Đại úy quân đội đạt giải nhất cuộc thi viết ‘Cô giáo của tôi’
Tác phẩm “Cô đã cho tôi bài học cuộc đời” của anh Trịnh Ngọc Quý viết về cô giáo chủ nhiệm thời cấp ba khiến nhiều người xúc động.
Ngày 20/12, Ban tổ chức cuộc thi viết “ Cô giáo của tôi” lần thứ hai đã tổ chức lễ tổng kết và trao giải. Vượt qua 4.000 bài dự thi, anh Trịnh Ngọc Quý, sinh năm 1989, đại đội trưởng ở trung đoàn 102, sư đoàn 308, quân đoàn 1 (Quốc Oai, Hà Nội) giành giải nhất với tác phẩm “Cô đã cho tôi bài học cuộc đời”.
Giải nhì thuộc về hai bài viết “Em ơi, đừng vội lấy chồng” của Lý Thị Thủy (Phú Yên) và “Đôi mắt cô” của Huỳnh Thị Dung (Hà Nội). Ngoài ra, có ba tác giả đạt giải ba và năm người đạt giải khuyến khích.
Các tác giả nhận giải từ Ban tổ chức. Ảnh: Dương Tâm
Ban tổ chức cho biết các tác phẩm đạt giải năm nay có phương pháp thể hiện phong phú, sáng tạo, nội dung bám sát thực tế cuộc sống. Mỗi tác phẩm dự thi là một câu chuyện xúc động về lòng yêu thương, những chân dung cụ thể với những số phận, sự nghiệp gắn với kỷ niệm vui buồn của thầy cô giáo.
Không thể có mặt nhận giải, anh Trịnh Ngọc Quý, chia sẻ qua điện thoại: “Khi biết thông tin về cuộc thi, tôi đã nghĩ ngay tới cô chủ nhiệm dạy Toán hồi cấp ba. Dù chỉ dạy hơn một năm, hình ảnh cô vẫn in sâu trong tâm trí tôi với những bài học không chỉ cung cấp kiến thức mà cả kỹ năng sống, bài học tình người”.
Hiện đã trưởng thành, anh Quý vẫn nhớ cái thời “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò” và thầm cảm ơn cô giáo đã giúp anh có được ngày hôm nay.
Tranh minh họa: Giáo dục và thời đại
Dưới đây là tác phẩm “Cô đã cho tôi bài học cuộc đời” của anh Trịnh Ngọc Quý, được đăng dự thi trên báo Giáo dục và Thời đại:
“Những cố chấp, nghịch ngợm và nông cạn của tuổi trẻ đôi lúc khiến bản thân ta trượt dài và quanh quẩn trong vòng xoáy mịt mờ vô định mà không dễ gì để tìm ra lối thoát, khiến ta không định hình được tương lai rồi sẽ đi về đâu và ra sao khi lúc trưởng thành. Trên chặng đường chông chênh và gập ghềnh ấy của cuộc sống, cuộc đời ta như tái sinh thêm lần nữa nhờ ơn dưỡng dục và bài học làm người mà cô thầy truyền thụ trong những tháng năm trên ghế nhà trường.
Căn nhà thân yêu của cô nay rêu xanh đã phủ kín lớp ngói đỏ tươi, thời gian thực sự chẳng buông tha và bỏ qua bất kỳ điều gì tồn tại trên thế gian này, chỉ có những giá trị nhân văn cao đẹp, những điều là chân lý mới vượt qua được sự lạnh lùng cùng sức mạnh của thời gian, dòng chảy ấy dường như chỉ càng tôn thêm vẻ đẹp cho nét vẽ tinh hoa.
