“Cô gái xương thuỷ tinh” nỗ lực vào đại học
Vượt qua nỗi đau, Hiền vươn lên tự khẳng định mình trong cuộc sống. Hiền rất mong mai đây ra trường mình sẽ có nhiều mẫu thiết kế đẹp cống hiến cho xã hội.
Vào đại học là mục tiêu sống
Nguyễn Thị Hiền (bên phải) trong một lần tham gia cùng Câu lạc bộ Hoa tình nguyện.
Nhìn Hiền khỏe mạnh, rắn rỏi là vậy nhưng Hiền phải “đối đầu” với căn bệnh xương thuỷ tinh suốt 21 năm qua. Dù bị ông trời cướp đi khả năng vận động nhưng bù lại Hiền rất chăm chỉ, khéo tay và nhiều tài lẻ. Kim Thoa, bạn học cùng cấp 3 với Hiền cho biết: “Hỏi Hiền, kiểu đan nào bạn ấy cũng biết”.
Từ khi lên cấp 3, bạn bè hiểu và thông cảm với Hiền hơn. Bạn cùng lớp ai cũng nhận xét Hiền lạc quan vui vẻ và chơi hoà đồng với mọi người. Biết mình sức khoẻ yếu, Hiền luôn phấn đấu trong học tập. Cô bạn đã thi vào lớp chuyên văn của trường cấp ba, 3 năm đều đạt học sinh khá, giỏi.
Mang trong mình những hoài bão lớn lao, Hiền thi và đỗ vào khoa Công nghệ may và thiết kế thời trang của Trường ĐH Sư phạm kỹ thuật Hưng Yên. Hiền tâm sự: “Đây là ngành mà mẹ mình hướng cho. Học gần nhà để có bố mẹ ở bên. Ngành này vất vả nhưng học rồi mình cũng thấy mê lắm”.
Video đang HOT
Được biết sau lần phẫu thuật đầu tiên, trong chân Hiền vẫn còn găm rất nhiều đinh, chính vậy mà toàn thân Hiền thường xuyên đau nhức. Biết bệnh của mình không thể nào chữa khỏi, Hiền vẫn cười lạc quan: “Qua hè này mình sẽ là sinh viên năm 3 rồi. Mình mong sớm ra trường đi làm giúp đỡ bố mẹ phần nào. Với mình cuộc sống là những điều kì diệu. Dù có khó khăn nhưng nếu con người ta biết vượt qua thì con đường phía trước sẽ ngập tràn ánh sáng của niềm tin”.
“Chăm chỉ, thông minh và sống tình cảm”, đó là cảm nhận của bất kì ai khi tiếp xúc với Hiền. Không chỉ vậy, cô bạn rất hăng hái tham gia các hoạt động xã hội. Hiền là thành viên tích cực của câu lạc bộ Hoa tình nguyện, thường xuyên đi giúp đỡ nhà chùa, người neo đơn, người khuyết tật. Bên cạnh đó, Hiền còn tham gia các diễn đàn trên mạng, làm quen với các bạn khuyết tật hay cùng cảnh ngộ để chia sẻ niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống.
Nhìn lại quá khứ không may mắn
Dù bị bệnh xương thủy tinh, Hiền (hàng trên, thứ ba, bên phải)
vẫn hăng hái tham gia các hoạt động xã hội.
Sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo ở Đông Kết, Khoái Châu, Hưng Yên, từ lúc bẩm sinh, do ảnh hưởng chất độc màu da cam từ người cha từng tham gia chiến đấu ở chiến trường Quảng Trị, Hiền không may mắc phải căn bệnh xương thuỷ tinh. Do thiếu canxi ngay từ trong bụng mẹ, sau khi sinh 17 ngày, Hiền bị gãy tay. Và sau đó là một chuỗi những lần gãy tay, gãy chân khác. “Mình không nhớ nổi mình đã đi bó bột bao nhiêu lần .Dù va chạm nhẹ thôi cũng có thể bị gãy tay”, Hiền kể.
Đôi chân Hiền cũng vì thế mà dần teo tóp, yếu đuối, bước đi không thể vững vàng như người bình thường. Bố mẹ Hiền biết sức khoẻ con yếu như vậy nhưng vẫn xoay sở cho Hiền đi học bằng chúng bạn, bù đắp thiệt thòi cho con. Hiền nghẹn ngào: “Bất kể ngày mưa hay nắng mẹ cũng chở mình đi học rồi đón về. Thương mẹ vất vả việc đồng áng, lại phải bận tâm nhiều đến mình, lúc đó Hiền chỉ muốn nghỉ học ở nhà. Nhưng mẹ luôn động viên Hiền phải cố gắng học giỏi vì mình sức khoẻ yếu không làm được ruộng, mai này đỡ khổ”.
Những ngày đi học là biết bao khó khăn và mặc cảm. Biết Hiền bị bệnh xương thuỷ tinh, không bạn nào dám đến gần chơi với Hiền vì sợ sơ ý làm bạn gãy xương. Còn Hiền chỉ dám ngồi yên một chỗ nhìn chúng bạn nô đùa, chạy nhảy.
