‘Con giỏi lắm’ – lời khen không đúng lúc có thể gây hại cho trẻ
Cậu bé chơi ăn điểm, lúc thắng rất vui, bố mẹ khen giỏi. Khi thua, cậu mất bình tĩnh, khóc lóc. Đây là hậu quả do khen không đúng lúc.
Lời khen được xem là một trong những phương pháp giáo dục hiệu quả trong việc dạy trẻ. Phương pháp này khuyến khích các bậc cha mẹ không nên “hà tiện” lời khen ngợi, nhằm khuyến khích trẻ tự tin, mạnh dạn thể hiện mình.
Trong nhiều cuốn sách được viết bởi các cha mẹ nuôi con thành công, quan điểm được đưa ra là: Nuôi dạy trẻ, không nên luôn chỉ trích. Thay vào đó, nên nói với con những câu như “Con là em bé thông minh”, “Em bé xinh xắn”… Thậm chí, nhiều phụ huynh cho đây là “câu thần chú”.
Trên thực tế, những lời khen có thể chính là một “ con dao hai lưỡi”, là một sự hiểu nhầm về giáo dục, góp phần tạo ra những “trái tim thủy tinh” không biết lắng nghe ý kiến, không chấp nhận lời chỉ trích, chỉ biết ấm ức khi người khác được khen ngợi, còn mình thì không.
Ảnh: sean grover.
Trong đời sống thường nhật, rất dễ bắt gặp cảnh này: Bà đút cho cháu ăn, mỗi lần cháu mở miệng, bà lại vỗ tay khen ngợi: “Cháu giỏi quá!”. Trên thực tế, việc sử dụng lời khen như một “mẹo” để cho trẻ ăn là sai lầm. Ăn uống là bản năng. Trẻ em luôn chủ động ăn khi cảm thấy đói, nhưng vô tình, nó trở thành “một nhiệm vụ khó khăn” trong mắt người lớn. Chỉ việc ăn uống cũng cần lời khen như vậy, sau này, trẻ sẽ cần bao nhiêu lời khen, sự khuyến khích để có thể hoàn thành những trách nhiệm cơ bản nhất của mình?
Một trường hợp khác: Đứa bé 7 tuổi được bố mẹ đưa đến nhà một người bạn chơi. Khi tham gia một trò chơi ăn điểm, cậu bé lúc giành chiến thắng thì rất vui sướng, bố mẹ ở bên thi nhau ngợi khen cậu giỏi. Nhưng khi thua đối thủ, cậu bắt đầu mất bình tĩnh, khóc lóc, tức giận. Đây chính là hậu quả của những lời khen không đúng lúc. Nếu đứa trẻ chỉ nhìn chằm chằm vào những thành công rực rỡ, thì khi gặp thất bại, làm thế nào để “trái tim thủy tinh” ấy có thể không tổn thương?
Nhóm trẻ có trí thông minh trung bình có rất ít sự khác biệt về IQ. Tuy nhiên, nếu trẻ trong nhóm này thường xuyên nghe được những lời khen, đánh giá “tâng bốc”, bé tự khắc sẽ cho rằng mình khác những người khác, có thể nhận được những thứ mà người khác không có, trong khi không có nỗ lực đặc biệt nào. Sự phát triển tương ứng của đứa bé khi trưởng thành sẽ là:
1. Luôn cố tỏ ra mình hơn người, muốn thể hiện sự thông minh, khôn vặt, thậm chí biến bản thân thành kẻ cơ hội.
Video đang HOT
2. Khi không đạt được những điều bản thân mong muốn, thay vì nghĩ rằng mình chưa đủ năng lực, chưa đủ cố gắng, người này sẽ nghĩ rằng mình bị cản trở, bị gây khó dễ. Việc quy kết tội lỗi cho những yếu tố bên ngoài biến người này trở thành kẻ luôn phàn nàn, chỉ biết trách móc. Bên cạnh đó, năng lực xây dựng các mối quan hệ cá nhân cũng bị ảnh hưởng.
3. Suy nghĩ rằng bản thân “thông minh” sẽ khiến người này luôn có tư tưởng phải ở vị trí cao, tuy nhiên lại không tự đánh giá chính xác năng lực cá nhân. Khi đối mặt với thách thức và không vượt qua được nó, người này có xu hướng e sợ đối diện với chính mình, lẩn trốn khó khăn, đánh mất cơ hội của bản thân. Việc tự tạo áp lực cũng dẫn đến những suy nghĩ cực đoan, thiếu tích cực vào cuộc sống.
