Cô hàng xóm sẵn sàng từ bỏ gia đình để đến với chồng tôi
Từ khi tôi biết chuyện, cô ta không hề cảm thấy xấu hổ mà còn vênh mặt lên với tôi. Tôi rất coi thường nên không thèm để ý.
Tôi 36 tuổi, là giảng viên đại học, kinh tế độc lập, công việc ổn định và có vị trí trong xã hội. Chồng hơn tôi 2 tuổi, là sĩ quan quân đội. Chúng tôi có một con trai 10 tuổi, ngoan ngoãn, học giỏi. Trong cuộc sống tôi rất biết cách cư xử nên luôn được mọi người yêu mến. Gia đình chồng cũng rất yêu quý tôi và chưa chê trách tôi bất cứ điều gì. Cuộc sống của tôi có thể nói là niềm ao ước của nhiều người. Chúng tôi đôi khi cũng xảy ra mâu thuẫn, áp lực công việc khiến tôi mệt mỏi nhưng mọi chuyện đều qua đi và chúng tôi vẫn sống khá bình yên, hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Chuyện bắt đầu xảy ra với gia đình tôi cách đây một năm, khi có một gia đình chuyển đến khu phố nhà tôi. Cô vợ là giáo viên tiểu học, dạy tại trường con trai tôi. Tôi cũng không biết từ khi nào mà chồng và cô ta có tình ý, đã cặp bồ với nhau. Cô ta trẻ trung và quyến rũ hơn tôi. Chồng tôi đi làm xa nhà, mỗi tháng chỉ về được một lần nên tôi cũng không kiểm soát được. Khi biết chuyện, tôi đã đau khổ tột cùng, không muốn tiếp tục cuộc sống chung với chồng nữa bởi tôi là người rất tự trọng.
Đối với chồng, tôi có thể chấp nhận bất cứ chuyện gì ngoài chuyện ngoại tình. Tôi cũng không làm ầm ĩ mà chỉ nói chuyện với nhà chồng. Tôi viết đơn ly hôn nhưng chồng không ký, chỉ nói là chưa có chuyện gì với cô ta cả. Từ khi tôi biết chuyện, cô ta không hề cảm thấy xấu hổ mà còn vênh mặt lên với tôi, loại người này tôi rất coi thường nên không thèm để ý. Gia đình nhà chồng luôn động viên, an ủi và nói tôi hãy tha thứ cho chồng, bởi đây là lần đầu anh ngoại tình. Chồng tôi cũng quan tâm, lo lắng cho gia đình hơn nên dần dần tôi nguôi ngoai và chấp nhận tha thứ cho anh chỉ một lần duy nhất.
Sau thời gian này anh đi công tác và trở về cách đây vài tháng. Tôi nghĩ chuyện của gia đình mình đã ổn nhưng không ngờ tình cờ vào xem điện thoại chồng thấy anh vẫn còn liên lạc với cô ta, vẫn những lời lẽ của những người đang yêu. Tôi căm hận họ vô cùng, chưa bao giờ có ý định níu kéo chồng nếu anh muốn ra đi, vậy tại sao anh phải lừa dối tôi? Vì không giữ được bình tĩnh, tôi có nhắn tin cho cô ta nói là muốn chồng tôi thì cứ nói với tôi, tại sao lại phải lén lút, vụng trộm như vậy . Vì cô ta ở gần nhà tôi, biết rõ gia đình tôi mà dám làm những việc như vậy nên tôi nói cô ta là người vô liêm sỉ. Sau đó cô ta nhắn chửi tôi với những lời lẽ vô cùng tục tĩu. Tôi chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy. Tôi cũng không ngờ một giáo viên như cô ta mà lại nói năng vô văn hóa như thế.
Video đang HOT
Qua tin nhắn cô ta gửi cho chồng tôi, tôi được biết cô ta rất yêu anh, sẵn sàng từ bỏ gia đình để đến với anh. Nhưng nhờ những tin nhắn, tôi càng hiểu con người cô ta và càng coi thường cô ta hơn. Bây giờ chỉ cần một lá đơn của tôi gửi đến trường cô ta và cơ quan chồng tôi là họ sẽ mất tất cả nhưng tôi chẳng thèm làm. Tôi muốn họ tự suy nghĩ về hành động của mình. Bản thân tôi cũng chẳng muốn dính dáng đến những con người đó nữa. Tôi quyết định sẽ đơn phương ly hông vì chẳng còn chút niềm tin nào nữa.
