Chồng tôi qua đời vì tai nạn, nghe lỏm cuộc trò chuyện của bố mẹ chồng tôi bật khóc hối hận
Nghe những lời bố mẹ chồng nói mà mắt tôi đỏ hoe và bắt đầu cảm thấy hối hận vì những gì mình đã nói trước đó với bố mẹ.
Chớp mắt, chồng đã bỏ tôi mà đi hơn nửa năm. Chồng tôi là người đàn ông rất tốt, tuy xuất thân ở nông thôn nhưng lại chín chắn, vững vàng, và dám nghĩ dám làm.
Khi yêu, anh đặt mục tiêu mua được nhà mới cưới vợ và anh đã không làm tôi thất vọng. Vì điều kiện nhà anh không có, anh lại mới dồn hết tiền để mua nhà nên khi cưới nhà tôi không thách cưới nữa, gia đình anh đưa bao nhiêu thì tùy.
Vì đã có nhà riêng nên sau khi cưới vợ chồng tôi không sống cùng bố mẹ. Năm đầu tiên sau khi lấy chồng, tôi cũng không qua lại nhiều với nhà chồng vì còn nhiều điều bỡ ngỡ, sợ mối quan hệ nhà chồng nàng dâu nên nghĩ rằng càng ít tiếp xúc càng tốt. Mãi tới khi tôi sinh con trai đầu lòng, mẹ chồng muốn giúp đỡ hai vợ chồng nên mới tới ở cùng.
Chồng tôi là người hiếu thảo. Anh lo mẹ lên chăm con dâu chăm cháu nội, bố đã tuổi rồi mà lại ở nhà một mình, nhỡ xảy ra chuyện gì không hay nên đã đón luôn bố lên ở cùng.
Anh cũng bảo với tôi, từ nay sẽ sống cùng bố mẹ luôn để tiện chăm sóc, phụng dưỡng vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Tôi tuy lo lắng nhưng cũng đành đồng ý.
Sau khi đến nhà chúng tôi, bố mẹ chồng đã bán đất ở quê, hầu hết tiền đều đưa cho chúng tôi, ông bà chỉ giữ lại một phần để phòng thân. Kể từ khi bố mẹ chồng đến, tuy chúng tôi chưa xảy ra mâu thuẫn lớn nào nhưng những va chạm nhỏ là điều không thể tránh khỏi.
Video đang HOT
Suy cho cùng, chúng tôi thuộc hai thế hệ, lối sống khác nhau. Thực ra tôi biết, bố mẹ chồng cũng chẳng dễ dàng gì nên dù có chuyện gì xảy ra tôi vẫn cố gắng kiềm chế bản thân, không để mình mất bình tĩnh. Cái chính là chồng là người đứng giữa biết điều chỉnh mối quan hệ bố mẹ chồng nàng dâu rất tốt. Tóm lại, dù bố mẹ chồng có đến cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến mối quan hệ giữa tôi và chồng.
Vốn dĩ cuộc sống như thế này cũng khá tốt nhưng chỉ 6 tháng trước, chồng tôi đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn ô tô. Cả gia đình suy sụp. Tôi mất chồng, con trai tôi mất cha, bố mẹ chồng cũng mất con trai.
Sức khỏe của bố mẹ chồng xuống dốc sau cái chết của chồng tôi. Chồng mới mất, tôi nghĩ mình phải thay anh chăm sóc tốt cho bố mẹ chồng đến cuối đời.
Nhưng trong 6 tháng qua, tôi thực sự cảm thấy áp lực quá lớn nên nảy ra ý định đưa bố mẹ chồng về quê, dù gì ở đó ông bà vẫn còn một căn nhà và cả hai có lương hưu. Suy nghĩ kỹ càng, tôi đã thẳng thắn nói với bố mẹ chồng về ý định này:
- Con cũng muốn thay anh chăm sóc bố mẹ tuổi xế chiều, nhưng thực sự cuộc sống quá áp lực, con không thể gồng gánh nổi. Vậy bố mẹ có thể về quê sống được không? Khi chồng con mất được bồi thường 1,7 tỷ đồng, con sẽ đưa cho bố mẹ 700 triệu.
Bố mẹ chồng gật đầu đồng ý nhưng lần lữa mãi chưa thấy ông bà chuyển đi. Hôm vừa rồi tôi đi làm về sớm, bỗng nghe thấy cuộc trò chuyện của bố mẹ chồng.
- Tôi nghĩ chúng ta nên trả lại cho con dâu khoản 700 triệu kia đi. Về quê chi phí cũng không tốn nhiều như thế, chúng ta có lương hưu cũng đủ sống qua ngày rồi. Ở thành phố thì khác, cái gì cũng cần đến tiền. Đứa nhỏ đang tuổi ăn tuổi học, cần nhiều tiền lắm.
Mẹ chồng tôi đồng ý. Nghe những lời bố mẹ chồng nói mà mắt tôi đỏ hoe và bắt đầu cảm thấy hối hận vì những gì mình đã nói trước đó với bố mẹ.
Sau đó, bố mẹ chồng đưa cho tôi số tiền 700 triệu đó thật. Ông bà cũng không ở lại sống cùng nữa mặc dù tôi có nói lời xin lỗi và xin họ ở lại.
Sau khi bố mẹ chồng đi, tôi cảm thấy thật trống rỗng. Nhìn cuốn sổ tiết kiệm trị giá 700 triệu kia, tôi cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng. Không biết chồng ở trên trời có trách tôi không nữa.
Bị mẹ chồng chèn ép con dâu nhất quyết ly hôn, 5 năm sau hối hận bật khóc sau câu nói của bà
Thấy mẹ chồng cũ ốm yếu túng thiếu đến đáng thương, tôi chưa kịp vui đã thấy hối hận trước lời tâm sự của bà.
