Chồng ‘bật mí’ về lý do chán vợ khiến hội chị em sôi sùng sục
Viện cớ không có thời gian tập luyện, rằng ăn kiêng rất hại cho sức khỏe, cô ấy vẫn ăn nhiều và lười vận động, rồi hằng ngày tra tấn cái lỗ tai tôi bằng những lời nhàm chán về sự béo.
Vợ tôi và những phụ nữ giống cô ấy có hiểu rằng chính sự than thở vô nghĩa đó làm chúng tôi chán ngấy hơn cả mỡ bụng của các bà hay không?
Ảnh minh họa: Internet
Vợ tôi cứ suốt ngày đứng trước gương, uốn éo xoay người đủ kiểu, và cuối cùng kiểu gì cũng quay sang tôi mà than thở là chồng ơi em béo quá, bụng nhiều mỡ quá.
Tôi viết lời này lên đây là mong chị em hiểu đàn ông nghĩ gì, để không có tình trạng như vợ tôi, làm cho chồng mệt mỏi chán ngán nhưng không hiểu vấn đề, cứ trách móc chồng vô tâm, vô lý. Vợ tôi vốn rất xinh, da trắng, môi đỏ, mắt to như búp bê. Ngay từ hồi con gái, cô ấy đã có thân hình hơi tròn trịa (là tròn đẹp, hấp dẫn), sau khi sinh hai đứa con thì lên cân khá nhiều. Tôi nghĩ chuyện phụ nữ ngoài 30, sinh nở 2 lần thì thân hình có sổ ra cũng là thường, cô ấy vẫn đẹp trong mắt tôi và tình cảm tôi dành cho vợ cũng không hề nhạt đi. Tôi nói rõ điều đó mỗi lần vợ than béo, và hỏi chồng rằng béo như thế này thì xấu lắm chăng, chồng chán lắm mà không nói ra chăng… Có vẻ vợ chẳng tin những điều tôi nói.
Ngày nào vợ tôi cũng mấy lần uốn éo trước gương, xoay ngang xoay ngửa ngắm nghía, vỗ vỗ vào bụng mình rồi than thở là béo quá, xấu quá, mỡ bụng phèo ra nhiều quá, rồi lại quay sang bắt tôi phải nhận xét trung thực về tình trạng mỡ của cô ấy. Mệt hết cả người, bảo người thế ổn rồi thì cô ấy không tin, bảo cũng hơi béo nhưng không sao thì cô ấy sẽ tra tấn tôi cả buổi bằng những lời than thở. Ngán quá đi mất.
Tôi bảo vợ, rằng em béo như thế với anh không vấn đề gì, nhưng nếu bản thân em thích hình ảnh mình gọn gàng hơn thì hãy tập thể dục và kiểm soát chế độ ăn, thay vì cứ tự than béo như vậy. Thế nhưng cô ấy không làm, viện cớ không có thời gian tập luyện, rằng ăn kiêng rất hại cho sức khỏe. Cô ấy vẫn ăn nhiều và lười vận động, rồi hằng ngày tra tấn cái lỗ tai tôi bằng những lời nhàm chán về sự béo.
Vợ tôi và những phụ nữ giống cô ấy có hiểu rằng chính sự than thở vô nghĩa đó làm chúng tôi chán ngấy hơn cả mỡ bụng của các bà hay không?
Theo tienphong.vn
Video đang HOT
Mẹ chồng tương lai vừa gặp đã tra khảo, tôi thả nhẹ tấm "kim bài" rồi 1 mực hủy hôn
Ngày ra mắt cũng vui vẻ thuận lợi. Bác gái chào đón tôi nhiệt tình lắm, còn bào tôi quà cáp làm gì cho phiền hà. Mãi đến cuối buổi, bác hỏi tôi đúng một câu làm tôi lúng túng.
Đến giờ tôi vẫn không thể tin được là trên đời này còn tồn tại những người với cái tư tưởng cổ hủ, khó chịu đến thế. Nhưng nghĩ lại thì tôi cũng vẫn còn may, biết được để mà tránh, không có cứ thế cưới về rồi lại rước nhục vào người.
Chuyện vừa mới kết thúc khoảng một tuần trước thôi. Tôi và Việt yêu nhau cũng khá lâu rồi. Tôi rất thích tính cách phóng khoáng và hiện đại của Việt, chuẩn đàn ông thế kỉ 20. Tôi đã nghĩ là mình vớ bở rồi. Bởi tôi cũng đi du học về nói chung đầu óc khá thoáng, chỉ sợ yêu phải anh nào gia trưởng hay là nhu nhược thì khổ.
Tuần trước anh ấy nói muốn đưa tôi về ra mắt. Tôi có dò hỏi trước xem bố mẹ anh ấy là người như nào, vì dù tôi không để tâm đến tiểu tiết, nhưng không phải ai cũng thế, nhất là các dì các mẹ. Anh ấy chỉ nói mẹ hơi khó tính, nhưng cũng bảo tôi cứ yên tâm vì anh đã nói chuyện với mẹ trước rồi.