Cô tôi với ánh mắt sáng ngời, nụ cười hiền hậu và nhân cách khuôn mực nhà giáo luôn rực sáng như ánh pha lê. Có thể nơi thực tại cuộc sống tất cả chúng ta đều hiển nhiên cho rằng pha lê mang vẻ đẹp mong manh dễ vỡ nhưng chất liệu pha lê trong tâm hồn, trong nhân cách cô tôi lại đặc biệt và lạ kỳ. Sự lạ kỳ ấy không đến một cách tự nhiên và may mắn, đó là cả quá trình của sự nỗ lực, cống hiến và cả những nỗi đau thầm lặng. Đồng lương eo hẹp của người giáo viên cùng những khó khăn của hoàn cảnh gia đình khiến cô tôi phải cố gắng, phải bươn mình nhiều hơn, song trước những thử thách truân chuyên ấy cô chưa bao giờ gục ngã.
Video đang HOT
Nơi bục giảng, giọng cô ấm áp đến kỳ lạ, cô hòa mình trong những trang sách để truyền tải kiến thức cho học sinh thân yêu, cô như người mẹ hiền cần mẫn chăm lo, vun trồng tương lai cho những đứa con thơ dại của mình. Đôi lúc những tinh nghịch của lứa tuổi nhất quỷ, nhì ma thứ ba học trò ấy, khiến cô phiền lòng nhưng vẫn giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp cô khuyên bảo và chỉ ra lỗi lầm cho những đứa học trò thân yêu.
Đôi khi, khuôn mặt cô hiện lên nỗi buồn mênh mang và cả những mệt mỏi. Lũ học trò vô tư và vụng dại chúng tôi ngày ấy đâu đã đủ những tinh tế để thấy và cảm nhận điều đó nếu như không gặp cô với sào rau nơi chợ huyện trong chiều mưa cuối ngày.
Lũ con trai chúng tôi những ngày năm lớp mười thật ương ngạnh và khó bảo, một chút dáng dấp thể hiện phong cách người lớn nhưng tất cả thật non nớt và vụng dại. Sau cái phong cách muốn được nổi bật ấy là cả khung trời con trẻ ngây thơ khó gì có thể bù đắp nổi ngoại trừ thời gian.
Tụ tập và muốn thử hương vị cay cay của thứ thức uống ngàn đời nhân loại mà chúng tôi gặp cô trong một hoàn cảnh thật khác, ngay cả trong giấc mơ chẳng một đứa nào trong số chúng tôi có thể mơ nổi về điều đó. Cô bình dị đến mức thật khác, không ai có thể nhận ra người giáo viên dạy giỏi và nhiệt huyết đứng trên bục giảng mỗi sáng mai ấy mà thay vào đó cô như người lữ khách tất bật, hối hả trên chặng đường mưu sinh.
Bao nhiêu tiền một bó rau vậy cô – Tôi cất tiếng hỏi mà không nghĩ rằng đấy là cô tôi – Năm trăm đồng cháu ạ! Còn mấy bó nữa lấy nốt cho cô nhé. Cô ngẩng đầu nhìn lên rồi khuôn mặt hiện dần sau vành nón lá đã sờn màu xưa cũ để cả tôi và cô cùng đứng lặng người một lúc nhìn nhau, tôi như không tin vào mắt mình và đứng hình câm lặng không biết thốt lời ra sao.
Người mà mỗi sáng thường ngày vẫn đứng trên bục giảng để nhắc nhở và dạy bài học làm người cho chúng tôi, đang đơn côi trong cơn mưa chiều tê tái. Cô cũng vậy, một chút đột ngột lúc ban đầu khiến cô ngại ngùng và nín lặng, tôi lấy hết số rau ấy cho cô và quay đi với nỗi niềm sâu kín, nặng trĩu trong lòng. Bao nhiêu ẩn số, bao nhiêu câu hỏi mà tâm trí của tôi muốn được biết, muốn được giải đáp.
