Chồng tôi không muốn sinh con thứ hai
Khi con tôi 3 tuổi, tôi nói với chồng sinh thêm con thứ 2, anh ậm ờ không trả lời thẳng mà tìm cách lảng tránh.
Nhà chúng tôi cùng thị xã, hai đứa lại học cùng trường, cùng lớp. Chúng tôi yêu nhau 6 năm rồi kết hôn, nay cũng đã được 10 năm. Khi mới cưới, chưa có nhà riêng, chúng tôi sống cùng với bố mẹ chồng, anh chồng. Cuộc sống nhiều chật vật, khó khăn nhưng cả hai cùng cố gắng lại cùng nhà với bố mẹ nên bớt chi phí, mọi việc cũng tạm ổn.
Sau một năm về nhà chồng tôi chưa có con, nhiều người bên nhà chồng cứ nói tôi có vấn đề, thậm chí tôi còn nghe có người nói tôi là cây độc không trái… , tôi stress nên bàn với chồng xin ra ở riêng.
Bố mẹ tôi thương con nên cho vợ chồng tôi ở ngôi nhà cũ mà ông bà thường cho người ta thuê. Vợ chồng tôi cũng đi khám, thuốc thang và tôi đã có bầu. Đứa con đầu lòng ra đời trong niềm hạnh phúc vỡ òa của vợ chồng tôi và cả gia đình.
Tôi thường bàn với chồng đợi con 3 tuổi lại sinh thêm đứa nữa rồi chịu khó làm chăm nuôi các con, chồng tôi cứ ậm ờ cho qua chuyện.
Anh chồng lấy vợ, mẹ chồng tôi dùng tiền bà dành dụm sửa sang lại ngôi nhà, xây phòng riêng cho vợ chồng anh chứ không như chúng tôi trước phải ở trên gác xép cũ của gia đình. Tôi không nghĩ gì cả, chỉ đơn giản nghĩ ông bà cũng muốn đẹp lòng nhà chị dâu nên cố gắng sang sửa lại ngôi nhà.
Anh chồng tôi là một thanh niên ăn chơi, cờ bạc, lô đề gì cũng biết, không như chồng tôi. Mẹ chồng tôi phải nhiều phen lén lút đi trả nợ thay cho anh, số tiền không hề nhỏ.
Video đang HOT
Khi lấy vợ, anh chồng tôi muốn mua xe ô tô để chạy đưa đón khách, mẹ chồng tôi lén mang cắm sổ đỏ lấy tiền. Thậm chí bà còn bán một nửa diện tích quầy hàng khô của bà trong chợ đầu mối để dồn tiền cho con trai mua xe.
Thế nhưng bất cứ khi nào chúng tôi khó khăn, chồng tôi hỏi vay thì bà đều từ chối. Đi đâu chơi hay ăn gì bà cũng chăm chăm lấy phần về cho gia đình anh chồng tôi còn chúng tôi thì chưa bao giờ. Tôi dần nhận ra sự đối xử khác biệt của bà với hai người con trai.
Thậm chí, sinh nhật anh chồng tôi, bà nhớ và tổ chức hoành tráng, đến sinh nhật chồng tôi thì bà quên. Tôi phải động viên chồng: Chắc vợ chồng mình không ở cùng nên mẹ quên . Chồng tôi chỉ im lặng, tôi biết anh suy nghĩ nhiều và rất buồn bởi anh là người sống tình cảm.
Đỉnh điểm một lần chồng tôi gặp rắc rối, phải nộp tiền phạt cho công ty một khoản tiền không nhỏ nếu không có thể dính dáng tới pháp luật. Lúc đó, vợ chồng tôi không có nổi 1 triệu, tôi chạy vạy, nhờ vả bố mẹ hai bên. Mẹ chồng tôi nói: Mẹ không có, thế này đành để nó (chồng tôi) đi tù chứ biết làm sao . Tôi không biết nói gì với mẹ, chồng tôi thất vọng ra mặt.
