Chồng đi xem World Cup, con sốt hầm hập, vợ tá hoả đi tìm mới biết điều bất ngờ
Cánh cửa phòng nghỉ vừa mở ra, Khanh bước ra. Thu đứng đấy, cảm giác mọi thứ mờ đi trước mắt. Cô không thể nói thêm được gì, đành bỏ mặc mọi thứ chạy trốn khỏi khách sạn. Trong đầu Thu vẫn văng vẳng câu nói của anh “đợt này có World Cup, xin phép vợ cho anh đi xem cùng mấy đứa bạn”.
Thu về tới nhà thì đã 8 giờ tối, hai con nhỏ đứa thì khóc, đứa thì ngủ lăn trên ghế sofa. Bà hàng xóm thấy Thu về thì chạy sang kể lể: “Thằng Khanh nó nói là nó có việc phải đi gấp, nên nhờ bác trông hai đứa đợi cháu về. Bác dỗ thế nào bé Kem cũng không hết khóc, còn thằng Bốp đói ăn xong bát mì thì ngủ luôn rồi”.
Đảo mắt nhìn quanh nhà, người Thu càng mệt mỏi rã rời. Quần áo, cặp sách của hai con vứt tung toé khắp nơi. Trên bếp nồi mì nấu vẫn còn không che đậy, mấy bát mì ba bố con ăn cũng vứt vương vãi trên bàn.
Hai năm nay, kể từ ngày Thu lên chức trưởng phòng công việc quá bận rộn nên cô không còn nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Nhiều lần cô đề nghị Khanh chồng cô thuê giúp việc nhưng anh không nghe. Anh nói, đấy là trách nhiệm của cô. Anh không quan tâm bên ngoài cô làm gì, chỉ biết cô là vợ, là mẹ của con anh thì cô phải có trách nhiệm với gia đình.
Khanh nói vậy bởi tính anh gia trưởng, luôn thích áp đặt mọi thứ cho vợ, thực tình anh mới là người vô trách nhiệm với gia đình. Kể từ khi cưới nhau tới giờ, chưa một lần anh cầm chổi lau nhà, hay đi làm cuối tháng đưa tiền cho vợ.
Tiền lương của anh anh giữ, năm thì mười thoảng mới đưa cho Thu 1-2 triệu để cô đóng học thêm cho hai con. Cuộc sống mệt mỏi, công việc thì áp lực nhưng chưa một lần Thu than thở. Cô luôn chỉ biết cố gắng.
Một tuần trở lại đây Khanh chồng Thu thường lấy lý do tối lên cơ quan xem World Cup cùng đồng nghiệp, nhưng thực tế là đi hẹn hò với gái. Ảnh: I.T
Sáng nào Thu cũng dậy từ lúc 5 giờ, chuẩn bị đồ ăn cho hai con, đưa chúng đi học. Chiều hoặc là Khanh đón con, hoặc là xe ôm đón, cô sẽ về nhà vào lúc 6 giờ để nấu cơm tối. Lịch là vậy, nhưng gần đây công ty có quá nhiều việc cần giải quyết nên Thu hay phải đi sớm về muộn. Khanh cũng lấy lí do công việc bận nên không thể đón con.
Khoảng chục ngày gần đây cả nhà ít ngồi ăn cơm với nhau, Khanh nói anh phải trực đêm, với lại lên cơ quan sớm vì tối còn xem World Cup với mấy ông trên đấy cho vui. Dù không thấy thoải mái nhưng Thu cũng biết có cấm chồng thì cũng không được nên đành bỏ ngoài tai. Mệt mỏi và căng thẳng khiến cô không còn sức để quan tâm tới những việc chồng làm.
Video đang HOT
Người đau rã rời, đang ôm bé Kem và thiếp đi thì nghe thấy tiếng khóc giật mình của cu Bốp. Tới gần con, cô thấy người con trai nóng bỏng, chắc sốt cao nên thằng bé mới mệt và ngủ sớm thế. Thu cuống cuồng đi tìm thuốc hạ sốt, lau người cho con.
