Đàn bà hậu ly hôn: 5 sự thật phũ phàng không dễ vượt qua, cân nhắc điều 4 trước khi bắt đầu ‘độc thân 1 lần nữa’
Cuộc sống sau ly hôn không phải với ai cũng dễ dàng. Bạn có biết rằng, có 5 sự thật phũ phàng mà rất nhiều phụ nữ hậu ly hôn đang phải vất vả để vượt qua, tuy nhiên không phải ai cũng chiến thắng được.
Ngay sau ly hôn, đa phần phụ nữ phải đối mặt với cảm giác cô đơn vô cùng đáng sợ. Ban ngày đi làm cùng đồng nghiệp, buồn vui có thể được san sẻ đi nhưng đêm về, họ thật khó tránh khỏi nỗi buồn “phòng không gối chiếc”, khi chưa có người bạn đời bên cạnh.
Lúc này, con cái sẽ là niềm an ủi duy nhất, vì vậy bạn hãy tranh thủ gần gũi với các con, cùng học, cùng ngủ với các con để quên đi nỗi buồn trống vắng.
Ly hôn là sự giải thoát cho cả hai – Ảnh minh họa: Internet
Với hầu hết các gia đình, người chồng luôn là trụ cột chính lo tiền nong chi tiêu cho cả gia đình, người vợ chỉ là phụ giúp thêm mà thôi. Vì vậy, nếu không có sự chuẩn bị trước hay sự hẫu thuẫn từ bố mẹ, rất nhiều chị em rơi vào cảnh khó khăn. Không ít người phải lăn lộn kiếm sống để vượt qua những ngày tháng gian khó này, nhất là khi các con còn nhỏ, bạn sẽ phải chi tiêu nhiều hơn.
Do những bận rộn của cuộc sống, phụ nữ hậu ly hôn sẽ hạn chế tiếp xúc với người khác hơn, đặc biệt là những mối quan hệ chung với chồng cũ. Thêm vào đó, không ít người tự cảm thấy không tự tin khi ai đó biết về hoàn cảnh đơn lẻ của mình.
Video đang HOT
Phụ nữ sau ly hôn sẽ không tránh được cảm giác tự ti – Ảnh minh họa: Internet
Dần dà, nếu tình trạng này kéo dài sẽ khiến họ sống cô đơn và tự ti, chính những điều này đã trở thành bất lợi với họ.
Đau khổ khi chồng cũ đi bước nữa
Mặc dù đã đường ai nấy đi, hai người trở thành xa lạ “người dưng nước lã”, nhưng bạn sẽ không tránh khỏi nỗi buồn đau khi hay tin chồng bạn sẽ tiếp tục cuộc sống mới với một cô gái khác.
Đây là sự thật mà không phải ai cũng đối mặt được dễ dàng.
Ám ảnh và sợ kết hôn
Những ám ảnh về cuộc hôn nhân tan vỡ khiến nhiều chị em mất lòng tin vào đàn ông. Không ít người chấp nhận sống đến già mà không đi thêm bước nữa, bởi họ lo sợ lặp lại những chuỗi ngày đau khổ cuộc sống hôn nhân trước kia.
Cuộc hôn nhân tan vỡ luôn để lại nhiều ám ảnh – Ảnh minh họa: Internet
Ly hôn là một sự giải thoát cho nhau của cả vợ và chồng, nhưng với phụ nữ chưa bao giờ là dễ dàng cả. Vì thế bạn phải nhìn trước được những khó khăn vất vả để tự đó biết cách vượt qua, đồng thời xây dựng cho mình một cuộc sống tốt đẹp, xứng đáng với bản thân và những người thương yêu.
Vợ tính toán với bà con nhà chồng
Chú vào mấy ngày rồi ra, tiếp đãi đàng hoàng là bổn phận của con cháu. Thế mà vợ tôi suy tính từng đồng, dò xét từng bước đi của các chú.
Nghe chú ở quê nói đầu tháng sẽ vào thành phố, tôi về khoe ngay với vợ. Tôi đề nghị vợ thu xếp nghỉ phép mấy ngày để vợ chồng đưa chú đi chơi, và tiếc nuối: "Giá thím đi cùng thì vui biết mấy".
Cha tôi mất sớm, mẹ đi bước nữa, tôi phải ở nhờ nhà chú thím. Chú thím có bốn người con, thêm tôi là năm. Tôi lớn nhất nên thành ra như anh cả. Chú thím chẳng khá giả, nhưng thương yêu con cháu như nhau. Hồi cấp III, tôi phải lên huyện học, thi thoảng chú dúi cho ít tiền lẻ, bảo dằn túi lỡ khi xe hư, khát nước.
Tiền bạc trong nhà do thím nắm, những đồng tiền chú cho tôi là do chú bán mớ tôm con cá bắt được khi ra đồng, hoặc trong làng có ai nhờ làm gì đó và trả công. Tôi ái ngại không cầm, chú nạt: "Sểnh nhà ra thất nghiệp, lỡ xe hư chẳng nhẽ dắt bộ mười mấy cây về nhà?".
