Con gái 25 cái tuổi lưng chừng xuân!
Nhiều người nói đang còn trẻ và xuân lắm. Có người lại ngại ngùng và e ấp khi biết mình đã sắp bước sang cái tuổi được gọi là “dừ”.
25 tuổi, cái tuổi mà so với các bà, các chị bốn mươi thì còn trẻ và xuân lắm. Nhưng so với các em mười tám, đôi mươi đôi má hây hây thì lại ngậm ngùi thấy mình đã “dừ”.
25 tuổi, thấy thật kệch cỡm khi ai đó vô tình gọi là cô bé nhưng lại thấy buồn khi ai trót gọi là chị, là cô.
25 tuổi, cái tuổi chẳng còn trẻ để có thể vui buồn thất thường, chẳng thể khóc cười bất chợt như cái nắng Sài Gòn và mùa mưa Hà Nội nữa. Mà cũng chẳng đủ tuổi để ngồi hàn huyên, bàn luận về sự đời, sự người. Già lắm.
25 tuổi, cũng biết bao nhiêu lần biết yêu, biết hờn giận và cũng nếm đủ mùi đau khổ khi tình yêu tan vỡ. Thế nên, 25 tuổi, chẳng ai còn mơ mộng tình yêu đẹp tựa một bộ phim Hàn Quốc lãng mạn nữa, mà tự cho mình cái quyền đi tìm một tình yêu đích thực.
25 tuổi, chẳng còn trẻ và cũng chưa phải già (Ảnh minh họa)
25 tuổi, biết trái tim mình cũng từng chồng chất những nỗi đau, những vết thương, no căng những kỉ niệm nhưng lại vẫn trống vắng và cô đơn đến lạ.
25 tuổi, ta đủ bình tĩnh để mỉm cười khi vô tình bắt gặp người cũ nắm tay một ai khác chẳng phải ta. Đó đơn giản chỉ là những kí ức chợt ùa về khiến ta thấy mình đã từng ngô nghê và đáng buồn cười.
25 tuổi, trái tim ta chẳng còn loạn nhịp bởi một lời nói mật ngọt, một cử chỉ quan tâm bởi dường như trái tim đã cứng cỏi hơn rất nhiều. Ta chỉ thấy ngưỡng mộ một người phụ nữ xinh đẹp, sắc sảo và có một bờ vai vững chắc hay thấy trầm trồ một người đàn ông mạnh mẽ, thành đạt.
25 tuổi, chẳng còn mất hàng giờ để quay quắt với nỗi đau trong quá khứ nữa mà lại đau đầu và suy nghĩ về những dự định cho tương lai nếu không muốn bị thụt lùi.
Video đang HOT
25 tuổi, thấy mình chẳng còn như đóa hoa nở rộ độ xuân thì, tỏa ngát hương thơm và hấp dẫn bao người. Đóa hoa ấy đương nở nhưng lại sợ nó đương tàn như một quy luật tự nhiên. Mỗi sáng rời khỏi nhà phải soi gương thật kỹ để thở dài khi phát hiện dấu vết của thời gian, tuổi tác.
25 tuổi, vẫn còn những đam mê được vui chơi, bay nhảy, được sống hết mình, được tự do và làm những gì mình thích. Nhưng rồi đêm về, ta lại ước ao có một bờ vai, một vòng tay để tựa vào và nhắm mắt ngủ một giấc say sưa.
25 tuổi, đôi khi muốn xách ba lô lên đi dong duổi như cái thời trẻ, để tận hưởng hết những thú vui của cuộc đời. Nhưng rồi lại sợ, khi mình trở về lại bị lỡ nhịp với cuộc sống, bởi khi ấy kẻ thù tuổi tác đã bám lấy ta.
25 tuổi, có khi sôi động với bản nhạc đầy tiếng bass, ồn ào và sôi nổi, là ngà trong hơi men giữa đám bạn bè, nhưng đôi khi thay vào đó là tiếng Piano độc tâu da diết và đơn độc một mình giữa đêm khuya.
25 tuổi, ta chẳng thể vô lo, vô nghĩ về sự đời, sự người, chẳng thể sống với suy nghĩ bốc đồng, thích là làm, thích là chơi, thích là bỏ. Khi ấy, ta chẳng thể sống theo bản năng và phải sống với thực tế, dẫu phũ phàng nhưng vẫn ngán ngẩm bước qua.
25 tuổi, chịu không ít áp lực và nỗi muộn phiền về những mối quan hệ, công việc và cả tình yêu nữa. Đôi khi băn khoăn không biết nên buông hay giữ, và được mất gì khi làm những điều ấy.
25 tuổi, không biết nên để mình tự nhiên chân chất hay là gợi cảm một chút. Chân chất quá người ta lại bảo mình giả vờ giả vịt, gợi cảm quá lại bị đánh giá lả lơi, sexy.
25 tuổi chông chênh chẳng biết mình phải làm gì? (Ảnh minh họa)
25 tuổi, đi chúc mừng bạn bè tìm được bến đỗ để rồi phải đối mặt với câu hỏi “bao giờ đến lượt mình” của biết bao nhiêu người. Có đôi khi mong một lần được sánh vai với người ấy của mình để thêm tự tin và hãnh diện nhưng lại tủi thân khi biết mình vẫn đơn côi đi về.
25 tuổi, không biết nên chủ động hay bị động với đàn ông, e dè quá người ta bảo mình giả vờ chính chuyên, nhiệt tình quá lại nói mình tùy tiện.