Ccu Bốp có bệnh tiền sử sốt co giật, nên mỗi lần con sốt là chị phải cho con nhập viện ngay. Lo lắng, mệt mỏi, cuống quýt chị tìm điện thoại để gọi chồng, nhưng từ đầu bên kia chỉ thấy tiếng thông báo “Thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được”. 1 giờ sáng 2 mẹ con gọi taxi vào viện, còn Kem chị đành phải gửi hàng xóm.
Dù đã tìm mọi cách liên lạc với chồng nhưng đều không được, Thu cũng đã quá mệt mỏi nên đành dừng lại. Đang tính quên đi thì tin nhắn điện thoại của cô kêu ting ting. Là Hương vợ của Tuấn – bạn thân của chồng cô.
“Chị Thu, em đang ngồi cafe xem bóng đá với chồng em, biết chị gọi nhưng không tiện nghe. Lúc trước thấy anh nhà chị cũng ngồi đây cùng cô bé nào giới thiệu là bạn anh, nhưng thấy em ra thì hai người nói có việc bận, anh Khanh nói là về nhà và cô gái kia cũng đứng lên về luôn”. Đọc tin nhắn Thu mới sững người. Từ bao giờ chồng cô thích café xem bóng đá ở vỉa hè?. Cô gái kia là ai? Anh đã về nhà sao cô không thấy?…
Linh cảm của một người phụ nữ khiến Thu nghi ngờ. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên Thu nghi ngờ chồng. Cô cầm chiếc điện thoại, bật phần mềm định vị. Chiếc điện thoại đôi được sắm từ ngày cưới nhưng chưa một lần dùng chức năng này.
Từ trong màn hình, Thu nhìn thấy vị trí mà chồng đang ở. Ngõ 110 Trần Duy Hưng (Cầu Giấy). Khu vực dày đặc những nhà nghỉ, nơi mà trước đây Thu và Khanh cũng từng vào trú ngụ 1 vài lần hồi còn là sinh viên đang đi ở trọ chung phòng với mấy đứa bạn.
Thu bước tới khách sạn, hình ảnh chồng đang ân ái với một người phụ nữ khác làm cô cảm thấy suy sụp. Ảnh: I.T
Đợi bé Bốp qua cơn sốt, cô gọi điện cho em gái nhờ qua bệnh viện trông con. Dù đã gần 2 giờ sáng nhưng Thu vẫn quả quyết gọi taxi chạy thẳng tới khu nhà nghỉ trên phố Trần Duy Hưng. Nếu may mắn, cô sẽ tìm thấy anh, nhưng tìm thấy anh rồi làm được gì thì cô cũng chưa nghĩ tới.
Chiếc taxi đảo một vòng quanh các ngõ ở khu “phố nghỉ” Trần Duy Hưng, vừa bẻ lái Thu đã nhìn thấy chiếc xe Air Blade của chồng. Cô nhấc máy gọi chồng thêm một lần nữa. Lúc này máy Khanh đã bật, từ trong máy, tiếng chồng cô vọng ra:
“Em sao thế, giờ vẫn chưa ngủ gọi làm gì. Anh bận trực, với trực xong ở cơ quan xem bóng đá luôn với mấy ông bạn nên không về đâu. 3 mẹ con cứ ngủ trước đi”. Thu chưa kịp căn vặn, thông báo việc Bốp nằm viện thì Khanh đã cúp máy cái bụp.
Sau một hồi đứng trầm ngâm, cô tự hỏi nên làm gì đây?. Nếu đã thấy mà không dám đối mặt thì quá hèn kém, nghĩ vậy nên cô lấy hết bình sinh, bước vào khách sạn. Bước tới quầy lễ tân cô dõng dạc: “Anh Khanh có hẹn tôi, đưa tôi lên phòng anh ấy”.
Lễ tân có vẻ hơi nghi ngại, nhưng nghe thái độ quả quyết của cô cùng lời giải thích tôi gọi mà máy anh hết pin, nên anh chàng lễ tân mới khiên cưỡng nói số phòng, đưa cô lên cầu thang. Cậu lễ tân gõ cửa, Thu đứng đằng sau.
