Chồng yếu sinh lý, tôi ngủ với trai Tây
Chung sống với chồng đã 10 năm nay, nhưng cho đến tận bây giờ, tôi mới biết thế nào là hạnh phúc thật sự trọn vẹn của người phụ nữ.
Chồng tôi là một họa sĩ, trông anh lúc nào cũng phong trần, bụi bặm và đầy nam tính với mái tóc xoăn dài, bộ râu quai nón và đôi mắt sầu thẳm hút hồn. Không chỉ có vẻ ngoài quyến rũ, anh còn có nhiều tài lẻ: hát hay, đàn giỏi và có một vài mánh khóe ảo thuật đường phố, bởi vậy mà anh đã khiến không ít cô gái phải điêu đứng, trong đó có tôi.
Ngày còn là sinh viên, tôi đã phải lòng anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cuộc sống và con người anh khi ấy hoàn toàn là một thế giới mới lạ và đầy hấp dẫn với tôi. Trong khi anh thuộc giới nghệ sĩ với lối sống vô cùng phóng khoáng, tự do thì tôi lại là một nữ sinh trường sư phạm, sống trong môi trường hết sức chỉn chu, nề nếp.
Hai con người, hai tính cách tưởng chừng không thể dung hòa ấy lại hút chặt lấy nhau. Anh nói yêu tôi vì tôi khác với những người con gái theo đuổi anh, tôi hiền lành, dịu dàng và luôn lo lắng những thứ vụn vặt – điều ấy cần cho cuộc sống của anh. Còn tôi yêu anh vì sự tự do, tự tại toát ra từ con người anh – điều mà tôi chưa bao giờ có được.
Sau 4 năm yêu đương với biết bao kỷ niệm tươi đẹp, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Dù anh là người phóng khoáng nhưng suốt thời gian dài yêu nhau, chưa bao giờ chúng tôi vượt quá giới hạn. Tôi luôn ý thức rằng mình sẽ lấy người đàn ông đó làm chồng và sẵn sàng hiến dâng tất cả, nhưng anh chưa một lần đòi hỏi, điều đó làm tôi càng trân trọng anh hơn vì nghĩ rằng anh tôn trọng và muốn giữ gìn cho tôi.
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên của chúng tôi diễn ra không như tôi mong đợi. Tôi nghĩ rằng đó là do chúng tôi đều chưa có kinh nghiệm trong chuyện này, và do lễ cưới kéo dài cùng khách khứa đông đúc đã khiến chúng tôi quá mệt mỏi, quá nhiều áp lực. Nhưng chuyện đó cũng chẳng được cải thiện trong những lần sau.
Là một họa sĩ, anh thường xuyên phải đi sáng tác xa nhà. Những chuyến đi tìm cảm hứng của anh cứ dài dằng dặc. Tôi không thể đi cùng vì còn vướng bận công việc, tôi không thể vắng mặt trong những giờ lên lớp. Hằng ngày, sau giờ dạy, tôi lặng lẽ trở về căn nhà vắng bóng anh và nhẫn nại chờ đợi.
Mang tiếng là vợ chồng son, nhưng chúng tôi rất ít khi gần gữi nhau. Những lần anh đi xa về, tôi đã cố gắng chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn, lãng mạn để đón anh với toàn những món anh thích, một chai vàng hảo hạng và cả một bộ váy ngủ khêu gợi, nhưng điều đó dường như cũng chẳng tác động nhiều đến anh, nó chẳng hề khiến anh phấn khích. Lần nào cũng vậy, anh lấy cớ mệt để chiều chuộng tôi qua loa rồi lăn ra ngủ. chỉ còn lại một mình, tôi thổn thức giữa đêm.
Một ngày, tôi tình cờ vào phòng vẽ của anh dọn dẹp và bắt gặp những bức vẽ khỏa thân được anh trân trọng treo ở một góc mà anh yêu thích. Tôi ghen tuông đến mức gần như phát điên và cho rằng đây chính là lý do anh lạnh nhạt với tôi trong chuyện vợ chồng. Tôi nghĩ anh đã có tình nhân, những chuyến công tác của anh thực chất là đến với người đó…
Tôi cứ tự suy diễn và tự làm khổ mình, nhưng rồi chuyện đó cũng được giải quyết. Anh không có bồ, cũng chẳng có tình ý với ai khác ngoài tôi, những bức vẽ khỏa thân, anh thực hiện theo một đơn đặt hàng. Sự thật đó làm tôi vui mừng, sung sướng vì biết anh chung thủy với tôi, yêu tôi, nhưng cũng khiến tôi lo lắng về khả năng đàn ông của anh. Nếu anh không có ai khác ngoài tôi, lẽ nào anh lại… yếu đến vậy?
