Con trẻ bị người lớn khủng bố tinh thần vì điểm số
Cô học sinh lớp 8 đang ở lứa tuổi dậy thì “ nhạy cảm” đã bỏ nhà đi trong đêm vì bị bố lột đồ xích trước nhà đánh vì bị điểm thấp.
Đó là một trong những câu chuyện ám ảnh cô Tô Thụy Diễm Quyên, Chuyên gia Giáo dục toàn cầu Microsoft trong gần 30 năm đi dạy học.
Vào giữa đêm khuya, điện thoại của cô Quyên réo inh ỏi. Một người mẹ nói trong từng tiếng nấc: “Cô ơi, cô có biết Hòa Anh (tên học sinh được thay đổi) đi đâu không? Cháu bỏ trốn khỏi nhà rồi!”.
Lúc này, cô Quyên mới vỡ òa biết rằng em hay bị bố xích lại rồi đánh, nhất là mỗi lúc bị điểm kém. Lần này, cũng liên quan đến việc học hành, người bố đã lột đồ em đưa ra xích trước cửa nhà. Một người bạn đã phá xích cứu Hòa Anh và em bỏ trốn trong đêm.
Con trẻ gánh những áp lực khủng khiếp vì điểm số (ảnh minh họa)
Sau đó, cô cùng gia đình đã tìm cách đưa em về, tìm cách để ông bố không dùng bạo lực với con nữa nhưng ánh mắt của cô học trò rất xinh đẹp, đang tuổi lớn ấy đã thay đổi rất nhiều, từ sau đó cô bé không nhìn mặt bố mình nữa.
Tuy nhiên, Hòa Anh không phải là trường hợp duy nhất điểm thấp là bị xích, bị lột đồ mà cô Quyên từng biết. Lần khác, một học trò vừa nhận bài kiểm tra xong, chạy lên bàn cô rồi khóc lóc, nói như van xin: “Cô ơi, cô có cách nào để con được 10 điểm tròn không cô?”. Nhìn bài kiểm tra điểm 9, cô quay sang học trò: “Điểm 9 là điểm tốt lắm rồi con”.
Học trò vẫn khóc và cho biết, nếu em không được điểm 10, bố mẹ sẽ… lột quần em ra đánh. Thông qua nhiều học sinh khác, cô Quyên được biết, em bị bố đánh nhiều lần vì không đạt điểm 10.
Trước đó, những lần gọi học sinh lên trả lời, cô Quyên nhớ rất rõ ngày đó mình cư xử y hệt thầy cô của mình – nghĩa là giờ trả bài cực kỳ căng thẳng, nét mặt nghiêm khắc, đáng sợ nhất có thể nhằm uy hiếp bọn trẻ phải lo học bài.
Cô Quyên cũng đã từng gặp trường hợp, học sinh được gọi lên trả bài, đối diện với điểm số, thái độ của cô giáo đã ngất xỉu ngay tại chỗ. Một em học sinh vừa ra khỏi phòng thi lớp 10 là gục xuống ôm mặt khóc tức tưởi, đầy sợ hãi vì một bài toán làm chưa được như ý.
Video đang HOT
Những trường hợp như vậy đã giúp cô tỉnh ngộ nhận ra rằng con trẻ đang bị người lớn khủng bố tinh thần vì điểm số làm mất đi tinh thần học tập, học hỏi thật sự bằng sự say mê. Áp lực của thi cử và điểm số trở thành địa ngục với nhiều em.
Những câu chuyện của cô Quyên cũng giống như tâm sự của bà Lê Thị Ngọc Điệp, khi còn là hiệu trưởng Trường tiểu học Nguyễn Bỉnh Khiêm, TPHCM, bà từng gặp phụ huynh lên trường “chất vấn, tâm sự” vì con mình chỉ được điểm 8. Người mẹ ngước mặt lên trời kêu, đó là nỗi nhục của gia đình!