Cánh cửa mở ra, Khanh bước ra, chỉ duy với tấm khăn tắm quất trên người. Thu cười, nụ cười có vẻ còn tệ hơn khóc. Cô im lặng hồi lâu, còn Khanh thì khỏi phải nói anh sốc cỡ nào. Cô gái từ trong phòng lao ra chất vấn Thu như thể chính cô ta mới là vợ của Khanh vậy.
Bẽ bàng, đau khổ, bực giọng, Thu lao ra khỏi khách sạn. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh của hai đứa con bé bỏng. Chúng cần có cả bố và mẹ, nhưng làm sao cô có thể tha thứ cho anh khi cô đã tận mắt chứng kiến tất cả. Cô tự hỏi, liệu mình có thể nhắm mắt cho qua hết mọi thứ được không?.
Theo Eva
Đội tuyển Đức thua đau đớn khiến tôi biến thành Osin kiêm "nô lệ tình dục" của vợ
Tuyển Đức có trận thua cay đắng vào tối qua và bị loại từ vòng bảng World Cup, khiến đời tôi cũng "chui vũng bùn" không ngóc đầu lên được. Chả là từ đầu giải, tôi yêu quý Đức nên nhận kèo Đức với vợ cùng những "giải thưởng" độc đáo. Nào ngờ, tôi thực sự đào hầm chông để mình rơi vào.
Tôi và vợ tôi đều sinh năm 93. Chúng tôi nên duyên từ World Cup 2014, khi cùng tụ tập ở một quán cafe bóng đá để cổ vũ. Hồi đó, tôi ủng hộ đội Đức và nàng yêu đội Brasil. Tôi luôn ấn tượng với cô gái trẻ trung, xinh xắn, luôn nhảy choi choi cổ vũ mỗi khi đội mình yêu mến thắng. Trong trận Đức tiêu diệu Brasin tận 7-1, khi Đức mới vào 2 bàn, nàng tỏ ra đau lòng, khổ sở, tôi đã quay sang trêu nàng. Nào ngờ, cô nàng tức giận đã dội thẳng cốc nước vào người tôi.
Tôi sừng cồ tí nữa thì lao vào cô nàng... hôn một trận cho bõ tức. Chúng tôi cổ vũ trong tình trạng gườm gườm, nhìn nhau tóe lửa. Nhưng đến khi Đức vào đến bàn thứ 5, nàng bắt đầu khóc như mưa như gió thì tôi lại xót xa. Cuối cùng tôi quay sang mắng mỏ đội Đức tàn nhẫn khiến một cô gái xinh đẹp như nàng phải đau lòng. Cuối cùng nàng bật cười và tôi mặc kệ bạn bè ở lại ăn mừng Đức thắng đậm, xin đưa nàng về nhà.
Vợ chồng tôi cá cược, thua bao nhiêu bàn thắng sẽ phải trả nợ trên "sân hàng chiếu" bằng đó bàn. Ảnh minh họa
Và từ đó bắt đầu mối tình "oan gia" do bà mối World Cup se duyên. Chúng tôi cưới nhau ngay sau khi tốt nghiệp Đại học. Đến nay, chúng tôi đã có một cô con gái xinh xắn, hôn nhân hạnh phúc, nóng bỏng. Thi thoảng cũng có một trận đối đầu kịch tính, tuy nhiên, phần thắng luôn thuộc về "đội" nàng, thậm chí tôi còn bị "treo giò" cả tuần, cấm được "thò chân" chạm vào vợ.
Đều là hai "fan cuồng", vợ chồng tôi háo hức đón chờ World Cup lần này. Đương nhiên tôi vẫn yêu đội Đức, còn vợ tôi vẫn kết Brasil. Chúng tôi mua bia, mua mực, xếp đồ ăn đầy một tủ lạnh để cho những trận cổ vũ sôi động. Thậm chí, chúng tôi còn gửi béng con về bà ngoại để cổ vũ cho tập trung. Những trận bóng sớm, chúng tôi la cà với đám bạn cổ vũ ngoài quán, trận muộn, hai vợ chồng gác tay gác chân lên nhau, cụng bia, nhấm mực, la hét tưng bừng, vui hết biết.
