Cô giáo đi 55km đến lớp mỗi ngày
Hàng ngày, cô phải dậy từ 4 giờ sáng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, từ nhà đến trường là 55km, cô phải căn giờ để chậm nhất là 7h10 phút phải có mặt ở lớp. Phần lớn học sinh nhà trường là người dân tộc. Tỷ lệ học sinh thuộc diện hộ nghèo lên tới 70 đến 80%, Ban Giám hiệu (BGH) nhà trường và các thầy cô giáo phải chung lưng tìm lời giải cho bài toán duy trì sĩ số
Tận mắt mới thấy
Cô là Phạm Thị Hằng, sinh năm 1977. Tốt nghiệp CĐ Sư phạm chuyên ngành Ngữ văn năm 1999 – cô bắt đầu sự nghiệp “trồng người” tại Trường THCS xã Phúc An (Yên Bái) năm 2000. Và cũng thời gian này, cô trở thành vợ của một người lính. Tới năm 2002, cô được điều chuyển về trường THCS xã Yên Thành và là giáo viên giảng dạy tại đây tới nay.
Hỏi về lịch trình hàng ngày, cô niềm nở cho hay, một ngày mới bắt đầu từ từ lúc 4 giờ sáng để nấu cơm. 5 giờ kém, thức các con dậy, cho con ăn và đi gửi con rồi đến việc công. Ngày nắng cũng như ngày mưa, từ nhà đến trường là 55km, cô phải căn giờ để chậm nhất là 7h10 phút phải có mặt ở lớp.
Mười hai năm cho một hành trình không đổi với 55 km cho mỗi lượt đi về tại các ngôi trường vùng 135 (Chương trình phát triển kinh tế xã hội các xã đặc biệt khó khăn vùng dân tộc thiểu số và miền núi).
Một lớp học vùng cao. Ảnh Lê Anh Dũng
Năm học 2012-2013, cô giáo Hằng được phân công chủ nhiệm lớp 9 và phụ trách một phòng bán trú 31 học sinh.
Nếu chỉ tính theo quy định, định mức lao động của cô là 17 tiết mỗi tuần. Phải tận mắt nhìn những việc làm của cô cũng như các cô giáo ở nơi đây, mới có thể cảm nhận được phần nào sự nỗ lực đến tột cùng.
Phần lớn học sinh nhà trường là người dân tộc ít va chạm nên khi sống tập trung, thầy cô giáo phải dạy từ cách chào hỏi, cách ăn uống thế nào cho hợp vệ sinh, cách rửa bát, cách gấp chăn màn…Tỷ lệ học sinh thuộc diện hộ nghèo lên tới 70 đến 80% nên bài toán duy trì sĩ số BGH nhà trường và các thầy cô giáo phải chung lưng tìm lời giải.
Video đang HOT
Phụ huynh tin mới cho con đi học
Làm giáo viên chủ nhiệm (GVCN) – công việc của cô giáo Hằng đòi hỏi tinh thần trách nhiệm không chỉ của một người thầy mà còn là tình yêu thương của một người mẹ.
Cô tìm đến nhà từng học sinh, có em nhà cách trường tới 11, 12 km. Đường đèo dốc lầy trơn thế nào cũng phải cố gắng để phụ huynh quý và tin mình mới cho con đi học.
Học sinh vùng cao. Ảnh Lê Anh Dũng
Là trường thuộc loại hình trường bán trú dân nuôi, nhà nước hỗ trợ kinh phí cho mỗi cháu 40% mức lương cơ bản/tháng (khoảng 300.000- 400.000 đồng theo thời điểm). Để đảm bảo cho học sinh được ăn ba bữa cơm mỗi ngày, cha mẹ các em nộp từ 2 – 3 kg gạo trong một tuần nhưng cũng có em không có nổi ngần ấy gạo mang đến trường. Khi đó lũ trò nghèo nhưng giàu lòng tự trọng lại chẳng dám đến lớp.
Thương trò, các thầy cô bảo nhau ủng hộ gạo để các em có cơm ăn no mà đi học. Rồi mùa đông đến, cái lạnh cắt da cắt thịt miền sơn cước càng tê buốt hơn bởi nhiều cháu chỉ phong phanh manh áo mỏng, các thầy cô lại gom góp áo quần cho các em đủ ấm.
Như tất cả các thầy cô khác, với đồng lương khiêm tốn của mình (từ 2000 đến tháng 3 năm 2008 là giáo viên hợp đồng, tháng 4 năm 2008 được vào biên chế) cô vẫn sẵn lòng sẻ chia mà không hề so đo toan tính.
Ngoài giờ lên lớp, cô và đồng nghiệp nhận tất cả các công trình trong nhà trường cần thuê khoán; các thầy nhận xây dựng, các cô nhận việc cấp dưỡng để lấy tiền hỗ trợ cho học sinh.
