Chồng tôi “dại chợ”
Anh đặt cọc tiền và cầm về tờ giấy viết tay với mấy nét chữ nghệch ngoạc. Kẻ viết giấy nhận tiền cọc của anh là tên trọ thuê mới dọn đến từ chiều hôm trước, tên cò đất cũng biến mất tăm. Anh lầm lũi dắt xe ra về, mất toi số tiền gần trăm triệu.
ảnh minh họa
Quen nhau từ thời đại học, ra trường rồi kết hôn, hai chúng tôi chưa chẩn bị được gì nhiều cho cuộc sống, nhưng tình yêu đã giúp chúng tôi vượt qua tất cả, dù cả hai biết rằng sẽ không có cảnh nhà tranh, hai trái tim vàng. Chúng tôi xác định với nhau là cùng làm, cùng dành dụm.
Tôi may mắn hơn là tìm được công việc phù hợp, lại được người quen giới thiệu chỗ làm thêm nên thu nhập cũng tạm. Anh thì chật vật hơn, mãi mới tìm được việc và mức lương thì cũng không cao bởi anh chưa có kinh nghiệm. Tôi vui mừng vì cả hai đều có công việc và bằng lòng với điều đó dù nó chưa viên mãn. Tôi tự nhủ mọi chuyện phải bắt đầu từ con số nhỏ, tích góp dần nó sẽ lớn hơn, hai người làm mà chưa có con cái, chẳng mấy chốc sẽ mua được nhà, ngôi nhà nhỏ xinh mà cả chồng tôi hay mơ ước.
Thế nhưng mơ ước đó có lẽ sẽ chỉ là ước mơ vì chồng tôi dại quá, anh “dại chợ”. Tháng lương đầu tiên tôi để anh quyết định, tôi không quá ky bo đến mức không cho chồng đi nhậu với đám đồng nghiệp, như là tục nhập môn. Anh háo hức đi và hứa chỉ đi tí thôi rồi về dẫn tôi đi mua một món quà tặng mẹ anh, đó là gợi ý của tôi khi anh hỏi nên làm gì với tháng lương đầu tiên.
Video đang HOT
Tôi ghé qua siêu thị mua vài thứ để dành trong tủ lạnh rồi ghé ra cafe với mấy đứa cùng phòng. Anh cũng về khi mà chân đã đi đường zích zắc. Tôi hỏi thế có đi mua quà tặng mẹ không, anh mới tỉnh ra, anh bảo quên mất, anh cho thằng đồng nghiệp mượn gần hết tháng lương rồi vì vợ nó đẻ. Tôi té ngửa, vợ nó đẻ chứ có phải vợ anh đâu, mới vào làm gì mà đã mượn tiền. Anh nói trong cơn say, vài hôm nó trả, mình mua quà sau, đừng cằn nhằn để cho anh ngủ.
Hôm sau anh đi làm về, mặt mày ủ rũ, người mượn tiền anh hôm qua chuồn rồi, nó ôm luôn cái laptop của anh phó phòng. Tháng lương thứ 2 anh cầm về đủ số, nhưng chưa kịp cầm ấm tay anh lại alô, thằng bạn thời phổ thông sắp cưới vợ, nó hỏi mượn ít tháng sau trả lại và anh hứa với nó rồi. Tôi cứng họng, dù tức giận nhưng cũng cho qua bởi trong nhà anh là người chu đáo, quan tâm và chịu khó, anh nói giúp người sau này để đức cho con. Anh cũng hứa là lần sau không vậy nữa, làm gì sẽ hỏi qua ý kiến của tôi.
Dành dụm mấy năm, số tiền cũng tạm đủ để nghĩ đến việc mua nhà. Lần này tôi có nằm mơ cũng không nghĩ được cái dại của chồng mình. Anh được nghỉ thứ bảy và nhờ người quen đi xem đất, anh cầm theo vài chục triệu nói là nếu gặp nhà ưng ý sẽ đặt cọc. Tôi không đồng ý, nói anh cứ đi xem, khi nào cả hai đồng ý thì mới đặt cọc, nói rồi tôi đi làm.
Anh ở nhà rồi đi sau, dù vậy vẫn không quên đem theo tiền lận lưng. Người nọ mà anh bảo là quen biết làm bên địa chính mà sau này mới biết ra là cò, dẫn anh đến xem một căn nhà nằm giáp ranh quận I, một trệt một lầu, nhìn cũng ngăn nắp lại có mảnh vườn nhỏ nhỏ xinh xinh trồng toàn hoa, anh háo hức. Tôi hẹn chiều về sẽ ghé coi, nhưng than ôi, lần thứ 3 này tôi không nhịn được anh nữa. Anh đặt cọc tiền và cầm về tờ giấy viết tay với mấy nét chữ nghệch ngoạc.
Tôi giận sôi người, bắt anh chở ngay tới ngôi nhà đó, các bạn biết điều gì xảy ra không? Đúng là cũng có cái sân nhỏ, đúng diện tích nhà như anh miêu tả, có điều kẻ viết giấy nhận tiền cọc của anh là tên trọ thuê mới dọn đến từ chiều hôm trước, tên cò đất cũng biến mất tăm, tìm ai bây giờ? Anh lầm lũi dắt xe ra về, mất toi số tiền gần trăm triệu, báo công an thì không thể vì có biết ai đâu mà báo, sổ đỏ nhà cũng chưa được coi. Tôi chỉ biết trách mình sao lại có ông chồng dại chợ thế?
