Chồng yêu à, đừng làm vợ buồn nữa nhé!
Cái gì qua thì cứ hãy cho qua đi chồng nhé. Vợ sẽ không giận nữa và bỏ qua tất cả mọi thứ nhưng chồng đừng bao giờ hành động như vậy nữa. Dù chẳng có gì nhưng điều đó khiến vợ buồn rất nhiều!
Đừng bao giờ khiến em buồn nữa nhé (Ảnh minh họa)
Chẳng có ai khi yêu mà không hy vọng và một cái kết tốt đẹp của tình yêu ấy cả. Chẳng có ai khi lấy chồng, lấy vợ mà không mong rằng mình sẽ được sống hạnh phúc, được yêu thương trọn vẹn đến hết cuộc đời với người mình đã lựa chọn cả. Chỉ có điều, cuộc sống không ai nói trước được điều cả. Người ta có thể mất nhau ngay cả khi đang yêu thương nhau nhất. Có thể sẵn sàng phản bội nhau khi được đang được yêu thương. Và điều quan trọng nhất, là sau mỗi điều ấy người ta còn lại gì, làm được gì và có thể quay trở lại hay không? Hãy làm điều gì đó có thể khi chưa quá muộn để không bao giờ phải ân hận.
Chồng à, chúng mình cũng đã đến với nhau bằng một tình yêu đẹp. Dẫu rằng chúng ta chẳng phải là mối tình đầu của nhau nhưng lại là sự lựa chọn cuối cùng của nhau khi quyết định tiến tới hôn nhân. Vợ vẫn còn nhớ in cái cảm giác bồi hồi, hạnh phúc khi cùng chồng bước lên bục làm lễ thành hôn. Nhớ rất rõ cái nắm tay thật chặt như một lời nhắn vào sự tin tưởng. Nhớ nụ hôn ngập tràn cảm xúc của chồng trao cho vợ khi ấy dù đó chẳng phải là nụ hôn đầu của chúng mình. Vợ hiểu, mình đã lựa chọn đúng người đàn ông cho cuộc đời mình, vợ đã hứa với bản thân sẽ chẳng bao giờ để hoài phí đi những giây phút ấy. Và giờ đây, khi chồng đã phạm phải sai lầm, suýt nữa sa ngã mà phản bội vợ thì tình yêu của vợ dành cho chồng vẫn vẹn nguyên như cái giây phút ấy. Nói thế để chồng có thể hiểu được rằng, vợ đã đau đớn biết nhường nào khi biết chồng bỏ quên tình yêu của vợ để tìm đến một thứ tình cảm khác.
Chúng mình đã thống nhất sẽ không bao giờ tò mò mà can thiệp, soi mói vào đời sống riêng của mỗi người. Không bao giờ kiểm soát điện thoại hay các tài khoản trên mạng xã hội của nhau. Chẳng phải vì hai đứa không quan tâm đến nhau mà đó là cách tôn trọng, tin tưởng lẫn nhau. Vợ cũng đã nghĩ rằng điều đó là không cần thiết vì vợ tin vào tình yêu, tin vào chồng và cũng tin vào chính mình nữa. Thế nhưng, nếu như ngày hôm đó, vợ không vô tình biết được thì có lẽ vợ đã mất chồng mãi mãi, mất đi hạnh phúc mình đã cố gắng xây dựng bấy lâu nay.
Hôm đó, chồng đi làm mà lại để quên điện thoại ở nhà. Vợ thấy chuông điện thoại, tin nhắn cứ reo lên ầm ĩ. Không phải vì tò mò mà vợ chỉ cầm lên xem có ai gọi cho chồng mà gọi gấp gáp đến vậy, nhỡ có chuyện gì gấp gáp hay nguy hiểm thì còn kịp thời xử lý và báo cho chồng. Thật không thể ngờ, đó là người yêu cũ, là mối tình đầu của chồng.
Video đang HOT
Nếu chỉ là một người bạn đơn thuần hỏi han, quan tâm nhau thì sẽ chẳng có chuyện gì. Thế nhưng, hiện lên trước mắt vợ là hàng loạt những tin nhắn thân mật, ngọt ngào như những người còn yêu nhau vậy. Thậm chí, vợ chưa bao giờ nhắn cho chồng hay nhận được những tin nhắn như vậy. Vợ thực sự choáng váng, hoảng hốt khi đột ngột phát hiện ra điều kinh khủng ấy. Chẳng có lẽ, chồng đã phản bội vợ.
Vợ đã không thể đứng vững khi phát hiện ra điều khủng khiếp ấy. Vợ phải làm gì để giữ chồng, để gia đình không phải tan vỡ. “Tình cũ không rủ cũng tới” nhưng tại sao nó lại có thể đến nhà mình như vậy chứ? Vợ không bao giờ muốn điều ấy xảy ra và vợ tin rằng chồng vẫn còn yêu vợ, đó chỉ là phút yếu lòng thoảng qua mà thôi.