Tôi đã không ít lần gợi ý rằng vợ chồng tôi nên đi khám để cải thiện tình hình, nhưng anh luôn một mực phản đối. Chỉ khi một anh bạn thân với chúng tôi, cũng là bác sĩ, đến tận nhà lấy mẫu của anh đưa đi xét nghiệm thì anh mới miễn cưỡng đồng ý. Sau vài ngày thấp thỏm chờ đợi, tôi cũng có được kết quả xét nghiệm của chồng, mọi chỉ số đều cho thấy sự yếu kém của anh, thậm chí anh bạn bác sĩ còn nói rằng có thể chúng tôi sẽ phải nhờ đến khoa học nếu muốn sinh con bởi mang thai theo cách tự nhiên với anh là rất khó.
Tôi đã rất buồn, nhưng nghĩ rằng tình yêu quan trọng hơn mọi thứ khác nên vẫn chấp nhận tất cả. Tôi cố gắng bồi dưỡng cho anh với những bài thuốc mà mọi người mách bảo, điều đó khiến anh ít nhiều tự ái, song vẫn cố gắng vì tôi.
Chúng tôi đã sống bên nhau như thế suốt 10 năm. Dù không được thỏa mãn, hạnh phúc không trọn vẹn, nhưng tôi vẫn không hề trách móc anh, cũng chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ từ bỏ gia đình. Điều đó có lẽ sẽ mãi mãi không thay đổi nếu không xảy ra một biến cố lớn. Đó là chuyến đi học tập ngắn ngày ở nước ngoài của tôi. Là một người có năng lực tôi được nhà trường cử đi học tập 6 tháng ở Australia.
Video đang HOT
Trong thời gian đó, tôi đã gặp gỡ một người đàn ông khác. Anh là việt kiều, mang hai dòng máu Pháp – Việt. Ở nơi đất khách quê người, gặp được đồng hương quả là may mắn. Tôi và anh quấn quýt hơn tình bạn, và chúng tôi đã vượt quá giới hạn của hai người bạn bình thường. 6 tháng du học dường như là quãng thời gian đẹp nhất của tôi. Tôi như thấy lại thời son trẻ của mình với bao khát khao, ham muốn. Anh không chỉ đem lại cho tôi sự quan tâm, thấu hiểu, chiều chuồng mà còn khiến tôi thăng hoa, cho tôi biết thế nào là hạnh phúc thật sự của một người phụ nữ.
Hết thời gian du học, tôi trở về nước. Cuộc tình ngoài vợ ngoài chồng có lẽ sẽ dừng lại ở đó, cuộc sống của tôi có lẽ sẽ chẳng có gì thay đổi, hình ảnh về người tình có lẽ sẽ mãi mãi là một ký ức đẹp trong tôi. Tôi quay trở lại với chồng, với những lo toan bộn bề của cuộc sống và với chuyện giường chiếu lạnh lẽo. Mỗi đêm, khi nằm cạnh chồng, tôi lại không thể ngăn mình nhớ tới người tình ngoại quốc, nhớ tới những đêm nóng bỏng của chúng tôi và không thôi khao khát.
Điều tôi không ngờ là người tình của tôi lại quyết định về Việt Nam sinh sống và bắt liên lạc với tôi. Lần đầu tiên gặp lại nhau tại Việt Nam, chúng tôi đã có một cuộc hẹn đáng nhớ. Tôi thấy mình như mảnh ruộng khô cằn bỗng được tưới tắm thỏa thuê. Anh nói rằng anh biết tôi không hạnh phúc với chồng và sẵn sàng cưới tôi nếu tôi muốn, bởi anh yêu tôi thật lòng và muốn xây dựng gia đình với tôi.
Điều ấy đã khiến tôi rơi vào tâm trạng hoang mang, rối bời. Tôi không biết phải làm gì, chia tay chồng để đến với anh, sống thật với cảm xúc của minh, để được làm mẹ, làm vợ theo đúng nghĩa, hay chia tay anh để quay lại cuộc sống gia đình êm đềm nhưng tẻ nhạt, lạnh lẽo? Tôi đã 35 tuổi, sự thay đổi này liệu có quá liều lĩnh với tôi?
