Chồng mới mất chưa lâu, tối nào ngủ cũng có cảm giác có người đàn ông lạ trèo lên giường, đến khi nghe giọng anh cất lên mà tôi chết điếng
Người lạ bí ẩn kia bước chân vào phòng tôi. Nói thật là tôi cực kỳ hoảng hốt, nước mắt chảy ra vì sợ mà chẳng dám nhúc nhích.
Tưởng là hắn sẽ nhẹ nhàng lấy cắp đồ có giá trị, ngờ đâu gã lại leo lên giường và ôm tôi từ đằng sau.
Chồng tôi mất sớm do căn bệnh ung thư quái ác. Anh ra đi ngay đúng những ngày tháng 1 của năm 2020, tới nay cũng đã qua giỗ đầu. Giữa tôi với chồng quá cố có đứa con gái chung năm nay cũng lớp 6 rồi. Nhờ tôi làm chỗ dựa vững chắc mà con bé cũng đã vượt qua phần nào nỗi đau mất bố.
Trong gia đình, chồng tôi là con út, lúc còn sống các thành viên khác rất yêu quý anh vì thế tôi cũng thường xuyên được quan tâm, hỏi han. Tuy nhiên, trong đó chỉ riêng có chị dâu là hay săm soi vào những chuyện tế nhị, ví dụ như việc chồng tôi để lại bao nhiêu tiền, mảnh đất…
Mỗi khi gặp những câu hỏi như vậy, tôi chỉ biết cười nhẹ rồi đáp: “Chồng em mất đột ngột, tuy có nhiều của nả nhưng đều dồn hết chữa bệnh cho anh ấy rồi. Bây giờ dư ra một ít thì để đóng tiền học phí cho con gái em sau này. Còn lại thì em vẫn phải đi làm đều thì hai mẹ con mới sống được chứ!” Nói vậy nhưng thực ra số tiền mà chồng tôi để lại gửi ngân hàng cũng đủ cho hai mẹ con sung túc vô lo nghĩ.
Tôi biết đây là điều tốt nhưng cũng sẽ là điểm yếu khiến người khác dòm ngó nhiều hơn. Vậy nên dù được đằng nhà chồng hỏi han cỡ nào, tôi cũng giữ khoảng cách và cẩn trọng trong từng hành động của mình.
Ngặt nỗi, tôi cũng thể khước từ mọi lòng tốt của các bác ấy được. Mỗi tuần tầm 1-2 lần, sẽ có gia đình bác cả hoặc các anh chị khác ghé qua nhà tôi chơi, hỏi han chuyện học hành của con gái và tình hình sinh hoạt hai mẹ con.
Vài tháng trở lại đây, tôi để ý chị dâu trưởng bắt đầu đề cập tới chuyện tôi đi bước nữa. Thú thật là tôi cho rằng mình còn trẻ, việc tái hôn là điều hiển nhiên song bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp. Chắc phải qua 2 lần giỗ chồng mới thảnh thơi tìm một người đàn ông khác.
Video đang HOT
Mặc dù đã nói suy nghĩ của bản thân nhưng chị dâu vẫn tiếp tục khơi gợi bằng đủ kiểu. Khi thì “Cô phải mau chóng tìm người đàn ông khác đi thôi kẻo để muộn không đẻ được nữa” hay “Gái già xấu sau này trai cũng chê thì lấy ai được?”. Thậm chí, chị dâu cũng không ngần ngại bảo thẳng trước mặt cả gia đình nhà chồng: “Chú ấy ở trên kia chắc cũng ủng hộ cô đi bước nữa thôi!”. Thi thoảng, lúc chị dâu và anh cả qua nhà tôi chơi còn đi cùng một người đàn ông nữa với tư cách “mai mối”. Anh ta đã ly dị vợ, không phải nuôi con chung, kinh tế khá giả. Tuy nhiên tôi vẫn cương quyết cho dù chị dâu có tác thành tới đâu.