Vợ đã đặt chiếc điện thoại trước mặt chồng với sự bình tĩnh và nghiêm túc nhất. Cũng khó mà diễn tả được sự ngạc nhiên, bất ngờ và cả lo sợ nữa khi chồng hiểu rằng vợ đã biết được mọi chuyện. Thái độ ấy của chồng khiến vợ vui lắm chồng biết không. Vợ hiểu rằng, chồng vẫn còn yêu và muốn gắn bó với vợ.
- Anh xin lỗi. Bọn anh chưa làm gì quá đáng cả, chỉ dừng lại ở mức chuyện trò và gặp gỡ thế thôi. Em tha lỗi cho anh đi, anh sẽ không bao giờ như thế nữa.
- Em sẽ tha thứ, sẽ bỏ qua mọi chuyện và xem như chưa hề có điều gì xảy ra. Nhưng anh phải hứa là không bao giờ làm em buồn như thế nữa. Em chỉ có thể chấp nhận một lần vì yêu anh rất nhiều. Đừng khiến em phải đau lòng thêm một lần nữa.
Theo blogtamsu
5 năm làm vợ: Ngọt bùi thì ít đắng cay thì nhiều
Chính anh đã chọn người tình của mình chứ không phải chọn gia đình. Các con của chị có bố nhưng đã được bố chăm sóc ngày nào đâu? Năm năm chị làm vợ anh, ngọt bùi thì ít mà đắng cay thì nhiều.
Chị nghĩ hai đứa con một trai, một gái sẽ là sợi dây vững chắc níu giữ chân anh bên chị. (Ảnh minh họa)
Chị và anh đến với nhau hoàn toàn tự nguyện. Trước khi cưới hai người đã có một khoảng thời gian dài yêu nhau với một tình yêu tuyệt đẹp. Khi anh đi du học chị đã sang tận nơi để thăm người yêu và đợi bằng được ngày anh về để tổ chức lễ cưới.
Rồi một đám cưới đầm ấm mà chị đã mong đợi bấy lâu cũng diễn ra. Hai bên gia đình ai cũng mừng cho đôi trẻ. Duy chỉ có vài người trong công ty chị là xì xào: "Nhìn cái Hương không được xứng đôi với chồng cho lắm. Anh chồng cao to đẹp trai thế kia, sau này lo giữ chồng cũng mệt đấy". Nhưng khi thấy chị nở nụ cười mãn nguyện suốt đám cưới thì ai cũng cầu chúc cho hai người có cuộc sống hạnh phúc mãi về sau.
Cưới xong chưa đầy hai tháng anh lại phải đi công tác Sài Gòn. Số chị đúng là khổ, yêu đã phải yêu xa giờ cưới cũng chẳng được ở bên chồng. Vậy nhưng chị dường như đã quá quen với điều này, nó chẳng làm chị mảy may bận tâm về việc phải xa chồng. Chị hoàn toàn tin tưởng vào anh.
Một mình chị tự chăm sóc cho bản thân mình khi bầu bí mà không có chồng bên cạnh. (Ảnh minh họa)
Sau những lần anh về thăm vợ, chị đã có bầu. Một mình chị tự chăm sóc cho bản thân mình khi bầu bí mà không có chồng bên cạnh, vậy nhưng chưa bao giờ chị ca than vất vả một lời nào. Thế nhưng điều mà chị không ngờ đến đó là trong thời gian xa vợ anh đã có mối quan hệ mờ ám với người đàn bà khác. Chị biết được điều này là do đồng nghiệp nữ của anh ở trong ấy báo cho chị biết: "Cùng là phụ nữ nên chị rất thương em. Em bụng mang dạ chửa một mình ở ngoài ấy khổ cực lắm. Ngăn chặn chuyện này sớm đi thì còn có cơ hội giữ chồng em à".
Nhưng anh ở xa, chị cũng chỉ biết vậy chứ không làm thế nào được. Chị bóng gió nói với mẹ chồng thì bà bảo: "Làm phận đàn bà nó khổ thế đấy. Thôi ráng chịu, đàn ông có trăng hoa bên ngoài thì cuối cùng cũng chỉ về với vợ con ở nhà thôi. Đời mẹ trải qua rồi nên mẹ hiểu". Chị đành nín nhịn cho êm chuyện vì sắp tới ngày sinh rồi. Một mình chị vượt cạn, một mình thức đêm để chăm sóc con nhỏ... Đã vậy chị còn luôn bị stress vì giữa chị và mẹ chồng bất đồng quan điểm trong cách nuôi con mà chẳng biết chia sẻ cùng ai. Còn anh thì vẫn vu vu trong ấy cùng nhân tình.