Lũ chúng tôi thật vô tâm, dẫu cho cô mới chỉ nhận chủ nhiệm lớp được hơn hai tháng nhưng chẳng ai trong lớp biết hoàn cảnh thực sự về gia đình của cô. Chồng cô – người thương binh từ chiến trường trở về nhưng không biết trong mình mang theo di chứng da cam. Những ngày mưa nắng thất thường là những can qua và khó nhọc của khói lửa chiến trường lại dằn vặt thể xác người chồng thân yêu, nỗi đau như muốn cấu xé và cắn nát tâm hồn cô khi một trong hai người con cũng bị ảnh hưởng bởi di chứng da cam tàn ác.
Đồng lương của cô và chồng không đủ để trang trải những chi phí sinh hoạt trong gia đình. Những sào ao, những thước đất trồng rau làm thêm như phương tiện để giúp cuộc sống của cô đỡ lo toan hơn về tiền bạc.
Nhưng đi cùng với đó là sự vất vả và khó nhọc không kể xiết mà buổi chiều mưa định mệnh cho tôi gặp cô ấy chỉ là một phần ví dụ nhỏ nhoi trên chặng đường mưu sinh, lo toan của cô. Cuộc sống đôi lúc thật bất công và khắc khổ đến kỳ lạ, nó như muốn thử thách và thậm chí muốn nhấn chìm, muốn vùi dập ta xuống vũng lầy không lối thoát. Tôi xót xa và căm tức cuộc đời mà tự nhiên đã tạo ra cho cô, nhưng vẻ mặt dường như hả hê của số phận không thể chiến thắng được nội tại thực tâm của cô, cô chấp nhận khó khăn để thử thách bản thân, để sống và làm những điều chân lý của cuộc đời, chưa bao giờ cô chán nản hay một phút lơ đãng trên lớp học. Cô với nét phấn trắng nơi nền bảng đen của bục giảng tận tâm và dâng hiến những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời cho chúng tôi và cả tương lai xã hội sau này.
Những bài học kiến thức, những bài học về cuộc đời và làm người, cô vẫn âm thầm và nhẫn nại truyền cho lớp học thân yêu, cô vỗ về những lúc chúng tôi khó khăn và bướng bỉnh dù cho bản thân cô mới thực sự là người đáng được an ủi và động viên. Có mảnh đất nào khô cằn héo úa và trơ thân trước công sức vun trồng tưới tắm, trước những thật tâm của chân lý và giá trị con người.
Câu chuyện về hoàn cảnh, về những cố gắng của cô như chạm sâu nơi tâm khảm trái tim những đứa học trò để chúng tôi nỗ lực học tập theo cô nhiều hơn và không cảm thấy hổ thẹn với người cô của mình. Những buổi chiều rảnh rỗi, lũ chúng tôi lại đến nhà giúp cô, tụi con gái hái và xếp những bó rau, còn lũ con trai chúng tôi giúp cô việc cuốc đất, việc ở ao. Cô và trò hòa mình trong bài học về tình yêu thương, về sự trải nghiệm của cuộc đời, cuộc sống để tất cả hiểu hơn, trân trọng hơn những giá trị chân lý cốt lõi.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, lặng lẽ và lạnh lùng chẳng báo trước cho ai để rồi chúng tôi chia tay cô nơi sân trường đỏ màu phượng nở, chia tay lớp học ấy mà bước chân nơi những giảng đường đại học, nơi những mảnh đất của Tổ quốc thân yêu. Bóng cô khuất dần theo tầm mắt nhưng luôn hiện hữu nơi trái tim chúng tôi – người mẹ hiền đã dìu dắt và dạy những điều quý báu cho tương lai tươi sáng của những đứa học trò thân thương.
Để rồi khi những đứa học trò thuở nào tìm về và trở lại nơi mảnh đất vun đắp khát vọng ngày xưa để cảm ơn, để tri ân công ơn dạy dỗ của cô, nhưng nỗi buồn mênh mang và sự day dứt lại xâm chiếm cả không gian và tâm hồn chúng tôi. Cô ở đây im lặng còn lũ học trò ngày xưa chưa một lần kịp nói lời cảm ơn với cô nay lại mang niềm day dứt và món nợ ấy đi suốt cuộc đời. Cô thanh thản bước sang thế giới bên kia để lại cho chúng tôi sự trưởng thành và nhân cách làm người.
