Chồng tái mặt khi thấy chị giúp việc nôn ói
Tối hôm ấy ăn cơm xong đang dọn dẹp thì chị giúp việc chạy vội vào nhà vệ sinh nôn ọe. Tôi định vào nhà vệ sinh xem thế nào thì chị chốt cửa nên lại quay ra.Lúc ấy chồng tôi mặt biến sắc hoàn toàn rồi đi thẳng lên phòng chứ không ngồi xem trận bóng mà anh yêu thích nữa…
Tôi thuê giúp việc cũng đã được 2 năm. Chị giúp việc sống biết điều và rất có trách nhiệm nên tôi rất tin tưởng giao con cho chị chăm sóc. Có dạo phải về quê một tuần nhưng tôi cũng không lo lắng gì vì chị giúp việc lo được tất cả mọi thứ, con cái vẫn được chăm sóc tốt, ngoan ngoãn mà không mè nheo đòi mẹ.
Chồng tôi thường xuyên đi công tác chẳng mấy khi ở nhà. Mỗi lần về anh chỉ ở nhà được mấy hôm rồi đi. Có chị giúp việc 3 mẹ con cũng đỡ buồn hơn. Tôi tính sẽ thuê chị giúp việc thêm 3 năm nữa, tới khi con gái nhỏ của tôi vào lớp 1 thì thôi. Vì khi đó các con lớn rồi, mình cũng rảnh hơn, thuê giúp việc thì lại thừa. Chồng thì bảo cứ thuê người làm cho vợ được thảnh thơi. Rảnh thì mấy mẹ con đưa nhau đi chơi, bố đi suốt cũng không quan tâm tới các con nhiều được.
Sau Tết năm ấy chồng tôi được ở nhà lâu hơn vì lần công tác tiếp theo sẽ là chuyến công tác dài. Đợt đấy anh ở nhà cũng phải đến gần hai tháng. Tết ra công ty tôi tổ chức đi chơi lễ hội mấy ngày, rồi mấy anh chị em trong nhóm chơi lại tổ chức đi chùa. Vì có chồng ở nhà nên tôi cũng rảnh rang đi, chồng cũng động viên tôi đi cho tinh thần thoải mái. Tối tối gọi điện về cho chồng anh đều bảo vợ yên tâm con lớn đang học còn con bé đang ngồi chơi với bố ngoan lắm.
Lần đi chùa tôi cũng đã định rủ chị giúp việc đi cùng, tôi coi chị cũng như chị em trong nhà, cho chị đi cùng cho biết đó biết đây. Cũng chỉ là thêm chút tiền ăn, tiền nhà nghỉ thôi nhưng chị lại từ chối. Chị bảo mình bị bệnh khớp đi lại nhiều thì chân đau nhức không chịu được, sợ về lại không đi nổi. Dù tôi động viên nhiều nhưng chị vẫn khéo léo từ chối nên đành thôi.
Chồng tôi thì bảo: “Đi với các anh chị ấy mình đưa giúp việc đi không tiện. Vợ cứ đi một mình thôi”. Vậy là tôi xếp đồ đi một mình dù lúc đầu đã đăng kí cho cả chị giúp việc. Vừa đi lễ chùa, vừa đi chơi cũng mất cả tuần.
Đi chơi về tôi mua rất nhiều quà cho mọi người. Tôi còn mua cả quà cho gia đình chị giúp việc để chị gửi về quê cho các con nữa. Sau đấy mấy chị hàng xóm còn định rủ đi cùng hội của chị ấy nữa nhưng mà mệt quá nên tôi không đi tiếp, với lại ngại để chị giúp việc ở nhà chị ấy vất vả.
Bình thường tôi ở nhà tôi còn phụ được chị ấy ít việc, chứ chồng tôi ở nhà cùng các con thì chỉ có bày thêm thôi. Thế nhưng khi mang chuyện ra nói thì chị giúp việc lại cứ động viên tôi đi. Chị bảo đi chùa đầu năm may mắn lắm, chị vì có bệnh không đi được nên đành chịu. Nghĩ đi nghĩ lại tôi vẫn quyết định không đi.