Mới đây nhất, một nam sinh Trường THPT Nguyễn Khuyến (TPHCM) với điểm tổng kết học kỳ 8,9 đã nhảy lầu tự vẫn ngay tại sân trường với lá thư tuyệt là do chưa đáp ứng được kỳ vọng của bố mẹ. Bố mẹ muốn em đạt điểm, thành tích cao hơn nữa.
Phải nói rằng, nhiều phụ huynh đang bạo hành con trẻ vì điểm số, vì những kỳ vọng, mục tiêu đặt ra vượt quá khả năng của con.
Trước tất cả những nỗi đau về điểm số mà con trẻ đang gánh chịu, ngành giáo dục, mỗi giáo viên, mỗi phụ huynh đều có trách nhiệm.
Hoài Nam
Theo Dân trí
Học sinh lớp 8 chế tạo cánh tay điều khiển bằng suy nghĩ
Hai học sinh lớp 8 Trường THCS Trưng Vương (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã chế tạo thành công cánh tay điều khiển bằng suy nghĩ, một sản phẩm hữu ích cho những người không may bị khuyết cánh tay.
Hai học sinh với sản phẩm cánh tay điều khiển bằng suy nghĩ đã nhận giải nhì cuộc thi nghiên cứu khoa học dành cho học sinh trung học cấp quốc gia
ẢNH THANH HÀ
Từ mong mỏi làm gì đó giúp người khuyết tật...
Cánh tay robot điều khiển bằng suy nghĩ "mind - arm" của 2 em Phan Trường Anh Khôi và Nguyễn Công Huy, học sinh lớp 8H, Trường THCS Trưng Vương (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã được trao giải nhất cuộc thi Sáng tạo khoa học kỹ thuật dành cho học sinh trung học cấp thành phố và giải nhì cấp quốc gia trung tuần tháng 3 vừa qua, đồng thời được chọn để giới thiệu tại kỳ thi cấp quốc tế tại Mỹ vào giữa tháng 5 này.
Chững chạc hơn nhiều so với lứa tuổi của mình, Khôi và Huy chia sẻ: "Chúng em được làm đúng với niềm đam mê của mình, niềm đam mê ấy đã thúc đẩy chúng em phải theo đuổi mục đích đến cùng. Hơn nữa, động lực mong mỏi được làm gì đó để hỗ trợ người khuyết tật đã giúp chúng em hoàn thành sản phẩm này và mong nó sẽ được sản xuất hàng loạt để có thể đến tay người khuyết tật, cụ thể là những người bị mất hoặc khuyết cánh tay".
Nhiều người vẫn "lăn tăn" về giải nhì mà Khôi và Huy đạt được từ cuộc thi và cho rằng, lẽ ra với sản phẩm ấy, cách thuyết trình, niềm đam mê ấy và lứa tuổi ấy, lẽ ra sản phẩm của các em phải đạt giải nhất quốc gia như giải nhất mà các em đã giành được ở cuộc thi cấp thành phố. Tuy nhiên, hai bạn nhỏ lại không cảm thấy nuối tiếc nhiều về điều này, thậm chí còn thấy "hài lòng".
Khôi lý giải: "Đây là cuộc thi rất lớn, có nhiều anh chị và các bạn khác rất giỏi và có những đề tài hay, mới lạ. Tuy nhiên, em cũng không quan tâm quá nhiều đến giải thưởng mà chỉ quan tâm đến những cái mà mình đã học được qua cuộc thi này".
Khôi (đứng) và Huy trong quá trình nghiên cứu để sáng tạo sản phẩm cánh tay điều khiển bằng suy nghĩẢNH THANH HÀ
Vấp phải không ít nghi ngờ "liệu học sinh lớp 8 có tự làm được?"
Nhìn vào sản phẩm nghiên cứu của nhóm Khôi và Huy, với một cánh tay robot điều khiển bằng suy nghĩ, dù muốn hay không, hẳn cũng sẽ có nhiều người nghĩ, liệu những học sinh lớp 8 (13 - 14 tuổi) có thể nghiên cứu để làm ra một sản phẩm đòi hỏi quá nhiều chất xám như vậy hay không?