Tôi cầu cứu bố mẹ đẻ, bố mẹ tôi vay mượn bạn bè để có đủ số tiền cho chồng tôi đền bù. Ngay tối đó, tôi đã thấy chồng tôi ngồi lặng lẽ khóc, tôi chỉ biết ngồi bên anh.
Anh đã phải thốt lên câu: Anh ước gì mẹ chỉ là của riêng anh . Tôi biết chồng tôi rất thương mẹ, yêu mẹ nhưng mẹ chồng tôi đối xử không công bằng khiến anh bị tổn thương. Anh không cãi mẹ, không trách mẹ mà chỉ âm thầm đau khổ và nhất định từ đó không bao giờ mở lời nhờ bà giúp đỡ.
Khi con tôi 3 tuổi, tôi nói với chồng sinh thêm con thứ 2, anh ậm ờ không trả lời thẳng mà tìm cách lảng tránh. Nhiều lần gặng hỏi anh không nói, có lúc chúng tôi còn cãi nhau về vấn đề này. Con tôi 5 tuổi rồi đi học, giờ cháu đã học lớp 3, tôi lại nhiều lần nói anh sinh thêm con,anh từ chối. Anh còn cáu gắt mắng tôi, nhất định chỉ có 1 con chứ không sinh thêm.
Anh nói một câu khiến tôi cứ phải suy nghĩ rất nhiều: Anh chỉ cần một đứa con thôi để nó được hưởng trọn tình cảm và sự quan tâm của cả bố và mẹ. Anh không muốn con lại phải chịu cảnh giống anh .
Trời đông rét mướt mà mẹ chồng một mực bắt dậy sớm, nhưng món ăn sáng mới khiến tôi nghẹn đắng muốn ly dị ngay lập tức
Mẹ chồng hành xử như thế đã đành, đằng này còn có cả chồng tôi hùa theo...
Tôi còn trẻ, mới chỉ 28 tuổi và chưa có con những đã lấy chồng được gần 2 năm. Sở dĩ tới giờ vợ chồng tôi chưa có ý định mang thai là bởi sự nghiệp hai đứa còn bấp bênh, cần phải cố gắng nhiều hơn. Sống ở nơi thành thị đắt đỏ, nếu không cố gắng vươn lên để thăng quan tiến chức, tăng lương bổng thì sẽ rất vất vả, chật vật. Hiện tại, cũng vì hai vợ chồng tôi chăm chỉ làm việc mà căn nhà đang ở trả nợ được tới 70%, cộng thêm số phần nội ngoại đôi bên cho thì hòm hòm sắp hoàn thành rồi.
Lương tháng tôi cũng ngang ngửa với chồng, một phần vì đặc thù công việc của tôi sẽ dễ kiếm hơn, vả lại tôi cũng hay làm tăng ca, nhận dự án thêm. Có đôi lần chồng tôi không vừa lòng vì thấy vợ khổ sở tối ngày, nhưng chẳng vì thế mà tôi chùn bước. Mai mốt có con, ắt tôi sẽ nghỉ ngơi sau.
Tuy nhiên, đó chưa phải vấn đề vướng bận nhất trong cuộc hôn nhân của tôi và chồng. Mấu chốt của mâu thuẫn là vì mẹ chồng, bà ấy thực sự rất quái đản và hay xét nét con dâu. Chồng tôi cũng ngoài 30 rồi mà chưa có con cho bà ấy bồng bế, đó là một điều mà mẹ chồng cứ càm ràm mãi.
Ảnh minh hoạ.
Đợt này mẹ chồng lên thành phố để đỡ đần công việc nhà cho hai con. Bởi tôi thì bận việc công ty, làm thêm giờ nên về muộn, còn chồng tôi là đàn ông cũng không tiện xắn tay bếp núc. Trước đó, tôi bàn với chồng về thuê người giúp việc mà anh gạt đi, bảo chẳng gì tốt hơn là nhờ mẹ đẻ mình. Tôi biết khi bà ấy lên đây sống cùng vợ chồng, kiểu gì cũng nảy nòi ra biết bao mâu thuẫn.