Thím thì chăm sóc tôi kiểu khác. Bà luôn nhét vào giỏ xe tôi khi củ khoai, trái bắp, trái ổi rồi cắp rổ ra đồng sớm, trước khi tôi đi học. Thím tôi không khéo nói, sau này nghĩ về bà, tôi thường nhớ cái bóng bà đứng nhìn theo tôi tới khi khuất dạng, trong những lần tôi từ thành phố về thăm nhà.
Chú thím tôi làm nông nuôi đàn con, tôi nghiễm nhiên thành anh lớn trong nhà (ảnh minh họa)
Tôi đón chú và hai người bạn chú ở bến xe, chở đi ăn sáng xong mới đưa về nhà. Hôm nay chủ nhật, vợ con tôi đều ở nhà, tôi đã nói vợ trưa nay nấu nướng gì đó đãi hai chú.
Nhưng tôi về tới nhà mà không thấy vợ đâu. Con gái nói mẹ đi siêu thị, tôi yên tâm là vợ đang đi chợ. Nhưng lát sau vợ về với lỉnh kỉnh bao bì can bịch. Hoá ra vợ mua xà bông, nước giặt, và thêm cả thùng mì gói. Tôi hơi ngạc nhiên, đó giờ vợ có cho các con ăn mì gói đâu?
Bữa cơm trưa như mọi ngày, chỉ thêm đĩa trứng chiên. Vợ cười cười: "Chủ nhật là ngày cháu vất vả nhất chú ạ. Nào dọn dẹp lau chùi, nào ủi đồ cho cha con nó, mệt hơn đi làm ấy".
Nhìn các chú gật gù, khen vợ đảm đang, xót xa khi vợ vất vả, tôi ghìm cứng người để ngăn cơn bực. Nhưng chẳng mấy khi chú vào chơi, thôi thì tôi cứ phải nhịn để chú vui vẻ.
Nhìn các chú gật gù, khen vợ đảm đang, xót xa khi vợ vất vả, tôi ghìm cứng người để ngăn cơn bực tức. Nguồn ảnh: Internet
Vợ tôi nào có tốt đẹp hay vất vả. Khi nãy vợ hỏi: "Anh, sáng nay chở chú đi ăn phở đúng không, em biết thế nào anh cũng đưa họ đến quán mình hay ăn. Sáu mươi ngàn đồng một tô. Bốn tô bằng tiền ăn cả ngày. Em mua sẵn thùng mì rồi, sáng mai anh nấu cho mấy chú, cần thì thêm quả trứng là được".
Rồi vợ than: "Tưởng đám cưới con cháu, chứ con của bạn mà cũng cất công đi. Đã thế còn "nê" theo hai ông bạn".
Hôm qua, vợ gọi người mua ve chai vào bán mấy đồ linh tinh. Có cái ruột nồi cơm điện, bạn của chú xin, nói để đem về nấu khi mất điện. Vợ chỉ mấy cái chảo cũ hỏi chú có lấy luôn không, chú thật thà xin luôn.
Tôi thấy hết, mà phải nín nhịn, thấy vợ đối xử với mấy chú với vẻ mỉa mai khinh khi, tôi thấy tim mình thắt lại.
Chú vào mấy ngày rồi ra, tiếp đãi đàng hoàng là bổn phận của con cháu. Thế mà vợ tôi đi suy tính từng đồng. Dò xét từng bước đi của mấy chú. Trước mặt giả lả, vừa quay đi mặt đã xám xịt.
Chú vào mấy ngày rồi ra, tiếp đãi đàng hoàng là bổn phận của con cháu. Thế mà vợ tôi đi suy tính từng đồng. Nguồn ảnh: Internet
Chú chính là cha tôi. Không có chú thì làm gì có tôi hôm nay. Bao năm nay chú chỉ vào nhà tôi một lần hồi đám cưới. Nay chú cất công đi xa vì cưới con của bạn. Bạn chú mất, để lại một vợ hai con. Mấy chú đã chung tay lo lắng cho mẹ con họ. Chú vào để thay mặt đàng trai trong đám cưới kia.
Tiệc cưới đã xong, chú muốn về ngay vì sốt ruột ở nhà, cũng từ chối đi chơi cùng gia đình tôi. Tôi đề nghị mua vé máy bay, nhưng các chú đòi đi ô tô cho tiện. Lúc về, chú còn dúi cho con tôi ít tiền, nói không biết mua gì làm quà cho lũ nhỏ, nhờ cha mẹ mua hộ.
Đưa chú ra bến xe rồi mà tôi không muốn về nhà. Tự dưng tôi không muốn nhìn mặt vợ, thấy sợ khi nghĩ đến những càu nhàu tính toán của cô ấy với người thân của tôi.
Ngày đầu tiên ra mắt, bố tôi đã bị người ta chia tay một cách phũ phàng Em đã rất háo hức để được gặp chị ấy, nhưng vừa chạm mặt nhau, cả hai đã lúng túng không nói nên lời. Em mồ côi mẹ từ năm 2 tuổi. Kể từ đó, em sống dưới tình yêu của bố. Trong mắt em, ông vừa là bố, vừa là mẹ. Bố em hy sinh vì con gái lắm. Vợ mất khi...