Hiền chỉ có thể làm bạn với những cuốn sách, cuốn truyện. Lớn lên một chút, cô bạn tự mày mò học đan nát, thêu thùa, gấp giấy. ” Nhìn các bạn chơi đùa thoải mái, nhiều khi mình muốn khóc vì nghĩ đến mình, muốn tập xe đạp nhưng bố mẹ cấm vì sợ em ngã”, Hiền nhớ lại.
Hiện nay, dù nhà nghèo, lại phải nuôi cùng lúc hai con gái học đại học nhưng bố mẹ luôn quan tâm, chăm sóc Hiền chu đáo. Mỗi lần phẫu thuật mất tới cả chục triệu , bố me đều cố gắng chạy vạy, lo liệu. Cũng bởi vậy mà Hiền tự nhủ mình phải làm một cái gì đó có ích để đền đáp công ơn của cha mẹ và khẳng định bản thân mình không hề yếu đuối, kém cỏi.
Chia tay Hiền trong một chiều hè muộn, trong tâm trí tôi cứ suy nghĩ mãi, không chỉ về nghị lực vươn lên và khẳng định mình trong cuộc sống của Hiền, những chia sẻ với người cùng cảnh ngộ, mà hơn hết là sự lạc quan hiện hữu qua những nụ cười tươi rói nở trên đôi môi “cô gái xương thủy tinh”.
Theo dân trí
Nghị lực phi thường của chàng thủ khoa câm điếc
Đoàn Phạm Khiêm, thủ khoa đầu vào khoa Hội họa Trường đại học Mỹ thuật TPHCM năm 2009 là thí sinh câm điếc duy nhất tại Việt Nam trúng tuyển vào một trường đại học chính quy.
Khu tập thể của Fafilm Việt Nam (số 112 Lê Thánh Tôn, Q.1, TPHCM) có một gia đình đặc biệt. Gia đình chỉ có 2 người và chẳng bao giờ có tiếng nói chuyện. Căn nhà tập thể chật chội được thuê lại với giá "hữu nghị" đó là của mẹ con Đoàn Phạm Khiêm.
Vượt lên nghịch cảnh
Đoàn Phạm Khiêm, sinh năm 1982, ra đời như bao đứa trẻ bình thường khác. Khiêm bụ bẫm, thông minh và được mẹ tập cho nói: "ba, mẹ, bà, đi về..." từ rất sớm và khả năng nghe của anh cũng phát triển bình thường.
Đọc sách là sở thích của Khiêm lúc rảnh rỗi.
Bà Phạm Cao Phương Thảo, mẹ Khiêm kể lại: Năm lên 1 tuổi, Khiêm bị tiêu chảy nặng và chữa chạy không kịp. Trong bệnh viện vào thời điểm đó có 2 đứa trẻ nữa cùng bị như Khiêm và đều đã chết. Riêng với Khiêm, ảnh hưởng của kháng sinh đã khiến cậu bị điếc đặc từ đó. Không còn khả năng nghe, do đó cũng không thể bắt chước để phát âm giọng nói, Khiêm bị câm điếc luôn.
Sau 8 năm chữa trị, tất cả hi vọng chạy chữa cho Khiêm đều trở thành vô vọng. Cha mẹ li dị từ năm 1990, Khiêm về sống với mẹ. Ngoài giờ làm việc, bà Thảo phải xin cơ quan cho làm bảo vệ đêm, đi đóng giày, bán báo... để có tiền chữa bệnh cho Khiêm và nuôi sống gia đình. Rồi đột ngột, bà bị bệnh nan y, chút tài sản cuối cùng của gia đình cũng đội nón ra đi trong nỗi đau khổ cùng cực của 2 mẹ con.
20 năm nay, hai mẹ con gắng sức tự nuôi nhau. Năm 8 tuổi, Khiêm vào học trường Khiếm thính Hy Vọng tại TPHCM. Ở Việt Nam mới chỉ có trường tiểu học dành cho người khiếm thính và chương trình học cấp 2 (không có trường dạy cấp 2 cho người khiếm thính), nên Khiêm chỉ có hi vọng được học tới lớp 9. Khác với chương trình học của người bình thường, chương trình học của người khiếm thính kéo dài một năm rưỡi đến hai năm mới xong một lớp. Do đó, đến tận năm 2000, Khiêm mới học hết lớp 7, với bảy năm là học sinh xuất sắc. Một cơ hội mở ra khi Đại học Gallaudet (một đại học của Mỹ dành cho người câm điếc) dành cho Khiêm học bổng đi học tại Đồng Nai. Sáu năm sau, Khiêm đã hoàn thành chương trình học tại đây, đạt chứng chỉ giảng dạy Ngôn ngữ kí hiệu Việt Nam (ngôn ngữ dành cho người câm điếc Việt Nam). Khiêm được mời làm giảng viên dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho Khoa Văn hóa nghiên cứu Ngôn ngữ của người câm điếc trường Cao đẳng Sư phạm Đồng Nai. Khiêm còn góp phần vào việc biên soạn Bộ từ điển Ngôn ngữ kí hiệu dành cho người câm điếc Việt Nam.
