Dại gì không yêu đàn bà từng trải
Đàn bà từng trải, không mạnh mẽ. Chỉ là bản thân như miễn nhiễm với buồn vui thế sự bên ngoài, chỉ muốn được vui buồn chuyện vụn vặt bản thân, như sáng nay làm được cái bánh ngon mời bạn cũ, như cái cây trồng trên bàn làm việc nay có cái lá héo vàng, tự hỏi đời mình có còn xanh?
Đàn bà từng trải, họ không mặc đồ hở hang. Họ kiểm soát được thứ đưa cho đàn ông nhìn, vì biết đàn ông sẽ đến với mình vì thứ đó, rồi lúc kiếm được thứ hấp dẫn hơn cũng sẽ rời bỏ mình. Nên đàn bà từng trải thích mặc đồ kín đáo một chút, vẫn hở nhưng hở trong vòng cho phép, vẫn còn cái kín đáo để đàn ông tò mò mà lò dò theo sau. Cái kín đáo chết người!
Đàn bà từng trải, không uống rượu nhiều hay hút thuốc như nghiện. Họ thích cầm ly vang, trước khi uống đặt làn môi mọng đỏ lên miệng ly, nhẹ nhàng nhấm nháp cái đắng cay biết chắc ít hơn đời mình. Bật điếu thuốc trước khi hút sẽ dùng lưỡi kéo nó lại gần, gợi dục và kích thích, nhưng đàn ông nhìn sẽ tự khắc hiểu, không dễ chạm vào thế giới đằng sau làn khói kia đâu.
Đàn bà từng trải, ít khi khoe khoang về bản thân, ít khi muốn nói về câu chuyện của mình, bởi qua rồi, còn gì để mà nặng lòng để nói, chỉ muốn im lặng, nghe câu chuyện của người xung quanh, người đối diện. Vì hơn ai hết trong đời, đàn bà từng trải hiểu cảm giác cần có một người chỉ im lặng nghe mình nói biết bao nhiêu.
Đàn bà từng trải, không mạnh mẽ. Chỉ là bản thân như miễn nhiễm với buồn vui thế sự bên ngoài, chỉ muốn được vui buồn chuyện vụn vặt bản thân, như sáng nay làm được cái bánh ngon mời bạn cũ, như cái cây trồng trên bàn làm việc nay có cái lá héo vàng, tự hỏi đời mình có còn xanh?
Đàn bà từng trải, vui ít cười, buồn nhất định không khóc. Không thù ghét hay căm hận bất kỳ ai, sống đời không quá gắt gao ở bất kỳ thái cực nào, đặt sự cân bằng ở đầu danh sách những thứ phải có được. Biết rằng ai rồi cũng sẽ đến ngày nằm xuống, phí thời gian làm chi cho giận hờn hoài phí.
Đàn bà từng trải, thích đọc sách, xem phim. Tự tìm niềm vui ở một cuộc sống mình chưa từng nếm trải. Thỉnh thoảng tiếc cái thanh xuân vùn vụt hồi nào, nhưng hài lòng vì thời gian ban ơn sự tịnh lặng trong cõi tâm hồn. Để rồi chợt khóc, chợt buồn cho một số phận trong sách, để rồi trân trọng những người hiện sinh trong đời thực.
Đàn bà từng trải, chọn im lặng nhìn đời, không ồn ào, không hằn hộc, chỉ là những niềm riêng rất nhỏ giấu vào một góc suy tư…
Video đang HOT
Đàn bà từng trải là vậy đó!
Theo Phunuvagiadinh
Cuộc hẹn nhớ đời của "mèo mả và gà đồng"...
Dứt lời, chàng tính tiền rồi phóng vút đi, để mặc nàng đứng tần ngần ở cửa quán tha thiết gọi người yêu tới đón.
Chàng và nàng quen nhau qua facebook. Ban đầu, chàng kết bạn với nàng vì thấy nàng trắng trẻo, dễ thương, lại biết ăn diện - đúng sở thích của chàng. Còn nàng, đồng ý kết bạn với chàng cũng là vì thấy chàng bảnh bao, chải chuốt, lại lúc nào cũng kè kè con xe tay ga đắt tiền, nhìn đã thấy ưng mắt rồi.
Tuy rằng, nàng đã có người yêu nhưng chẳng lẽ vì đã có bạn trai mà cấm không được kết bạn, giao lưu làm quen với người khác giới à?
Sau vài câu chuyện mào đầu đưa đẩy, chàng và nàng trở nên ăn ý và hợp rơ nhau lạ kỳ. Chàng cợt nhả trêu ghẹo nàng, nàng đáp lại rất à ơi lả lơi, hai người hoàn toàn bị nhau thu hút.
Cuộc hẹn nhớ đời...
Nói chuyện được đâu cỡ 2 tiếng thì tới giờ ăn tối. Chỗ ở của nàng cũng không cách xa mấy, vì thế chàng thịnh tình hẹn hò nàng đi ăn tối với mình. Nàng vui vẻ đồng ý ngay không cần suy nghĩ. Có người bao bữa tối, lại được ăn ngon, tội gì!
Chàng xuất hiện trước mắt nàng đúng như những gì nàng nhìn thấy trên mạng: cao ráo, đẹp trai với nụ cười tỏa nắng và lái con xe tay ga sáng lấp lánh. Nàng hớn hở lên xe, đưa tay vịn eo chàng một cách tự nhiên như đã quen biết từ lâu.
