“Đàn ông chỉ muốn thêm, có bao giờ muốn bớt”
Tôi đã ngộ ra điều đó từ chuyện riêng của mình, đến giờ đọc được tâm sự của bạn, tôi càng hiểu sâu sắc điều đó. Đúng vậy, tại sao họ phải làm rối mọi thứ lên trong khi đang có tất, cả vợ lẫn bồ.
Ảnh minh họa: Getty Images
Tôi mất 7 năm phập phù trong mối tình vụng trộm với một người đàn ông có vợ. Sở dĩ tôi dùng từ “phập phù” để nói về mối quan hệ tình cảm này bởi nó lúc lên khi xuống, chẳng có gì là ổn định, an toàn cả, tình cảm phía anh ấy, tình cảm phía tôi, tình hình mối quan hệ của chúng tôi, cứ leo lét rồi lại bùng lên, rồi leo lét như ngọn nến trước gió vậy.
Khi tôi còn trẻ, tôi hài lòng hơn với mối quan hệ này, thật phù hợp. Tôi là cô gái hiện đại, trọng công việc. Thời gian tôi dành cho công việc, bạn bè, cho chuyện đi chơi rất nhiều nên những lúc còn lại gặp anh, tôi chỉ muốn đó là khoảng thời gian vui vẻ hai người tạo dựng cho nhau. Đúng là chúng tôi đã rất vui vẻ, chiều chuộng nhau, yêu nhau mà không cần phải nghĩ thêm về bất cứ điều gì. Tôi ở trong bóng tối nên cũng chẳng sợ vợ anh phát hiện. Nếu tôi không có ý định bước ra thì ai lôi tôi ra được cơ chứ. Tôi lại cũng chưa muốn có con, tôi tập trung nhiều vào công việc, và sống rất độc lập, tự chủ.
Nhưng 7 năm trôi qua, có nhiều thứ khiến tôi phải suy nghĩ lại về lối sống của mình. Tôi nhận ra rằng tôi không trẻ trung mãi để có thể trì hoãn việc làm mẹ, không đẹp mãi để có thể yên tâm “trói chân” một người đàn ông mà không cần tờ giấy hôn thú với anh ta.
Có nhiều vấn đề tế nhị khác nữa về niềm tin mà nhìn chung là khi bạn đã tạo ra một giá trị đủ lớn, một khối tài sản đủ nhiều, thì bạn sẽ không yên tâm chia sẻ nó với một người có ràng buộc rất lỏng lẻo với bạn, kiểu không có quan hệ hôn nhân về mặt luật pháp chẳng hạn. Tóm lại là tôi cần có cơ sở vững vàng hơn để tin tưởng người đàn ông đang đồng hành với mình. Có lẽ tôi già rồi, đến một tuổi nào đó, người ta không còn muốn mạo hiểm. Tôi sẽ ra sao nếu 10 năm, 20 năm nữa vẫn sống tạm với việc vay mượn tình cảm từ người đàn ông thuộc về một gia đình khác? Dịch bệnh covid, làm ăn khó khăn, công việc không nhiều như xưa cũng là điểm tích cực cho tôi nhiều thời gian hơn để suy ngẫm. Tôi từng tập trung cho công việc vì cái gì, nếu không phải để chuẩn bị cho một tương lai có gia đình, vợ chồng, con cái và sống hạnh phúc bên họ?
Video đang HOT
Nhưng khi tôi nói với anh về việc hãy lựa chọn, tôi hay vợ con anh, thì anh lại nói với tôi rằng không thể bỏ vợ. Trong 7 năm qua, đây là thời điểm mà vợ chồng anh trở nên gần gũi nhau hơn bao giờ hết, mọi thứ đang tiến triển rất tích cực, anh không có lý do gì để bỏ chị ấy. Phía tôi thì, tôi tự cảm nhận tình cảm chúng tôi lại đang rơi vào giai đoạn thoái trào, tôi cũng không còn là người tình mới mẻ, thậm chí bắt đầu giống kẻ đeo bám tình cảm đáng thương đang tuyệt vọng đòi hỏi một tờ hôn thú.
Khi đến với anh, tôi 23, còn giờ đây tôi đã là phụ nữ 30 rồi. Ở độ tuổi mà người ta nói rằng phụ nữ đẹp viên mãn, đủ độ chín, tròn trịa về mọi thứ, nhan sắc, tình yêu, tôi lại thấy mình như người thất bại.
Tôi ước mình nhận ra sớm hơn: Muốn đàn ông bỏ vợ lấy bồ, điều đó gần như chẳng bao giờ có cả. Bởi vậy tôi cũng sẽ khuyên bạn, quên người đàn ông đó đi , để bắt đầu cho mình cuộc sống mới, đừng để anh ta làm ảnh hưởng đến hạnh phúc đời bạn. Đàn ông ngoài kia còn rất nhiều, một ai đó khác sẽ mang đến tình yêu đích thực cho bạn, việc của bạn là phải nhận ra ai mới là người xứng đáng.
Chồng đi với bồ bỏ mặc vợ con suốt 5 năm, giờ mặt dày quay về còn đòi đứng tên sổ đỏ
Không hiểu vì sao anh ta nghĩ gì mà lại có thể mở miệng ra nói được như vậy.
Trong khi anh ta biết, nhà này tôi tự làm bằng tiền mấy năm tích cóp của tôi. Bao năm tôi sống vất vả, làm hùng hục kiếm tiền xây nhà còn anh ta đi cặp kè bồ bịch cho sướng thân.
Hàng ngày đi làm quá mệt, lúc rảnh lên mạng xã hội đọc báo mạng thấy những hình ảnh người chồng hết lòng chăm lo cho vợ con và gia đình nhỏ của mình mà tôi phát thèm.
