Con dâu cho bố mẹ đẻ 50 triệu đi du lịch, con trai lấy lương biếu tôi 5 triệu, chuyện sau đó xảy ra khiến tôi đau lòng
Cưới xong là con trai và con dâu ra ở riêng tự lập, ai cũng khen tôi có một cô con dâu tài giỏi.
Tôi chỉ có duy nhất một đứa con trai và nó đã lập gia đình. Rất may, nó cưới được một cô vợ tài giỏi, có năng lực và chỗ đứng trong xã hội. Con dâu từng tâm sự lương nó mỗi tháng được 150 triệu khiến tôi mừng lắm vì chẳng phải lo cho hai đứa bất cứ thứ gì. Cưới xong là chúng nó tự lập mua nhà cửa xe hơi đầy đủ. Họ hàng ai cũng ghen tị vì tôi có một cô con dâu làm ra tiền của.
Con trai tôi là người hiền lành, trầm tính. Sau khi ra trường, nó chỉ đơn thuần làm giáo viên với mức lương bình thường. Tôi thấy nó cũng nhường nhịn vợ lắm, biết vợ bận nên mỗi ngày đi làm về tôi đều thấy nó phụ vợ việc cơm nước trong nhà.
Dù không sống chung nhưng mỗi lần sang chơi, tôi nhìn là biết con trai quán xuyến công việc nội trợ chứ không phải con dâu. Tôi thấy thế nhưng chẳng bao giờ can thiệp vào vì nghĩ rằng chúng nó lớn rồi, phải tự sắp xếp hỗ trợ nhau và biết yêu thương chia sẻ là được. Tôi rồi sau cũng sẽ già và qua đời, có sống với chúng nó được mãi đâu. Cái cơ bản hai đứa thấy phù hợp là được.
Vợ chồng tôi đều có lương hưu, nói chung không giàu nhưng chẳng phải phụ thuộc vào con cái. Mỗi dịp lễ Tết, con dâu đều mang quà đến biếu nhưng tôi thấy nó cũng là đứa biết chi tiêu chừng mực. Chỉ biếu những thứ rất đơn thuần như ít bánh kẹo. Có lần, chẳng hiểu nó có để ý không mà sang biếu ông nhà tôi một chai rượu hết hạn. Lần đó, ông không để ý uống, sau đó bị đau bụng đi ngoài cả tuần trời. Nhưng chúng tôi đều giữ im lặng, không muốn kể ra sợ gây thêm phiền phức. Có thể vì con dâu không để ý đến thời hạn sử dụng mà thôi.
Video đang HOT
Gần đây, con dâu tôi phải đi công tác ít ngày, con trai về nhà chơi. Nhân dịp này nó kể rằng: “Vợ con vừa cho bố mẹ cô ấy 50 triệu đi du lịch miền trong đẹp lắm. Khi nào có điều kiện con sẽ đưa bố mẹ đi. Giờ con có 5 triệu, con biếu bố mẹ mua thuốc bổ uống nhé. Vợ con chưa biết việc này đâu nhưng con sẽ bảo với cô ấy sau”. Tôi định không cầm tiền nhưng thấy con trai cứ nhiệt tình nhét vào túi, tôi cũng miễn cưỡng nhận cho con vui lòng.
Mấy hôm sau, tôi sang nhà con trai chơi, vừa bước đến cửa, tôi nghe thấy con dâu và con trai cãi nhau rất to. Giọng con dâu sang sảng trong nhà vọng ra: “Anh kiếm tiền chi tiêu còn không đủ, mà bày đặt biếu bố mẹ”. Con trai tôi đáp lại: “Cô cho bố mẹ cô 50 triệu, tôi chỉ đưa bố mẹ tôi có 5 triệu mà cô làm um nhà lên, quá đáng quá đấy”.
Sau đó con dâu tôi to tiếng hơn: “Anh thì làm được gì cho cái nhà này, anh không có quyền so sánh nhé, nếu không muốn sống chung nữa thì đi ra khỏi nhà, ly hôn đi”. Rồi tôi không nghe thấy tiếng con trai đáp trả nữa.
Nghe hai đứa cãi nhau, tôi thực sự đau lòng. Dù con dâu có tài giỏi nhưng dường như nó không tôn trọng chồng chút nào, còn con trai tôi lại có phần nhún nhường quá. Tôi đang nghĩ hay là mình trả lại số tiền đó cho con dâu để gia đình nó vui vẻ hơn. Nếu chúng nó ly hôn vì số tiền 5 triệu cho tôi thì thật là buồn. Tôi phải làm sao đây?
Xin giấu tên
Con trai nằm viện, tôi hỏi vay bố vợ 50 triệu ai ngờ ông bắt phải trả cả gốc lẫn lãi
Con trai phải nằm viện, thiếu tiền nên tôi đành cắn răn vay 50 triệu của bố vợ. Theo thỏa thuận, tôi sẽ trả lại ông 70 triệu trong hai năm.
Tôi đã kết hôn được 5 năm. Tính cả từ lúc hẹn hò đến khi về chung một nhà, tôi và vợ đã bên nhau 7 năm. Nhìn lại quãng thời gian đã qua thực sự không dễ dàng gì với vợ chồng tôi. Cách đây 7 năm, tôi chỉ là một cậu sinh viên mới ra trường, đang làm kế toán cho một công ty với mức lương 5 triệu/tháng. Vốn là một người trầm tính nên mặc dù đã đi làm nhưng tôi có rất ít các mối quan hệ bạn bè. Sau giờ làm việc, tôi thường ở nhà đọc sách và lướt internet, hoặc đi câu cá một mình.
