Có nên làm mẹ đơn thân không ?
Khi quyết định làm mẹ đơn thân, tôi không hình dung đến cảnh có một ngày nhìn thấy con gái ôm chặt chân một ma-nơ-canh nam và gọi là bố khiến tôi không thể không suy nghĩ lại.
Nhà nghèo, 18 tuổi tôi rời quê lên thành phố học. 22 tuổi tôi tốt nghiệp đại học và được nhận vào làm trong một công ty xuất nhập khẩu. Ngoại hình của tôi khá, giao tiếp tốt, nên có nhiều người theo đuổi từ thời đại học nhưng bản thân tôi lại không yêu một ai. Năm 23 tuổi, tôi gặp anh. Anh 30 tuổi, là đối tác của công ty tôi. Chúng tôi quen nhau, rồi yêu nhau lúc nào không biết. Tình yêu của chúng tôi rất đẹp, không nhiều sóng gió và thử thách, chỉ toàn lãng mạn hài hòa. Một năm sau khi ở bên nhau, tôi phát hiện ra mình có bầu. Tôi không hề hoảng hốt hay lo sợ vì tôi tin vào tình yêu của anh dành cho tôi. Tôi nghĩ khi tôi nói chuyện này ra chúng tôi sẽ làm đám cưới.
Hôm đó, tôi chuẩn bị một bữa tối rất lãng mạn với nến và hoa, định bụng nói cho anh biết chuyện vui này. Thế nhưng khi tôi chưa kịp nói thì anh đã thông báo cho tôi biết, anh được lên chức giám đốc khu vực và chuyển vào chi nhánh ở Đà Nẵng làm việc. Tôi hoảng hốt báo cho anh biết tôi có bầu, cứ tưởng anh sẽ vui mừng. Nhưng không ngờ, anh lại bực bội quát tôi “ Sao em không cẩn thận như vậy? Giờ anh đang tập trung cho sự nghiệp, có con rồi thì làm gì được nữa đây”.
Tôi rất buồn, tôi hỏi anh vậy giờ anh tính sao? Anh suy nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng bảo tôi “Thôi bỏ đi em ạ. Chúng mình còn trẻ, tương lai còn dài, sau này muốn mấy đứa mà chẳng được”. Nghe anh nói như vậy, tôi thất vọng vô cùng. Tôi hỏi anh “Anh không muốn cưới em phải không? Cưới rồi em bỏ việc theo anh vào Đà Nẵng”. Anh giãy nảy “Không được, giờ mà cưới rồi sinh con thì anh làm sao có thời gian lo cho sự nghiệp. Em phải xác định được cái gì quan trọng hơn chứ? Em mà không bỏ thì anh mặc kệ em đấy”.
Tôi không muốn nghe anh nói tiếp nữa, nước mắt lã chã rơi. Tôi biết mình đã gặp phải gã sở khanh. Vì thế, tôi chia tay anh và quyết định trở thành một bà mẹ đơn thân. Tôi nói với anh rằng tôi sẽ tự sinh con và nuôi dưỡng con, không cần một người bố cạn tình cạn nghĩa như anh. Sau đó, anh gấp rút chuẩn bị đi Đà Nẵng và nói sẽ gọi điện cho tôi.
Từ ngày anh đi, tôi chuyển đổi chỗ ở, bỏ luôn số điện thoại cũ và bắt đầu cuộc sống mới. Tôi mặc kệ lời đàm tiếu của mọi người, vẫn đi làm đều đặn để tiết kiệm chờ tới lúc sinh con. Cuộc sống khá khó khăn, tôi cũng không dám nói với gia đình mình mang bầu. Tôi chỉ tìm được sự giúp đỡ từ một cô bạn gái rất thân. Tôi còn phải “mượn” bạn trai cô ấy giả làm chồng mình trong vài cuộc giao lưu trong công ty.
Video đang HOT
Vài tháng sau, tôi sinh được một bé gái hơn 3kg, trộm vía rất đáng yêu. Khó khăn chồng chất khó khăn khi làm một người mẹ đơn thân, nhưng vì con tôi đều cố gắng vượt qua. Căn phòng trọ chỉ có hai mẹ con, thỉnh thoảng có cô bạn thân qua lại, mua thực phẩm giúp tôi. Khi con được gần một tháng, tôi đã phải bế cả con theo mỗi lần đi chợ. Rồi dần dần cuộc sống cũng ổn. 2 tháng sau thì bố mẹ tôi ở quê biết chuyện. Mẹ tôi vừa khóc vì thương tôi. Sau rồi mẹ tôi ở lại trông con cho tôi đi làm, để mình bố về quê.