Vậy làm thế nào để sử dụng lời khen đúng cách và đem lại cho trẻ sự tự tin?
Thứ nhất, nên hạn chế tối đa những lời khen ngợi phóng đại, không đúng thực tế. Thay vì khen trẻ “ăn giỏi”, hãy khen trẻ không lãng phí đồ ăn, biết thương bố mẹ, khuyến khích trẻ phát triển thói quen tốt này. Càng không nên khen ngợi những việc thuộc về trách nhiệm của trẻ, ví dụ như sắp xếp phòng cá nhân, quần áo, đồ dùng học tập… Chỉ nên khen ngợi con vì đức tính tự lập, khuyến khích con phát huy tính tự lập, thay vì khen con “giỏi” khi biết tự lo cho bản thân.
Thứ hai, nên khen sự cố gắng rèn giũa, đừng khen tố chất bẩm sinh. Chớ quên rằng điều ảnh hưởng lớn đến sự thích nghi và phát triển xã hội học của một người không phải tư chất bẩm sinh, mà là sự học hỏi. Thay vì khen ngợi đứa bé vẽ đẹp do năng khiếu, tài ba, nên khen ngợi sự táo bạo, sáng tạo trong bức vẽ của bé, nhờ thế, thông điệp mà bé nhận được là cần có sự đổi mới, đột phá để có thể có được sự ghi nhận tốt hơn.
Thứ ba, để xây dựng sự tự tin cho trẻ, cần xác định cho con thấy, điều quan trọng không phải là những thành quả trước mắt, mà là lâu dài. Ngày hôm nay con có thể không đạt được thành quả nhất định nào đó, nhưng miễn là bạn chăm chỉ, nỗ lực, con hoàn toàn có thể thành công.
Thùy Linh
Theo Sina/VNE
Xây dựng văn hóa nhà trường: "Hạt nhân" của quá trình đổi mới
Chương trình Giáo dục phổ thông (GDPT) mới sẽ được triển khai từ năm học 2020 - 2021, bắt đầu với lớp 1 ở cấp tiểu học. Những quan điểm, nội dung, phương pháp giáo dục từ chương trình GDPT mới chắc chắn sẽ tác động mạnh mẽ tới sự phát triển của nhà trường tiểu học.
Ảnh minh họa/internet
Nhân cách nhà giáo ảnh hưởng đến học trò
Theo cô giáo Trịnh Thị Phương, GV Trường tiểu học Quảng Hùng (Thanh Hóa) cho biết, trong bối cảnh hiện nay, văn hóa trong trường tiểu học không chỉ là "tiên học lễ, hậu học văn", mà ngay từ khi bắt đầu là HS phổ thông (từ lớp 1) các con đã được hình thành phát triển văn hóa của công dân toàn cầu nhưng vẫn giữ được nét đẹp văn hóa truyền thống người Việt Nam.
Và hơn ai hết, chính nhân cách nhà giáo sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới nhân cách học trò. Khi được giáo dục trong một môi trường văn hóa và thấm nhuần hệ giá trị văn hóa, học trò không những hình thành được những hành vi chuẩn mực mà quan trọng hơn là ẩn chứa trong tiềm thức các em là niềm tin nội tâm sâu sắc vào những điều tốt đẹp, từ đó, khao khát cuộc sống hướng thiện.
Th.s Lê Thị Huyền, giảng viên Học viện dân tộc cho rằng: Trong bối cảnh hiện nay, một vài "hạt sạn" được các đơn vị thông tin truyền thông đưa tin như bạo lực học đường, thầy đánh trò... đã làm cho văn hóa nhà trường, các giá trị, chuẩn mực của nhà trường phổ thông ít nhiều bị ảnh hưởng. Vì vậy, chúng ta rất cần những nhà giáo ngoài kiến thức chuyên môn, phải hiểu biết rộng về cuộc sống, có kiến thức sâu sắc về văn hóa xã hội.
Cô và trò (Ảnh minh họa/internet)
Đối với HS, văn hóa nhà trường tạo nên giá trị đạo đức và có vai trò điều chỉnh hành vi của người học, giúp HS tiểu học chuyển đổi một cách "mềm mại" nhất từ trẻ mầm non, lứa tuổi mà hoạt động chủ đạo là học bằng chơi, chơi mà học, thành những HS cấp tiểu học, nên văn hóa nhà trường phải làm sao cho các em thích đến trường, thích học tập, yêu bạn bè, cô giáo,thầy giáo, yêu và thấy tự hào về ngôi trường của mình.