25 tuổi, sợ về nhà, sợ phải nghe điện thoại của bố mẹ để phải nghe lời giục lấy chồng đi. Rồi sau đó chính mình cũng phải mệt mỏi và thở dài đến khi chìm sâu vào giấc ngủ.
25 tuổi, biết mình không còn nhỏ nữa, biết rõ ràng mình muốn kết hôn nhưng lại vẫn còn chút luyến tiếc, chút sợ hãi và thế là đành lưng chừng với những nỗi vấn vương.
25 tuổi, biết mình không còn phải sống cho mình nữa mà cho rất nhiều người. Nhận thức được rằng mình nên làm gì, làm gì đúng và sai nhưng vẫn cứ chông chênh. Muốn có chút gì đó để báo đáp cha mẹ nhưng lại nhận ra mình vẫn còn trắng tay.
25 tuổi, cần một công việc ổn định, có thu nhập đủ để nuôi bản thân, đủ để có chút vốn liếng để dành cho tương lai.
25 tuổi, cách các chị 30 tuổi chẳng mấy xuân nữa. Chẳng biết nên vui, hay buồn, chẳng biết bước thật nhanh hay chậm rãi để mong chờ.
25 tuổi, cái tuổi lưng chừng xuân, đỏng đảnh và chơi vơi.
Theo Blogtamsu
10 lời thú tội của chàng sau một tình yêu tan vỡ
Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở. Vậy nên, sau một chuyện tình tan vỡ, người ta sẽ có rất nhiều điều tiếc nuối, nhiều điều muốn thú tội với lòng mình.
1. Tôi chưa nói yêu cô ấy đủ, chưa ôm đã vòng tay, ít trao cho cô ấy những cái hôn thật nồng nàn.
2. Đã không ở bên cô ấy những lúc cô ấy cần, những lúc cô ấy mệt mỏi và cần một lời an ủi động việc. Tôi đã không thể là nơi để cô ấy dựa vào và tin tưởng hết mực.
3. Hai đứa chưa làm hết mọi điều ngốc nghếch với nhau, chưa thực hiện đủ những điều mà ngày xưa ấp ủ.
4. Tôi đã không đủ kiên nhẫn để cố hiểu được em, vậy nên, em đã vội xa tôi trước khi tôi tỉnh giấc mất rồi.
Tôi đã không đủ kiên nhẫn để cố hiểu được em (Ảnh minh họa)
5. Tôi vẫn luôn vô tâm như thế, tôi ngang ngạnh, bất cần. Tôi nghĩ rằng em như bao người con gái khác, chỉ bông đùa và hời hợt với tôi. Nhưng tôi nhầm rồi, giờ đây làm sao tôi có thể bước tiếp nữa.
6. Lúc em hỏi rằng tôi sẽ yêu em mãi chứ? Tôi chỉ cười và xoa đầu em thôi. Nhưng giờ hãy cho tôi quay lại, tôi sẽ hét thật to rằng tôi yêu em mãi, xin đừng rời xa tôi đến như vậy.
7. Thật ngu ngốc là tôi đã không biết ghen khi yêu em, tôi cứ ngỡ rằng làm sao mà em bỏ tôi được. Nhưng không phải, chính sự hờ hững của tôi đã khiến em buồn.
Lúc em hỏi rằng tôi sẽ yêu em mãi chứ? Tôi chỉ cười và xoa đầu em thôi. (Ảnh minh họa)
8. Em thích ăn đồ tôi nấu, em ăn rất nhiều, và món nào tôi làm ra em cũng tấm tắc khen ngon. Tôi chỉ nấu cho em nhưng lần em ốm mệt, em năn nỉ mãi tôi mới cau có đeo tạp dề vào và nấu. Em vui lắm, và tôi cũng vậy! Nhưng hôm nay bạn tôi đến chơi nhà, tôi nấu cơm mời bạn, chúng nó bảo với tôi là những món ăn ấy khó ăn quá. Vậy ra, tôi đã bị em lừa trong cả một thời gian dài và vẫn thấy vui như vậy.
9. Em ghét uống nước có ga, nhưng tôi lại thích. Em thích uống trà bí đao, tôi lại cực ghét thứ nước uống nhạt vị ấy. Vì tôi, em đã bỏ trà và uống nước có ga, theo như em bảo là để mình hiểu nhau hơn, tôi chỉ cười và mặc kệ. Nhưng giờ em đi rồi, tôi cố nuốt thử thứ nước nhạt vị là bí đao ấy, tôi vẫn thấy khó uống như xưa. Tôi nhận ra, cô ấy đã vì tôi mà chịu đựng cả một khoảng thời gian dài, vì tôi mà thay đổi. Nhưng mãi tới bây giờ tôi mới nhận ra thì đã muộn rồi.
10. Nếu biết trước yêu em giờ đau thế này, tôi nguyện rằng mình chưa từng gặp gỡ và quen biết em. Tôi đâu hay rằng chuyện tình của đôi tôi sẽ tan vỡ...
Theo Blogtamsu
Với em, anh chỉ cần biết điểm dừng, và có trách nhiệm, thế là đủ! "Em yêu anh" - Người đàn ông, dù có thất hứa với người khác lần thứ n, nhưng cũng không vì 1 lần "máu chó" của em mà phá vỡ lời hứa "cố gắng thay đổi" đâu! Anh à... Cảm ơn anh, vì tất cả! Cảm ơn vì sự xuất hiện của anh, vì sự kiên nhẫn của anh để thay đổi cái...