Chồng chị đã làm hẳn ở chi nhánh trong ấy rồi chứ không phải chỉ là đi công tác một thời gian nữa. Có lẽ vì bận bịu với nhân tình mà anh chẳng ngó ngàng gì tới mẹ con chị. Hôm vừa rồi chị đồng nghiệp của anh lại gửi cho chị những tấm ảnh mà chồng với cô bồ công khai tình cảm với nhau ở công ty. Chị đau lắm, cả đêm chị khóc như mưa. Hôm sau chị quyết định gọi anh về để làm rõ mọi chuyện. Khi nhìn thấy những tấm ảnh anh đã không thể chối cãi. Anh xin chị tha thứ, anh hứa sẽ bỏ. Vì vẫn còn thương và yêu anh nên chị bỏ qua để giữ mái ấm gia đình cho con.
Sau lần ấy anh quan tâm tới chị và con hơn. Một tháng anh lại đều đặn ra thăm chị một lần. Một năm sau thì anh trở ra trụ sở chính của công ty ngoài Hà Nội làm. Thỉnh thoảng chị vẫn bắt gặp tin nhắn của cô bồ anh trong Nam nhắn cho anh nhưng thấy nội dung không có gì với lại họ kẻ Nam người Bắc nên chị không lo gì nữa. Rồi chị lại mang bầu đứa thứ hai và sinh một bé trai kháu khỉnh. Chị nghĩ hai đứa con một trai, một gái sẽ là sợi dây vững chắc níu giữ chân anh bên chị.
Vậy nhưng chị đâu có ngờ. Trong thời gian chị ở cữ đứa con thứ hai cô bồ cũ của anh đã ra Hà Nội và họ lại hẹn hò với nhau. Anh đi làm nhưng mãi tận 12 giờ đêm mới về, mọi việc trong nhà giao hết cho chị. Bé lớn chị phải nhờ bà nội đưa đi học và đón về. Tôi đến chị một mình vừa lo tắm rửa cơm nước cho đứa con gái lớn rồi lại trông đứa con trai mới sinh tháng khiến chị mệt mỏi rã rời.
Có hôm bà nội bận việc không thể đón con chị đã gọi cho anh mà gọi mãi không được. 5 rưỡi rồi mà vẫn không liên lạc được với chồng chị đành phải mặc quần áo và địu thằng nhỏ mới năm tháng trước ngực rồi phóng xe đi đón con lớn. Đêm ấy anh về nhà trong tình trạng say khướt, rồi lăn ra ngủ. Chị quá mệt mỏi cũng nằm xuống bên hai con. Vừa thiu thiu ngủ thì chợt chuông điện thoại của anh reo. Chị vừa nghe máy thì đầu dây bên kia tiếng phụ nữ đã vang lên.
"Anh vội về quên cả ví này, về nhà vợ kiểm tra không thấy thì cô ấy ghen chết". Cổ họng chị nghẹn đắng không nói được lời nào. Chị quyết định ly hôn. Hôm sau khi anh thức dậy chị hỏi anh có thương con thương vợ không. Anh nói anh rất thương con nhưng anh không thể nào bỏ cô ta được. Mẹ chồng chị thì vẫn khuyên nhủ: "Cố gắng chịu đựng con à, phải thương lấy hai đứa con chứ. Bố mẹ chia tay chúng sẽ thiệt thòi lắm".
Nhưng chị đã tha thứ cho anh rất nhiều lần rồi mà anh có thay đổi đâu. Chính anh đã chọn người tình của mình chứ không phải chọn gia đình. Các con của chị có bố nhưng đã được bố chăm sóc ngày nào đâu? Năm năm chị làm vợ anh, ngọt bùi thì ít mà đắng cay thì nhiều. Chị không thể chịu đựng thêm được nữa, chị phải quyết định giải thoát cho chính bản thân mình. Chị sẽ mang theo hai đứa con đi theo vì anh đâu có thời gian mà chăm sóc chúng. Chắc chắn sau này lớn lên chúng sẽ hiểu và thông cảm cho chị.
Theo blogtamsu
Chồng à! Có lẽ việc em làm đúng đắn nhất trong đời là lấy anh Ngày chị mất, tiếng anh khóc kêu xé cả phòng bệnh yên tĩnh, nhưng chị chỉ mỉm cười và nói: "Chồng à! Có lẽ việc em làm đúng đắn nhất trên đời là lấy anh. Anh đừng buồn, hãy nuôi dạy con cho tốt. Ngày hết tang em, anh hãy tìm cho mình một người vợ để có bầu bạn lúc tuổi già...