Hạnh phúc nhỏ nhoi
Những ngày lễ tết, nhiều thầy cô vùng thấp còn có hạnh phúc được đón nhận những đóa hoa tri ân của học trò nhưng với cô giáo Hằng và các đồng nghiệp của cô ở ngôi trường này lại là điều gần như không thể.
Kỷ niệm khó quên nhất có lẽ là một lần nhân dịp kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam. Cô bất ngờ nhận được lời chúc mừng của em lớp trưởng. Nhìn vẻ lúng túng, ngại ngần của em khi bày tỏ tình cảm, cô thấy rưng rưng. Hạnh phúc của người thầy ở ngôi trường vùng khó nhiều khi chỉ là một điều hết sức nhỏ nhoi như thế.
Thoáng chút suy tư, cô Hằng tỏ ra mạnh mẽ: “Những năm đầu, khi mới chỉ là giáo viên hợp đồng, cả nhà chỉ trông nhờ vào một suất lương bộ đội của chồng. Trách nhiệm của người con, người vợ, người mẹ…đè nặng lên vai. Nhiều lúc nhìn các con thơ phải thức dậy từ 5 giờ sáng còn mình thì lặn lội trên đường vắng khi nhiều người còn đang chìm trong giấc ngủ ấm áp, tưởng chừng không thể vượt qua được. Nhưng rồi đứng trên bục giảng, gắn bó với học trò thì lại quên hết.”
Các thầy cô động viên nhau cố gắng bền gan vượt khó và thế là đàn trẻ dần trưởng thành. “Em Bàn Thị Thịnh ở thôn 3 – nhà có 7 chị em, nghèo quá, mẹ bắt nghỉ học ở nhà. Nhưng cô đến nhà vận động. Một lần, hai lần… Thương cô, mẹ cho Thịnh đi học tiếp. Không phụ lòng cô em chăm chỉ luyện rèn và bây giờ em đã tốt nghiệp Trường ĐH Sư phạm Hà Nội – khoa Toán tin – sắp nối nghiệp cô giáo” – cô Hằng niềm nở.
Lương Thị Tuyết Nga (GV trường THCS xã Thịnh Hưng, Yên Bình – Yên Bái)
Theo VNN
Bẽ bàng chuyện dạy thêm
Không được kiếm thêm thu nhập bằng nghề, nhà giáo với lương ba cọc ba đồng lại không có người thân trợ cấp sẽ sống bằng cách nào?
Buổi tọa đàm "Người thầy - nhân tố quan trọng trong sự nghiệp giáo dục và đào tạo" do Ban Tuyên giáo Thành ủy TPHCM tổ chức sáng 8-11 với sự tham dự của hơn 300 đại biểu nhằm tôn vinh sự nghiệp trồng người của các thầy cô giáo nhân dịp kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 sắp tới lại trở thành nơi để nhiều thế hệ nhà giáo chia sẻ tâm tư, nỗi buồn, cả nỗi đau khi danh dự của người thầy ngày càng bị xem nhẹ, thậm chí bị xúc phạm. Giọt nước mắt của nhiều người thầy đã rơi xuống, nghẹn ngào...
Xót xa cho người thầy
Một trong những lý do khiến nhiều nhà giáo như vỡ òa trong nỗi tâm tư, đó là chuyện dạy thêm - gần đây đang bị siết chặt với những lệnh cấm, kèm theo các biện pháp - mà theo một giáo viên là "nghe ra chẳng khác gì phát hiện và tố cáo tội phạm". TS Hồ Thiệu Hùng, nguyên phó trưởng Ban Tư tưởng - Văn hóa Thành ủy TPHCM, nguyên giám đốc Sở GD-ĐT TPHCM, chia sẻ: "Nhà giáo lao động với cường độ cao một cách thầm lặng, dù được trả lương thấp nhưng nhà giáo đặc biệt coi trọng danh dự. Nhà giáo không chỉ cố tránh làm sai pháp luật mà còn tránh làm những việc dù rất bình thường với người khác nhưng "khó coi" với nhà giáo để tránh gây điều tiếng cho mình và cho ngành".
Nỗi ưu tư của một nhà giáo tại hội thảo khi nghe các đồng nghiệp chia sẻ về chuyện dạy thêm, học thêm
Thế nhưng, làm sao không tâm tư khi nhà giáo và cả cấp trên của nhà giáo bị nhắc nhở công khai về việc dạy thêm. Không chỉ nguồn thu nhập đã hạn hẹp nay lại càng hạn hẹp hơn mà uy tín người thầy đang bị xúc phạm. "Các cô giáo, thầy giáo bị bắt và lập biên bản vì dạy thêm trước mặt học trò. Bẽ bàng cho nhà giáo chúng ta quá. Liệu người thầy có còn uy trước học trò hay không khi thầy bị hành xử như thế" - TS Hùng bùi ngùi.