Tết này tôi vui mừng vì chồng đã không còn say rượu bia tối ngày như những năm trước.
Tôi vốn là con gái thành phố, có nhan sắc, ai cũng bảo sau này tôi sẽ lấy chồng giàu có, thành công... Không hiểu sao tôi lại yêu một anh chàng ở vùng ngoại thành, cũng thuộc ưa nhìn, tính tình thật thà. Hồi còn yêu nhau, tôi cũng vài lần được bạn trai đưa về nhà, nhìn chung nhà anh ấy không phải có điều kiện, nhưng mẹ anh ấy thì chu đáo, yêu mến bạn gái của con, nên tôi cảm thấy yên tâm.
Đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra thuận lợi, được tổ chức linh đình ở cả hai bên. Tôi hạnh phúc vì chọn được người đàn ông của đời mình, lại được gia đình nhà chồng chào đón nồng nhiệt. Ngày về nhà chồng, mẹ tôi khóc rất nhiều, bà lo cho con gái vất vả, sợ bị mẹ chồng chèn ép, cuộc sống không đầy đủ như hồi còn ở nhà... Tôi chỉ mỉm cười, nói rằng mẹ chỉ lo chuyện đâu đâu.
Nhưng càng ở nhà chồng, tôi càng thấy những lời của mẹ đẻ là rất đúng. Mẹ chồng tôi không phải là ghê gớm, nhưng bà là người thuộc thế hệ trước, sống tiết kiệm, giản dị và rất nguyên tắc. Còn tôi là người có lối sống hiện đại, từ suy nghĩ, lời nói đến cách ăn mặc cũng thiên hướng năng động, hiện đại. Vì thế mà giữa tôi với mẹ chồng có khoảng cách lớn.
Mới đầu tôi còn nghe theo lời mẹ chồng, về sau không chịu được tôi tìm cách né tránh gặp bà, lẳng lặng làm những việc mình thích. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, tôi lại trở nên căng thẳng, mệt mỏi. Đã vậy chồng lại thiếu quan tâm, bộc lộ tính gia trưởng của mình. Không bao giờ bênh vợ một câu, dù rằng mẹ chồng tôi đã rất quá đáng.
Mẹ chồng luôn khắt khe khiến con dâu ly hôn. Ảnh minh họa
Tôi dứt áo ra đi, vì không còn hòa hợp với chồng, phần cũng vì sự khó tính của mẹ chồng. Cũng đã gần 5 năm trôi qua, hôn nhân của tôi đã trôi vào quá khứ, tôi luôn đặt các mục tiêu cho tương lai. Quãng thời gian sống làm mẹ đơn thân sau ly hôn của tôi đã rất mãn nguyện, tôi đã có nhiều thứ mình muốn, đó là có nhà riêng, xe ô tô... Công việc kinh doanh thuận lợi.
Dù cuộc sống đầy đủ, thoải mái, nhưng tôi vẫn cánh cánh trong lòng nỗi buồn khi còn ở nhà chồng. Tôi định sẽ không bao giờ quay trở lại nhà chồng, tôi không muốn khơi gợi lại chuyện buồn cũ. Nhưng rồi tôi vẫn phải tới thăm mẹ chồng, khi bà đang ốm nặng.
Mẹ chồng biết tôi đến thăm, bà cảm động bật khóc. Cầm tay tôi, mẹ chồng tâm sự: " Mẹ đã không sai lầm khi đã làm cho con phải ly hôn. Lúc đó mẹ biết con trai của mẹ đi cặp bồ, không màng tới vợ con. Có con với người khác, mẹ có khuyên can thế nào cũng không nghe. Sống với người như vậy, con sẽ khổ cả đời, nên mẹ đã bất đắc dĩ khiến con phải ly hôn càng nhanh càng tốt".
Đến bây giờ tôi mới thực sự biết rõ lý do của cuộc chia tay của mình. Chồng ngoại tình, lười nhác còn đi cặp kè với hết người này tới người khác. Tôi cũng nghĩ lại, chỉ khi chồng tôi có bồ, mẹ chồng mới thay đổi khiến tôi phải dứt áo ra đi. Sau ly hôn, bà vẫn quan tâm tới hai mẹ con tôi. Bà còn nhờ người thân, quen của tôi cho tiền, hỗ trợ tôi làm ăn bằng những đồng tiền dành dụm, ăn tiêu tằn tiện của bà.
Biết được tấm lòng của mẹ chồng cũ, tôi hối hận lắm. Tôi trách bản thân mình lâu nay vẫn còn cay cú, thầm oán trách bà. Thật may là tôi đã chưa làm điều gì quá đà, nếu không bây giờ tôi sẽ dằn vặt lắm. Từ hôm đó đến nay, tôi cũng hay ghé qua thăm mẹ chồng cũ. Bây giờ tôi có cảm giác áy náy, hối hận vì đã trách nhầm mẹ chồng, còn vội vã ly hôn khi chưa thực sự hiểu được nguyên nhân chính.
Chồng cũ của tôi giờ cũng đang một mình trong khi mẹ chồng ngày càng già yếu. Tôi có nên quay lại với anh ta để báo đáp lại công ơn của mẹ chồng? Hãy cho tôi lời khuyên!
Biết nguồn gốc số tiền chồng đưa để trả nợ, tôi đau đớn bật khóc hối hận Tôi ngập ngừng báo với chồng việc mình đã phạm sai lầm và phải đền bù cho công ty một số tiền lớn. Tôi là kế toán trưởng của một công ty tư nhân. Công việc tuy áp lực nhưng nhờ mức lương hậu hĩnh mà tôi có cuộc sống khá giả, thoải mái. Tôi cũng là lao động chính trong nhà. Còn...