Cô giáo 20 năm dạy chữ miễn phí cho trẻ em nghèo
Trong con hẻm nhỏ nằm trên đường Tôn Thất Hiệp, quận 11 có cô giáo Hợp đã 20 năm dạy chữ miễn phí cho trẻ em nghèo từ khắp mọi nơi.
Truyền chữ đẹp cho trẻ em nghèo
Người dân xung quanh thường hay gọi là cô giáo Thảo, nhưng tên thật của cô là Nguyễn Thị Hợp (42 tuổi, nhà ở quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh).
Lớp rèn, luyện chữ này nằm cách khá xa của nhà cô Hợp, do cô tự bỏ tiền túi ra thuê một căn phòng trên đường Tôn Thất Hiệp, quận 11.
Cứ đến 17h hàng ngày, đông đảo phụ huynh lại chở học sinh quanh khu vực này đến lớp học của cô Hợp để rèn và luyện chữ.
Gặp cô Hợp, đám trẻ ngoan ngoãn chào hỏi rôm rả. Phụ huynh đưa con tới chẳng cần phải dặn dò gì nhiều, bởi họ tin tưởng vào cô. Lớp rèn chữ ấm áp, nghĩa tình này đã được cô Hợp duy trì 20 năm nay.
Rất nhiều thế hệ học trò của cô Hợp đã thành đạt, quay trở lại giúp đỡ, hỗ trợ cô Hợp bối dưỡng, hỗ trợ kiến thức cho lớp đàn em.
Cô Hợp kể lại, ngày trước, gia đình của cô sống ở phường 13, quận 11. Niềm đam mê đứng trên bục giảng đã ngấm vào máu của cô ngay từ khi còn bé xíu. Lớn lên, cô quyết tâm thi vào ngành Sư phạm.
Năm 1993, cô Hợp tốt nghiệp loại giỏi của Trường Cao đẳng Sư phạm thành phố (ngày nay là Trường Đại học Sài Gòn), và được giữ lại làm giảng viên.
Khi chỉ mới là sinh viên năm 1, cô Hợp đã tự mình mở lớp, làm gia sư cho em út ở trong nhà, nhiều trẻ em nghèo ở trong khu vực lân cận.
“Với mong muốn tích lũy được kinh nghiệm, kiến thức, nên tôi đã xin cha mẹ cho mở lớp dạy, nhằm giúp cho trẻ em nghèo gần nhà, tạo điều kiện để bản thân phát triển.
Lớp học ban đầu chỉ có 4, 5 em, nhưng luôn diễn ra nghiêm túc, chuyên nghiệp, cởi mở. Càng ngày, các em học sinh càng thích thú, phấn khởi, nên tôi càng có động lực” – cô Hợp chia sẻ với phóng viên.
“Hữu xạ tự nhiên hương”, càng ngày, lớp học này ngày càng đông dần, phụ huynh do tin tưởng nên ngày càng đưa học sinh đến học càng nhiều hơn.
Cô Nguyễn Thị Hợp đang luyện chữ miễn phí cho trẻ em nghèo trong khu vực (ảnh: Đ.T)
Video đang HOT
Dù được giữ lại làm giảng viên ở trường, nhưng cứ mỗi buổi chiều, cô Hợp lại dành thời gian cho lớp học miễn phí của riêng mình. Năm 1999, cô Hợp lập gia đình, và chuyển về sống ở quận Phú Nhuận.
Tuy nhiên, do không nỡ rời bỏ những đứa trẻ nghèo khó thân thương, cô Hợp lại vẫn cặm cụi chạy xe qua quận 11 để tiếp tục giảng dạy. 2 năm sau khi lập gia đình, cô Hợp xin nghỉ làm giảng viên ở trường.
Do hoàn cảnh gia đình còn neo người, cô đã phải rời xa bục giảng ở trường, nên cô rất buồn. Dẫu vậy, cô Hợp vẫn tìm đủ mọi cách để có thể duy trì lớp học thiện nguyện của mình.