Tôi nghi ngờ, chị dâu có mục đích gì đó mờ ám thì ả mới kiên trì đến vậy.
Đêm hôm trước, tôi đang ngủ, con gái cũng đã say giấc trong phòng riêng thì bỗng có tiếng mở cửa sắt khiến tôi lạnh sống lưng. Vì ở nhà chung cư nên dù đóng cửa trong phòng thì tôi cũng nghe thấy hết. Trong đầu tôi nghĩ ngay là trộm. Nhưng chung cư này vốn từ trước tới nay an ninh rất tốt cơ mà? Vả lại, trước khi đi ngủ, lúc nào tôi cũng kiểm tra cổng cửa cẩn thận.
Tim đập càng lúc càng nhanh, tôi sợ tới nỗi không dám hô hoán. Ngộ nhỡ hắn ta làm ảnh hưởng đến con gái tôi và “xử” luôn cả hai mẹ con thì sao? Từng đọc trên mạng, mọi người nói hãy cứ ngủ yên, tài sản bị trộm cũng được còn hơn là mất mạng.
Người lạ bí ẩn kia bước chân vào phòng tôi. Nói thật là tôi cực kỳ hoảng hốt, nước mắt chảy ra vì sợ mà chẳng dám nhúc nhích.
Tưởng là hắn sẽ nhẹ nhàng lấy cắp đồ có giá trị, ngờ đâu gã lại leo lên giường và ôm tôi từ đằng sau.
Tôi khẽ nói trong yếu ớt “Ai đấy” thì sốc óc bởi giọng đáp đầy tính ve vãn: “Anh là K – bạn chị dâu em giới thiệu đây!”
Lúc này tôi mới chợt bừng tỉnh. Tôi đã biết vì sao gã có thể lẻn vào nhà tôi dễ dàng như thế. Trước đây, tôi có bí mật đưa anh trai cả của chồng một chùm chìa khóa để khi có việc gấp bất khả kháng thì anh ấy có thể vào nhà. Tôi nghĩ hoặc là anh cả, hoặc là chị dâu đã cố tình đưa chìa khóa cho gã đàn ông này.
Sau khi chắc chắn gã không phải trộm, tôi thở phào nhẹ nhõm rồi quay lại nhìn cho rõ. Đúng là K rồi. Nói đến đây thì tôi cũng xin thú nhận, rằng đêm đó tôi với anh ta cũng đã vượt giới hạn. Nhưng giờ nghĩ lại thấy thật xấu hổ và lo lắng. Liệu rằng sau này gã ta còn đến tìm tôi quấy rối và làm phiền nữa không?
Tôi chưa muốn đi thêm bước nữa, nhất là với người đàn ông này. Hi vọng rằng việc thay đổi chìa khóa nhà sẽ là quyết định sáng suốt và chị dâu cũng như anh trai chồng không còn gây áp lực với tôi nữa…
Lần đầu về nhà người yêu chơi, thấy mẹ anh lao đến quỳ lạy nói ra sự thật khiến tôi điếng người toát mồ hôi
"Mẹ xin con, làm ơn cứu mẹ lần này. Xem như là báo đáp công lao mẹ sinh ra con, con nhất định phải giúp mẹ lần này.
Không thì mẹ chết mất, bọn chúng giết mẹ mất".
Tôi và Minh yêu nhau đã một năm. Tôi tình cờ quen biết Minh khi cả hai cùng đi vào một quán cà phê. Minh chủ động làm quen và theo đuổi tôi. Minh là kiểu đàn ông có bề ngoài ưa nhìn, công việc ổn định, lại có nhà riêng trong thành phố. Yêu nhau một năm, tôi càng thấy cả hai hòa hợp, chỉ cần thêm một bước cầu hôn của anh thì tôi liền đồng ý.
Chúng tôi đã lên kế hoạch khoảng nửa năm nữa sẽ kết hôn, một năm sau thì có con. Tôi hạnh phúc khi nghĩ về tương lai có Minh, có gia đình nhỏ của cả hai.