Ngày ra mắt cũng vui vẻ thuận lợi. Bác gái chào đón tôi nhiệt tình lắm, còn bào tôi quà cáp làm gì cho phiền hà. Mãi đến cuối buổi, bác hỏi tôi đúng một câu làm tôi lúng túng. Bác hỏi thẳng thừng luôn, là tôi còn trinh không. Tôi không biết nên trả lời thế nào, ngồi im mãi, còn phải khẽ giật tay áo Việt thì anh mới giải vây cho.
Ngày ra mắt cũng vui vẻ thuận lợi. Bác gái chào đón tôi nhiệt tình lắm, còn bào tôi quà cáp làm gì cho phiền hà. (Ảnh minh họa)
Trên đường về, tôi có hỏi anh là anh có để ý chuyện tôi không còn trong trắng không, anh không nói gì, chỉ ậm ừ cho qua. Lúc đó tôi mới biết hóa ra anh cũng không phải tư tưởng mới mẻ gì như tôi nghĩ. Chẳng qua là anh không nhắc đến thôi.
Hôm sau mẹ anh gọi điện hẹn tôi ra ngoài gặp mặt nói chuyện. Buổi gặp mặt này chả khác nào buổi khả sát con dâu tương lai xem tôi có đạt yêu cầu không. Bác hỏi tôi những câu như là: đã thẩm mỹ chưa, học vấn thế nào, sau này kết hôn có đi làm không, có biết chăm lo nhà cửa cơm nước không... Tôi trả lời đều trót lọt.
Lúc bấy giờ người ta mới lộ mặt thật. Bác gái đưa ra bản điều kiện kết hôn với tôi, còn nói nhan sắc tôi tàm tạm, chưa thẩm mỹ gì, coi như cũng có gen tốt truyền cho con. Học vấn cũng không tệ nên coi như ổn, sau này cháu sinh ra không sợ ngu dốt.
Bác còn nói, sau này kết hôn tôi không cần đi làm, ở nhà Việt nuôi. Con trai bác có nhà riêng, có xe hơi, lương tháng ba bốn chục triệu, mỗi tháng sẽ cho tôi tiền đi chợ. Nhà sẽ không đứng tên tôi. Đấy vẫn chưa phải quá đáng nhất đâu, bác còn nói bao giờ có thai, tôi đẻ con trai thì nhà bác chăm lo hết, sẽ cho tiền, còn đẻ con gái thì sẽ không có gì, ở cữ nhà ngoại phải tự lo. Cuối cùng bác còn chốt một câu, dù sao tôi cũng không bằng Việt, nhận được như vậy là quá nhiều.
Buổi gặp mặt này chả khác nào buổi khả sát con dâu tương lai xem tôi có đạt yêu cầu không. (Ảnh minh họa)
Nghe những lời khinh miệt như thế, tôi bực bội khó chịu ra mặt. Không ngờ mẹ anh lại là người như vậy, không phải chỉ đơn giản là khó tính đâu mà còn cổ hủ, vô lý, trọng nam khinh nữ.
Tôi chờ bác nói hết rồi, không phản kháng, chỉ lặng lẽ đặt thẻ nhân viên lên bàn. Trên đó ghi rõ, tôi là giám đốc marketing, chức vụ còn cao hơn cả Việt, tiền lương hàng tháng tôi kiếm được tổng cộng lại cũng ngang ngửa anh. Nhà riêng anh mua cũng là tôi phụ tiền, thủ tục nhận nhà đến giờ còn chưa xong. Đến chỗ mua xe cũng là do tôi giới thiệu mới được giá tốt, giờ vẫn còn đang trả góp không lấy lãi. Điều kiện của tôi so ra còn tốt hơn mấy lần con trai bác, tại sao lại phải chịu miệt thị như thế? Bác gái giận tím mặt, hậm hực ra về.
Tối hôm đó, Việt gọi điện cho tôi, chửi tôi một trận, còn bảo tôi là vô giáo dục, vô lễ với mẹ anh. Sẵn cơn bực trong người, tôi chia tay luôn. Những người như vậy không nên dây dưa làm gì cho mệt.
Tôi rút tiền mua nhà, nhắn cho anh ta một tin thông báo rồi cắt đứt liên lạc luôn. Suốt cả tuần vừa rồi, ngày nào anh ta cũng đến công ty tìm tôi, không thì đến tận nhà, nhì nhèo xin lỗi, nói rằng đã hiểu lầm tôi. Ngoài phiền phức ra thì tôi chẳng còn cảm giác gì nữa. Đối với những người lúc nào cũng tự cho là mình ăn trên ngồi trốc người khác như thế thì đúng là phải đánh cho sáng mắt ra.
Thùy Trang
Theo Thoidaiplus.giadinh.net.vn
Đàn bà chán chồng còn đáng sợ gấp vạn lần đàn ông chán vợ Những người đàn bà chán chồng như tôi, ngay cả việc cãi nhau, hơn thua với chồng cũng thấy thật thừa thãi. Chồng muốn ra sao thì ra, muốn ăn nhậu, muốn đi thâu đêm cũng mặc kệ. Tôi không khóc, không tranh luận hơn thua, không chỉ trích... Lẽ thường, chúng ta nghĩ rằng đàn ông sau những năm tháng hôn nhân...