Đoàn Phạm Khiêm (áo sọc) đang giảng dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho người câm điếc tại CLB Khiếm thính TPHCM.
Hoàn thành chương trình học ở Gallaudet, Khiêm quyết định thi đại học. Sau một năm đầu thi trượt trường Kiến trúc, Khiêm đầu tư đi luyện thi vẽ để thi vào Khoa Hội họa trường Đại học Mỹ thuật TPHCM. Đối với người bình thường, việc đạt được kết quả tốt trong học tập, thi cử đã là khó, huống chi Khiêm là một người câm điếc. Vậy mà, Khiêm đã xuất sắc trúng tuyển đầu vào của Khoa Hội họa với 29,5 điểm (kể cả điểm ưu tiên là 31,5 điểm) với điểm số môn vẽ là 8 điểm, trở thành một trong số thủ khoa kì thi tuyển sinh năm 2009 của Khoa Hội họa.
Người mẹ sống bằng ước mơ của con
Khiêm vừa trải qua năm đại học đầu tiên với rất nhiều khó khăn nhưng kết quả thì khá tốt. Ngoài việc tham gia giảng dạy miễn phí Ngôn ngữ kí hiệu cho Câu lạc bộ Khiếm thính TPHCM, Khiêm còn tranh thủ đi làm thêm và học tiếng Anh. Đi đâu, Khiêm cũng đưa mẹ đi cùng. Gặp chúng tôi, bà Thảo nhớ về cuộc hành trình gian khó gần 30 năm qua trong nước mắt: Ngay từ nhỏ, Khiêm đi đến đâu cũng chỉ được gọi bằng cái tên "thằng câm". Trái tim của người mẹ như tan nát trong nỗi bất hạnh của con. Căn bệnh nan y không chỉ lấy đi hết tài sản gia đình mà còn khiến bà trở nên bi quan, có những thời điểm bà bị bệnh tâm thần trong nỗi lo sợ phập phồng khi mình chết đi, con mình sẽ bị bỏ rơi, bị khinh rẻ.
Ngay từ ngày Khiêm còn rất nhỏ, bà Thảo đã theo sát để giúp con hòa nhập cuộc sống. Bà cùng con đi học, đi giao lưu, đi dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho người câm điếc... Bà kể: Từ nhỏ, Khiêm đã bộc lộ năng khiếu hội họa khi tự mình trang trí tất cả các báo tường trong trường học và có khiếu diễn kịch câm rất hay. Khiêm rất sáng tạo khi mượn máy quay phim và nhờ bạn bè diễn kịch bằng ngôn ngữ kí hiệu để ghi hình lại thành giáo trình dạy Ngôn ngữ kí hiệu.
Trò chuyện với chúng tôi, chị Dương Phương Hạnh, Chủ tịch Câu lạc bộ Khiếm thính TPHCM chia sẻ: Khiêm là một trường hợp rất đặc biệt của người câm điếc, bằng nỗ lực của mình, em đã vượt qua hoàn cảnh để vào được đại học. Khiêm sử dụng ngôn ngữ kí hiệu rất xuất sắc và có khiếu làm giáo viên, chỉ tiếc rằng vì câm điếc nên việc học đại học của Khiêm sẽ rất hạn chế khi các môn lý luận, Khiêm không thể nghe thấy thầy cô giảng mà phải tự mày mò, nghiên cứu.
Chia sẻ với chúng tôi qua những trang giấy, khả năng ngôn ngữ viết rất hạn chế nhưng nét bút cứng cỏi và rất tài hoa, Khiêm cho biết: "Khiêm thương mẹ lắm, muốn học thật giỏi, làm được thật nhiều việc tốt cho mẹ vui. Mơ ước lớn nhất của Khiêm là được nhận học bổng du học về ngành Hội họa cho người câm điếc ở Mỹ, sau đó về mở trường dành cho người câm điếc miễn phí ở Việt Nam. Còn bây giờ, Khiêm chỉ muốn có một chiếc máy tính xách tay để gắn vào máy chiếu, chiếu các đoạn phim trong giáo trình ngôn ngữ kí hiệu của Khiêm để dạy các bạn câm điếc".
Nhìn vào căn hộ chật hẹp, nóng nực, không có gì đáng giá của hai mẹ con Khiêm đang ở, chúng tôi bất chợt ái ngại cho những mơ ước của anh sinh viên câm điếc. Nhưng chúng tôi tin rằng: với nghị lực của mình, Khiêm sẽ làm được nhiều điều thần kì hơn nữa, mang lại thêm những thanh âm tốt đẹp cho cuộc sống này.
Theo Công An TPHCM
Xin đừng tắt, một ngọn đèn trong bão Mẹ ốm con nuôi, con ngã bệnh mẹ chạy ăn. Hai mẹ con Hiếu đã sống như thế với những căn bệnh mãn tính đã 12 năm nay. Nhưng dường như sức chịu đựng và nghị lực quật cường của hai mẹ con đã đến giới hạn. Nhắc đến Đỗ Minh Hiếu, các bạn đồng trang lứa ở xã Văn Thủy (huyện Lệ...