Có mẹ chăm sóc cháu, cuộc sống của tôi cũng nhẹ nhàng hơn. Khi con được hơn một tuổi, mẹ tôi mắc bệnh đau lưng nên phải về quê ở. Vì sợ mọi người dị nghị nên tôi không thể đưa con về quê được. Tôi cho con đi nhà trẻ, chiều đến đón con về rồi hai mẹ con lại quây quần với nhau. Chứng kiến con từng bước trưởng thành mà tôi rất hạnh phúc.
Khi con gái được 2 tuổi rưỡi, con rất hay hỏi tôi ba đâu. Tôi không biết giải thích với con như thế nào nên tôi đã chọn một bức một bức ảnh chụp tôi đang cười rất vô tư, bên cạnh là một người đàn ông mặc quần bò áo phông, đội mũ lưỡi trai nhưng quay mặt đi chỗ khác nên không nhìn rõ mặt. Tôi trả lời cho có lệ với con “Đó là bố của con. Bố đang đi công tác, rồi bố sẽ về thăm con”.
Sau đó, con không hỏi thêm gì nữa. 2 tuần sau, tôi dẫn con tới một cửa hàng thời trang để mua vài bọ quần áo. Vừa vào đến nơi, con đã đứng lặng nhìn một ma-nơ-canh nam mặc quần bò áo phông đội mũ lưỡi trai. Sau đó, trước sự bất ngờ của tôi và nhân viên bán hàng, con lao đến ôm chầm chân ma-nơ-canh đó và liên tục gọi bố… bố ơi.
Nhìn cảnh con nhận ma-nơ-canh làm bố, tôi đã không kìm nén được cảm xúc nên bật khóc tại chỗ. Tôi không ngờ con gái tôi lại nhớ và mong muốn có một người bố như vậy. Con đu người lên con ma-nơ-canh đòi trèo lên để được bế. Còn tôi thì trái tim như bị cắt ra từng khúc vì thương con.
Hôm đó, tôi phải rất vất vả mới dỗ được con dời cửa hàng thời trang để đi về nhà. Sau ngày đó, tôi nhận ra rằng dù tôi có cố gắng đến mấy thì con tôi cũng cần có một người bố. Không ai thay thế được tình cảm của bố, sự hiện diện của bố trong sự trưởng thành của con được. Tôi có nên tiếp tục làm mẹ đơn thân hay là đi tìm một người bố thật cho con ngay lập tức?
Theo Nhipsongphunu
Chết sững khi nhận được tin nhắn từ vị sếp đáng kính
Chỉ mới kết hôn chưa đầy một tháng, anh đã nhắn tin cho tôi rằng: "Anh thật sự hối hận. Cuộc hôn nhân này có lẽ là quyết định sai lầm lớn nhất cuộc đời của anh".
Ảnh minh họa: Internet
Anh là trưởng phòng kinh doanh trực tiếp quản lý tôi trong thời gian thử việc. Ở anh hội tụ đủ những yếu tố cần có của một người đàn ông thành đạt: Lịch lãm, phong độ, biết quan tâm và luôn hòa đồng với mọi người. Anh đúng là mẫu người đàn ông mà tôi luôn tìm kiếm. Tuy mới vào làm nhưng tôi cũng đã nghe được rằng anh đã có vị hôn thê. Chị ấy là trưởng phòng hành chính cùng công ty của chúng tôi. Biết được điều đó nên mặc dù rất quý mến anh vì anh đã giúp đỡ và quan tâm tôi rất nhiều trong công việc nhưng tôi vẫn cố gắng không bộc lộ cảm xúc và đáp lại lời quan tâm từ phía anh.
Bất ngờ một tháng sau khi tôi vào thử việc thì nhận được tấm thiệp hồng từ tay anh. Cả công ty vui như mở hội, ai ai cũng tấm tắc khen anh chị là một cặp trời sinh. Riêng tôi có chút buồn phiền trong lòng nhưng cũng đành tự nhủ đó chỉ là cảm xúc nhất thời, nên cố kiềm chế và giữ lại nó như kỉ niệm đẹp cho riêng mình. Lúc này tôi chỉ mong muốn cố gắng hết sức trong công việc để có thể được nhận vào làm nhân viên chính thức của công ty.