Hiệu trưởng - lắng nghe để thấu hiểu
Để xây dựng văn hóa nhà trường, điều quan nhất nhất là vai trò của người hiệu trưởng.
Theo thầy Phan Trọng Đông, Hiệu trưởng Trường THPT Diễn Châu 2, Nghệ An, trong trường phổ thông, Hiệu trưởng vừa là người lãnh đạo, vừa là người quản lý mọi hoạt động của nhà trường. Phẩm chất, tác phong lối sống của Hiệu trưởng thể hiện trong lãnh đạo, quản lý nhà trường có ảnh hưởng đến sự phát triển nói chung và bản sắc văn hóa riêng của nhà trường. Để phát triển bản sắc ấy, HT vừa thực hiện vai trò của một nhà quản lý, vừa thực hiện vai trò của một nhà lãnh đạo.
Đồng quan điểm, Ths Lê Thị Mai Phương, Giảng viên chính Khoa Quản lý, Học viện Quản lý Giáo dục, cũng cho rằng: Với trách nhiệm đầu tàu, người hiệu trưởng có vai trò quan trọng trong sự phát triển nhà trường, phải là hạt nhân để gắn kết mọi người trong nhà trường. Muốn thực hiện được điều này, người hiệu trưởng phải hiểu rõ, hiểu đầy đủ từng cán bộ, giáo viên của trường về phẩm chất, về năng lực, về cá tính và về hoàn cảnh sống, từ đó mới có thể kết nối, tạo thành một tập thể sư phạm đồng thuận, đoàn kết.
Bên cạnh đó, người hiệu trưởng thể hiện vai trò một thủ lĩnh: luôn gương mẫu, xây dựng tầm nhìn cho nhà trường phát triển, đồng thời, luôn biết lắng nghe để thấu hiểu về đội ngũ HS của mình.
Người hiệu trưởng còn thể hiện vai trò của thủ trưởng: Vai trò này người hiệu trưởng thực hiện nhiệm vụ pháp lý đã được quy định rõ ràng trong điều lệ trường tiểu học. Trước hết hiệu trưởng cùng BGH, tập thể nhà trường xây dựng bộ "quy tắc ứng xử văn hóa trong trường tiểu học". Đây là những quy tắc được đặt ra để làm chuẩn mực cho GV và HS thực hiện theo, đảm bảo tính kỷ luật và đúng đắn.
Khi thực hiện quá trình kiểm tra đánh giá, người hiệu trưởng thể hiện sự văn hóa thông qua sự chuyên nghiệp của người CBQL. Sự chuyên nghiệp ấy thể hiện thông qua năng lực về chuyên môn, năng lực về quản lý, đặc biệt luôn đảm bảo sự minh bạch, công bằng.
Trong quá trình kiểm tra, đánh giá quá trình GD tại nhà trường, người hiệu trưởng luôn phải đặt HS lên hàng đầu; luôn coi đội ngũ nhà trường là trọng tâm "chất lượng đội ngũ quyết định chất lượng GD", gắn kết chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và xã hội.
"Vai trò của hiệu trưởng vô cùng quan trọng trong sự phát triển của nhà trường nói chung và quá trình xây dựng và phát triển văn hóa học đường nói riêng. Để làm sao, mỗi nhà trường là một nhà trường ấm áp sự nhân văn, làm việc chuyên nghiệp, coi trọng chất lượng GD, hợp tác cùng nhau phát triển. Cả thầy và trò thấy đến trường là vui, là thương, là yêu", Ths Lê Thị Mai Phương chia sẻ.
Lê Đăng
Theo GDTĐ
Triết lý giáo dục Việt Nam được thể hiện thế nào trong Luật Giáo dục (sửa đổi) Kỳ họp thứ 7 Quốc hội 14 đã thông qua Luật Giáo dục (sửa đổi) và có hiệu lực thi hành từ ngày 01 tháng 7 năm 2020. Về triết lý giáo dục, một trong những nội dung được dư luận quan tâm, các chuyên gia bàn thảo rất nhiều trước khi dự thảo Luật được thông qua, Ủy ban Thường vụ Quốc...