Con dâu nói thích ăn da cá, mẹ chồng liền phần mâm cơm như “mèo mửa”, màn vùng lên của tôi khiến cả nhà chồng hoảng loạn
Nghe thấy tôi nũng nịu chồng “em thích ăn da cá cơ”, hôm sau mẹ chồng liền phần mâm cơm không ngờ.
Tôi và mẹ chồng trước nay như nước với lửa. Từ ngày về làm dâu, chưa một ngày nào tôi được vui vẻ với bà. Mẹ chồng soi mói đủ thứ, từ cách ăn mặc, tiêu pha đến đời sống phòng the của chúng tôi. Bà can thiệp rất nhiều vào cuộc sống riêng tư, suốt ngày chỉ sợ tôi bắt nạt con trai của bà. Câu cửa miệng mà mẹ chồng hay nói với chồng tôi đó là: “Làm gì thì làm, đừng để con Linh đè đầu cưỡi cổ”. Nghe mà tức, tôi có làm gì quá đáng với chồng đâu chứ?
Sau đám cưới 3 tháng thì tôi mang bầu. Do cơ địa yếu nên đi làm thêm được 3 tháng nữa thì tôi phải xin tạm nghỉ để ở nhà dưỡng thai. Từ lúc ấy, tôi lại càng như cái gai trong mắt mẹ chồng. Gặp ai bà cũng phàn nàn về con dâu. Không ít lần tôi nghe được bà nói xấu sau lưng: “Cả xóm này chẳng có ai sướng như con Linh nhà tôi. Lấy chồng về là được ở nhà chơi, ngủ trương lên đến trưa mới dậy đi chợ nấu cơm. Con dâu tôi ăn hại lắm, chỉ ăn bám là nhanh…”.
Đẻ con được hơn 10 ngày thì tôi đã phải vào bếp nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ… Nói chung việc nhà tôi làm hết, chẳng chừa được cái gì. Vậy mà bà vẫn coi tôi là đứa vô tích sự.
Đầu tuần trước, chồng tôi đi công tác về. Biết anh thích ăn cá, tôi liền ra chợ mua một con cá chim thật ngon về nấu canh chua, 1 phần còn lại thì đem chiên giòn. Lâu lâu vợ chồng mới có dịp gần nhau, tôi mới nũng nịu anh 1 tí. Chẳng là chồng gắp cho miếng thịt cá to, còn cẩn thận gỡ hết xương nhưng tôi lại không ăn, mè nheo đòi anh lột da cá rán cho mình. Tôi nói với chồng thích ăn da cá. Ai ngờ cảnh này bị mẹ chồng tôi để ý, ghim lại trong lòng, đợi hôm chồng tôi đi vắng, bà hành động 1 việc khiến tôi không khỏi uất nghẹn.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bữa ăn hôm đó nhà tôi cũng ăn cá. Nhưng đến bữa thì con trai tôi lại dậy, khóc toáng lên đòi mẹ cho ti. Tôi liền vội vàng bỏ bát đũa xuống, chạy lên phòng dỗ con. Ai ngờ khi xuống dưới nhà tiếp tục ăn, tôi cay đắng nhìn mâm cơm mẹ chồng phần. Trong mâm là 1 bát con nước canh và 1 đĩa cá nhưng chỉ còn… da và xương. Bát đũa mẹ tôi ăn xong, bà cũng chẳng dọn, để chềnh ềnh ngay cạnh mâm. Nước mắm, nước canh vương vãi khắp chỗ. Nhìn đúng kiểu phần cơm trộn cho chó mèo.
Tôi cứ tưởng bà để phần thức ăn riêng cho đỡ tanh, ai ngờ mẹ chồng thản nhiên đáp: “Tôi tưởng chị thích ăn da cá nên phần đúng ý rồi còn đòi hỏi cái gì?”.
Cơn bực tức dồn lên đến tận não, tôi không chịu đựng được nữa, chạy lên phòng lấy điện thoại chụp lại. Xong xuôi tôi cầm cả bát canh lẫn đĩa cá hất luôn ra giữa sân. Lũ chó mèo nhà tôi lao tới ăn nấy ăn nể.