Chàng mỉm cười, kéo tay nàng vòng hẳn vào ôm chặt eo mình. Nàng cười khúc khích rụt tay lại, đánh yêu chàng một cái. Chàng cũng cười, không ép nàng nữa.
Giọng chàng dịu dàng vang lên: &'Em thích ăn gì?'. &'Tùy anh!' - nàng e thẹn đáp. Vừa hay đi tới một quán cháo rẻ tiền bên lề đường, chàng chỉ luôn: &'Ăn cháo nhé!'.
Nhìn cái quán lụp sụp, đơn sơ, chưa cần biết chất lượng ra sao nàng đã thấy ngứa mắt. &'Không!' - nàng có chút bực mình.
&'Cháo ngon mà em, sao em lại không thích? Ăn nhé, không đi qua hàng này là không biết lúc nào mới tìm được quán ăn khác đấy!' - chàng kì kèo.
&'Em bảo không thích là không thích mà!' - nàng gắt lên. Chàng đành bỏ cuộc, tiếp tục lướt êm chiếc xe tay ga của mình qua các con phố san sát những quán ăn, nhà hàng sáng choang sang trọng.
Nàng sốt ruột, chỉ một nhà hàng kiểu Hàn bên đường: &'Ăn gì chả được mà anh, đâu nhất thiết phải cầu kỳ! Vào đây cũng được này!'. &'Ừ, em nói phải!' - chàng đồng ý, đồng thời tấp vào lề đường theo hướng tay nàng chỉ, đỗ xịch ngay cửa một quán phở bình dân ở ngay cạnh nhà hàng Hàn đó, toan dắt nàng vào!
Nàng tím mặt: &'Đây cơ mà anh, anh nhầm chỗ rồi!' - vừa nói vừa chỉ sang nhà hàng Hàn Quốc bên cạnh. &'Ừ, anh nhầm!' - chàng cười cầu hòa, lừng khừng mãi mới chậm rãi dắt xe tạt sang.
Thức ăn được dọn lên, nàng cầm đũa, thầm nghĩ: &'Khỉ gió, hết cả hơi mới được bữa ăn tạm gọi là ra hồn!'. Chàng ngồi cạnh nàng, có vẻ không tập trung vào chuyện ăn uống lắm, hết nhìn nàng đắm đuối lại cười với nàng rất đỗi dịu dàng.
Được một lúc, chàng nhẹ nhàng đặt tay lên eo nàng, nàng quay sang nhìn chàng, nhíu mày vẻ không ưa nhưng không cự tuyệt. Một lúc nữa, chàng di chuyển tay xuống đặt lên cặp đùi trần vì mặc quần soóc của nàng. Nàng giận dỗi cầm tay chàng đặt trở lại bàn ăn.
Câu chuyện rôm rả 1 hồi cùng với vài chén rượu đã cạn, chàng ngà ngà say dựa sát vào nàng thì thầm: &'Anh say quá rồi, không về được nữa! Bắt đền em đấy!'. &'Anh muốn em đền thế nào?' - nàng cười đầy ngọt ngào, hỏi.
&'Ăn xong mình đi đâu nghỉ nha, khi nào anh tỉnh rượu thì về!' - chàng ghé sát vào tai nàng thủ thỉ. Nàng hơi bực mình nhưng vẫn cố vớt vát: &'Em muốn đi mua sắm vài thứ trước đã, anh đi cùng em nhé!'. Chàng nghe vậy bèn cất giọng thương lượng: &'Để hôm khác nhé! Hôm nay anh thực sự mệt mà'.
Nàng bỗng buông đũa đứng phắt dậy, nhìn chàng đầy bực tức, to giọng: &'Hôm khác? Là hôm nào? Chưa thấy thằng đàn ông nào rẻ rách như anh! Hẹn gái đi chơi lần đầu mà rủ vào quán ăn lề đường rẻ tiền, rồi cho được bữa ăn là tưởng đưa được con gái nhà người ta lên giường luôn đấy hả? Có của nào ngon ăn thế hả anh, không chịu đầu tư mà cũng đòi thu lợi à?'.
Nói đoạn nàng xách túi định bước ra ngoài thì chàng cười khẩy: &'Loại con gái như em chỉ đáng được đối xử như thế thôi! Có người yêu rồi thấy trai bóng sáng vẫn sà vào. Vừa mới quen đã ngồi sau xe trai lạ đòi đưa đi ăn uống này nọ, cho sờ đùi ôm eo như thường.
Ai thèm lừa em, thấy em quá dễ dãi nên tưởng em đang thèm tình một đêm, chứ hạng như em, anh đầu tư tiền bạc với công sức vào có ngang với bị dở hơi! Thật tội nghiệp cho anh chàng nào có người yêu như em!'.
Dứt lời, chàng đi tính tiền rồi bước thẳng một mạch ra ngoài, lên xe phóng vút đi, để mặc nàng đứng tần ngần ở cửa quán tha thiết gọi người yêu tới đón về. Vậy là kết thúc cuộc hẹn hò của hai kẻ bèo nước gặp nhau.
Theo Phunutoday
Âm mưu ẩn sau đôi tất đàn ông bỏ quên trong xe của vợ Hưng chẳng bao giờ dùng tất màu trắng. Anh điên tiết đóng sầm cốp xe, ném thẳng đôi tất vào mặt vợ. &'Đây mẹ nhé, chứng cớ rành rành ra đó mà cô ấy còn chối cãi. Đúng là lòng dạ đàn bà'. Hưng tức tối tuôn ra một tràng dài trước mặt vợ và mẹ vợ. Duyên - vợ Hưng chẳng biết...