Chồng 3 năm không chạm vào vợ nhưng nhất quyết không ly hôn, lý do khiến vợ nghẹn đắng
Trái tim của một người phụ nữ cô đơn chính giữa gia đình đã chẳng thể nào cưỡng lại những cử chỉ hành động quá đỗi ngọt ngào ấy.Chúng tôi đã trò chuyện, đi du lịch cùng nhau và làm chuyện đó. Tôi như được trở thành một người phụ nữ thực sự sau ngần ấy năm có chồng.
Chúng tôi đến với nhau là do sự mai mối của hai bên gia đình. Mẹ anh chơi rất thân trong một hội bạn cùng bác tôi, thấy cậu con trai đã ngoài 30, sự nghiệp ổn định nhưng chẳng màng gì tới chuyện vợ con nên quyết cất công mai mối kiếm đứa cháu đích tôn.
Bản thân tôi là đứa chưa từng thích chuyện yêu đương qua mai mối vì nó rất thụ động. Ban đầu tôi đành phải nhận lời gặp mặt anh chỉ bởi vì bác nói đây là người bạn rất thân của bác, gia đình lại danh giá nên tôi khó lòng từ chối.
Vậy mà cuối cùng, tôi lại là người chủ động trong mối quan hệ ấy. Ngay từ lần đầu gặp gỡ, tôi trái tim tôi đã xao xuyến trước người đàn ông này. Anh có vẻ gì đó rất đàn ông, rất nam tính, tính tình có chút gia trưởng nhưng với tôi, đàn ông phải quyết đoán mới đáng để gửi gắm cả đời.
Ngay từ lần đầu gặp gỡ, tôi trái tim tôi đã xao xuyến trước người đàn ông này. Ảnh minh hoạ.
Được hai bên gia đình hậu thuẫn nên chuyện tình cảm của chúng tôi diễn ra khá nhanh. Sống với nhau một thời gian tôi mới biết không phải anh chưa từng có mối tình nào mà còn yêu một người con gái tha thiết nhưng không được gia đình đồng ý vì bố cô ấy từng đi tù.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì tôi sinh được con trai đầu lòng. Sống chung với bố mẹ chồng, nhưng tôi ít khi cảm thấy khó xử hay không thoải mái vì mẹ chồng rất quý tôi, sau khi có cháu đích tôn thì lại càng chiều chuộng.
Mẹ chồng nàng dâu thuận hoà, sinh được con trai đầu lòng, những tưởng tôi sẽ có được cuộc hôn nhân viên mãn nhất nhưng đó lại là lúc tôi phát hiện chồng có những biểu hiện lạ.
Anh dần dần hờ hững với chuyện chăn gối hoặc có thì cũng như làm cho xong trách nhiệm hoặc chỉ để thoả mãn nhu cầu của anh. Xong xuôi phần mình anh lập tức buông tôi ra rồi nằm quay lưng lại để ngủ. Nhiều đêm tôi nằm mà nước mắt vòng quanh, đúng là đáng thương nhất là khi nằm cạnh chồng mà vẫn cảm thấy cô đơn.
Cuộc sống vợ chồng tôi ngày càng trở nên tẻ nhạt. Tôi phải tự sốc lại tinh thần, quyết làm mới mình, đi làm đẹp, mua sắm rồi học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm cho chuyện phòng the nhưng kết quả thì hoàn toàn trái ngược. Thậm chí anh còn buông lời khó nghe khi tôi chủ động gạ gẫm anh.
3 năm là quãng thời gian vợ chồng tôi sống với nhau như những người bạn, mà không, 2 người bạn có khi còn thân thiết quan tâm lo lắng nhau hơn thế. Tôi vẫn cố chịu đựng cho đến khi anh ngày càng quá đáng.
Video đang HOT
Tuy không bắt được quả tang nhưng tôi cảm nhận rõ mồn một được chuyện anh có một người đàn bà khác. Anh đi sớm về muộn, trở về nhà trong tình trạng men rượu nồng nặc, thậm chí có lúc quan hệ còn gọi tên người đàn bà khác.
