô độc trong cái nhà này thôi.
- Mẹ đừng nói thế. Tuy chúng con đi lấy chồng nhưng thi thoảng vẫn về thăm mẹ được mà.
- Ừ. Thỉnh thoảng thôi. Giờ chúng mày lấy chồng, rồi đi làm thời gian đâu mà lo cho mẹ được nữa. Nghĩ mà mẹ thấy có lỗi với mày quá.
- Mẹ làm gì có lỗi với con đâu.
- Có. Ngày xưa nếu không vì bố mày mất sớm, thì mẹ đã chẳng bắt mày nghỉ học năm lớp 8 mà đi làm thuê đủ thứ để nuôi cái Lan phụ mẹ. Mẹ biết mày thích học lắm, chỉ vì mày nghĩ cho mẹ nên mới hy sinh như vậy. Sau này lớn lên, đến tuổi đi lấy chồng mẹ lại bắt mày lấy người mà mày không yêu qua mai mối, vì nhà bên đấy có điều kiện. Mẹ biết mày giận mẹ lắm đúng không?
- Có gì đâu mà giận hả mẹ. Là con tự nguyện mà. Ngày trước có khổ mấy, cơm chẳng có mà ăn nhưng con vẫn thấy vui vì được ở bên mẹ và em. Giờ đi lấy chồng rồi, không khổ như ngày xưa nữa. Chàng rể mẹ chọn cho con rất tốt và yêu thương con lắm mẹ à. Anh ấy chẳng bao giờ làm con buồn cả.
- Ừ. Thế còn được, chứ không mẹ áy náy với mày lắm. Có chuyện gì phải nói với mẹ đó, không được chịu đựng một mình nghe chưa. Tính mày hay tủi thân lắm đó.
-.......
Vợ không yêu tôi, không hề có tình cảm với tôi. Nhưng khi đã làm vợ tôi cô ấy luôn hết lòng vì tôi, luôn yêu thương tôi. Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá. Bây giờ tôi mới hiểu vì sao cô ấy luôn có ánh mắt u sầu. Là vì cô ấy luôn nghĩ tới ngày xưa, ngày cô ấy phải bỏ học đi kiếm tiền nuôi em, bỏ lại những giấc mơ vẫn còn dang dở của mình. Lấy tôi cô ấy đã làm tròn trách nhiệm của một người vợ, cô ấy đã khiến tôi yêu thương cô ấy nhiều hơn mỗi ngày. Nhìn cô ấy tôi thương cô ấy hơn. Có lẽ tôi đã đúng khi lấy cô ấy, khi cả hai chưa hề có tình cảm với nhau.
Mấy hôm sau khi đám cưới kết thúc tôi xin phép đưa vợ về nhà. Tôi nói với cô ấy từ nay nếu khi nào cô ấy muốn về bên ngoại, cứ nói với tôi một tiếng tôi sẽ đưa cô ấy về. Vợ tôi xúc động nghẹn ngào ôm lấy tôi và nói "cảm ơn anh. Có lẽ em đã đúng khi lấy anh là chồng".
Sau này chúng tôi thường xuyên đưa con về ngoại chơi nhiều hơn, tôi bàn với em đưa mẹ vợ lên ở cùng cho vui. Cô ấy bảo không tiện, có nói ra thì mẹ cũng nhất định từ chối. Hai vợ chồng cứ tích cực về thăm mẹ là được rồi.
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi, hãy để những yêu thương chân thành của chồng xoa dịu những miền ký ức buồn khổ của vợ.
Theo blogtamsu
Vợ đi "chim chuột" còn dắt cả con theo Các cuộc em đi chơi đều có xe đưa xe đón, đưa đi ăn cưới, đi biển, đi học bơi, thậm chí taxi đến tận nhà đưa đi nhà nghỉ. Tôi là người đàn ông nghiêm túc, chung thủy, ghét thói trăng hoa của người đời. Năm nay tôi 35 tuổi, vợ 31, chúng tôi cưới nhau được 7 năm và có 2...