Chồng đánh đập, chửi em “ngu như bò”
Cứ mỗi khi giận nhau là anh ấy lại chửi em bằng những từ cục súc nhất.
Em cũng như bao người khác, hiện giờ tâm trạng em rất buồn mà không biết tâm sự cùng ai. Em mong chị chia sẻ với em và cho em 1 lời khuyên.
Em và chồng em quen nhau 3 năm rồi mới kết hôn, em năm nay mới 25 tuổi, còn chồng 26 tuổi. Chồng em là sĩ quan nhà nước, còn em làm kế toán. Hồi yêu nhau chồng em còn học ngoài Hà Nội, em thì làm ở Tp.HCM, vì khoảng cách xa nhau nên chồng em không tin tưởng em lắm. Và chúng em đã định chia tay nhau nhưng vì em quá yêu anh, vì nghĩ rằng 2 đứa gần nhà và nghề nghiệp của anh cũng ổn định. Một lần anh vào thăm em, anh đòi hỏi em nhiều lần nên chúng em đã có con. Sau đó tiến hành đám cưới.
Từ ngày đám cưới anh đã thay đổi với em, mỗi lần giận nhau anh xưng em là mày tao, “mày im đi”, hay “mày ngu như bò”, …lúc đó em rất buồn và hối hận. Em không hiểu tại sao anh lại là người như vậy, vì con nên em nhẫn nhịn cho qua để mong anh thay đổi.
Nhưng anh không thay đổi mà ngày càng quá đáng. Khi kết quả siêu âm cuối cùng không chính xác anh nói không phải con anh và đuổi em ra khỏi nhà. Em cũng cố nhịn mà bỏ qua, vì má chồng em khuyên e nên nhịn mà sống. Anh đi làm xa nhà nửa năm mới về thăm em và con, khi em sinh được 5 tháng chỉ chuyện nhỏ nhặt anh đã đánh em bầm hết người. Anh chửi những lời thô tục với em, đồ con đĩ, con chó…
Em cứ nghĩ chắc xa nhau nên anh không tin em, vì vậy em đã ôm con lên Gia Lai sống với anh để vợ chồng gần gũi. Lên đó anh lại đánh em lần nữa, chỉ vì anh đưa điện thoại mà em không cầm, anh viết đơn ly dị và đuổi em đi, cứ giận một chút là anh mày tao, đi làm thì không cho em đi, ở nhà thì tiền tiêu gì anh cũng kêu tiết kiệm, mua đồ thì anh nói em sửa soạn… Và nhiều lần như vậy, em thấy cần cho anh thời gian nên em ôm con vào lại thành phố HCM để xin việc.
Video đang HOT
Anh thường đánh đập và chửi bới em (Ảnh minh họa)
Anh không giữ em lại mà còn nhắn tin: Mày nghe lời mẹ mày, mày đi làm đĩ nuôi con gái mẹ mày đi, mày về tao chém chết mày…em rất buồn nhưng em thấy mình còn thương anh nhiều quá, bạn bè ai cũng khuyên em nên ly dị, nhưng con em mới 11 tháng thôi. Em đã tìm được việc làm kế toán cho 1 cty lương cũng đủ cho 2 mẹ con.
Em mong chị cho em lời khuyên, giờ em phải làm gì cho con em đây, em có nên cố níu kéo để quay lại không chị. Em mong sớm nhận được thư hồi âm của chị, em có còn quay lại được không chị. (Em gái).
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, đã có gia đình, tuy nhiên, hiện nay vợ chồng em sống không hạnh phúc vì em thường xuyên bị chồng chửi bới và coi thường.
Quả thật, để xảy ra cơ sự như hiện nay đó là lỗi của em, do em đã quá yêu anh ta mà không nhận ra anh ấy có yêu mình hay không. Lý do hai người lấy nhau là do có con, do anh ấy đòi hỏi chứ cũng không hẳn xuất phát từ tình yêu với em.
Còn về phần em, vì yêu nên em chấp nhận hết mọi việc. Từ việc người ta không yêu, không tin mình đến cả việc đánh đập, sỉ nhục. Thay vì nói chuyện để giải quyết mọi việc, em lại nhẫn nhục mong chồng thay đổi, trong khi anh ấy không biết mình sai thì làm sao có thể thay đổi được?
