Con cái chúng ta có thực sự học giỏi đến vậy?
Tình trạng một lớp học cấp tiểu học có đến hơn 90% học sinh giỏi đã khiến các bậc phụ huynh hoang mang với suy nghĩ: liệu con cái chúng ta có thực sự học giỏi đến vậy không?
Học sinh một trường tiểu học – Ảnh: M.Q
Điểm 9, 10 không còn nguyên giá trị
Chị Hoàng Nguyên Thảo có con học lớp 3, Trường tiểu học Hồ Văn Cường, Q.Tân Phú, TP.HCM, cho biết: “Hai vợ chồng tôi cầm bảng điểm của con, thấy toán 10, Anh văn 10, tiếng Việt 9,5 mà chỉ biết nhìn nhau cười. Theo dõi quá trình học của con, tôi nhận định nếu đánh giá thực chất thì điểm số của con sẽ thấp hơn 1, 2 điểm. Con của mình có ưu điểm, khuyết điểm gì mình là người nắm rõ. Chẳng hạn cô cho bài tập toán về nhà, sau khi con làm xong, rà soát lại thì lần nào con cũng bị sai sót vài lỗi do tính toán không cẩn thận. Môn tiếng Việt thì không thể nào đạt 9,5 nếu như đề thi không rơi vào một trong những bài văn miêu tả mà cô đã cho các con học thuộc”.
Chị Thảo cho biết, khi con đưa bảng điểm cho mẹ, con chị đã rất háo hức: “Mẹ thấy con giỏi không? Con được đến 2 điểm 10 đó mẹ” khiến chị không biết trả lời thế nào. Nếu khen “con giỏi quá” thì sợ bé tưởng mình xuất sắc thật, nhưng nếu bảo con cần phải cố gắng thêm, thì cũng vô lý vì điểm 10 là cao nhất rồi. Cuối cùng, chị Thảo chỉ biết ôm con rồi nói: “Mẹ chỉ cần con chăm chỉ học tập là mẹ vui rồi”.
Nhiều phụ huynh nhìn nhận, việc cả lớp học đều đạt toàn 9, 10 khiến cho các con dễ bị “lầm tưởng” về bản thân, còn phụ huynh không ít người nghĩ rằng con mình xuất sắc thực sự. “Điều đó khiến cho các con không còn muốn cố gắng nữa, thấy việc đạt được điểm 9, 10 là hết sức bình thường. Khi điểm 9, 10 trở thành đại trà thì đâu còn giá trị. Tôi cảm thấy đau lòng vì điểm số đó không phải tất cả đều là giá năng lực thực chất của các con mà giống như các trường đang muốn làm hài lòng phụ huynh và nâng thành tích cho chính mình”, anh Nguyễn Hữu Tú, phụ huynh có con học lớp 2 Trường tiểu học Phan Chu Trinh (TP.HCM) chia sẻ.
Video đang HOT
Học để lấy kiến thức
Phụ huynh Hoa Xuân (ngụ chung cư Tôn Thất Thuyết, Q.4, TP.HCM) chưa bao giờ dạy con học trong suốt năm lớp một vừa qua mà con chị luôn tự ngồi vào bàn học. Mỗi tối, chị Xuân chỉ hỏi con cô có cho bài về viết không, nếu có thì dặn con ăn xong viết, không viết thì mai con “khỏi đi học”. Ấy vậy mà nghe thấy “khỏi đi học” là con chị Xuân sợ liền. “Vợ chồng tôi vẫn nói với con là con được một điểm cũng không sao, miễn sao con có ý thức tự học và cố gắng là ba mẹ vui rồi. Trong suy nghĩ của tôi, con thi được bao nhiêu điểm cũng không quá quan trọng, miễn đủ điểm lên lớp là được. Tôi sợ cảnh các con ai cũng được 9-10 điểm thì đâu còn gì để cố gắng nữa”, chị Hoa Xuân chia sẻ.
Chị Hoàng Mai Lan, phụ huynh sống tại Q.10 (TP.HCM), có con đang học lớp 3 Trường tiểu học Bành Văn Trân, cho biết: “Tôi vẫn có quan điểm nếu con đạt thì lên lớp, không đạt thì ở lại lớp, không sao cả, miễn con vui vẻ, thoải mái. Tôi nói với con là điểm số không quan trọng, không đạt điểm 9, 10 cũng không sao. Thay vì bắt con học thêm ở nhà cô, tôi cho các con đi học bơi, đàn guitar, bóng rổ…”.
Chị Lan chia sẻ thêm: “Tất nhiên tôi vẫn luôn dạy các cháu rằng học hành là vô cùng quan trọng. Tôi định hướng để các cháu có ý thức tự học và học để lấy kiến thức cho bản thân chứ không phải để giành điểm 10 hay để ba mẹ được tự hào. Phụ huynh làm ơn đừng bắt con cái chúng ta phải áp lực điểm số trên vai và nhà trường cũng nên đánh giá đúng năng lực của mỗi học sinh, để các con ai giỏi thì xứng đáng được động viên khuyến khích còn ai chưa giỏi thì biết rằng mình cần phải nỗ lực nhiều hơn”.
