Chồng ‘giúp’ phụ nữ khác… sinh con
Chồng nói rằng chỉ ‘giúp’ người phụ nữ ấy sinh con nhưng khi cô ấy chuyển đi, anh đã cố gắng hết sức vận dụng mọi mối quan hệ để đi tìm.
Chị Thanh Tâm thân mến!
Em năm nay 32 tuổi, đang sống cùng với mẹ chồng và con gái tại Hà Nội. Còn chồng em đang sống và làm việc ở TP Hồ Chí Minh. Chúng em cưới nhau được 8 năm thì cũng chừng đó thời gian sống cảnh xa cách. Vợ chồng em cũng chưa tìm ra được hướng giải quyết. Chồng em dứt khoát không muốn chuyển về Hà Nội vì anh sợ không xin được việc, lương thấp. Anh cũng không muốn cho mẹ con em chuyển vào trong đó vì em còn phải ở lại chăm mẹ để anh yên tâm làm ăn.
Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu không xảy ra chuyện cách đây một năm, em phát hiện chồng em có qua lại với một người phụ nữ khác. Họ cũng đã có với nhau một đứa con gái. Lúc đó em rất sốc. Nhưng người phụ nữ kia lại nói cô ấy không cần gì, chỉ muốn kiếm một đứa con. Người phụ nữ đó cũng hứa sẽ rời khỏi TP Hồ Chí Minh và không liên lạc với chồng em nữa. Cô ấy thật sự đã làm như thế. Về phía chồng em, dù nói anh quan hệ với cô kia chỉ vì thấy cô ấy đáng thương, muốn “giúp”. Nhưng khi cô kia bỏ đi, em biết anh ấy đã cố gắng hết sức vận dụng mọi mối quan hệ để đi tìm.
Mặc dù mọi chuyện đã qua và cuộc sống gia đình em đã gần trở lại bình thường nhưng em vẫn bị ám ảnh. Em thực sự không biết phải làm thế nào để thoát khỏi cảm giác này. Mong chị cho em lời khuyên.
Hồng Nhung (Thái Bình)
Dù đã tha thứ cho chồng nhưng cô vẫn luôn bị ám ảnh, dằn vặt (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hồng Nhung thân mến!
Vấn đề chính là niềm tin. Có thể sau tất cả sự việc đã xảy ra, hành động của chồng em vẫn chưa đủ để lấy lại ở vợ sự tin tưởng. Thêm vào đó, hai vợ chồng em lại không sống một chỗ cũng khiến em cảm thấy không an tâm.
Chị biết cực chẳng đã gia đình em mới phải sống xa nhau nhưng em nên bàn bạc lại với chồng để cả hai xác định rõ đây chỉ là một giai đoạn (1 năm, 5 năm hay 10 năm) do điều kiện bắt buộc. Về lâu dài, hai người cùng cố gắng thu xếp để về một mối. Như thế sẽ tránh được nhiều tình huống trong lúc xa gia đình cô đơn, chính kiến không vững, chồng em có thể lại sa ngã.
Một vấn đề nữa là chúng ta đều đã trưởng thành, phải có trách nhiệm với những hành vi của mình. Nếu chồng em có ý chu cấp cho đứa con riêng thì em không nên cấm cản. Dù sao đứa trẻ cũng là con của chồng em. Em có thể lựa chọn cùng hoặc thay mặt chồng thực hiện trách nhiệm này.
Tóm lại, nếu em đã lựa chọn thông cảm và tìm cách đoàn tụ gia đình thì hãy cố gắng tha thứ và quên đi quá khứ. Nếu không, em nên nghĩ đến những phương án khác, thậm chí là ly hôn để tạo dựng cuộc sống mới cho mình.
Theo PNVN
Sự tuyệt tình của chồng đã giúp tôi vực dậy cả cuộc đời
Thật không ngờ, khi giàu có thì anh lại nhẫn tâm chà đạp lên tất cả, kể cả nước mắt con trẻ để chạy theo tiếng gọi tình yêu.
Sau cú đòn chí mạng của chồng, tôi đã biết yêu bản thân hơn. (Ảnh minh họa)
Nghỉ học giữa chừng, tôi đi làm thuê cho một quán cơm. Làm được 4 năm thì tôi dùng hết tiền tích cóp mở một tiệm tạp hóa sữa. Cuộc sống khi đó cũng dễ chịu hơn vì anh tôi đã tốt nghiệp ra trường.
Từ khi mở quán, có một vị khách rất đặc biệt thường hay đến mua sữa cho cháu. Anh ấy hiền lành, ăn nói dễ thương và rất yêu trẻ nhỏ. Hàng tháng tôi đều đợi anh ấy đến một lần. Người khác mua nhanh rồi về, anh ấy lại chần chừ trò chuyện, trêu chọc tôi. Trong một tối mưa, chúng tôi đã nắm tay nhau bắt đầu một chuyện tình.