Chúng tôi cúi đầu trước di ảnh của cô để rồi như thấy cô vẫn nơi quanh đây mà dìu dắt chúng tôi bước tiếp trên những chặng đường gian khó của cuộc sống. Với cô có lẽ chúng tôi mãi như những đứa học trò năm nào – vụng dại và hồn nhiên. Cảm ơn cô đã đến bên đời để dìu dắt những bài học về đức hy sinh, về sự nỗ lực và cố gắng trong mỗi con người chúng tôi”.
Dương Tâm
Theo VNE
2 học sinh Hà Tĩnh giành giải cao tại Festival tiếng Anh toàn quốc
Hai học sinh ở Thạch Hà - Hà Tĩnh là Nguyễn Thị Yến Nhi (lớp 5B, Trường Tiểu học Thạch Vĩnh) và Bùi Trọng Sơn (lớp 5A6, Trường Tiểu học thị trấn Thạch Hà) vừa giành giải cao tại vòng chung kết Festival Trạng nguyên tiếng Anh toàn quốc 2018 diễn ra tại Hà Nội.
Trong đó, Nguyễn Thị Yến Nhi lọt vào top 20 học sinh được công nhận "Trạng nguyên Tiếng Anh"; Bùi Trọng Sơn lọt vào top 150 học sinh xuất sắc của cả nước.
"Trạng nguyên Tiếng Anh" Nguyễn Thị Yến Nhi (người đầu tiên bên trái) học toàn diện các môn
Nguyễn Thị Yến Nhi là liên đội trưởng, lớp trưởng năng động, có năng lực toàn diện ở tất cả các môn học. Tuy nhiên, em giành nhiều thời gian và đam mê nhất là tiếng Anh.
Cô Trần Thị Hồng - Hiệu trưởng Trường Tiểu học Thạch Vĩnh cho biết: "Trước khi đến với cuộc thi này, Yến Nhi đã giành giải nhất huyện qua cuộc thi Giải tiếng Anh trên mạng năm lớp 4 và giải nhất cuộc thi Rung chuông vàng cấp trường".
Yến Nhi trong chuyến tham quan trải nghiệm tại Văn Miếu Quốc Tử Giám - Hà Nội
Yến Nhi làm quen với tiếng Anh từ 5 tuổi nhưng mới chính thức học từ lớp 2. Niềm đam mê môn học này là động lực để ngoài việc trau dồi kiến thức qua bài học ở lớp, em còn mạnh dạn đăng ký các khóa học trên mạng để hoàn thiện cách phát âm cũng như củng cố kiến thức.
Yến Nhi chia sẻ: "Tham gia vòng chung kết, chúng em phải trải qua 2 phần thi viết và thuyết trình về một chủ đề mà em bốc thăm được. Bài thuyết trình của em nói về món quà sinh nhật mà em mong muốn. Mong muốn của em là một chuyến du lịch đến Đức - một điểm đến thu hút số lượng lớn khách du lịch trên thế giới. Rất nhiều bạn cũng đã thể hiện tốt phần thi của mình nhưng em nghĩ mình đã được đánh giá cao ở sự tự tin".
Ngoài tích lũy kiến thức, Yến Nhi còn dành thời gian giúp đỡ bạn bè cùng học tốt môn Tiếng Anh
Tham gia festival, Yến Nhi có cơ hội để giao lưu, học hỏi bạn bè trong nước về phương pháp học tập bộ môn Tiếng Anh như: Sử dụng song ngữ khi học nhóm giúp em rèn luyện kỹ năng nói, giao tiếp, hiểu thêm về từ vựng và tích lũy vốn từ mới... Yến Nhi cũng mong muốn sau này sẽ có cơ hội tham gia nhiều sân chơi bổ ích để củng cố kiến thức cho bộ môn yêu thích của mình.