Rồi cũng tới ngày chồng tôi đi công tác. Chỉ còn 2 ngày nữa là anh bay thì xảy ra chuyện. Tối hôm ấy ăn cơm xong đang dọn dẹp thì chị giúp việc chạy vội vào nhà vệ sinh nôn ọe. Tôi định vào nhà vệ sinh xem thế nào thì chị chốt cửa nên lại quay ra.
Video đang HOT
Lúc ấy chồng tôi mặt biến sắc hoàn toàn rồi đi thẳng lên phòng chứ không ngồi xem trận bóng mà anh yêu thích nữa. Tôi đã thấy nghi nghi, không biết liệu họ có mối quan hệ mờ ám gì với nhau không. Chị giúp việc nói trong người không khỏe, có lẽ do trúng gió lúc tối ra ngoài mua đồ. Tôi đưa chị thuốc uống rồi bảo chị nghỉ ngơi sớm, việc dọn dẹp để tôi làm.
Hôm ấy do chồng không xem ti vi nên cả nhà cũng đi ngủ sớm. Ru con gái bé ngủ là tôi cũng ngủ luôn. Chồng cũng tắt điện đi ngủ. Bình thường tôi ngủ là ngủ một mạch tới sáng nhưng có lẽ hôm ấy đi ngủ sớm nên nửa đêm lại tỉnh giấc. Quờ sang bên cạnh chẳng thấy chồng đâu cả, tôi giật mình. Anh đi đâu được nhỉ.
Nghĩ chồng đang trong phòng làm việc, tôi đi sang thì phòng đóng cửa tối om, lò mò xuống nhà xem anh có xem ti vi không thì cũng không thấy ti vi bật. Định quay lên lấy điện thoại gọi cho anh thì thấy phòng chị giúp việc sáng đèn nên tôi tò mò bước đến gần. Và rồi những tiếng nói thì thầm bên trong, nhưng giữa đêm vắng tôi vẫn nghe rõ:
- Chị ốm đau thế này thì nghỉ làm về nhà luôn đi. Hàng tháng em sẽ gửi tiền về cho chị nuôi các cháu. Chứ cứ cố thế này nhỡ làm sao thì các cháu khổ.
- Không được đâu, chị không muốn làm khó cho vợ chồng em. Em đưa chị lên đây làm và hàng tháng trả lương như thế là tốt với chị lắm rồi. Ở quê làm vất vả mà tiền công cũng được bằng thôi. Em đừng để cô Lan biết em và chị là chị em cùng mẹ khác cha. Cứ coi như chị là người giúp việc thôi.
- Không được, chị thế này em không yên lòng. Thôi để em bảo Lan thuê người làm khác rồi cho chị về.
- Không, chị vẫn làm được mà. Chị không sao đâu.
Tôi quá bất ngờ. Thì ra người phụ nữ mà vợ chồng tôi thuê làm giúp việc lại là chị cùng mẹ khác cha với chồng tôi. Có lẽ không một ai trong gia đình chồng biết việc này vì bố chồng tôi đã mất, ngày khi ông còn sống tôi cũng nghe vài lần mẹ chồng nói bóng gió về con riêng của ông. Tôi trở lên phòng, lòng suy nghĩ nhiều.
tôi bất ngờ, và tôi nói tôi đã nghe được cuộc nói chuyện tối qua. Nếu chị vẫn muốn ở lại đây thì cứ để chị làm, hàng tháng gửi thêm tiền cho chị gửi về cho anh và các cháu ở quê. Chồng tôi đồng ý và bảo tôi đừng nói với chị hay mọi người trong nhà việc tôi đã biết chuyện. Anh sợ nếu mẹ anh biết được bà sẽ làm khó cho chị, cuộc đời chị đã chịu nhiều thiệt thòi rồi. Tôi đồng ý giữ bí mật đó. Có lẽ như thế khi ở cùng nhà với tôi chị cũng thấy thoải mái hơn.