Ngay sau đó, nhà chồng tôi họp gia đình, trước cả gia đình chồng xin lỗi và hứa sẽ chấm dứt mọi chuyện với cô bồ kia. Mọi người trong gia đình tôi động viên và khuyên rất nhiều, nói tôi hãy vì con mà cho anh thêm một cơ hội nữa, nếu sau này anh vẫn tái phạm thì tùy tôi quyết định. Tôi biết chồng cũng không muốn từ bỏ gia đình nhưng thấy chán nản vô cùng. Tôi thuộc tuýp phụ nữ sống vì gia đình, luôn đề cao vấn đề đạo đức và nhân cách trong cuộc sống và công việc. Tôi chẳng biết nếu tha thứ cho chồng liệu có thể tiếp tục cuộc sống bình thường được không và liệu họ có thực sự chấm dứt không. Nếu chồng lại phản bội tôi thêm lần nữa, chắc tôi kiệt sức mất.
Từ khi gia đình xảy ra chuyện, tôi chưa lúc nào cảm thấy thanh thản, thậm chí cả những lúc đang giảng bài cho sinh viên tôi cũng không kiểm soát được cảm xúc của mình. Tôi rất muốn giải thoát khỏi cuộc sống bế tắc này. Tôi rất đau khổ vì có đủ điều kiện về kinh tế để có thể nuôi con một mình nhưng lại không thể cho con một gia đình trọn vẹn. Hơn nữa, gia đình tôi sống rất nền nếp, gia giáo, luôn lo lắng cho chúng tôi về mọi mặt, nếu bây giờ ly hôn chắc bố mẹ tôi không thể chịu đựng nổi. Tôi thực sự rất bế tắc, không biết phải làm như thế nào. Rất mong nhận được chia sẻ và những lời khuyên của mọi người để có thể thoát ra khỏi hoàn cảnh này. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Theo Ngoisao.net
5h sáng, chồng tập thể dục trên giường nhà cô hàng xóm
Nghĩ mẹ con chị Lan dậy sớm, chị Ngọc định ngó vào nói đùa vài câu chào buổi sáng, thì chết điếng khi nhận ra đôi giày của chồng mình đang đặt phía trong cửa...
Gia đình chị Ngọc phải trải qua cảnh ở nhà đi thuê và tích cóp bao nhiêu năm mới mua trả góp được một căn hộ chung cư ở ngoại ô thành phố. Nên khi chuyển đến, tất cả các thành viên đều cảm thấy rất hồ hởi, phấn khởi.
Ảnh minh họa.
Nhất là chị Ngọc, đã dành thời gian đi sang từng nhà hàng xóm một để chào hỏi, làm quen. Và chị ấn tượng nhất là nhà của chị Lan, một bà mẹ đơn thân sống cùng cô con gái lên 10.
Cùng chung phận đàn bà, cộng với một chút thương cảm cho cảnh sống cô đơn của hai mẹ con nhà chị Lan, nên chị Ngọc vẫn thường sang chơi, trò chuyện. Chị Ngọc thi thoảng còn rủ chị Lan góp gạo thổi cơm chung một vài bữa trong tuần, để bữa cơm nhà chị Lan bớt buồn vắng hơn. Có thực phẩm hay chút quà gì từ các bà ở quê gửi ra, chị Ngọc cũng chia cho mẹ con chị Lan một ít. Lâu dần thì trở nên thân thiết.
Vì không có em gái, nên chị Ngọc coi chị Lan như em ruột của mình, tâm sự hết chuyện trên trời dưới biển. Đôi khi thấy buồn cười quá, anh Nam, chồng chị Ngọc còn đùa: "Em với cái Lan như kiểu chị em thất lạc bao năm mới tìm thấy nhau ấy nhỉ?".
Hồi đầu, anh Nam còn giữ khoảng cách với chị Lan. Nhưng từ khi chị Ngọc coi chị Lan như em gái, thì anh Nam cũng coi nhà chị Lan như là gia đình nhà người thân của mình. Thi thoảng nhà hàng xóm có cái bếp ga, tủ lạnh hỏng, anh đều sẵn sàng sửa giúp hoặc gọi điện cho thợ đến sửa và trông coi hộ. Nhà chị Lan nhờ thế mà cũng được nhờ.
Chị Lan thường khen chị Ngọc tốt số khi lấy được một người chồng hiền lành, đảm đang và chất phác. Rồi lại tủi phận nhìn lại mình, khi có một quá khứ lầm lỡ, từng bị một gã Sở Khanh lừa dối, dẫn đến việc phải bất đắc dĩ làm mẹ đơn thân cô quạnh bao nhiêu năm trời.