NGDN-GS-TS Nguyễn Ngọc Giao, Chủ tịch Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật TPHCM, cũng chia sẻ: "Cần phải nhìn nhận nguyên nhân vì sao có việc dạy thêm, học thêm. Nếu học sinh có năng khiếu, đi học thêm để nâng cao khả năng thì đâu có gì là sai. Hết sức sai lầm khi bắt giáo viên dạy thêm như bắt buôn lậu" - GS-TS Giao bức xúc.
TS Hồ Thiệu Hùng cho rằng pháp luật không cấm người lao động được làm thêm để có thu nhập và việc có thu nhập thêm từ nghề của mình là chính đáng. Việc giáo viên dạy thêm "tràn lan", không chỉ vì lý do chương trình ôm đồm, thi cử nặng nề... mà còn do cha mẹ các em chỉ còn mỗi nơi tin cậy nhất là gửi con trong vòng tay các thầy cô giáo khi cạm bẫy giăng đầy trong xã hội. Rồi, hãy thử hỏi lương nhận được của giáo viên ở đô thị hiện nay có thể sống và nuôi con được bao lâu, một tuần hay nửa tháng?
Lấy dẫn chứng mức lương giáo viên mầm non bậc 1 hiện có hệ số 1,86, bậc 10 có hệ số 3,66 - còn thua cả lương của lái xe cơ quan, nhân viên đánh máy (theo Nghị định 204 của Chính phủ) giáo viên tiểu học, THPT nhận mức lương 3-3,5 triệu đồng, TS Hùng xót xa: "Không sống được bằng lương thì phải tự cứu mình, trước hết là bằng chuyên môn của mình. Không được kiếm thêm thu nhập bằng nghề, nhà giáo với lương ba cọc ba đồng lại không có người thân trợ cấp sẽ sống bằng cách nào? Thật xót xa khi nhà giáo đang bị dồn vào chân tường".
TPHCM nên thí điểm trả lương cao cho nhà giáo
Ông Lê Hồng Sơn, Giám đốc Sở GD-ĐT TPHCM, cho rằng người thầy không ai muốn ngoài cả ngày dạy mệt nhoài trong trường lại phải tiếp tục xách cặp đi dạy thêm nhưng có nhiều người đã và đang làm vì nhiều nguyên nhân khác nhau song chắc không phải vì để làm giàu mà là cách để vượt qua những khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ cao quý là nhà giáo. "Xã hội đã tạo ra một nếp nghĩ về một biểu tượng người thầy chỉ nên sống bằng đồng lương, thanh bạch mà cao quý. Nếu đồng lương đủ trang trải cuộc sống cho bản thân và gia đình sẽ rất tốt và cần thiết để người thầy đáp ứng đòi hỏi ngày càng cao của xã hội" - ông Sơn nói.
NGND - GS-TS Nguyễn Ngọc Giao cũng cho rằng cần phải có chính sách đối với người làm công tác giáo dục để người thầy thoát khỏi cảnh bươn chải kiếm sống. Cốt lõi vấn đề là cải cách tiền lương. Tiền lương phải được sử dụng như công cụ kích cầu trực tiếp, có hiệu lực nhanh nhất.
Theo PGS-TS Nguyễn Tất Phát, nguyên hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm TPHCM, nguyên thứ trưởng Bộ GD-ĐT, cần có cách tính lương cao nhất dành cho nhà giáo, cán bộ quản lý giáo dục, bởi mức lương như vậy mới thể hiện sự tôn vinh của xã hội với lĩnh vực luôn được xem là quốc sách hàng đầu của đất nước. "TPHCM nên cân đối ngân sách và đi đầu thực hiện thí điểm cách trả lương này. Đồng thời, cần có chủ trương, kế hoạch khả thi lo cho đời sống của giáo viên. Đừng để nhà giáo tự bươn chải, vật lộn với đồng lương không đủ sống" - PGS-TS Phát đề nghị.
Theo người lao động
GS Hoàng Tụy: Nền giáo dục còn nhiều hạn chế Tại hội thảo "Trí thức Thủ đô với đổi mới căn bản toàn diện nền giáo dục Việt Nam giai đoạn 2012-2020", Giáo sư Hoàng Tụy cho rằng nền giáo dục của chúng ta không chỉ lạc hậu mà còn nhiều hạn chế thiên về dạy kiến thức, nhẹ về giáo dục bồi dưỡng nhân cách... Hội thảo do Liên hiệp các Hội...