Dù qua lại đã một năm nhưng đây là lần đầu tiên tôi về nhà người yêu chơi. Thời gian qua, chúng tôi hẹn hò rất trong sáng, chưa từng đi qua giới hạn. Tôi đinh ninh lần này sẽ là lúc chín muồi để cả hai bước thêm một bước gần gũi thân mật hơn. Đêm đó, chúng tôi đi ăn tối cùng nhau rồi mua bia, đồ ăn vặt về nhà của Minh.
Minh vừa mới mở cửa ra thì tôi bất ngờ khi thấy một người phụ nữ trung niên tóc tai rũ rượi, quần áo nhăn nhúm ngẩng khuôn mặt bơ phờ lên nhìn chúng tôi. Vừa thấy Minh bước vào thì bà ấy lao đến quỳ sụp dưới chân anh, khóc nấc lên rồi nói:
"Mẹ xin con, làm ơn cứu mẹ lần này. Xem như là báo đáp công lao mẹ sinh ra con, con nhất định phải giúp mẹ lần này.
Không thì mẹ chết mất, bọn chúng giết mẹ mất".
Tôi không biết chuyện gì nhưng theo những gì bà ấy nói thì đây là mẹ của người yêu. Tôi vội vàng đi tới đỡ bác dậy nhưng Minh tỏ ra rất tức giận, anh kéo lấy tay tôi, ý bảo là tôi cứ đứng yên đừng làm gì. Mẹ của Minh thấy tôi thì nhào tối ôm lấy chân của tôi. Bà ấy càng khóc to hơn. Minh lớn tiếng nói mẹ đừng khóc nữa, có gì từ từ rồi nói.
Khi nghe mẹ của Minh kể, tôi chết sững rối bời. Mẹ của Minh nợ bọn cho vay nặng lãi gần 10 tỷ. Bà vốn mê đánh bài, vướng vào nợ nần không chỉ một lần này. Nhưng Minh chưa từng kể tôi. Anh cố gắng đi làm trả nợ cho mẹ hết lần này đến lần khác.
Minh trừng mắt tức giận hỏi mẹ vì sao đã nói là bỏ rồi mà vẫn thế? Anh hỏi mẹ vì sao cứ làm khổ con của mình như vậy? Mẹ anh chỉ biết khóc, van xin con trai giúp mình lần cuối.
Tôi ra về mà trong lòng rối bời. Tôi biết Minh cũng rất khổ tâm khi có người mẹ mê cờ bạc, gây nợ khắp nơi. Anh đã cố gắng rất nhiều để tự kiếm tiền mua nhà, phụng dưỡng mẹ mình, còn giúp bà trả nợ không ít. Nhưng mẹ của anh ham mê cờ bạc không bỏ tính, giờ số nợ lên tới 10 tỷ thật sự rất lớn.
Tôi biết Minh không bao giờ có thể cắt đứt với mẹ của Mình. Nếu tôi lấy anh, tôi cũng phải cùng anh gánh món nợ lần này và cả tương lai nếu mẹ anh vẫn chứng nào tật nấy. Nếu tôi muốn chia tay thì có phải quá thực dụng và cạn tình cạn nghĩa với Minh quá không? Tôi khó nghĩ quá.
Chồng vừa qua đời, nửa đêm tôi nghe tiếng gõ cửa dồn dập, hoảng hồn thấy người đàn ông bị đẩy vào phòng ngủ Tôi cứ đinh ninh mẹ chồng về hoặc anh chị em trong nhà về chơi. Vì cũng chỉ có những người này là có chìa khóa trong nhà. Nhưng sao giờ này mới về, cũng đã trễ rồi mà? Tôi kết hôn rồi về ở chung với mẹ chồng. Không may mắn, chồng qua đời vì tai nạn, tôi vô cùng đau lòng....