Trước khi chồng đi tôi cũng dặn dò anh cẩn thận. “Anh không muốn con mình khổ thì đi công tác nhớ là chỉ có công việc thôi đấy. Chứ con riêng như bố rồi sau này lại giống thế này đấy”. Chồng tôi bảo: “Em cứ vớ vẩn. Ở nhà chăm con tốt nhé, thêm con càng vui chứ sao” rồi chui ngay vào xe ô tô” làm tôi tức điên.
Theo Một thế giới
Tái mặt vì 1 giờ sáng trở về và không nhìn thấy vợ đâu
Vào phòng ngủ không thấy vợ nhưng vẫn nghe tiếng nước chảy từ nhà tắm. Lò dò qua phòng tắm thì thấy nước đang chảy, tràn ngập cả chậu áo vest của tôi. Gọi vài câu không thấy vợ đâu...
Em nói em sẽ chính thức trở thành vợ tôi khi nào em cảm nhận được tình cảm của tôi dành cho em. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi rất xinh đẹp và hiền lành. Duy chỉ một điều, em thất học từ nhỏ. Nhà vợ tôi gần nhà tôi nên em hay sang nhà tôi chơi và rất được lòng bố mẹ tôi. Ngày ông bà gọi tôi về cưới vợ, tôi còn không thể tin được.
Lúc ấy, tôi đang rất hạnh phúc bên người yêu của mình. Dù tôi dẫn cô ấy về nhưng bố mẹ tôi vẫn một mực không đồng ý. Họ nói họ không thích con dâu có học vấn cao, suốt ngày làm bên ngoài xã hội mà không dành thời gian cho chồng con. Mẹ tôi còn nói chỉ nhận một mình em làm con dâu, ngoài ra không nhận bất cứ cô gái nào nữa.
Tôi đương nhiên cãi lại. Tôi còn cho rằng bố mẹ có suy nghĩ cổ hủ. Thời hiện đại, ai cũng chăm chăm tìm người có địa vị xã hội, năng động, sành điệu chứ chẳng ai muốn lấy một cô gái suốt ngày làm nông, học hành ít ỏi. Tôi không ngờ, lúc tôi to tiếng, vợ tôi lúc ấy đã nghe được tất cả.
Thế rồi chính cô ấy cũng từ chối cuộc hôn nhân gượng ép này. Việc này khiến mẹ tôi đau buồn mà đổ bệnh. Những ngày chăm mẹ ở viện, tôi mới hiểu được lí do vợ mình bỏ học. Hóa ra, em học rất giỏi nhưng nhà quá nghèo. Em nghỉ học là để dành cơ hội cho 2 đứa em nhỏ của mình. Biết được lí do, lại thấy em chăm sóc mẹ tôi chu đáo như dâu con trong nhà, trong khi cô người yêu tôi thì sớm bỏ về thành phố. Tôi dần xiêu lòng.
Sau khi khỏi bệnh, tôi chấp nhận lấy em làm vợ với điều kiện em phải theo tôi về thành phố sống và không được can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của tôi. Lúc đầu, em không đồng ý, nhưng gia đình em và gia đình tôi đều hối thúc vào, nên em cũng miễn cưỡng tổ chức hôn lễ.
Đêm tân hôn, giữa chúng tôi là một chiếc gối ôm dài. Vợ tôi vẫn mặc bộ áo ngủ in hoạt hình kín mít chứ không hề có một cái váy sexy nào. Ở quê được vài ngày, tôi dẫn vợ lên phố sống. Lúc đó, tôi vẫn chưa được đụng vào người vợ. Em nói em sẽ chính thức trở thành vợ tôi khi nào em cảm nhận được tình cảm của tôi dành cho em.
Lên thành phố, dù được tôi mua cho nhiều quần áo mới nhưng vợ tôi vẫn chỉ mặc những bộ quần áo cũ kĩ. Em nói em không muốn giống như cô gái thành phố, suốt ngày chỉ biết ăn diện, em cũng không muốn vì tôi mà em thay đổi bản thân. Càng nghe vợ nói, tôi càng thấy chán.
