Chồng đi công tác, vợ dẫn trai về nhà
Thật tình, tôi choáng váng khi tối nào cũng thấy vợ ăn vận đẹp, có người đón đi chơi, giống như thời còn yêu nhau vậy.
Câu chuyện vợ ngoạ.i tìn.h, chồng đi làm xa có bồ đi theo, hay chuyện vợ cặp kè, chồng cặp kè với trai này, gái nọ giờ nhan nhản ra. Nhưng có vụn.g trộ.m thì ở đâu xa, bây giờ lại ở ngay nhà mình, nhân cơ hội chồng đi vắng thì thật quả là chuyện không thể tha thứ.
Nhưng lúc này, chính tôi lại rơi vào trường hợp oái ăm ấy. Tôi đi làm bận rộn, công việc hay phải đi lại nhiều, thi thoảng đi tỉnh cả tuần mới về. Tính chất công việc như vậy nên dù không muốn cũng không thể nào từ chối được.
Vợ tôi chỉ làm kế toán cho một công ty, công việc ngồi tại chỗ, ít phải đi lại nên cũng không hiểu được hoàn cảnh của tôi. Thi thoảng vợ có than phiền về chuyện này, chuyện nọ, chuyện tôi tham việc nhưng không làm thì không ổn, đâu có thể giữ được vị trí.
Tôi không ch.ê v.ợ điểm gì, lúc nào cô ấy cũng là người chu toàn, lo lắng cho tôi mọi thứ. Một người vợ đảm đang, tháo vát, nấu ăn giỏi, chăm chồng thì còn ước muốn gì hơn, thì có gì mà chê trách nữa. Nhưng vợ lại dính phải cái chuyện tày đình, đó là ngoạ.i tìn.h, mà còn ngoạ.i tìn.h trơ trẽn.
Nhưng mấy ngày gần đây, nghe hàng xóm xì xào vợ tôi nhân cơ hội tôi đi công tác mà thường ăn vận h.ở han.g, ra ngoài chơi tới khuya mới về. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học. Đó là cái thời tình yêu đẹp nhất, trong sáng và vô tư nhất. Khi đó, tôi đã cướp được vợ từ tay một người đàn ông khác. Biết vợ có người yêu nhưng tôi vẫn quan tâm, lo lắng cho em và rồi chính sự chân thành của tôi đã làm trái tim em gục ngã. Khi chia tay với người đàn ông đó khoảng nửa năm, thì em nhận lời yêu tôi. Tôi không suy nghĩ gì, vì nửa năm cũng có thể đủ để quên đi một hình bóng, dù là chư hoàn toàn nhưng em đã được tôi bù đắp. Nửa năm sau khi ra trường, chúng tôi cưới nhau. Đám cưới hạnh phúc ngập tràn.
Tôi yêu và thương vợ vô cùng. Dù là không muốn vất vả, muốn dành nhiều thời gian cho vợ nhưng công việc kiế.m tiề.n cần phải vậy. Lấy nhau rồi không chỉ có tình yêu, cần có cái gọi là kinh tế, có thế thì gia đình mới yên ấm. Những ngày tôi đi công tác, vợ hay càu nhàu vài câu nhưng rồi lại sắp xếp đồ đạc vào vali cho tôi gọn gàng, sạch sẽ. Chẳng bao giờ tôi nghi ngờ về sự chu đáo của vợ.
Nhưng mấy ngày gần đây, nghe hàng xóm xì xào vợ tôi nhân cơ hội tôi đi công tác mà thường ăn vận h.ở han.g, ra ngoài chơi tới khuya mới về. Có khi đưa bạn về nhà nhậu cả đêm. Tôi không tin vì cho rằng họ ghen ăn tức ở, đặt điều cho vợ tôi. Lâu nay tôi luôn nghĩ, mình sống vì mình, quan điểm của mình là nhất, không nên nghe thiên hạ, vì thiên hạ lắm kẻ gièm pha. Nhưng rồi, mấy lần tôi đi xa, thấy vợ ít gọi điện nhắn tin, khi thì nói là em đang ngủ, khi thì bảo là tắm, bận này nọ không nghe được điện thoại ngay, làm tôi nghi ngờ.
Tôi đã chụp được ảnh có khoảnh khắc hai người họ thân mật với nhau. Ngày hôm ấy khi về nhà, tôi chán nản lên phòng nằm, không muốn ăn uống gì. (ảnh minh họa)
Tôi lại nghĩ đến lời hàng xóm nói, không có lửa làm sao có khói, họ đâu rảnh mà đồn chuyện nhà mình, mà lại toàn là người lớn tuổ.i nói. Tôi tính chuyện sẽ theo dõi vợ. Và đúng vào cái ngày tôi đi công tác, tôi chuẩn bị chu đáo, cũng ân cần dặn dò vợ, cũng vui vẻ để vợ không nghi ngờ gì. Tôi xách vali đi nhưng vào khách sạn ở gần đó, và rồi, tôi tính chuyện theo dõi vợ những đêm tiếp theo.