Nhưng dạo gần đây, chị Ngọc để ý thấy chị Lan dường như thường có việc nhờ vả anh Nam hơn. Đôi khi thấy chị Lan đứng trước cửa, mặc chiếc váy ngủ hoặc bộ đồ ở nhà mỏng tanh sang gọi chồng mình, chị Ngọc cũng thấy chột dạ. Chị linh tính điều chẳng lành nên đêm về hắng giọng bảo chồng: "Anh cẩn thận nhá! Dạo này em thấy anh với cái Lan có vẻ hơi thân thiết rồi đấy!". Thì anh Nam phẩy tay, cười trừ: "Gớm, em cứ khéo lo xa. Em phải tin tưởng chồng mình chứ!". Nghe vậy, chị Ngọc cũng an tâm.
Rồi anh Nam nhờ vợ xoa bóp một chút vì độ này thường hay bị đau lưng, và rủ vợ cùng đi tập thể dục vào sáng sớm. Nhưng rủ vậy thôi, chứ chị Ngọc bận con cái với cả một mớ những nghĩa vụ phải lo thì nào lấy đâu ra thời gian mà chạy bộ cùng chồng được nữa. Nên anh Nam đành đi một mình.
Cứ đều đặn 5h sáng anh bắt đầu xỏ chân vào đôi giày thể thao, thì đến 6h sáng đã có mặt ở nhà, thức vợ dậy chuẩn bị bữa sáng. Sau khoảng vài ba tuần chăm chỉ, thấy chồng mình trông khỏe khoắn, vui vẻ hơn, chị Ngọc cũng hài lòng.
Cho đến một buổi sáng, khoảng hơn 5 giờ rưỡi thì cô con gái bốn tuổi bỗng dưng tè dầm, làm ướt hết cả chăn ga. Chị Ngọc thức giấc, lặng lẽ thay quần cho con, ru con ngủ tiếp, rồi khi nằm xuống mà không ngủ được nữa, chị quyết định rời luôn khỏi giường.
Chị đi ra mở cửa, rồi bước ra ngoài một chút thì thấy cửa nhà hàng xóm đang khép hờ. Chị trách Lan ẩu đoảng quá khi hai mẹ con đi ngủ mà không khóa cửa nẻo cẩn thận, nên định sang khép lại hộ hàng xóm. Nhưng lại gần mới nghe thấy tiếng chị Lan cười khúc khích bên trong.
Nghĩ mẹ con chị Lan dậy sớm, chị Ngọc định ngó vào nói đùa vài câu chào buổi sáng, thì chết điếng khi nhận ra đôi giày của chồng mình đang đặt phía trong cửa. Chị nóng lòng đẩy cửa thật nhanh và bước vào thì há hốc miệng khi thấy chị Lan đang mặc lại áo cho chồng mình. Chị chỉ kịp hét lên một tiếng: "Á!" rồi chạy lại xô hai con người dối trá sang hai phía.
Chị Ngọc lao vào cấu xé người mà chị vẫn gọi là chồng, rồi lại quay sang khóc lóc, đay nghiến người hàng xóm là chị em kết nghĩa. Cứ một câu hỏi: "Tại sao? Tại sao?", chị gào đến kiệt sức trước hai con người dối trá, mà chẳng ai trả lời cho chị. Chỉ khi chị quỵ chân xuống sàn, anh Nam mới dám chạy lại đỡ chị dậy.
Chị Ngọc trừng mắt nhìn chồng, dùng hết sức lực để hỏi một câu cuối cùng: "Bao lâu rồi? Hai người đã cùng nhau tập thể dục trên chiếc giường này bao lâu rồi? Dối gian tôi bao nhiêu lâu rồi? Trời ơi!", và khóc ngất khi cô em kết nghĩa của mình rón rén trả lời: "Mới gần hai tuần thôi chị!".
Theo TTVN
Chồng với hàng xóm thử "của lạ" và chết sững ngay khi vào phòng Hằng vừa đi vắng, Tuấn đã lẻn ngay sang nhà Loan để nếm "của lạ". Anh hí hửng khi cô hàng xóm chơi trò bịt mắt, nào ngờ khi đưa tay mở chiếc khăn ra anh phải chết trân khi thấy trên giường là... Càng ngày phụ nữ càng mất dần niềm tin vào đàn ông vì giờ đây việc đàn ông ngoại...