Chồng tôi vẫn rất yêu và quan tâm đến rôi, nói chia tay với anh liệu có quá phũ phàng? 10 năm ân nghĩa vợ chồng là khoảng thời gian quá dài so với 6 tháng tình ái, tôi thật sự bế tắc.
Hãy dũng cảm để được sống thật là mình
Nguyễn Kim Anh (29 tuổi, nhà thiết kế thời trang, Hà Nội): “Khi đọc những dòng tâm sự của chị, tôi đã thoáng giật mình, tôi dường như nhìn thấy mình trong đó. Tôi từng ở trong hoàn cảnh của chị, tôi hiểu những gì chị đang phải trải qua. Nếu chị chia tay chồng, có thể chị sẽ không nhận được sự đồng cảm từ phía gia đình, bạn bè và đồng nghiệp. Mọi người có thể không hiểu cho nỗi khổ của chị, nhưng chị đã sống với nó 10 năm trời và tôi nghĩ giờ là lúc chị xứng đáng được hưởng hạnh phúc một cách trọn vẹn hơn.
Người ta nói rằng “trong chăn mới biết chăn có rận”, người ngoài nhìn vào có thể sẽ thấy gia đình chị thật êm ấm, viên mãn nhưng chỉ chị mới thấm thía nỗi khổ không thể thổ lộ cùng ai của mình. Theo tôi, một cuộc hôn nhân hạnh phúc không chỉ là cuộc hôn nhân hòa hợp về suy nghĩ, lối sống mà còn phải hòa hợp cả về tình dục. Chuyện chăn gối vợ chồng có thể coi là chuyện tế nhị, nhưng không vì thế mà có thể phủ nhận tầm quan trọng của nó trong cuộc sống gia đình.
Chị có một bản năng phụ nữ mạnh mẽ, thật bất hạnh nếu phải chung sống với một người chồng yếu sinh lý cả đời. 10 năm qua, chị đã không thực sự hạnh phúc, chị có nghĩ rằng mình sẽ tiếp tục chịu đựng được cuộc sống ấy trong nhiều năm tiếp theo? Nếu chị thật sự tìm thấy hạnh phúc với người đàn ông kia, chị nên dũng cảm để nắm lấy cơ hội này”.
“Chồng chị có thể sẽ buồn, nhưng nỗi buồn ấy rồi sẽ qua. Nếu chị cứ tiếp tục lừa dối anh, và nếu biết chuyện, anh có thể sẽ đau khổ hơn nữa và sẽ rất khó để tha thứ cho chị. Chúc chị hạnh phúc với lựa chọn của mình!”.
Nên cân nhắc được – mất
Trần Hà Anh (36 tuổi, kỹ sư, Đà Nẵng): “Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, ai cũng có nỗi khổ riêng của mình. Nếu rơi vào hoàn cảnh của bạn, tôi không chắc mình sẽ không có những phút lầm lỡ, những cuộc tình ngoài vợ ngoài chồng. Những cuộc tình ấy có thể sẽ mang đến cho bạn sự thăng hoa mà người chồng đã không thể dành cho bạn, điều đó có thể sẽ rất tuyệt vời”.
“Nhưng theo tôi, bạn cũng cần xem xét lại, cân nhắc được – mất rõ ràng để đưa ra quyết định đúng đắn. Nếu bạn ngoại tình trong khi vẫn chưa chấm dứt hẳn với chồng, bạn đã lừa dối anh ấy, không người đàn ông nào có thể chịu đựng được sự lừa dối, coi thường dù có yêu bạn đến đâu đi chăng nữa. Nếu còn yêu chồng, còn muốn níu giữ gia đình, bạn nên chấm dứt ngay việc làm có lỗi này khi chưa quá muộn”.
“Cuộc tình 6 tháng của bạn có lẽ chưa đến mức sâu sắc như bạn nghĩ, phải chăng sự thiếu thốn về nhu cầu giường chiếu đã khiến bạn lầm tưởng rằng mối quân hệ đó là quan trọng với bạn. Bạn đang băn khoăn lựa chọn giữa ân nghĩa vợ chồng trong suốt 10 năm và cuộc tình rực lửa trong 6 tháng?”.
“Nếu đặt hai thứ ấy lên bàn cần, tôi nghĩ bạn sẽ có câu trả lời cho riêng mình. Theo lời kể của bạn, chồng bạn thực sự là người đàn ông tốt, hết lòng vì gia đình, một người như vậy không dễ tìm. Còn người tình của bạn, bạn chưa có thời gian để tìm hiểu kĩ về anh ta thì đừng vội đánh đổi tất cả để chạy theo con người đó. Chúc bạn có quyết định đúng đắn!”.