Sau đó, tôi quay sang nói thẳng với mẹ chồng: “Mẹ ăn xong rồi thì rửa đi chứ. Chẳng phải mẹ hay dạy con bát đũa ăn xong phải dọn dẹp ngay còn gì. Cơm mẹ phần như mèo mửa, chỉ có lũ chó, mèo lao đầu vào chứ xin lỗi con không thể ăn. Để con gửi ảnh này cho chồng, xem anh ấy nói sao?
Tiện đây con cũng xin phép bế cháu về ngoại. Bao giờ chồng con về và mẹ có lời xin lỗi thì con mới về. Sống với nhau mà đối xử chẳng khác gì ăn xin, với ở đợ thế này thì con không chịu được. Con đang thời kỳ ở cữ, nuôi con. Nhưng cơm nước, mọi thứ trong nhà con vẫn làm đâu ra đấy. Con chẳng phải đứa ăn hại, lười chảy thây, đến bữa thì bò xuống ăn, nên con cần mẹ tôn trọng”.
Nói xong tôi đi một mạch lên phòng, dọn đồ và bắt taxi về nhà bố mẹ đẻ luôn. Mẹ chồng gọi điện nhưng tôi không thèm nghe. Con giun xéo lắm cũng quằn. Thấy tôi nín nhịn, bà lại càng quá quắt.
Ngay sáng hôm sau chồng tôi về luôn, buổi trưa hôm đó anh sang nhà đón tôi về. Tuy không có mẹ chồng, song anh vẫn thay bà xin lỗi tôi. Chồng bảo tôi ghê gớm, mẹ anh đanh đá thế mà còn phải sợ. Nhưng tôi nói thẳng luôn, chẳng có con dâu nào đang yên đang lành lại gây sự với nhà chồng cả. Chẳng qua tức nước vỡ bờ nên tôi mới làm thế!
Trưa nắng như đổ lửa chồng dẫn bạn về bắt nấu mâm cơm rồi chê lên chê xuống, lúc bạn anh tâm sự điều này tôi như mở cờ trong bụng
Nghe bạn của chồng nói, tôi cứ khóc mà lòng thì vui mừng vô cùng, giống như gỡ được gánh nặng trong lòng tôi.
Là con một trong gia đình có điều kiện, tôi được bố mẹ nuông chiều từ nhỏ không phải đụng tay vào việc gì. Lớn lên lấy chồng, hoàn cảnh nhà chồng đối lập với nhà tôi, nên tôi phải học nội trợ, làm tất cả mọi việc mà một người vợ phải đảm nhiệm. Từ nấu cơm, dọn dẹp, thay tã cho con, chăm mẹ chồng ốm... tôi làm hết. Lâu dần tôi cũng quen với việc đó và thấy mọi thứ bình thường khi mình cố gắng.
Dù lấy chồng không có gia cảnh, kinh tế tương xứng nhưng bố mẹ vẫn ủng hộ tôi. Bởi họ luôn tôn trọng quyết định của con gái, vì có mình tôi nên bố mẹ cũng hỗ trợ, cho tôi nhiều thứ khi đi lấy chồng. Tôi cứ nghĩ toàn tâm toàn ý với nhà chồng thì chồng sẽ trân trọng, cảm phục mà yêu tôi hơn. Nhưng sau khi kết hôn, chồng thay đổi hoàn toàn. Chồng gia trưởng, cộc cằn, vô tâm và hay chê bai tôi tính tiểu thư.
Vì yêu chồng, đã có 2 mặt con với anh nên tôi cố gắng nhẫn nhịn mỗi ngày, chỉ mong chồng sẽ hiểu được sự vất vả của tôi mà thay đổi. Nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy, chỉ có mẹ chồng thương tôi, bà cứ trách con trai vô tâm, cảm ơn vì tôi làm dâu nhà bà. Thời gian khiến chồng tôi càng quên mất trách nhiệm với gia đình, sa vào nhậu nhẹt, chơi bời nhiều hơn.
Đỉnh điểm là trưa hôm Chủ nhật tuần trước, cái nắng mùa hè chói chang oi ả khiến người ta ngồi thôi cũng khó chịu. Vậy mà 10h sáng chồng nhắn cho tôi cái tin: "Em làm mâm cơm lát 11h hơn anh đưa bạn về nhà mình" . Thế là tôi lại lóc cóc đi chợ, mua đủ thứ về nấu, rượu bia, đồ nhậu cho bạn anh. Chồng tôi rất coi trọng bạn, lúc nào bạn đến chơi anh cũng tiếp đãi thật hoành tráng. Và tất nhiên tôi là người chuẩn bị mọi thứ.