Tôi chắc thắng cho sức mạnh xe tăng của đội Đức nên tôi đã cược với vợ là Đức toàn thắng. Và giải thưởng không thể nào hấp dẫn hơn: "Ai thua sẽ phải làm Osin một tuần". Trận Đức - Mexico, tôi đặt Đức thắng, nào ngờ Đức thua 1-0. Ngay lập tức, các công việc đi chợ, nấu cơm, rửa bát, quét nhà tôi đều phải cáng đáng. Đã thế, vợ tôi còn được phen cao giọng yêu cầu tôi pha nước chanh, làm mỳ ý cho nàng ăn. Tôi đều phải phục vụ nàng giống như nàng thực sự là bà chủ.
Đến trận với Thụy Điển, tôi coi thường Thụy Điển và chỉ nghĩ Đức "đen" 1 trận thôi nên chấp vợ 1 bàn, nào ngờ, Đức cũng chỉ thắng sát nút với tỷ số 2-1 nên tôi cũng chả thắng, vẫn tiếp tục làm Osin.
Đến trận tối qua, với đối thủ "nhẹ ký" Hàn Quốc, để gỡ gạc, tôi ra giải thưởng nặng ký: "Ai thua sẽ làm Osin 2 tháng, thêm vào đó trong chuyện giường chiếu phải phục vụ theo yêu cầu" trong vòng 1 tháng. Và giải phụ: "Thua bao nhiêu bàn thì phải "gỡ" bằng đó bàn trên sân "hàng chiếu" ngay sau trận bóng".
Thua thảm của đội tuyển Đức cũng là sự bất lực, ủ rũ của tôi.
Và cơn hưng phấn của tôi đã nhanh chóng biến thành sự thất vọng chưa từng có. Tôi thực sự choáng váng khi đội bóng được mệnh danh "xe tăng" đã biến thành "xe ba gác" hay "xích lô" gì gì đó với sự các cú sút lúng túng, dứt điểm hời hợt đến khó tin. Quả bóng thứ 2 lăn vào cầu môn của đội tuyển Đức không chỉ "kết liễu" đương kim vô địch mà còn biến tôi thành Osin, kiêm nô lệ tình dục của vợ.
Ngay khi trận bóng kết thúc, vợ tôi đã đòi tôi phải "ghi bàn" mà còn những "hai bàn". Nhưng thú thật, trong tinh thần uể oải, thân xác rã rời vì nấu cơm rửa bát, đến "một bàn" tôi còn chả "giơ chân" sút nổi. Tuy nhiên, màn đấm lưng, "mát xa, mát gần" cho vợ thì tôi vẫn phải phục vụ. Khi nàng cười toe toét, rên rẩm vui sướng thì tôi nghiến răng nghiến lợi oán hận đội Đức.
Vì lẽ gì mà đương kim vô địch đang rừng rực phong độ lại sa cơ lỡ vận đến vậy, khiến tôi cũng bị vùi dập tận... bùn đen. Vợ tôi còn cười rinh rích nói rằng, cô ấy cho tôi nợ "2 bàn" và sẽ đòi gấp đôi vào các tối sau. Thú thật, tôi thấy sống lưng lạnh buốt. Những ngày tháng tới tôi sẽ sống thế nào đây, Đức ơi là Đức.
Theo Dân Việt
Chồng thua cá độ trăm triệu, vợ hoang mang có nên bán trứng 15 triệu/lần để trả nợ? World Cup cũng khiến không ít chị em nơm nớp ôm nỗi lo chồng vì bóng đá mà bỏ bê vợ con, hay đáng sợ hơn là "bóng ma cá độ". Những trò đỏ đen mùa bóng khiến không ít gia đình rơi vào cảnh lao đao, tiền bạc trong nhà đội nón ra đi chỉ vì hai chữ cá độ. World Cup,...