Nhờ đến sự giúp đỡ của khoa học
Ngô Thu Anh (35 tuổi, kế toán, thành phố Hồ Chí Minh): “Vợ chồng không hòa hợp về tình dục là một trong những lý do phổ biến dẫn đến đổ vỡ trong hôn nhân. Nhiều gia đình vì những mối ràng buộc không thể giải quyết đã chọn cách sống ly thân hoặc chung nhà, nhưng mạnh ai nấy sống, ông ăn chả, bà ăn nem. Trong trường hợp của chị, chồng chị vẫn rất chung thủy với vợ và có nhiều cố gắng để làm chị vui lòng cũng như thỏa mãn trong chuyện ấy, đó là điều mà không phải ai cũng may mắn có được”.
“Chung sống với nhau đã 10 năm nhưng anh chị vẫn chưa có con, đó có thể là khuyết điểm lớn nhất khiến cho cuộc sống vợ chồng chị chưa thật sự trọn vẹn. Tôi nghĩ chị nên nói chuyện thẳng thắn với chồng, lắng nghe những tâm tư của anh, có lẽ anh còn rất nhiều khổ tâm không kém gì chị. Đàn ông có tự ái rất lớn, họ rất khó nói ra suy nghĩ của mình, đặc biệt là khi họ tư ti về bản thân, do đó, tôi nghĩ chị cần cho anh cơ hội để thổ lộ. Có thể anh cũng giống chị, rất mong muốn có một đứa con”.
Việc có một đứa trẻ trong nhà sẽ thay đổi hoàn toàn không khí gia đình và chị sẽ thấy nó không còn ảm đạm, lạnh lẽo như trước. Đứa con sẽ là sự gắn kết chặt chẽ hai người. Nếu không thể sinh con theo cách tự nhiên, anh chị có thể nhờ đến sự can thiệp của khoa học. Như người bạn là bác sĩ của chị đã nói, điều đó là hoàn toàn có thể. Đốu với người phụ nữ, không gì quan trọng hơn gia đình. Chị đã may mắn có được một người chồng thương yêu vợ, đừng để mất điều đó. Hãy lạc quan và tin tưởng để nắm giữ hạnh phúc của mình!”.
Hãy đặt mình vào vị trí của người chồng
“Đã bao giờ bạn tự hỏi rằng nếu mình là người yếu sinh lý, không thỏa mãn được những nhu cầu của chồng và chồng bạn muốn lên giường với người khác, bạn sẽ có cảm giác như thế nào? Không ai hoàn hảo cả, nếu đã yêu, bạn nên yêu cả phần không hoàn hảo của người bạn đời của mình và cố gắng bù đắp cho nhau để cả hai cùng toàn vẹn hơn”.
“Trước khi làm một việc gì đó, hãy đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ. Tôi nghĩ rằng, bạn chưa bao giờ thật sự nghĩ cho người đàn ông của minh. Bạn đã bao giờ nghĩ đến tương lai, khi bạn không còn ham muốn nhiều về thể xác, liệu người đàn ông ngoại quốc kia có thể là chỗ dựa tinh thần cho bạn không? Anh ta có sẵn sàng chăm lo cho bạn như người chồng của bạn hiện giờ?”.
“Người ta nói rằng vợ chồng nếu hết tình thì vẫn còn nghĩa. 10 năm chung sống là quãng thời gian quá dài để có thể đánh đổi. Bạn cũng chẳng còn trẻ trung để mạo hiểm, liều lĩnh nữa, đừng nên vì những ham muốn nhất thời mà đánh mất điều quý gí mình đang nắm giữ. Trong lúc này, bạn cần rất tỉnh táo để suy nghĩ và đưa ra quyết định đúng đắn. Hãy bằng lòng với những gì mình đang có!”, Đặng Thị Lan Anh (40 tuổi, nhân viên văn phòng, Hà Nội).
Sự thăng hoa phụ thuộc nhiều vào tình cảm
“Nếu chị Thương đã không còn tình cảm với chồng nữa, chị nên chia tay để giải thoát cho cả hai, chấm dứt sự lừa dối. Nếu chị vẫn còn yêu chồng, vẫn muốn sống bên anh và những đam mê kia chỉ thuần túy thuộc về thể xác, chị cần dứt khoát với người tình. Nếu chồng yếu sinh lý chị có thể giúp đỡ anh bằng cách chăm sóc chồng chu đáo hơn, tạo tâm lí thoải mái cho anh bởi nhiều khi áp lực phải hoàn thành nghĩa vụ với vợ cũng khiến anh căng thẳng và làm mọi chuyện tồi tệ hơn”.