Thói quen ấy đã gắn với tôi rất lâu, vì vậy đã 27 tuổi rồi mà tôi vẫn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Cho đến khi gặp vợ mình trong bữa tiệc sinh nhật một bạn học cấp 3, tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng. Giây phút gặp Xuân, tôi đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi chủ động xin làm quen với Xuân và một tháng sau, vì cảm mến tính cách trung thực của tôi nên Xuân đã đồng ý nhận lời yêu. Chúng tôi đã hẹn hò một năm trước khi gặp mặt bố mẹ hai bên.
Sau khi về nhà Xuân chơi, tôi mới biết gia đình em làm kinh doanh. Tuy chỉ buôn bán nhỏ nhưng xét về điều kiện kinh tế thì cũng tốt hơn nhà tôi rất nhiều. Bố mẹ Xuân không thích tôi nên đã ép hai đứa chia tay, nhưng vì thấy con gái quá si tình nên ông bà đành miễn cưỡng đồng ý.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, chúng tôi vay tiền họ hàng mua được một căn nhà nhỏ. Khi ấy, vợ cũng sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, cuộc sống của tôi diễn ra thật tốt đẹp và hạnh phúc. Dù hàng tháng phải trích tiền ra lo trả nợ khá căng thẳng nhưng chỉ cần nhìn thấy vợ con là mọi buồn phiền như tan biến hết, có khó khăn đến đâu tôi cũng cố gắng nỗ lực hết mình mà vượt qua.
Tuy nhiên, sau đó mọi chuyện không còn mãi màu hồng như vậy nữa. Khi con trai tôi lên hai tuổi thì đột ngột ốm nặng phải nhập viện. Lúc đó tôi mới trả hết nợ nhà, bố mẹ tôi năm ấy cũng mổ xẻ nên tốn một khoản tiền không nhỏ vào viện. Hết chuyện này đến chuyện khác kéo đến khiến số tiền tiết kiệm ít ỏi chẳng đủ chi tiêu. Trong khi đó bác sĩ nói con trai tôi nằm viện phải đóng 50 triệu, không biết xoay sở như thế nào nên bất đắc dĩ tôi đành phải sang vay tiền bố mẹ vợ.
Khi tôi đến nhà bố vợ giải thích mục đích của mình, ông đồng ý cho vay tiền nhưng lại yêu cầu tôi viết giấy vay nợ và phải trả cả gốc lẫn lãi là 70 triệu trong hai năm. Đúng là khi hoạn nạn mới biết ai thương mình thật lòng, đứng trước yêu cầu của bố vợ, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng. Định đứng dậy bỏ về khỏi vay mượn nữa nhưng khi nghĩ đến con trai đang nằm viện, nếu không đóng đủ tiền thì thằng bé sẽ gặp nguy hiểm nên tôi đành cắn răn làm theo yêu cầu của bố vợ.
Sau khi được chữa trị kịp thời, sức khỏe con trai tôi cũng dần tốt lên, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện trả nợ. Tôi thề sẽ phải trả lại số tiền đã nợ bố vợ càng sớm càng tốt, và chẳng bao giờ quên được "lòng tốt" mà ông dành cho mình.
Tôi làm ngày làm đêm để sớm trả tiền cho bố vợ. Hôm vừa rồi, thấy đã gom đủ số tiền, tôi đến nhà bố vợ sớm và đưa cho ông 70 triệu như đã hứa. Trái với những gì tôi tưởng tượng trong đầu, khi đưa tiền cho bố vợ, ông vừa cười vừa tâm sự: " Bố biết con rất giữ lời hứa. Sở dĩ, bố bắt con viết giấy ghi nợ là mong con phấn đấu nhiều hơn, tạo động lực làm việc tốt hơn thôi. Số tiền này bố cho thằng Tít mua sữa nhé". Nói xong, bố vợ xé bỏ tờ giấy ghi nợ vứt vào thùng rác.
Sau khi nghe bố vợ giải thích, mặt tôi cứ nghệt cả ra, chẳng hiểu chuyện gì. Mãi sau mới thốt lên được câu cảm ơn bố vợ, không ngờ ông lại có suy nghĩ sâu sắc như vậy. Về nhà, tôi kể lại chuyện vay nợ cho vợ nghe. Cô ấy cứ cười tôi suốt, nói tôi dễ bị lừa, làm gì có chuyện bố mẹ đi bắt con phải viết giấy ghi nợ bao giờ, rồi bố mẹ nào mà chẳng thương con. Nghe vợ nói tôi mới vỡ lẽ ra nhiều điều, thấy mình đúng là ngố tàu thật. Nhưng cũng nhờ bố vợ dạy cho một bài học như thế mà tôi hiểu hơn về bên nhà vợ và thêm yêu quý cũng như trân trọng tình cảm gia đình hơn.
(vuphong...@gmail.com)
Hối hận vì đánh con Con trai tôi là một đứa trẻ 2 tuổi rưỡi rất có ý chí. Tính cách này của con làm tôi nhớ đến bản thân mình. Tôi đã làm việc rất chăm chỉ từ khi còn nhỏ để tạo ra ranh giới vững chắc và thiết lập một cuộc sống mà tôi cho là hợp lý. Tôi kiên quyết chống lại hình phạt...