Cô Nguyễn Thị Hợp tâm sự: “Dù đã rất nhiều lần muốn bỏ lớp học này, nhưng do cứ nghĩ đến những đứa trẻ ríu rít vây quanh mình, lại không đành lòng.
Với bọn trẻ, tôi không những giúp chúng củng cố lại kiến thức ở trường, mà còn luôn nhìn thấy tình cảm của các em dành cho mình. Đó là động lực tôi luôn muốn duy trì lớp học”.
Xem người nghèo như là chính mình
Hơn 20 năm qua, từng ngày, cô Hợp vẫn duy trì lớp học ấm áp, đầy tình người này. Cho dù tiền thuê nhà khá đắt đỏ, nhưng thực tế, cô Hợp hoàn toàn không đơn độc trong sự nghiệp gieo chữ của mình.
Cô Hợp kể lại: “Có nhiều học sinh, ngày nay đã thành đạt, quay trở lại lớp học, hỗ trợ cô về mặt kinh phí và thiết bị giảng dạy. Nhiều phụ huynh học sinh, có kinh tế khá giả cũng luôn chung tay giúp đỡ. Lớp học này đã trở thành nơi gặp gỡ, tương trợ lẫn nhau của nhiều phận người trong xã hội”.
Tại lớp rèn chữ của cô Hợp, phóng viên Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam đã gặp được bà Nguyễn Thị Qúy (64 tuổi), phụ huynh của em Nguyễn Thị Phi Yến, học sinh lớp 2.
Em Yến đã gắn bó với lớp học này từ nhiều năm qua. Em là trường hợp đáng thương nhất trong lớp học đầy cảm động này.
Sinh ra không biết mặt cha, mẹ sau đó thì cũng đi lấy chồng khác, nên Yến ở chung với bà ngoại là bà Qúy, làm nghề bán vé số. Ngay từ khi biết tập nói, em Yến đã được bà Qúy cho đến lớp học của cô Hợp.
Nữ giáo viên này cũng chính là người mẹ hiền, đã dìu đắt, sưởi ấm cho tuổi thơ bất hạnh của Yến.
Nhắc đến câu chuyện không vui này, bà Qúy rơm rớm nước mắt: “Nếu không gặp cô Hợp, chẳng biết giờ đây, bà cháu tôi phải sống ra sao nữa. Tôi đi bán vé số chỉ đủ để mua thức ăn sống qua ngày.
Khi cô nhận dạy chữ cho cháu, tôi mới đủ thời gian để đi làm rửa ly chén ở quán cà phê vào buổi tối. Cô hoàn toàn không nhận của tôi bất cứ khoản phí nào, mà thỉnh thoảng còn giúp đỡ cho bà cháu tôi tiền bạc, quà cáp. Cô Hợp chính là ân nhân của bà cháu tôi”
Trao đổi với chúng tôi, đa số phụ huynh đều cảm thấy rất yên tâm khi gửi con cho cô Hợp dạy chữ. Họ sẵn sàng tạo mọi điều kiện tốt nhất, để cô Hợp có thể duy trì được lớp học này.
Trong tương lai, cô Hợp luôn mong muốn, ấp ủ là sẽ có thêm các trang thiết bị để giảng dạy thêm cho các em học sinh kiến thức về anh văn, vi tính.
Hy vọng, những tấm lòng thiện nguyện, từ tâm của cô sẽ có nhiều hơn nữa những người luôn sẵn sàng sát cánh, đồng hành với cô ở lớp học này.
Theo GDVN
Cô giáo biến Steve Jobs từ học sinh cá biệt thành huyền thoại công nghệ
"Tôi chắc chắn rằng nếu không nhờ những giáo viên như cô Hill, kết cục của tôi là ngồi tù", Steve Jobs từng bày tỏ sự biết ơn.