Trong khi đấy tôi không bằng họ được 1 phần, tôi có chồng cũng như không khiến tôi nhiều lần chạnh lòng và chỉ ước giá như chồng mình được 1 -2 phần như chồng nhà người ta thì tốt biết mấy.
Tôi và chồng yêu nhau tự nguyện và làm đám cưới cũng hoàn toàn là tự nguyện. Dù nhà tôi và nhà anh khác làng nhau nhưng cùng một xã. Vì thế 2 nhà chỉ cách nhau chưa đến 4km. Song ngày yêu do yêu quá vội vàng mà tôi không tìm hiểu cụ thể. Yêu anh, tôi chỉ tin những lời anh nói.
Khi kết hôn rồi tôi mới vỡ lẽ ra, anh là một người rất ham cờ bạc, cá độ, đề đóm. Bao nhiêu tiền lương anh chẳng bao giờ đưa được cho vợ con. Thậm chí anh còn vay mượn thêm bên ngoài 1 khoản khiến tôi nhiều lúc phải lấy tiền của mình ra để trả nợ thay cho chồng.
Chồng tôi ban ngày đi làm, tối lại đi bài bạc đến tận nửa đêm hoặc sáng mới mò về. Anh chẳng bao giờ quan tâm đến mẹ con tôi sống chết ra sao. Từ lúc tôi mang bầu đến khi con sinh ra đời, anh chẳng bao giờ hỏi han xem vợ nghén ngẩm hay mua cho vợ hộp sữa bầu tẩm bổ.
Rồi khi con được 3 tháng tuổi, anh đi miết bài bạc và bồ bịch tới tận bây giờ mới về. Suốt 5 năm qua, bao lần tôi gọi điện cho anh thông báo nhà có việc, nhưng anh bảo vợ rằng: "Cô cứ coi tôi như đã chết" hoặc "Cô tự lo liệu đi, tôi vô dụng rồi", "Giờ tôi có vợ mới rồi. Cô tự lo đi"...
Những câu nói này ám ảnh tôi bao năm khiến tôi bị tổn thương tột đỉnh. Nhiều lần vì quá buồn chán với hoàn cảnh của mình khi có chồng tệ bạc, tôi chỉ muốn ôm con tự tử. Nhưng rồi tôi lại nghĩ được ra, chết như vậy thì phí đời tôi quá và có lỗi với con quá. Thế là tôi lại đứng lên làm lại từ đầu.
Tôi làm công sở lương tháng chỉ 7-8 triệu đồng nhưng cũng đủ nuôi con trong dè xẻn. Mỗi tháng để có tiền, tôi tích cực dịch thêm, cộng tác dịch với nhiều nơi.
Do đó, tôi cũng để ra được số tiền từ 5-10 triệu/tháng tùy việc nhiều hay ít. Do đó, nhờ tích lũy 5 năm qua và nhờ được bố mẹ đẻ, các chị em nội ngoại cho thêm, tôi đã xây được 1 ngôi nhà cấp 4 khang trang cho 2 mẹ con ở.
Khi nhà vừa xây xong thì cũng là lúc chồng tôi trở về sau 5 năm sống với bồ. Anh quay về nhà trong tình trạng không xu dính túi vì thua tha và 1 đống nợ 150 triệu đồng. Nghe nói anh ta cũng bị cô bồ già đá vì không nuôi báo cô nổi nữa.
Giờ anh ta quay về thấy vợ con được sống thảnh thơi, khang trang như vậy nên cầu xin cho được làm lại từ đầu.
Nghe lời bố mẹ 2 bên để cho con có bố có gia đình đầy đủ, tôi cũng cho chồng cơ hội được làm lại. Vậy nhưng vừa được vài ngày chồng tôi đã lại đề nghị rằng, lần này anh quay lại đây và về sống hẳn với mẹ con tôi nhưng phải với điều kiện đó là cho anh được đứng tên căn nhà tôi mới xây.
Không hiểu sao anh ta nghĩ gì mà lại có thể mở miệng được như vậy. Trong khi anh ta biết thừa, nhà này tôi tự làm bằng tiền mấy năm tích cóp của tôi. Bao năm tôi sống vất vả, làm thêm hùng hục kiếm tiền xây nhà còn anh ta đi cặp kè bồ bịch cho sướng thân.
Thấy chồng đã mặt trơ trán bóng như vậy, tôi cũng chẳng nể nang mà đáp luôn: "Anh đang mơ giữa ban ngày à? Nếu quay lại chỉ vì được đứng tên sổ đỏ cái nhà này thì anh nên quên sớm đi. Không có mùa xuân ấy đâu. Đàn ông tốt còn đầy ngoài đường"
Tôi chẳng tiếc chi loại chồng không lo được cho vợ con còn đòi nhà cửa. Loại đàn ông này tôi hốt đổ đi luôn. Để tôi mua cho mớ giấy vàng bạc 10 cái nhà đốt liền cho anh cho nóng nhé.
Nói sau câu này, tôi đuổi anh ta đi ra khỏi nhà luôn mọi người ạ. Loại đàn ông khôn như hắn chỗ tôi xích đầy, tưởng đã thịt hết sạch rồi mà sao vẫn bị sót lại hắn ta mọi người nhỉ?
Đàn bà chẳng ai muốn mình sống nhạy cảm và cũng không ai thích bản thân mình phải đa nghi Đàn ông biết không, vốn dĩ chẳng có người phụ nữ nào lại thích làm một người đàn bà nhạy cảm, trên hết họ cũng không thích bản thân mình phải đa nghi cả. Một người đàn bà nhạy cảm thì lúc nào họ nghe một cũng nghĩ hai. Đôi khi chỉ là lời nói giá thoảng mây bay của người khác nhưng...