Mặc dù bận rộn với việc tổ chức đám cưới nhưng anh vẫn rất quan tâm tới công việc của tôi. Hàng ngày vẫn quan tâm, hỏi han xem tôi có cần thêm gì nữa không. Đêm trước ngày anh kết hôn, anh còn chủ động mời tôi đi ăn để trao đổi cụ thể hơn về công việc của tôi trong thời gian tới. Nhưng sợ sẽ xảy ra những điều tiếng không hay nên tôi đã từ chối. Đám cưới của anh diễn ra rất hoành tráng và nhộn nhịp.
Những tưởng hai vợ chồng anh sẽ đi nghỉ trăng mật nhưng không ngờ kế hoạch bị hoãn lại vì một lý do nào đó. Mới kết hôn được vài ngày nhưng trông anh khác hẳn. Anh trông mệt mỏi hơn và có chút gì đó rất buồn.
Anh chủ động tiếp cận tôi nhiều hơn. Tối tối, tôi thường nhận được những tin nhắn chúc ngủ ngon đầy tình cảm từ anh, điều mà trước kia chưa từng có. Ban đầu chỉ là những tin nhắn thông thường nhưng sau đó anh bắt đầu thể hiện tình cảm qua những tin nhắn. Anh thường xuyên nói nhớ tôi, chỉ muốn được gặp tôi, và rằng anh khao khát một lần được ôm tôi vào lòng. Bất ngờ hơn nữa, chỉ mới kết hôn chưa đầy một tháng, anh đã nhắn tin cho tôi rằng: "Anh thật sự hối hận. Cuộc hôn nhân này có lẽ là quyết định sai lầm lớn nhất cuộc đời của anh".
Những ngày sau đó, anh bắt đầu khen tôi ra mặt. Anh nói chuyên môn tôi vững vàng, chắc chắn sẽ được nhận vào làm chính thức nhanh thôi. Anh nói tôi ngày càng xinh đẹp, quyến rũ, khen tôi có duyên ngầm, biết cách ăn nói. Tôi bắt đầu e ngại trước những cử chỉ của anh. Mọi người bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt dò xét khi liên tục được anh quan tâm đặc biệt. Tôi lo sợ vợ anh biết, chị sẽ hiểu lầm tôi rồi làm ầm lên thì công việc của tôi sẽ ra sao?
Một tuần trước khi tôi nhận quyết định có được nhận vào làm chính thức hay không, anh đã nhắn cho tôi một cái tin mà có nằm mơ, tôi cũng không nghĩ rằng một người có tác phong đạo mạo, đàng hoàng như anh lại nói ra được: "Tuần sau sẽ có quyết định về công việc của em đấy". Ban đầu tôi còn giả vờ không hiểu chuyện để xem anh muốn nói gì thì anh đã đi thẳng luôn vào vấn đề: "Em vẫn còn chưa có người yêu mà. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên anh trong hai ngày cuối tuần này thì anh đảm bảo sang tuần em sẽ nhận quyết định vào làm chính thức".
Tôi thất vọng vô cùng, tôi chưa bao giờ dám nghĩ anh là loại người như vậy. Bao nhiêu niềm ngưỡng mộ về anh trong tôi bỗng chốc sụp đổ. Anh nói anh thất vọng về cuộc hôn nhân của mình nhưng ở công ty anh vẫn thắm thiết với chị, thể hiện tình cảm với chị. Có lẽ nào anh chỉ đang muốn lợi dụng tôi? Có nên nhắm mắt đánh đổi hay gặp vợ anh để nói rõ tất cả. Nhưng tôi lo sợ chị không tin tôi mà chỉ tin anh. Và khi anh biết chuyện, tôi có bị mất việc hay không? Mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Tienphong
Lo sợ khi được chồng yêu nhiều hơn sau khi 13 năm chung sống Anh thích đưa tôi đi tham dự các buổi tiệc hay họp mặt ở công ty. Cả chuyện chăn gối anh cũng thay đổi, chiều chuộng, nâng niu tôi hơn trước nhiều. Tôi 37 tuổi, là kiến trúc sư. Chồng tôi 40 tuổi, chuyên viên IT, sống ở Hà Nội. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn du học. Sau khi anh hoàn...