Thật tình, tôi choáng váng khi tối nào cũng thấy vợ ăn vận đẹp, có người đón đi chơi, giống như thời còn yêu nhau vậy. Đêm rồi, thấy một gã uống say bí tỉ, vợ đưa về nhà và cho ngủ. Tôi nhận ra đó là gã đàn ông cũ của vợ. Vài hôm sau nữa, thấy anh ta hay đến ngủ và cho tới hôm tôi gần về thì vợ lại bắt đầu im re, không thấy động tĩnh gì. Tôi gọi điện cho vợ bảo là mai anh về, thế là tối ấy vợ không đi đâu cả. Ở nhà chờ tôi.
Sau tôi giả là đột xuất phát sinh việc, không về được, và ngay lập tức, khi tôi đứng ngoài theo dõi, thấy vợ gọi cho gã tình cũ tới nhà. Tôi buồn và thất vọng vô cùng. Người vợ nhu mì, chu toàn, lo lắng cho chồng con giờ là người vợ lăn.g loà.n. Em thật sự bê tha, thật sự vô liêm sỉ, không xứng với tình yêu của tôi.
Tôi đã chụp được ảnh có khoảnh khắc hai người họ thân mật với nhau. Ngày hôm ấy khi về nhà, tôi chán nản lên phòng nằm, không muốn ăn uống gì. Tôi đang nghĩ cách sẽ nói gì với em trước, chuẩn bị tâm lý ra sao cho một kết quả xấu nhất có thể xảy ra. Dù quá yêu em nhưng một người vợ như vậy, không thể tồn tại trong căn nhà này. Nhất là khi mới cưới nhau được một thời gian ngắn. Thật sự tôi bế tắc quá rồi!
Theo VNE
Bị em kết nghĩa của bạn trai sỉ vả
Cô ấy luôn cầm điện thoại của anh và sau mỗi lần em gọi đến, cô ấy lại nhắn tin chử.i em này nọ, vô liêm sỉ.
Em năm nay 22 tuổ.i, vừa tốt nghiệp một trường đại học ở Hà Nội và cũng đã đi làm được ba tháng nay. Trong công việc hay các vấn đề xã hội, em thường rất quyết đoán và tìm cho mình con đường đi riêng. Nhưng trong chuyện tình cảm, em như con thiêu thân lao vào lửa và luôn ở thế của người "níu giữ". Em xin lời khuyên của mọi người để em biết nên xử lý như thế nào trong trường hợp này và cũng cho em thêm quyết tâm, đông lực hơn nữa.
Em và anh ấy quen nhau cũng được hai năm nay rồi. Chúng em quen nhau qua chú họ của anh ấy. Em đã về nhà anh ấy chơi nhiều lần và gia đình anh ấy cũng biết em. Khi về đó, em được đối xử như con cái trong nhà, nói đúng hơn là như con dâu của nhà. Nhưng mối quan hệ này không có tên, tình yêu không, bạn bè không và anh em cũng không nốt. Lần đầu tiên, em về nhà anh ấy với danh nghĩa là em gái kết nghĩa. Lần đó, chỉ có anh ấy ở nhà, sợ em ngại nên anh ấy gọi bạn bè tới rồi làm cơm ăn. Sau đó, gần chiều bố mẹ anh ấy mới về và em chỉ chào chứ không nói chuyện với hai bác. Lúc đó, em đang nói chuyện với bạn của anh ấy và hai bác cũng đã để ý đến những lời em nói.
Sau đó, ở quê nhà anh có hội, anh mời em về chơi. Lần này là lần đầu tiên em ngồi nói chuyện với bố mẹ anh ấy. Trong bữa cơm, bác trai bảo: "Bác là bố của Nam thật nhưng bác thực sự rất phục cháu". Em hỏi tại sao thì bác bảo đã nghe cách em nói và câu chuyện của em với bạn anh ấy. Nhưng câu chuyện rắc rối cũng bắt đầu từ đây. Anh mời em qua nhưng vì bận việc, không ra đón em mà nhờ hai người bạn. Họ đưa em ra hội luôn chứ không vào nhà anh. Em thắc mắc thì hai anh bảo anh bây giờ không có nhà, gặp họ ở hội nên anh cho số điện thoại và nhờ ra đón em thôi.
