Chồng mất ngủ đêm nào cũng ra ban công hút thuố.c cả tiếng, tôi đi mua tâm sen về thì xuất hiện một bác gái lạ mặt cứ ôm tôi khóc kể về anh
Hành động của bác gái chưa từng quen đó khiến tôi sợ, có phần cảnh giác và khó chịu. Nhưng khi bác ấy tiết lộ bí mật này về chồng tôi, tôi liền đưa bác đến chỗ kín tâm sự.
Dạo này công việc của chồng không nhiều, không áp lực lắm mà anh lại mất ngủ liên tục. Đêm nào chồng cũng trằn trọc khó ngủ, lắm hôm tôi thấy anh ra ngoài ban công ngồi một mình hút thuố.c, mặt đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó. Lo lắng cho sức khỏe của chồng, không biết anh đang gặp phải vấn đề gì, tôi gặng hỏi nhưng anh không nói, anh chỉ bảo do mất ngủ thôi chứ không có chuyện gì đáng lo hết.
Chồng nói vậy thì tôi tin chứ cũng không dám hỏi nhiều. Chồng nóng tính, hỏi nhiều, càm ràm là anh cáu ầm lên ngay. Làm vợ 12 năm nay, tôi phải lựa theo tính anh mà sống để 2 vợ chồng hạn chế xảy ra xích mích với nhau. Nhưng gần 2 tuần nay chồng hôm nào cũng thức đến 1 – 2h sáng mới ngủ, anh gầy đi nhiều khiến tôi lo.
Video đang HOT
Được đồng nghiệp mách uống trà tâm sen điều trị mất ngủ. Chiều đi làm về tôi rẽ vào tiệm bán các loại trà thảo mộc mua một ít về pha cho chồng uống thử xem sao. Vậy mà đang nghe em gái bán hàng tư vấn thì bất ngờ có một bác gái chừng hơn 50 tuổ.i, đậm người chạy tới ôm tôi khóc lóc.
Hoang mang về người phụ nữ này, tôi xin phép bác không ôm mình và cũng nói luôn mình không quen bác, chắc bác nhận nhầm người thôi. Vậy mà bác ấy lại ôm tôi chặt hơn, bác vừa khóc vừa bảo: “Mẹ… mẹ là mẹ chồng con đây. Là mẹ đẻ thằng Quân (chồng tôi)” . Choáng váng vì người mẹ chồng lạ huơ lạ hoắc ở đâu xuất hiện, lại biết cả chồng tôi, tôi cũng tò mò và mời bác sang quán cafe bên cạnh nói chuyện.
Bác khóc kể rằng 35 năm về trước, bác đã sinh ra chồng tôi. Vì chồng tôi là kết quả của tình yêu mù quáng, bố đẻ anh trốn đi biệt tích không nhận cái thai này, ông bà ngoại thì khó tính nên sau khi sinh chồng tôi được 3 ngày bác đã b.ỏ chồn.g tôi trước cửa nhà bố mẹ nuôi hiện tại của chồng. Bác đã tìm hiểu và biết nhà bố mẹ nuôi của chồng không có con, giàu có nên chắc chắn sẽ yêu thương chồng. Bà không nuôi được con nên gửi người khác nuôi hộ.
Rồi bác kể cũng đã đến gặp chồng tôi, nhận con và xin lỗi anh về chuyện năm xưa. Thế nhưng chồng tôi không chấp nhận, anh cộc cằn, gay gắt với mẹ và tuyên bố chỉ có bố mẹ nuôi là bố mẹ mà thôi. Bác gái sau khi b.ỏ chồn.g tôi cũng đã kết hôn sau 2 năm nhưng không có con. Bây giờ chồng bác mất, chỉ còn lại một mình nên bác muốn nhận lại con, trao lại tất tài sản bà đã có được bao năm qua cho chồng tôi thế nhưng anh không chịu.
Nghe bác kể tôi vừa thương vừa giận bác và cũng hiểu vì sao chồng dạo gần đây mất ngủ, hay suy nghĩ nhiều thế. Anh nói không muốn nhận mẹ, nhưng trong lòng còn nhiều phân vân lắm. Tôi chẳng dám bênh bác gái vì bác có cái sai, khó chấp nhận được. Nếu trường hợp bác có con, liệu bác có tìm đến chồng tôi hay không? Bác nói bao năm nay ân hận, muốn bù đắp cho con trai vậy sao bác không tìm anh từ trước mà lại đợi đến bây giờ?