Tin đang nóng
Tin mới nhất

Còn nhiều băn khoăn về chứng nhận giỏi cấp tỉnh với học sinh điểm IELTS cao

Việc thực hiện chương trình, SGK mới còn nhiều khó khăn

Cấp phép tổ chức thi chứng chỉ HSK trở lại

Banner tìm hiểu ngày 22/12 của Trường ĐH Tôn Đức Thắng in hình lính Mỹ

Nhiều tỉnh cho học sinh nghỉ Tết hơn 10 ngày, Hà Nội lý giải nghỉ 8 ngày

Trường ĐH Kiên Giang dự kiến tuyển hơn 1.600 chỉ tiêu năm 2023

Trường Đại học Hồng Đức nâng cao chất lượng đào tạo sinh viên ngành giáo dục mầm non

Học sinh Hà Giang nghỉ Tết Quý Mão 12 ngày, từ 27 tháng Chạp

Nhiều tiết dạy sáng tạo tại hội thi giáo viên dạy giỏi Hà Nội

Trường Đại học Kinh tế Quốc dân công bố Đề án tuyển sinh đại học năm 2023

Tuyển sinh 2023: Đại học Kinh tế Quốc dân công bố đề án tuyển sinh

Cần cẩn trọng lựa chọn nhân sự, ra đề thi
Có thể bạn quan tâm

Lisa 'cũ rích' tại Oscar, bị bắt bài hát nhép liên tiếp, tranh cãi chưa hạ nhiệt
Sao châu á
16:14:00 04/03/2025
Người yêu Trúc Anh (Mắt Biếc) được cả MXH nhắc tên sau khi bạn gái thừa nhận trầm cảm và ẩn ý chia tay
Sao việt
15:42:50 04/03/2025
Lê Dương Bảo Lâm có thể thay thế Trấn Thành - Trường Giang?
Tv show
15:36:16 04/03/2025
9 lợi ích khi ăn 1 quả ổi mỗi ngày
Sức khỏe
15:36:12 04/03/2025
Không thời gian: Nhóm phản động tấn công điểm trường, bắt giữ con tin
Phim việt
15:29:49 04/03/2025
Cà Mau: 4 người nhập viện cấp cứu vì ăn cá nóc
Tin nổi bật
15:16:06 04/03/2025
Ảnh chụp từ camera trong biệt thự vào nửa đêm hé lộ cuộc sống không như tưởng tượng của nàng dâu hào môn
Netizen
15:01:18 04/03/2025
Vai trò của BRICS trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc
Thế giới
14:40:57 04/03/2025
Bắt 4 người trong vụ cầm hung khí chém thực khách ở quán nhậu TPHCM
Pháp luật
13:23:07 04/03/2025
Ngôi sao đang thực sự thống trị màn ảnh Trung Quốc hiện tại: Cái tên gây sốc với nhiều người
Hậu trường phim
13:21:57 04/03/2025