“Thực tế cho thấy, sự thỏa mãn về tình dục phụ thuộc vào nhiều yếu tố, cả sức khỏe và tình cảm. tình yêu, sự động viên, khuyến khích của chị sẽ làm anh tự tin vào bản năng đàn ông của mình và có thể khắc phục chuyện chă gối. Y học ngày nay rất hiện đại, chị có thể nhờ đến sự giúp đỡ của các bác sĩ nam khoa để khiến chồng mình mạnh mẽ hơn, đàn ông hơn”, Tô Hương (27 tuổi, dược sĩ, Hải Phòng).
Theo Người đưa tin
Chồng "yếu", tôi ngủ với trai Tây
Tôi ngoại tình với trai Tây vì chán ngấy những đêm nằm bên người chồng hờ hững, yếu sinh lí.
Tôi đang trải qua những ngày tháng mà cảm xúc thật sự hỗn độn. Có những nỗi niềm chán ngán đến không thể tỏ bày cùng ai, có những nỗi sợ hãi và cũng có cả những phút đê mê mãnh liệt của niềm hạnh phúc lứa đôi. Và giờ đây, chỉ vì phiêu với những cảm xúc đó mà tôi đang lâm vào một tình thế vô cùng bế tắc khi không biết nên bỏ chồng theo bồ hay chấm dứt mối quan hệ với người tình là trai Tâyđó.
Tôi đã ngậm bồ hòn làm ngọt gần 10 năm trời kể từ khi cưới chồng. Đây thực sự là một chuyện tế nhị mà tôi không dễ gì nói ra được: Chồng tôi là một người yếu sinh lí. Gần 10 năm qua, số lần gần gũi của vợ chồng tôi thực sự quá ít so với những gì mà bản năng của một người phụ nữ bình thường cần có. Tôi đã khóc nhiều, khóc suốt đêm khi nằm bên chồng mà cảm giác cô đơn và trống trải. Mỗi lần như vậy, tôi chỉ biết lây hai con làm niềm vui cho khuây khỏa.
Những năm tháng bên người chồng hờ hững, chuyện chăn gối lạnh nhạt, dù được chồng hết mực yêu thương nhưng nhu cầu bản năng không được đáp ứng khiến tôi ốm eo gầy mòn. "Đòi hỏi" ở chồng không được tôi cũng chỉ đành cam chịu chứ không dám trách chồng vì có trách anh cũng không thể làm được gì. Tôi thừa nhận anh ấy là người chồng tốt, người cha yêu thương con. Bản thân anh cũng biết chuyện anh yếu sinh lí nên trong mặt tình cảm anh cố gắng bù đắp cho tôi rất nhiều để tôi được an ủi phần nào.
Phải thú thực tôi là một người phụ nữ tuy có vẻ ngoài yếu đuối, mong manh hiền dịu nhưng lại có ham muốn trong "chuyện ấy" hết sức mạnh mẽ. Đã vậy gần 10 năm sống trong cảnh thiếu hụt lại càng làm cho khao khát trong tôi thêm cháy bỏng. Có lẽ chính vì thế mà tôi đã đầu hàng ham muốn của mình và ngoại tình với một người đàn ông khác.
Những năm tháng bên người chồng hờ hững, chuyện chăn gối lạnh nhạt, dù được chồng hết mực yêu thương nhưng nhu cầu bản năng không được đáp ứng khiến tôi ốm eo gầy mòn (Ảnh minh họa)
Tôi làm công việc phải giao tiếp nhiều với khác hàng. Vốn là người có ngoại ngữ, trình độ khá nên tôi thường được phân công đi gặp gỡ khách hàng nước ngoài. Tôi vốn dĩ không phải người thích chuyện quan hệ lăng nhăng, nhưng rồi không hiểu sao trong một lần đi gặp khách, do có chút hơi rượu trong người, chếnh choáng, được anh ta mơn trớn, tôi cảm thấy sức sống trong người như được hồi sinh, rạo rực. Tôi nhắm mắt đưa chân, quyết định tình một đêm với người đàn ông ngoại quốc đó.