Lần này cũng vậy, tôi mua đồ nhậu ngon ngon, hợp thời tiết cho chồng đãi bạn. Một mình tôi vừa trông 2 đứa nhỏ vừa nấu. Hơn 11h chồng về, cơm nước vẫn chưa xong, anh tỏ vẻ khó chịu ra mặt mà cáu gắt, chê tôi chậm chạp không được tích sự gì. Ba người bạn anh vào phụ giúp nhưng chồng lại kéo ra ngoài uống trà, đàm đạo. Hơn 12h tôi mới nấu xong, bưng mâm cơm lên nhà để chồng và bạn anh thưởng thức. Vậy mà vừa nếm thử món mực xào chồng đã chê nhạt, nguội ăn tanh nguội ngắt rồi chê đủ thứ khác nữa.
Không dám cãi lại, sợ bạn anh cười tôi chỉ im lặng rồi lấy đĩa mực xuống xào lại. Chồng tôi ở trên nhà bắt đầu nói xấu, chê bai vợ đủ kiểu, rồi so sánh tôi với những người phụ nữ khác. Vừa nấu tôi vừa khóc nấc lên vì tủi thân, chán nản. Bỏ qua cả thân phận, gia cảnh tôi chấp nhận lấy một người bình thường như anh, cung phụng hết lòng. Cuối cùng tôi chẳng nhận được sự tôn trọng tử tế của anh, 8 năm làm vợ anh, tôi khóc nhiều hơn là cười và cũng chẳng dám kêu than 1 lời gì với bố mẹ đẻ sợ họ lo.
(Ảnh minh họa)
Gạt vội nước mắt, bưng đĩa mực lên nhà, tôi khựng người khi nghe anh Khải - bạn chồng tâm sự với chồng tôi: "Mày thật may mắn khi có cô vợ đảm, hiền lành, toàn tâm toàn ý với chồng như thế. Mày nên đối xử tử tế và trân trọng cô ấy hơn. Trước đây, vợ tao cũng như vợ mày đấy, nhưng vì tao ích kỷ, vô tâm, không biết trân quý mà tao đã mất cô ấy, để người khác có cơ hội mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Tao đã sai rồi, mày đừng giống tao nữa. Đàn ông tụi mình mất vợ là mất tất cả đấy!" .
Chồng lắc đầu không nghe, nhưng anh Khải phân tích cho anh hiểu hơn khiến chồng và những anh bạn kia gật gù công nhận. Có lẽ những lời anh Khải nói là sự trải nghiệm thực tế của người đàn ông khiến chồng tôi phải suy nghĩ về cách cư xử của mình với vợ. Còn tôi, tôi cứ khóc mà lòng thì vui mừng vô cùng, như gỡ được gánh nặng trong lòng. Anh Khải nói đúng, sức chịu đựng của phụ nữ có hạn, đến một ngày nào đó họ sẽ suy nghĩ về sự ra đi, và tôi đã từng nghĩ đến điều đó.
Đến tối, chồng tự nhiên rủ tôi đi dạo, anh cầm tay tôi xin lỗi và hứa sẽ thay đổi bản thân để xứng đáng hơn với tôi. Tôi không giận mà vui vẻ cho anh cơ hội trở thành người đàn ông tốt. Bởi với tôi, gia đình là điều quan trọng nhất, tôi chỉ rời đi khi mọi thứ đã không thể hàn gắn, níu kéo lại được nữa.
(lehang...@gmail.com)
11h đêm vợ bầu biến mất, tôi đi tìm thì sốc nặng nhìn việc cô ấy làm ngoài bờ rào Trăng khá sáng nên tôi mới nhìn thấy cô ấy, không hiểu đêm hôm khuya khoắt vợ đang ngồi dưới chân tường làm gì, ra vườn mà không bật đèn pin điện thoại soi sáng. Tôi cưới vợ gần một năm nay, vợ tôi hiện tại đang mang bầu 7 tháng. Vợ bị sếp cho thôi việc khi nghe tin cô ấy mang...