Bùi Trọng Sơn rất chịu khó tìm tòi học hỏi để tích lũy kiến thức
Bùi Trọng Sơn cũng đã xuất sắc lọt vào top 150 học sinh xuất sắc của cả nước tham dự chung kết Festival Trạng nguyên Tiếng Anh toàn quốc 2018.
Sơn cho biết: "Để được tham gia sân chơi này, ngay từ những ngày đầu năm học, em đã dành nhiều thời gian để ôn luyện kiến thức môn Tiếng Anh. Ngoài sự giúp đỡ của cô giáo bộ môn, em còn có lợi thế khi mẹ cũng là giáo viên Tiếng Anh. Vì thế, em đã hoàn thành tốt các phần thi giới thiệu bản thân và năng khiếu qua clip, làm 24 đề thi đăng trên Báo Nhi đồng".
Đến với vòng chung kết, ban đầu Sơn cũng rất choáng ngợp bởi sự hội tụ của những gương mặt học sinh xuất sắc đến từ nhiều tỉnh, thành, trong đó có nhiều bạn đến từ môi trường chuẩn quốc tế. Thế nhưng, vượt qua sự bỡ ngỡ ban đầu, Sơn cũng đã vượt qua 2 thử thách đó là bài viết và thuyết trình về bộ phim Tom và Jerry - bộ phim mà Sơn yêu thích nhất.
Trọng Sơn trong phần thi thuyết trình bộ phim mà em yêu thích nhất
Đánh giá về cậu học trò "cưng" của mình, cô Phan Thị Hiền Lương - giáo viên tiếng Anh Trường Tiểu học thị Trấn Thạch Hà cho hay: "Sơn là cậu bé năng động, có năng khiếu về bộ môn Tiếng Anh. Điều quan trọng hơn cả là em rất chịu khó tìm tòi học hỏi từ giáo viên, từ các chương trình nói tiếng Anh trên mạng, hay những bộ phim hoạt hình bằng tiếng Anh... Sự chịu khó và niềm say mê ấy cũng là lý do để Sơn có đủ tự tin khi thể hiện mình trong một sân chơi trí tuệ lớn và giao lưu kết nối với nhiều bạn mới".
Ngoài những thành tích trong học tập, Sơn còn là một thủ môn xuất sắc của đội bóng đá thiếu nhi huyện, giúp đội bóng ngành giáo dục huyện mang về huy chương vàng tại Hội khỏe Phù Đổng năm 2018.
Cô giáo bộ môn là người đóng vai trò quan trọng giúp Sơn nâng cao kiến thức và sự tự tin khi bước vào cuộc thi
Những thành tích đáng ghi nhận mà Yến Nhi và Trọng Sơn đạt được đã tạo động lực cho học sinh tiểu học Hà Tĩnh trên sân chơi mới.
Được khởi động từ tháng 3/2018, hành trình "Festival Trạng nguyên Tiếng Anh toàn quốc 2018" đã nhận được gần 3.000 bài dự thi và video clip của các học sinh tiểu học cả nước gửi về. Qua chấm điểm và bình chọn, Hà Tĩnh có 6 học sinh ở các huyện Thạch Hà, Nghi Xuân và TP Hà Tĩnh lọt vào top 150 học sinh tham dự vòng chung kết quốc gia.
Theo baohatinh
Hà Tĩnh: 554 HS lớp 12 đạt học sinh giỏi cấp tỉnh Thông tin từ Sở GD&ĐT Hà Tĩnh, trong kỳ thi học sinh giỏi tỉnh lớp 12 diễn ra vào đầu tháng 12, Hà Tĩnh có 554 em được công nhận danh hiệu học sinh giỏi tỉnh. Được biết, kỳ thi năm nay Hà Tĩnh có 937 học sinh khối 12 tham gia ở 10 bộ môn: Toán, Lý, Hóa, Sinh, Tin, Văn, Sử,...