Cách tốt nhất, hãy nói chuyện và nghiêm túc thể hiện quan điểm với anh ấy. Nhưng xem ra, khi anh ta đã đánh đập và coi rẻ em như em vậy thì cũng hơi khó để anh ta quay trở lại làm người tốt. Nhưng dù sao đó cũng là cơ hội cuối cùng của hai người. Nếu anh ấy thay đổi thì hãy tha thứ vì con cái, còn tốt nhất em hãy tìm cách giải thoát khác để không phải chịu đựng những sự đánh đập và chửi bới như vậy nữa.
Chúc em may mắn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Với em, yêu là chờ đợi
Vì chưa thực sự hiểu về nhau nên chúng ta buộc phải rời xa. Nhưng em vẫn sẽ chờ một ngày tình yêu đơm hoa kết trái.
Anh và em quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Ngay từ lần đầu gặp mặt, chúng mình đã có cảm tình và như tìm thấy nửa kia mà bấy lâu chờ đợi. Cả hai đến với nhau với tình yêu mãnh liệt. Anh tận dụng từng khoảng thời gian có thể để ở bên quan tâm, chăm sóc em. Anh giới thiệu em với bạn bè, người thân và lên kế hoạch cho tương lai của chúng mình. Khoảng thời gian đó, em thật sự hạnh phúc và tin rằng anh chính là người đàn ông của đời em. Và em tin lúc đó anh cũng cùng suy nghĩ với em, đúng không?
Em nhớ ai đó từng nói: "Điều gì dễ có được thì cũng dễ mất đi". Giờ đây nó đã trở thành sự thật trong tình yêu của anh và em. Công việc, cuộc sống khiến chúng ta ngày càng xa nhau. Mỗi người mải theo đuổi những suy nghĩ riêng, sống vì cái tôi của bản thân nhiều quá mà quên mất có một người cũng đang cần quan tâm, chia sẻ.
Giờ đây, khi đã thật sự không thuộc về nhau, em mới có thời gian để suy ngẫm về tất cả những gì anh nói. Em biết tất cả những điều nào là "Yêu anh em sẽ khổ", "Anh không có gì hết, anh sắp trở thành người thất nghiệp, em sẽ xấu hổ khi ai đó hỏi người yêu làm gì", "Em còn trẻ, khôn khéo, xinh đẹp có nhiều người theo đuổi em có nhiều sự lựa chọn..." Tất cả chỉ là ngụy biện mà thôi. Điều quan trọng nhất mà cả anh và em đều nhận ra là mình không hợp nhau.
Em nhớ có lần em đã nói với anh điều này nhưng anh bảo mọi thứ đều có thể dung hòa được, chỉ cần mình thật lòng và cố gắng thì tất cả đều có thể vượt qua. Nhưng sao giờ anh lại quên đi điều anh đã nói? Tại sao anh lại buông tay? Yêu anh, em chấp nhận tất cả, kể cả những khuyết điểm của anh, kể cả khi anh trắng tay nhưng tại sao anh lại đẩy em ra xa anh? Có phải vì anh đã không còn yêu em?
Giờ đây, em vẫn không thể hiểu được suy nghĩ của anh. Em muốn níu kéo. Em muốn cho tình yêu của chúng mình một cơ hội, cho bản thân thêm thời gian để suy ngẫm để hiểu về nhau nhưng em không thể làm thế có lẽ vì sĩ diện của một người con gái, vì thái độ lạnh nhạt của anh. Em chấp nhận buông tay trả anh về với thế giới của anh, nơi mà anh cảm thấy thoải mái khi không có sự xuất hiện của em.
Em muốn chờ đợi anh và chờ đợi cơ hội cho tình yêu của chúng mình. Em không quan tâm thời gian đó dài như thế nào. Bởi chỉ cần chúng ta có thể thấu hiểu nhau thì bao nhiêu năm cũng được. Nhưng có lúc lòng quyết tâm của em lại bị ảnh hưởng bởi những suy nghĩ xung quanh rằng con gái có thì. Chẳng nhẽ bây giờ người ta không thể chờ đợi nhau như cái thời của cha mẹ mình hay sao nhỉ? Dù vậy, với em, được chờ đợi anh đã là một hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh sẽ về bên em nhé! Em luôn ước một ngày nào đó anh lại đến bên em... Gửi Bờm yêu! Biết nói sao đây nhỉ? Em chẳng hiểu nổi em, tự nhủ lòng mình phải cố gắng xem như không có gì xảy ra, rằng mình chỉ là bạn mà thôi... nhưng thực lòng, từ bạn chuyển thành người yêuthì có thể chứ như mình bây giờ, từ...