Theo VNE
Bị "gái ngoan" gài vào bẫy
Sau trận say bí tỉ hôm ấy... em thông báo có bầu và bắt ép tôi làm đám cưới.
Tôi biết, đàn ông sống trên đời phải có trách nhiệm với việc mình làm. Nhất là khi vì cái hành động "nông nổi" của mình mà một người con gái khác phải khổ thì càng cần phải chịu trách nhiệm. Nhưng tôi không muốn, ngàn lần không muốn dù cho em đã vì tôi mà mang bầu. Cái thai đang lớn dần lên trong bụng em và cả hai nhà đang chờ đợi để làm đám cưới, hợp thức hóa cái thai đó. Còn tôi, tôi muốn giũ bỏ tất cả dù người đời gọi tôi là một thằng khốn nạn đi chăng nữa.
N là một người ngoan hiền, tốt nết. Ngay cả khi em đưa tôi vào cái bẫy này tôi cũng không hề nghĩ rằng cô ấy là loại hư đốn, cơ hội. Tất cả cũng chỉ vì em rất yêu tôi, em muốn có tôi nên cùng đường mới bày ra cách này để giữ chân tôi vì em biết rằng tôi sẽ khó lòng mà thoái thác được nếu như em mang bầu.
Bố mẹ tôi và bố mẹ N là bạn thân của nhau bao nhiêu năm qua. Hai bên gia đình cũng có ý mối lái khi chúng tôi khôn lớn. Nhưng từ ngày biết yêu đến giờ, trong lòng tôi chỉ luôn có hình bóng của một người. Chúng tôi yêu thương nhau và chờ đợi cô ấy hoàn thành nốt khóa học này sẽ cưới.
Gia đình tôi cũng biết điều đó và không có ý cấm cản gì cả. Bố tôi từng nói giá mà nhà tôi kết thân được với nhà bạn của bố thì tốt vì tình nghĩa hai bên gia đình bao năm qua rất tốt. Nhưng tình yêukhông thể gượng ép được nên tôi yêu ai bố tôi cũng không cấm cản. Tôi cứ nghĩ mọi chuyện như vậy sẽ êm đẹp, tôi sẽ coi N như một cô em gái mà thôi.
Mọi người đều quyết liệt bắt tôi phải cưới N vì em đang mang giọt máu của tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng em si mê tôi, đến độ bất chấp tôi đã có người yêu nhưng vẫn không ngừng bày tỏ tình cảm, sự quan tâm tới tôi. Tôi cũng đã phân tích để em hiểu rằng tình cảm là thứ không thể bắt buộc, dù em có tốt với tôi đến mấy thì tôi cũng không thể yêu vì lòng tôi chỉ có một người mà thôi. N đồng ý sẽ làm em gái của tôi. Có lẽ đó là sai lầm lớn trong đời tôi.
Em lấy cái thân phận đó, cộng với cái thân tình của hai bên gia đình nên đã tiếp cận tôi nhiều hơn. Thế rồi em đã đưa tôi vào bẫy, một trận say bí tỉ đã khiến tôi phạm sai lầm. Một kịch bản giống như phim mà tôi vẫn mắc phải. Và hậu quả là giờ em đang có bầu và gia đình em ép phải cưới.
Lần này bố tôi cũng không đứng về phía tôi nữa. Ông nói là thằng đàn ông phải có trách nhiệm với việc mình làm dù cho mình có muốn hay không. Hơn nữa, tình cảm hai nhà trước nay như thế, tôi không được phép làm khổ con gái người ta, tôi phải cưới dù không yêu đi chăng nữa. Mọi người đều quyết liệt bắt tôi phải cưới N vì em đang mang giọt máu của tôi và vì tình thân giữa hai nhà mà tôi không được phép làm hỏng.
Bạn gái tôi biết chuyện, cô ấy là người có hiểu biết nên không trách cứ tôi. Cô ấy nói ai cũng có sai lầm, nhất lại là khi có người luôn "chủ trương" đưa mình vào bẫy như thế. Cô ấy chỉ quan tâm xem quyết định cuối cùng của tôi là gì, tôi sẽ lựa chọn ai trong hai người mà thôi. Cô ấy vẫn chờ tôi.
Quả thực tôi không yêu N, dù có thế nào đi chăng nữa tôi cũng không yêu. Nếu cứ lấy N, tôi dám chắc hôn nhân sẽ là địa ngục với cả hai chúng tôi. Tôi chỉ yêu bạn gái mình mà thôi. Liệu giờ đây tôi có nên từ bỏ, mặc kệ em có thai, mặc kệ gia đình từ mặt để lấy người mình yêu không? Hay là an phận lấy một người vợ mình không yêu để làm tròn trách nhiệm của một gã đàn ông?
Theo VNE
Khổ sở vì bố chồng quấy rối Một lần mở cửa nhà tắm ra, tôi giật mình vì thấy bố chồng đứng ngay trước cửa. Mọi người ai cũng khen tôi may mắn vì lấy được một người chồng giỏi giang, gia đình nhà chồng cũng cơ bản và đặc biệt không phải lo mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu vì mẹ chồng tôi đã mất từ lâu. Nhưng cũng...