Steve Jobs (1955-2011) là doanh nhân, nhà sáng chế người Mỹ, đồng sáng lập hãng Apple. Trước khi trở thành người có sức ảnh hưởng bậc nhất làng công nghệ thế giới, ông là đứa trẻ sinh ra ngoài ý muốn, được bà Clara và ông Paul Jobs nhận nuôi ngay sau khi chào đời, trải qua cuộc đời nhiều thăng trầm.
"Siêu quậy" ở trường tiểu học
Theo sách Tiểu sử Steve Jobs của Walter Isaacson, trước khi vào tiểu học, mẹ Jobs đã dạy ông cách đọc. Tuy nhiên, điều này gây ra một số vấn đề. "Tôi khá chán trong vài năm đầu, nên tôi khiến bản thân trở nên bận rộn bằng cách gây rắc rối", cha đẻ Apple từng kể lại. Ông cảm thấy những quy định ở trường đang cố đánh bại sự tò mò, ham khám phá.
Cha đẻ Apple là học sinh cá biệt thời đi học. Ảnh: CNBC
Trường tiểu học Monta Loma gồm một số dãy nhà nền móng thấp, xây dựng từ năm 1950. Những trò ngỗ nghịch do Jobs bày ra trong thời gian học ở đây đều có sự tham gia của Rick Ferrentino, người bạn cũng muốn chống lại sự nhàm chán. Chẳng hạn, cả hai tự làm những tờ áp phích nhỏ loan tin "Mang thú cưng của bạn đến trường", gây cảnh hỗn loạn khi chó mèo đuổi nhau quanh giáo viên.
Một lần khác, hai học trò moi được thông tin về mã số khóa xe đạp của một số bạn bè. Họ ra ngoài, tráo tất cả ổ khóa, khiến nhiều người phải loay hoay đến tối mới lấy được xe. Khi lên lớp 3, những trò đùa trở nên quái hơn, bao gồm thả rắn trong lớp. "Chúng tôi từng đặt thuốc nổ dưới ghế của cô Thurman, khiến cô căng thẳng thần kinh", Jobs nói thêm.
Jobs bị đuổi về nhà hai hoặc ba lần trước khi kết thúc năm lớp 3. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, bố bắt đầu đối xử đặc biệt với ông. Thái độ bình tĩnh nhưng cứng rắn, ông Paul Jobs yêu cầu nhà trường đối xử tương tự với con trai mình. "Hãy nhìn xem, đó không phải lỗi của thằng bé. Nếu không thể khiến nó quan tâm đến việc học, đó là lỗi của thầy cô", ông Paul nói với các giáo viên.
Steve Jobs không bao giờ bị bố mẹ phạt vì những vi phạm ở trường. "Ông nội tôi nghiện rượu và đã đánh bố tôi bằng thắt lưng, nhưng tôi không chắc là mình đã bị đánh nhẹ vào mông lần nào hay chưa", ông trùm công nghệ kể lại trong cuốn tiểu sử.
Được cô giáo "hối lộ" để làm bài tập
Lên lớp 4, trường quyết định tách Jobs và Ferrentino ra hai lớp riêng biệt để hạn chế trò ngỗ nghịch. Trong năm học này, Jobs may mắn gặp cô giáo Imogene Hill, thường gọi là Teddy, người ông xem là "một trong những vị thánh". Chỉ sau vài tuần theo dõi Jobs, cô đã hình dung ra cách tốt nhất để khơi dậy sự hào hứng của ông.
Một ngày nọ, cô đưa cho nam sinh quậy phá một cuốn sách và nói: "Cô muốn em mang nó về và giải các bài toán trong đó". Chưa kịp hết ngạc nhiên, Jobs được cô treo thưởng năm đôla và những chiếc kẹo mút khổng lồ nếu hoàn thành và giải đúng gần hết. Chiêu hối lộ này phát huy tác dụng tích cực. Jobs nộp lại sách cho cô Teddy chỉ sau hai ngày. Đáp lại, cô đưa Jobs bộ dụng cụ để tự làm nên chiếc máy ảnh cho riêng mình.
