Cô sinh viên sáng tao tranh vẽ ‘Xuân này con sẽ về’ gây sốt
Vừa tái hiện những vất vả, khó khăn và những nhớ nhung gia đình khi đi học xa nhà, cô nữ sinh này đã khiến người xem vừa xúc động lại vừa phải bật cười vì góc nhìn hài hước.
Với các sinh viên xa gia đình, nghỉ Tết là khoảng thời gian được mong đợi nhất trong năm vì đây là dịp để họ được về nhà.
Vương Á Nam và bộ tranh về nỗi nhớ nhà gây sốt.
Cách đây ít ngày, một nữ sinh có tên Vương Á Nam, sinh viên đại học Mỹ thuật tạo hình Sơn Đông (Trung Quốc) đã chia sẻ một bộ tranh chủ đề “Xuân này con sẽ về” do chính cô vẽ. Bộ tranh đã “đánh” trúng tâm lý của rất nhiều người, vì thế chỉ ít ngày sau nó đã trở thành chủ đề hot của cư dân mạng.
Vương Á Nam đã đưa chính mình vào làm nhân vật chính trong bộ tranh, vẽ lại những vất vả, khó khăn và sự nhớ nhung khi sống xa gia đình mà cô phải trải qua.
Nội dung đơn sơ, nét vẽ giản dị nhưng cô sinh viên này đã rất sáng tạo khi sử dụng những đồ vật sinh hoạt hàng ngày như bàn chải đánh răng, tai phone, diêm, nước hoa cho đến vé xe làm “công cụ hỗ trợ” khiến những bức tranh trở nên sinh động. Các sinh viên khác cảm thấy vô cùng thích thú vì như thấy được chính mình trong những bức tranh của Vương Á Nam.
Bộ tranh khiến người xem vừa bùi ngùi xúc động vì nỗi nhớ nhà lại vừa thấy buồn cười vì sự thể hiện ngộ nghĩnh, dí dỏm.
Video đang HOT
Tắm rửa thơm tho, sạch sẽ, sẵn sàng lên đường về nhà.
Khóc ròng vì bến xe quá đông, không làm sao “bon chen” được.
Kể cả khi đã lên được xe thì việc ngồi chen chúc vẫn là 1 thảm họa.
Nghe nhạc thư giãn, “mơ về nơi xa” để quên đi chật chội, bí bách trên xe.
Sau nỗi vất vả thì việc được trở về trong vòng tay bố mẹ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Cơm nhà vĩnh viễn là thức ăn ngon nhất trên đời.
Theo Danviet
Tôi hối hận vì chia tay anh
Tình cảm 4 năm chấm dứt bằng cuộc điện thoại chia tay đơn phương của tôi. Giá như, tôi có thể quay ngược thời gian.
Năm lớp 12, tôi đã gặp và yêu anh qua anh trai của bạn thân tôi. Anh hơn tôi 3 tuổi, vừa mới đi làm ở một khách sạn cách nhà 4 km. Bên anh, tôi cảm nhận được thế nào là yêu. Tôi yêu thật lòng, yêu si mê và trao cho anh đời con gái trước khi lên Hà Nội thi đại học bởi anh bảo không muốn mất tôi khi tôi đi học xa. Tôi đã rất hạnh phúc vì điều đó.
Tôi là người khá ít nói, trầm tính và không thích giao tiếp với nhiều người nên cũng không có nhiều bạn. Với tôi, anh vừa là người yêu, vừa là bạn. Tính anh trẻ con và hay làm tôi cười. Tôi biết ơn anh đã dạy tôi biết cười, cho tôi biết hạnh phúc là gì. Ngày tôi đi học xa cũng là ngày tôi và anh biết rằng từ giờ trở đi sẽ không còn được gặp nhau nhiều nữa, không còn được quấn quýt bên nhau mỗi ngày nữa. Chúng tôi đã rất buồn và luyến lưu nhau nhưng đành phải chấp nhận chia xa, hy vọng tương lai tốt đẹp hơn cho hai đứa.
Những ngày đầu đi học xa nhà, ở đất thủ đô này, mọi thứ còn quá mới mẻ với tôi. Tôi nhớ anh và nhớ nhà rất nhiều. Đã không biết bao đêm tôi khóc tủi thân khi nghĩ đến anh, mặc dù ngày nào anh cũng nhắn tin và gọi điện cho tôi. Tôi và anh vẫn yêu nhau say đắm mặc cho khoảng cách địa lý chia rẽ chúng tôi. Thỉnh thoảng, những ngày nghỉ làm, anh lại tranh thủ lên thăm tôi. Đó là những ngày tôi thấy hạnh phúc nhất vì cảm nhận được rõ hơn tình cảm anh dành cho tôi thật nồng nhiệt và ấm áp biết bao.
Tình yêu của chúng tôi cứ trải qua như thế đến nay đã được hơn 4 năm dù không ít lần cãi vã, giận hờn. Anh là người đàn ông tốt. Anh rất chiều chuộng tôi, chịu đựng tính nhõng nhẽo quá mức của tôi, chịu đựng những đòi hỏi vô lý của tôi. Bên anh, tôi thấy rất thoải mái và dễ chịu. Nhưng có vẻ như cái gì cũng có sức chịu đựng của nó. Dạo này anh hay cáu gắt với tôi, ít gọi điện chia sẻ, tâm sự với tôi hơn mặc dù tôi biết anh không có người nào khác nữa. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn. Nhiều khi tôi thấy mệt mỏi và thất vọng vì anh thay đổi nhiều quá. Anh không còn là anh của ngày xưa nữa. Tôi cảm giác như anh không còn yêu tôi nữa. Tôi không còn quan trọng với anh nữa...
Mới hôm qua thôi, chúng tôi lại cãi nhau. Tôi biết đó chỉ là hiểu lầm nhưng anh không thèm nghe tôi giải thích mà cứ cố chấp đổ lỗi cho tôi sai. Tôi đã quá tức giận vì bị oan mà không được giải thích nên đã nhắn tin chửi anh thậm tệ. Cả đêm đó, tôi đã rất hối hận và nhắn tin cho anh, cảm ơn tất cả những gì anh đã làm cho tôi và rằng chúng tôi nên kết thúc tại đây thôi mặc dù tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều. Anh không trả lời mà chọn cách im lặng.
Tôi không biết anh đang nghĩ gì nữa. Tôi chẳng biết phải làm sao. Trong lòng tôi không muốn kết thúc như thế này. Bốn năm đã khiến tình cảm trong tôi quá sâu đậm rồi, làm sao tôi có thể sống thiếu anh đây? Có phải tại tôi quá đáng làm anh mệt mỏi hay tại anh đã hết yêu tôi rồi không?
Giá như anh đừng thay đổi mà vẫn yêu tôi tha thiết như ngày nào thì giờ tôi và anh đã không tự làm tổn thương nhau như thế này.
Theo VNE
Tình cảm với Bác Hồ của một người bạn Thái Lan Là một người Thái Lan nhưng lại có tình cảm đặc biệt với Việt Nam và luôn coi Việt Nam là quê hương thứ hai của mình, ông Tira Vanichteeranont hiện đang ấp ủ kế hoạch tổ chức cuộc triển lãm tranh, ảnh về Bác Hồ nhân kỷ niệm 124 năm ngày sinh của Người. Ông Tira đang xem lại bộ ảnh về...