Bác ấy cứ nhờ tôi tác động chồng, khuyên anh nhận mẹ đẻ, tôi chỉ biết dạ vâng nhưng chẳng dám hứa. Về nhà tôi kể chuyện gặp mẹ đẻ anh cho chồng nghe, anh sừng cồ cấm tôi can thiệp vào chuyện riêng của anh và gặp bác gái lần nào nữa. Nhưng nhìn chồng cứ mất ngủ, suy nghĩ nhiều như vậy tôi thương chồng lắm.
Theo mọi người tôi có nên khuyên chồng tha thứ cho mẹ đẻ và nhận mẹ để được thừa kế số tài sản của bà hay không? Bác gái nói, nếu chồng tôi không chịu nhận sau khi mất bác sẽ để số tiề.n đó đi làm từ thiện.
Lý trí quá mạnh mẽ khiến tôi không thể yêu ai
Tôi 32 tuổ.i, mạnh mẽ và khá nóng tính. Nhiều người khác giới theo đuổi nhưng đến giờ tôi vẫn chưa có mối tình chính thức nào, tất cả do bản tính của tôi.
Tôi không thích yêu bừa bãi khi chưa rung động với họ hoặc chưa tin tưởng vào tình cảm của họ, vậy nên chưa từng đồng ý yêu ai. Những năm gần đây, tôi cảm thấy khá cô đơn và cố gắng tìm kiếm một người khiến mình có cảm xúc yêu đương. Năm 26 tuổ.i, có người hơn một tuổ.i khiến tôi rung động; thế nhưng đời không như mơ, hơn một năm tôi tán tỉnh mà anh vẫn không thuộc về tôi.
Từ đó đến giờ, tôi tiếp tục tìm kiếm nhân duyên cho bản thân. Đầu năm nay, một lần nữa tôi rung động với người cũng hơn một tuổ.i. Tôi nhận thấy, dường như mình chỉ thích người hơn một tuổ.i và điểm chung giữa những người tôi để mắt tới là họ đều bị cận nặng. Chúng tôi quen nhau qua mạng, cuộc hẹn hò đến khá nhanh cũng bởi cả hai đã để ý nhau từ lâu, có điều chưa ai dám chủ động cho đến khi anh làm quen. Cuộc gặp đúng như mong đợi, ngoại hình của chúng tôi đúng như trên hình ảnh đăng tải trên mạng, cảm xúc gặp mặt khá tốt.
Sau vài lần hẹn hò, anh làm tôi thầm vui trong lòng nhưng tôi có cảm giác không tin tưởng anh chân thành với mình. Khi bên anh, tôi luôn cảm giác anh trăng hoa, tự suy diễn rằng mình chỉ là con cá tự cắn câu. Cảm giác là vậy nhưng trong suy nghĩ tôi vẫn muốn giữ anh bên mình, rồi lý trí lại không cho phép tôi tiếp tục hẹn hò với anh, không để tôi lún sâu vào vòng tay anh. Sau buổi hẹn đầu tiên thì không có buổi hẹn nào được trọn vẹn và hạnh phúc như con tim mong muốn. Tôi không hiểu vì sao mình luôn có những hành động không để anh đụng chạm vào người dù chỉ là xoa đầu, vuốt tóc, chạm má hay ôm hôn. Mặc dù muốn nhận được từ anh những cử chỉ âu yếm, thân mật nhưng tôi luôn kháng cự lại và kết quả là tôi bỏ về chỉ sau một giờ bên anh.
Con tim và lý trí luôn trái ngược nhau, tại sao lý trí của tôi lại quá mạnh mẽ, luôn "ăn hiế.p" con tim như vậy? Tôi rất cô đơn và không biết làm thế nào để thoát khỏi những nỗi sợ hãi khi gần gũi một người mà mình có cảm xúc, nỗi sợ hãi đó khiến tôi rất cô đơn.
Vợ dở chứng "làm nư" Anh Q. bạn tôi có cô vợ - chị A. - là nhà giáo. Tính nết bình thường cũng ngoan hiền, chỉ mỗi cái tật hay "làm nư", tự ái nổi lên là "làm nư". Anh Q. vốn nóng tính, lại ruột để ngoài da, đụng chuyện là oang oang thẳng tuột không biết tế nhị hoặc mềm mỏng lựa lời. Vậy nên...