Vài tháng sau đó, ông thậm chí không còn mong đợi sự hối lộ. "Tôi chỉ muốn học và khiến cô hài lòng", huyền thoại công nghệ cho biết.
Ông gọi cô giáo lớp 4 là "một trong những vị thánh của đời tôi". Ảnh: Loopfy
Gần cuối lớp 4, cô Hill kiểm tra sức học của Jobs, nhận thấy ông đạt trình độ học sinh lớp 7. Giờ đây, rõ ràng không chỉ Jobs và bố mẹ mà các giáo viên cũng phải thừa nhận trí tuệ vượt trội của ông. Nhà trường đề xuất cho Jobs "nhảy cóc" lên thẳng lớp 7, mong muốn tạo môi trường thách thức cho cậu học trò thông minh.
Tuy nhiên, bố mẹ quyết định chỉ để ông bỏ qua một lớp. Nam sinh lớp 4 trở thành học sinh trường trung học cơ sở Crittenden.
Sự chuyển đổi này mang lại sóng gió cho Steve Jobs. Ông trở thành kẻ cô đơn, khó hòa nhập với những đứa trẻ lớn hơn một tuổi. Chỉ cách trường cũ một chặng ngắn, trường Crittenden lại như một thế giới hoàn toàn tách biệt, nằm trong khu vực chứa nhiều thành phần phức tạp.
Trong sự hỗn loạn đó, Jobs thường xuyên bị bắt nạt ở trường vì quá thông minh. Giữa năm lớp 7, ông đưa ra tối hậu thư cho bố mẹ, khăng khăng đòi chuyển trường dù việc này gây ra khó khăn về mặt tài chính.
Giá trị của giáo viên giỏi
Chặng đường tương lai của Jobs còn nhiều trắc trở, chẳng hạn phải bỏ đại học ngay năm đầu tiên vì không thể lo nổi học phí, từng phải ngủ nhờ ở sàn nhà trong phòng bạn, bán vỏ chai lấy tiền mua thức ăn, đi bộ 11 km để nhận thức ăn miễn phí ở một ngôi đền vào chủ nhật. Tuy nhiên, cơ duyên gặp cô Teddy vào những năm tháng tuổi thơ là bước ngoặt thay đổi nhận thức của ông một cách rõ rệt.
Đối với Jobs, những gì tiếp thu được trong năm lớp 4 nhiều hơn bất kỳ năm nào khác ở trường, và cô Teddy đã dạy ông nhiều điều hơn bất kỳ giáo viên nào khác. "Cô nhìn thấy điều gì đó ở tôi. Tôi chắc chắn rằng nếu không nhờ những giáo viên như cô Hill, kết cục của tôi là ngồi tù", Steve Jobs bày tỏ sự biết ơn trong một cuộc phỏng vấn năm 1995.
Hiểu sâu sắc giá trị của giáo viên giỏi, Jobs thể hiện tâm huyết khi chia sẻ kiến thức cho người khác. Jonathan Rotenberg, đồng sáng lập Hiệp hội Máy tính Boston - tổ chức của người sử dụng máy tính cá nhân lớn nhất thế giới đã viết cuốn sách "Thầy Steve Jobs của tôi", theo Your Story.
Trong đó, Rotenberg kể chi tiết về cuộc gặp gỡ với Jobs năm 18 tuổi và cách huyền thoại công nghệ trở thành người thầy vĩ đại trong cuộc đời ông như thế nào. "Steve đã sớm biết cuộc sống có thể trở nên vô hạn nếu chúng ta cởi mở để nhìn mọi thứ theo cách khác biệt", Rotenberg viết.
Theo VNE
Cô giáo trường Lê Anh Xuân vừa vi phạm dạy thêm, vừa thiếu trung thực Cô P. không thừa nhận có dạy thêm ngoài nhà trường, nhưng địa phương đã đi kiểm tra và xác nhận là cô P. có dạy thêm, chứng tỏ cô giáo này đã thiếu trung thực. Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam nhận được thông tin từ người dân cung cấp cho biết, cô P. là giáo viên môn Văn của Trường...