Lại nói, tôi làm thêm về muộn, cơm nước tắm rửa xong cũng khoảng 10 giờ rồi. Nhưng chưa được đi ngủ ngay đâu mà còn phải ngồi ngay vào bàn làm việc hoàn thành nốt mấy nhiệm vụ gấp. Ngành tôi đang theo đuổi là truyền thông marketing, nên mọi người biết đấy, bận quanh năm ngày tháng. Do hay đi ngủ lúc 12 giờ đêm nên tôi tự thưởng cho bản thân đặc quyền ngủ nướng tới tận 8 giờ sáng hôm sau. Công ty tôi tận 9 giờ mới vào làm nên cũng chẳng vấn đề gì. Đặc biệt trời đông giá rét, chẳng ai muốn phải dậy sớm bước ra khỏi chăn cả.
Ngặt nỗi, mẹ chồng tôi sống rất cứng nhắc, bà ấy thấy tôi ngủ nướng như vậy liền tỏ ra khó chịu và cáu bẳn. Mẹ chồng thuộc tuýp người già, dậy từ rõ sớm, 6 giờ sáng là bà tập thể dục ở ban công rồi mặc trời gió lạnh như thế nào. Sau đó bà ấy đi ăn phở - món khoái khẩu của mẹ chồng.
Mặc dù tôi có đóng cửa phòng khi ngủ và dặn chồng nếu đi làm thì đóng dùm nhưng mẹ chồng vẫn cứ mạnh tay đập cửa thúc tôi dậy từ lúc 7 giờ sáng. Thậm chí có những hôm chồng tôi còn chưa ra khỏi nhà, tôi nhớ lúc ấy mới chỉ 6 rưỡi mà mẹ chồng đã kiên quyết kêu gào tôi mau chóng tỉnh dậy.
Bản thân tôi là một người phụ nữ rất lỳ đòn nên tôi cứ trơ ra, coi như không quan tâm đến những câu nói của mẹ chồng. Nào ngờ, cho tới một ngày, tôi cảm thấy sức chịu đựng của mình đã đạt đến giới hạn. Hôm đó cuối tuần, tôi dậy lúc 7 rưỡi vì bụng đói cồn cào. Ra đến phòng bếp thì mẹ chồng và chồng tôi vẫn ngồi đó. Chồng tôi nay được nghỉ làm và đang vừa ăn sáng với mẹ chồng.
Ảnh minh hoạ.
Điều đáng nói là thừa ra một bát phở bò đã bị trương lên. Tôi nói bằng giọng rất bình thường "Sao bát này trương lên nguội ngắt thì ai mà ăn được nữa?"
Mẹ chồng chỉ cười nhếch miệng, trong khi chồng tôi thì gắt lên với vợ: "Em bây giờ mới dậy thì trương là đúng rồi. Ai đợi cho nổi? Con gái gì mà lười biếng dậy muộn thế? Mẹ đã có lòng mua phở về cho ăn sáng rồi bây giờ còn chê ỏng chê eo thế à?"
Quả thực ngay lúc đó tôi chỉ muốn hất đổ bát phở đi thôi. Tôi muốn ly dị, tôi không thể hiểu chỉ vì một bát phở mà chồng tôi lại mắng tôi và làm tôi bẽ mặt trước mẹ chồng. Anh ấy quả thực không hề hiểu cho công việc của tôi hay sao mà còn nói vậy? Lại được mẹ chồng nữa, bà ấy quá đáng lắm rồi! Mọi người thử xem, tôi cố gắng làm việc cho cái nhà này cũng là muốn vun vén hạnh phúc, tại sao hai người họ đối xử với tôi như thế?
3 dấu hiệu rõ ràng đàn ông "chán vợ tận cổ", chỉ chờ có cơ hội là ly hôn Hãy nhớ rằng làm cho người yêu của bạn lúc nào thích thú và quan tâm đến bạn là chìa khoá để giữ lửa cho mối quan hệ của hai người. Không trả lời tin nhắn lập tức, đôi khi quên luôn không trả lời Người đàn ông nào cũng thế cả, khi mới yêu thì anh ta lúc nào cũng là người...