Anh ấy là người đầu tiên tôi yêu. Khi đó, anh ấy đang là quản lí khách sạn, công việc nhàn nhàn nhưng ít tiền. Khi tổ chức đám cưới, tiền của tôi cũng là nhiều hơn. Nhưng lúc đó tôi còn non dại, cứ nghĩ mình hết lòng thì chồng hết dạ mà sống chung. Cưới về, bao nhiêu tiền tích cóp được tôi cũng dồn vào việc sửa nhà, mua xe cho chồng.
Anh ấy chê công việc không ổn định nên ngỏ ý muốn học tiếp lên đại học. Tôi đồng ý ngay dù biết sau đó mình sẽ rất khổ sở. Anh ấy thi đậu và học đại học quản lí. Tôi ở nhà buôn bán kiếm tiền gửi vào cho chồng. Một năm anh ấy về thăm nhà được hai lần vào dịp Tết và hè.
Giữa chúng tôi bắt đầu có khoảng cách mà tôi không sao lấp đầy được. (Ảnh minh họa)
Năm chồng tôi ra trường cũng là khi tôi mang thai con gái. Mỗi lần đi khám thai, nhìn người ta được chồng dìu chồng thương là tôi chỉ chực muốn khóc. Nhưng tôi lại cố gắng với suy nghĩ chồng mình sẽ chẳng phụ được ân tình mình dành cho anh ấy.
Thế mà tôi nhầm. Tôi sinh con, anh ấy vẫn đi nộp hồ sơ xin việc chưa về. Người bế tôi từ băng ca xuống giường là chồng của cô bé nằm cùng phòng. Mãi tới chiều tối chồng tôi mới vào nhưng chỉ nhìn con chốc lát rồi lại về nghỉ ngơi để mai đi phỏng vấn. Suốt mấy ngày nằm viện chỉ mình tôi và mẹ chồng.
Chồng tôi nhờ bằng cấp cao nên được nhận làm trưởng phòng một công ty lớn, lương tháng rất cao và được trả qua thẻ. Hàng tháng anh ấy rút đưa cho tôi 7 triệu lo chi phí, số còn lại tôi không được hỏi đến. Có lần con gái bệnh nằm viện anh ấy cũng không đưa thêm vì: "Tiền cô đâu mà lúc nào cũng bám lấy tiền tôi". Tôi ôm con đang sốt cao mà khóc. Không biết bao giờ, giữa vợ chồng tôi xuất hiện những vết rạn nứt lớn mà tôi không thể hàn gắn được nữa.
Con gái được 2 tuổi, chồng giáng cho tôi một đòn chí mạng. Anh ấy công khai cặp bồ và đòi ly hôn để được công khai với bồ trẻ. "Cô ấy có học vấn, gia thế lại giàu có. Bọn anh đã yêu nhau mấy năm rồi, giờ cô ấy đã mang bầu sắp sinh con của anh nên giờ anh muốn cho cô ấy danh phận. Anh xin lỗi".
Nói rồi anh xách va li đi, nhanh như một tia sét, chẳng giải thích gì nữa. Thật không ngờ, khi giàu có thì anh lại nhẫn tâm chà đạp lên tất cả, kể cả nước mắt con trẻ để chạy theo tiếng gọi tình yêu. Tôi đã hận, hận thấu tim gan.
Tôi phải mất một năm trời để lấy lại cân bằng cuộc sống. Tôi tham dự khóa học Yoga để tĩnh tâm, yêu đời hơn. Tôi mạnh dạn vay tiền mở thêm một tiệm sữa nữa và hiện tại đã trả nợ xong. Tôi cũng chăm sóc mình tốt hơn bằng những chuyến du lịch mà trước đây tôi không bao giờ dám.
Càng đi, càng sống cho bản thân tôi lại càng thấy hạnh phúc. Nhìn tôi ai cũng khen tôi xinh đẹp, mặn mà hơn trước rất nhiều. Chồng cũ tôi cũng đã cưới vợ nhưng giờ lại thường xuyên lui tới nhà tôi với lý do thăm con. Tôi hiểu, anh ta đã bắt đầu hối hận. Nhưng với tôi, mọi thứ đã quá muộn màng, cuộc sống của tôi giờ chỉ có tôi và con thôi. Sự tuyệt tình của anh đã cứu sống cả một đời còn lại của tôi. Chỉ là phải làm sao để anh ta không đến quấy rầy mẹ con tôi nữa đây?
Theo Afamily
Tôi bất lực khi nhìn cảnh chị dâu lười 'kinh thiên', coi mẹ chồng như osin Đấy là chuyện khi mang bầu, đến lúc chị dâu đẻ còn kinh khủng hơn nhiều. Tôi thấy rất khó chịu khi thấy chị dâu lười biếng như vậy. (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 25 tuổi, tôi chưa lập gia đình nên đang ở cùng nhà với bố mẹ và gia đình anh trai. Quả thực, tôi cũng không muốn đem chuyện...