Có thể nói đó là đêm hạnh phúc nhất đời tôi kể từ ngày tôi trở thành đàn bà sau đêm tân hôn. Tôi chưa bao giờ biết mùi vị của ái tình nó lại tuyệt vời đến như vậy. Tôi ngây ngất trong men say tình ái với người tình vừa mới quen mà không còn tơ tưởng tới chuyện mình đã làm một chuyện bại hoại gia phong, trái với đạo đức, tư cách của một người làm vợ. Hôm đó, chúng tôi ở bên nhau suốt đêm. Tôi tắt điện thoại, quyết định trở thành người đàn bà hư hỏng một đêm.
Tôi trở về nhà với niềm hạnh phúc lan dần trong từng thớ thịt, để rồi khi chồng hỏi tôi đi đâu, tôi nói dối ráo hoảnh vì trong thâm tâm vẫn còn miên man với nỗi vui sướng đêm qua. Tôi biết, nói ra những lời này, mọi người có thể nói tôi là loại đàn bà ham hố, lăng loàn, loại đàn bà đặt nhục dục cao hơn tình cảm. Nhưng nếu bạn sống đủ đầy với điều đó, bạn thấy nó tầm thường, còn khi thiếu, bạn mới khao khát. Điều đó cũng chẳng khác gì bạn chán ăn, thậm chí là chán ngấy những món ăn đắt tiền trong khi đó ở đâu đó vẫn có những con người chỉ thèm một bát cơm trắng mà hàng ngày bạn để thừa mứa, ôi thiu. Khi người ta không được tận hưởng cái rất đỗi bình thường, người ta mới càng khát khao mạnh mẽ.
Đêm nào nằm bên chồng tôi cũng nghĩ về những phút giây đó và tưởng tượng mình đang được trong vòng tay của người tình, người trai tây mà tôi cặp. Quả thực, anh ấy biết cách làm cho tôi hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Tôi đã nhủ với lòng mình chỉ một lần đó thôi và mọi chuyện vĩnh viễn là quá khứ mà tôi phải chôn chặt trong lòng nhưng tôi đã bị ám ảnh. Đêm nào nằm bên chồng tôi cũng nghĩ về những phút giây đó và tưởng tượng mình đang được trong vòng tay của người tình. Quả thực, anh ấy biết cách làm cho tôi hạnh phúc. Và rồi không chịu nổi, chính tôi là người đã chủ động liên lạc với anh ấy.
Đàn ông ngoại thường không quá nặng nề, với họ miễn là cả hai thoải mái và thấy vui sướng khi bên nhau là được chính vì thế mà anh ấy cũng không ngại ngần chuyện tôi có chồng. Chúng tôi cặp bồ với nhau, đến với nhau và làm cho nhau hạnh phúc bằng sự khỏa lấp ham muốn bản năng của con người. Cho tới giờ, chúng tôi đã duy trì mối quan hệ này được 6 tháng rồi.
6 tháng qua là những ngày tôi sống trong bao cảm giác đan xen, sự chán nản khi nằm bên chồng mà không được yêu thương âu yếm, niềm khao khát mong mỏi, sự hạnh phúc khi bên người tình, sự day dứt với chồng, với con...Tôi không thể nào dứt ra được mối quan hệ lùng nhùng này. Tôi không biết mình phải làm gì mới đúng. Liệu tôi có nên bỏ chồng không? Tôi biết, bỏ chồng tôi sẽ chỉ là người phụ nữ độc thân vì người tình của tôi chỉ sang bên này công tác và anh ấy sẽ về nước trong vài năm tới và có lẽ chúng tôi cũng chỉ là những người tình được mà thôi. Nếu bỏ chồng tôi mới được sống thoải mái với niềm khao khát của mình, chứ như bây giờ tôi khổ tâm vô cùng. Nhưng nếu làm thế thì tôi sẽ mất tất cả và làm khổ con, khổ chồng, còn nếu chia tay người tình thì tôi không biết có chịu nổi những đơn cô đơn khi bên chồng tới hết cuộc đời này nữa hay không? Tôi thực sự bị giằng xé dữ dội giữa một bên là tình cảm và khao khát bản năng? Tôi biết chuyện này không thể duy trì được lâu, tôi cần phải có sự lựa chọn.
Theo VNE
Bị đá, tôi trở thành gái làng chơi Anh bỏ tôi lên xe hoa với con gái sếp, còn tôi đã trả thù bằng việc cặp bồ với bố vợ anh. 5 năm cho một cuộc tình, tôi ngậm ngùi nhìn anh lên xe hoa với con gái sếp anh. Tôi chỉ còn biết sỉ vả anh là kẻ khốn nạn, đểu giả, vụ lợi, thậm chí có lúc tôi còn...