Dường như Khôi và Huy cũng đã quá quen với câu hỏi này, các bạn chia sẻ: "Khi chúng em làm báo cáo để nhà trường gửi lên Phòng Giáo dục - Đào tạo quận Hoàn Kiếm phê duyệt, các thầy cô ở trên Quận cũng rất thắc mắc, băn khoăn liệu các em học sinh lớp 8 có thể làm một dự án lớn như thế nay không? Chúng em cùng Ban giám hiệu nhà trường cũng phải thuyết phục bằng lý lẽ, bằng thực tế để lãnh đạo phòng Giáo dục cảm thấy hoàn toàn yên tâm, tin tưởng cho dự thi cấp thành phố".
Từ những thử thách ban đầu như vậy, nhóm Khôi, Huy tâm sự các em cảm thấy rất may mắn khi nhà trường tạo điều kiện tối đa, khích lệ, đồng hành trong suốt quá trình. May mắn là Trường THCS Trưng Vương là một trong những trường tiên phong, rất quan tâm phát triển giáo dục STEM nên chúng Khôi và Huy được tiếp cận được STEM từ rất sớm.
Thầy Dương Tuấn Hưng, Viện Hàn Lâm Khoa học Việt Nam, nhận xét: "Đây là nhóm mà tôi rất bất ngờ về khả năng tư duy độc lập, tiếng Anh chuyên ngành của các em rất tốt nên bản báo cáo tiếng Anh còn xuất sắc hơn tiếng Việt".
Chị Phạm Thị Thanh Hà, mẹ em Khôi, cho biết từ lớp 4, Khôi đã rất đam mê nghiên cứu hệ điều hành Android, trở thành thành viên VIP của một số diễn đàn quốc tế về hệ điều hành này. Từ lâu, máy tính, điện thoại của Khôi đã là loại máy chuyên dụng của "dân" nghiên cứu với hệ điều hành chuyên biệt, chứ không phải loại máy tính, điện thoại mà chúng ta vẫn dùng.
Chị Hà tâm sự, nhiều lúc cũng xót con lắm vì vừa học trên lớp vừa dành thời gian nghiên cứu, gày gò, thức đêm và ít thời gian vui chơi, nhưng vì đó là đam mê của các con nên nhiều lúc bố mẹ có khuyên con nghỉ ngơi thì các con lại động viên lại bố mẹ rằng: "Được làm điều mình yêu thích thì đó cũng chính là một cách giải trí sau giờ học trên lớp rồi".
Khôi và Huy thuyết trình về sản phẩm của mình với quan khách tại ngày hội STEM của Trường THCS Trưng Vương ẢNH T.MAI
"Khoa học không phân biệt độ tuổi"
Trả lời câu hỏi liệu các em có băn khoăn khi học sinh lớp 8 mà phải "thi đấu" với học sinh lớp 12 mà không có bất cứ sự ưu tiên nào không?, Khôi trả lời ngay: "Khoa học không phân biệt độ tuổi, tất nhiên có những điều mà học sinh nhỏ tuổi hơn thì sẽ phải nỗ lực hơn các anh chị nhưng nếu thực sự đam mê thì điều đó không bao giờ là vấn đề khiến chúng em băn khoăn".
Khôi và Huy còn giải thích thêm, nghiên cứu khoa học không phụ thuộc nhiều vào chương trình học ở trong nhà trường nên chỉ cần có đam mê, chịu khó mày mò tìm hiểu thì sẽ không có sự chênh lệch nào đáng kể về độ tuổi trong cuộc thi này.
Theo thông tin từ ban tổ chức, khoa học và kỹ thuật quốc tế (Intel ISEF) 2018 diễn ra tại Mỹ giới hạn độ tuổi học sinh lớp 9 đến lớp 12 nên nhóm của Khôi dù được đánh giá rất cao, kể cả phần thuyết trình bằng tiếng Anh cũng rất tốt, nhưng vì quy định về lứa tuổi nên nhóm của Khôi, Huy sẽ chỉ tham gia những hoạt động vòng ngoài của cuộc thi này.