Một đêm, mượn cơn say, tôi cố tình ép vợ làm chuyện ấy. Mặc cô ấy khóc lóc, tôi vẫn nhất định đòi quyền làm chồng sau gần 1 tháng cưới nhau. Kết quả, vợ tôi có thai.
Từ lúc có thai, cô ấy càng khó tính hơn trước, lúc nào cũng im lặng. Tôi hỏi thì nói, không hỏi thì thôi. Chỉ có điều, từ ngày vợ về ở, nhà cửa lúc nào cũng sạch bong. Hàng ngày tôi đều có quần áo tinh tươm đi làm. Tối về đã có sẵn mâm thức ăn nóng đợi sẵn. Nhưng sự cứng rắn của vợ làm tôi chán nản.
Biết vợ có bầu, tôi vẫn đưa em đi khám thai nhưng tôi cũng ham chơi cùng bạn bè. Tôi sợ khi về nhà có vợ mà không khí u ám, trầm lặng.
Một hôm, vợ tôi bảo tôi mua cho em một chiếc điện thoại, lưu vào số của tôi. Tôi ngạc nhiên thì em bảo sáng nay em bỗng thấy đau bụng, có ra một ít máu. Em sợ động thai, xảy ra chuyện gì lại không biết gọi cho ai ở thành phố. Tôi cũng hoảng vội đưa vợ đi khám. Biết con không sao, tôi thở phào nhẹ nhõm.
May mà vợ tôi biết đường gọi cấp cứu, nếu không thì tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó, tôi lại đi nhậu cùng bạn. Hết tăng 1, tôi lại đàn đúm đi karaoke tới tận khuya. Lúc 11 giờ đêm, điện thoại tôi bỗng rung lên, là vợ tôi gọi. Đám bạn thấy thế thì giật rồi tắt luôn điện thoại. Tôi cũng yên tâm vì mới đưa vợ đi khám hồi trưa nên chắc chắn không có chuyện động thai nữa. Tôi còn nghĩ mới mua điện thoại đã điện kiểm tra thế này, đúng là phiền phức.
Mãi gần 1 giờ sáng, tôi mới chân nam đá chân chiêu về nhà. Vào phòng ngủ không thấy vợ nhưng vẫn nghe tiếng nước chảy từ nhà tắm. Lò dò qua phòng tắm thì thấy nước đang chảy, tràn ngập cả chậu áo vest của tôi. Gọi vài câu không thấy vợ đâu. Dù đang say tôi cũng phải tỉnh ngay bởi không biết vợ đi đâu vào lúc đêm khuya thế này. Liệu có phải cô ấy giận tôi không về nên xách vali về quê?
Tôi lo tái mặt, mở máy ra gọi điện lại cho vợ thì thấy bắt máy là một cô y tá. Cô ấy nói rằng vợ tôi đang cấp cứu, bảo tôi đến ngay lập tức.
Lúc đến bệnh viện, tôi bị bác sĩ trách vì nồng độ cồn cao, vợ động thai mà điện thoại của chồng gọi chục cuộc vẫn tắt máy, may mắn vợ tôi đã qua cơn nguy hiểm, đứa con vẫn giữ được. Tôi im lặng lắng nghe, cảm thấy mình bất tài vô dụng quá. May mà vợ tôi biết đường gọi cấp cứu, nếu không thì tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Giờ phải làm sao để bù đắp lại cho vợ tôi đây?
Theo Afamily
Món quà 'lố và sến' của chồng ngày rước dâu khiến tôi tái mặt Ngày cưới, chồng tôi đã dành cho vợ một món quà bất ngờ. Nhưng khi nhìn thấy, tôi 'đỏ mặt' vì ngại và chỉ muốn bật khóc ngay lập tức. Sau khi ra trường, tôi được nhận vào làm ở một cơ quan nhà nước. Dù mức lương không quá cao nhưng vị trí của tôi là mơ ước của nhiều người. Trong...