Theo Thanh niên
"Tôi kinh ngạc khi thấy con thi được 10 điểm"
Đây là tâm sự của một phụ huynh có con đang học tại một trường tiểu học quốc tế ở TP.HCM.
Ảnh minh họa
Nguyên năm lớp 1, mình chưa bao giờ dạy cho con học chữ nào. Con đi học về tôi chỉ hỏi hôm nay cô có cho bài về viết không? Nếu có thì ăn xong viết, không viết thì mai khỏi đi học ở nhà theo mẹ tập kiếm tiền.
Con gái thuộc diện ham vui, ham chuyện nên ham đi học, nghe nói nghỉ học là sợ lắm. Nhiều buổi sáng nghe chuông đồng hồ reo, con giật mình dậy mà còn ngái ngủ "Mẹ ơi cho con ngủ thêm một tẹo không?". "Ừ, con cứ ngủ, thấy mệt thì ngủ khỏi đi học". Chỉ nghe cái từ "khỏi đi học" là con bật dậy đi vệ sinh cá nhân liền.
Vụ viết bài thì con muốn viết kiểu gì viết, mẹ chả quan tâm. Mình không đặt nặng chuyện học của con. Mình chỉ mong con vui, con khỏe và con được làm điều con thích là được.
Con mình học dở Tiếng Việt, mà mình nghĩ là dở nhất Việt Nam luôn, vì con bỏ dấu lộn tùng phèo. Con đọc sao thì bỏ dấu như vậy. Mà cái giọng của con thì đọc Tiếng Việt không chuẩn, nói Tiếng Anh lai... tiếng nẫu, cộng thêm tiếng Bắc của cô giúp việc nữa. Nói chung là như nồi lẩu thập cẩm.
Hành trình học Tiếng Việt của con rất khó khăn. Ví dụ như có lần, mình thấy con viết từ "mọi khi" ra giấy nháp. Rồi con bỏ cả 5 dấu vào từ "mọi" như thế này: "mòi - mói - mỏi - mõi - mọi". Xong, con dùng phương pháp loại trừ, thấy chữ nào không hợp lý, con gạch chéo bỏ đi và lòi ra chữ mà con thấy đúng nhất.
Vừa rồi gia đình đi Úc chơi, cô giáo có nhắn qua là nhờ mẹ dạy con học để khi về Việt Nam là hôm sau đi thi liền. Cô sợ con nghỉ học lâu quá sẽ quên bài vở thì hôm sau không biết đường nào thi. Cô giáo lo lắng hơn cả mẹ.
Mình bảo "Kệ nó em ơi, thi 1 điểm cũng được". Nói vậy thôi chứ mình cũng ngồi dạy con học. Bữa đó, 2 mẹ con suýt tí nữa... gây lộn. Mình lỡ chê "Trời ơi sắp lên lớp 2 mà còn bỏ dấu lung tung vậy con?". Vậy mà con tự ái, khóc huhu, bảo là Tiếng Việt sao mà khó quá này kia. Ba bênh con, động viên rồi bắt mình phải... xin lỗi.
Hôm sau về Việt Nam đi thi thì con cứ lèm bèm "Hôm nay con thi Tiếng Việt mà lỡ bỏ dấu tùm lum, con 1 điểm thì sao ba?". Ba động viên "1 điểm cũng được, miễn sao con có cố gắng là ba mẹ vui rồi". Mình thì trong tâm thế là con thi Tiếng Việt được khoảng 5-6 điểm, đủ điểm lên lớp là được.
Vậy mà vừa rồi cô giáo phát kết quả về nhà, mình bật ngửa. Mình suýt nữa thì hét ầm nhà "Ba này, con thi Tiếng Việt 10 điểm kìa, ghê chưa?".
Ba con cũng giật mình, nói "Chuyện gì kỳ vậy? Trường gì kỳ vậy? Hỏi cô giáo coi có nhầm lẫn gì không?".
Mình nhắn hỏi cô giáo là "Em ơi, có bị nhầm gì không? Con chị học Tiếng Việt dở nhất Việt Nam mà thi 10 điểm là sao em?". Cô bảo "Hôm thi là cô giáo lớp khác coi và chấm thi nên em không biết. Em thấy con trên lớp rất tập trung học ạ. Chắc hôm thi em cũng tập trung làm bài nên có kết quả tốt"...
Nói chung là mình muốn khác người cũng không được. Giáo dục gì mà bé nào cũng 9-10 điểm thì đâu còn gì để cố gắng nữa.
Thời buổi này tìm bé học dở hơi bị hiếm nhỉ. Học gì mà nguyên lớp lãnh thưởng. Con chúng ta quá giỏi.
Ngọc Mai
Theo vietnamnet
Mua điểm, chạy trường cho con hay nỗi ám ảnh danh dự, địa vị xã hội của cha mẹ Những chiếc vương miện điểm 9, điểm 10 mà bố mẹ tận tay trao cho học sinh Sơn La, Hoà Bình, Hà Giang,... đã nhanh chóng rơi khỏi mái đầu xanh, quệt phần cạnh lấp lánh sắc nhọn vào khuôn mặt vẫn còn nguyên ánh nhìn tổn thương. Phần lớn chúng ta đều có một lộ trình giống nhau, hoàn thành xong 3...