Cuộc thi khép lại, sản phẩm đã trình diễn xong, giải thưởng đã nhận rồi, liệu Khôi và Huy có dừng lại ở đó để quay về việc học tập trên lớp đơn thuần? Câu hỏi đó bị Khôi và Huy phản ứng ngay: "Chúng con sẽ quyết tâm hoàn thiện sản phẩm của mình như mong muốn, dù mất bao nhiêu thời gian nữa. Tất nhiên, phải có một thời gian nữa để chúng con tiếp tục cải thiện, hoàn thiện sản phẩm của mình tới mức có thể có một sản phẩm đáp ứng được mức độ phù hợp về tính năng và giá thành, độ nhỏ gọn có thể sử dụng"...
Đề cao tính nhân văn và chi phí hợp lýVới đề tài "Cánh tay robot điều khiển bằng suy nghĩ mind-arm", Khôi và Huy đã nghiên cứu, thiết kế và chế tạo cánh tay giả được điều khiển bằng suy nghĩ và giọng nói dựa trên các nền tảng công nghệ hiện đại, nhằm hướng đến xây dựng giải pháp và sản phẩm hỗ trợ cho những người khuyết tật chi hoặc bị bại liệt.Giải pháp điều khiển bằng suy nghĩ có thể thực hiện được rất nhiều kịch bản vận động khác nhau cho cánh tay giả chỉ bằng việc giải mã ý nghĩ để điều khiển giúp quá trình vận động tự nhiên như đối với người bình thường.Giải pháp nghiên cứu cho phép thiết kế, chế tạo và ứng dụng sản phẩm tay giả một cách thông minh với giá thành thấp. Cánh tay robot được thiết kế và in bằng công nghệ in 3D. Sau đó xây dựng thành công giải pháp đầy đủ cho việc điều khiển cánh tay giả bằng suy nghĩ thông qua việc thiết lập hệ thống từ thu tín hiệu điện não bằng thiết bị emotive insight, đến xử lý tín hiệu sóng não trên máy tính bằng ngôn ngữ lập trình Python, các giá trị thu được sẽ chuyển qua Arduino để điều khiển các động cơ Servo gắn trên cánh tay robot theo các kịch bản định sẵn như nắm tay, duỗi tay, xoay cổ tay, cầm bút...Tuy nhiên, việc dùng cả máy tính và Arduino sẽ làm cho hệ thống trở nên cồng kềnh.Do vậy, hệ thống tiếp tục được nghiên cứu cải tiến bằng cách thay thế bộ máy tính và Arduino chỉ bằng một máy tính nhúng Rasberry Pi gắn được trên cánh tay để giúp cho hệ thống nhỏ gọn hơn; nâng cao độ nhạy cho hệ thống bằng việc lấy nhiều dữ liệu luyện tập, kết nối và thử nghiệm các tính năng và kết hợp với việc nghiên cứu bổ sung tính năng điều khiển cánh tay giả bằng giọng nói để tăng cường thêm hoạt động hỗ trợ người khuyết tật.Giải pháp cho thấy khả năng tích hợp các công nghệ hiện đại để thiết kế và chế tạo sản phẩm cánh tay robot tính ứng dụng và tính nhân văn cao, chi phí hợp lý giúp hỗ trợ cho người khuyết tật chi.
Theo thanhnien.vn
Nữ sinh lớp 8 nhảy sông tự vẫn nghi do làm bài thi không tốt Một học sinh lớp 8 tại Quảng Bình nhảy sông tự vẫn. Thông tin ban đầu nhiều khả năng em tự vẫn có liên quan đến kết quả thi học kỳ 2 không như ý. Khúc sông nơi em N. tự vẫn - Ảnh:. H.L Ngày 7-5, UBND xã Phong Hóa (huyện Tuyên Hóa, Quảng Bình) xác nhận sáng cùng ngày, lực lượng...