Em gọi điện cho anh thì có một người con gái nghe máy. Em đòi gặp anh thì người đó bảo anh đang ngủ với vợ. Thế là em nhắn tin bảo anh mời em qua chơi mà không ra đón em, em về đây. Anh đáp lại chỉ vỏn vẹn "Uk". Em không biết đó là ai nhắn. Ra tới bến xe, em cứ suy nghĩ và thắc mắc mãi nên lại cùng hai anh bạn trở về nhà anh. Đến nhà, hai bác hỏi em đã gặp anh chưa, em bảo chưa, bác gái điện thoại cho anh thì một cô bé sinh năm 94 đang ngồi trong nhà cầm máy. Em đã phần nào hiểu ra câu chuyện.
Sau đó, anh ấy cũng về. Anh có ý bắt tay em nhưng em giận nên không cho bắt. Trong bữa cơm, anh gắp thức ăn cho em, em cũng không nhận. Sau này, anh giải thích cô bé nghe điện thoại là em gái kết nghĩa cùng làng với anh và cũng thích anh. Mọi chuyện không chỉ dừng lại đó và đến giờ anh ít điện thoại cho em hơn. Em liên lạc trước thì nghe, không thì thôi, có khi em để cả tháng cũng vậy. Em hỏi thì anh bảo dạo này anh có chuyện đau đầu nên không muốn liên lạc với ai cả.
Sau thời gian "mất tích", anh ấy điện thoại cho em và nói: "Mẹ anh khen em, rồi bảo lấy được một người vợ như em khó lắm, người ta bảo cưới vợ thì cưới liền tay. Giữa một người đã có sự nghiệp và một người đang trên con đường xây dựng sự nghiệp thì em chọn ai? Em cho anh câu trả lời để anh còn biết chờ em hay là tìm người khác". Thực sự, em thấy bất ngờ khi anh ấy nói thế. Sau quãng thời gian gần như "mất tích" rồi điện thoại nói thế, em thấy hơi phân vân và có chút cảm giác sợ. Nếu trước đây, anh ấy nói những lời này, em có thể đồng ý luôn. Còn bây giờ, em lại thấy ngờ ngợ. Vì thế, em đã trả lời: "Em yêu ai thì em lấy người đó thôi ạ. Bây giờ em chưa muốn lấy chồng và cũng không biết tương lai em lấy ai vì em muốn có sự nghiệp trước đã".
Nói xong chuyện này, anh lại biến mất. Được một thời gian, anh gọi và bảo em đừng liên lạc với anh nữa. Em không hiểu tại sao nhưng cũng kệ thôi. Một hôm, vào lúc nửa đêm, anh gọi điện, em hỏi lý do cho chuyện này thì anh bảo anh tự ti, tự kỷ, công việc chưa ra sao, học vấn thấp hơn em.... Sau đó lại nói chuyện vui vẻ. Ngày hôm sau, em nhắn tin, điện thoại thì lại cô bé 94 kia nghe máy. Rồi cô bé đó nhắn tin mắng chử.i em vô liêm sỉ này nọ. Em chỉ nhắn lại, chị không muốn nói chuyện với em như thế này, đừng nhắn tin cho chị nữa, học cách sống ở đời đi em à.
Hôm sau, em gặp anh và cho anh xem tin nhắn. Anh ấy chỉ nói là anh không biết, anh không làm, anh không có tội. Rồi bảo điện thoại của anh bị trấn mấy ngày nay rồi. Đang nói chuyện, anh đứng dậy, quay xe đi mà không nói câu gì. Đến tối, em đến nhà anh ăn cơm và thấy thái độ của anh không vui. Nhưng khi em hỏi có chuyện gì không thì anh đều bảo không. Đến khi về nhà, cô bé kia lại nhắn tin cho em: "Ôi hạnh phúc quá, đi mách lẻo được gì không mày?". Em không nhắn tin lại. Từ đó đến nay cũng gần một tháng, em không liên lạc gì với anh cả.
Thực sự, bây giờ em rất phân vân, không biết làm thế nào. Em muốn tiến đến gần hơn, muốn dứt khoát nhưng anh ấy thì không. Trong mọi lời giải thích, anh đều tỏ thái độ nửa vời. Em không hiểu anh ấy nghĩ gì? Rồi chuyện cô bé kia nữa, tại sao lại đưa điện thoại cho cô bé đó cầm suốt ngày, trong khi em muốn xem điện thoại của anh ấy hay đơn thuần là một vật ở chùm chìa khóa thì anh không đưa, không cho đụng vào, bảo người khác tặng. Mong mọi người cho em lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng say nắng cô ôsin trẻ Chính mắt tôi thấy chồng và cô ôsin ôm nhau, ngồi trên ghế sofa xem ti vi như một đôi vợ chồng đang hưởng trọn những ngày hạnh phúc. Từ ngày gia đình bận rộn, tôi sinh con rồi đi làm có quá nhiều việc nên thuê ôsin. Trước khi đưa cô ôsin trẻ ấy về, mẹ tôi, người nhà tôi đã cảnh...