Tôi cảm thấy cô đơn, lạc lõng khi sống chính giữa gia đình mình. Tôi cố làm mọi thứ để quên đi sự thật đắng ngắt ấy. Đó cũng là lúc tôi quen Đức, một cậu trai kém tôi 3 tuổi.
Đến khi gặp mặt tôi mới biết người đàn ông nói chuyện có vẻ rất chín chắn, điềm đạm ấy hoá ra lại chỉ đáng tuổi em mình. Ảnh minh hoạ.
Chúng tôi trò chuyện rất nhiều qua mạng xã hội và đến khi gặp mặt tôi mới biết người đàn ông nói chuyện có vẻ rất chín chắn, điềm đạm ấy hoá ra lại chỉ đáng tuổi em tôi. Tôi phân biệt ranh giới rất rõ ràng còn Đức lại thẳng thừng tuyên bố sẽ đem lại hạnh phúc thực sự cho tôi.
Trái tim của một người phụ nữ cô đơn chính giữa gia đình đã chẳng thể nào cưỡng lại những cử chỉ hành động quá đỗi ngọt ngào ấy. Chúng tôi đã trò chuyện, đi du lịch cùng nhau và làm chuyện đó . Tôi như được trở thành một người phụ nữ thực sự sau ngần ấy năm có chồng.
Đức chính thức đề nghị chuyện cưới xin với tôi. Cậu ấy nói muốn tôi được đàng hoàng mặc chiếc áo cô dâu, chuyện con riêng anh cũng sẽ không khi nào đối xử phân biệt.
“3 năm rồi chúng ta sống với nhau chỉ như những người khách chung nhà trọ. Anh không hề chạm vào em cũng không quan tâm gì đến vợ mình, chúng ta ly hôn thôi”, tôi nói với chồng.
“Ly hôn? Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy, hãy tin anh, anh đã làm từ rất lâu rồi. Em biết gia đình mình như thế nào, anh không thể làm điều gì khiến ông bà phật lòng. Ly hôn là chuyện quá sức tưởng tượng so với họ. Chúng ta hãy cứ sống thế này đi, ai có cuộc sống của người đấy, dù sao bố mẹ cũng rất quý em, ông bà rất quý cháu”, anh vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ.
Hoá ra, người đàn ông mà tôi vẫn coi là chồng đã nghĩ đến chuyện ly hôn từ lâu, chỉ là vì gia đình mà chẳng thể đường hoàng bước đến với người đàn bà trong bóng tối ấy. Anh còn biết cả chuyện của tôi với Đức nhưng vẫn thản nhiên như không.
Tôi cảm thấy vô cùng chán nản và khó xử. Nếu ở lại, con tôi sẽ được sống trong gia đình điều kiện, có đủ bố mẹ, ông bà thương yêu nhưng còn tôi? Chẳng lẽ cả quãng đời còn lại tôi sẽ phải sống bên người đàn ông dành cả trái tim cho người đàn bà khác?
Theo eva.vn
Nghi ngờ con trai bị "đổ vỏ", mẹ chồng bày mưu với cháu trai nào ngờ...
Có thể giữa chúng tôi còn nhiều điều chưa hiểu về nhau nhưng thực sự hành động của bà khiến tôi không thể chấp nhận được.
Trước khi lấy chồng, tôi có một cửa hiệu tóc nho nhỏ trên thành phố. Học hành không giỏi giang nên tôi cũng xác định không cố đấm ăn xôi một vị trí công việc hành chính.
Ngày quyết định lên thành phố học nghề, tôi cũng trải qua nhiều áp lực từ phía gia đình lắm. Hàng xóm xung quanh rồi bà con đều nói vì sao có tấm bằng đại học như tôi mà không cố chạy lấy một vị trí làm nhà nước ở xã rồi lấy chồng có con, ổn định gia đình.
Nếu vậy thì nhàn thật, nhưng lương công chức ba cọc ba đồng, biết bao giờ mới trả được hết chỗ nợ nần đã đầu tư vào để chạy. Hơn nữa, tôi nghĩ nghề nào cũng là nghề, miễn là mình làm nó một cách có tâm và không phạm pháp.
Sau một thời gian trải qua nhiều nghề và nghe ngóng tình hình, tôi quyết định trụ lại với việc học làm tóc. Tôi xin vừa học vừa làm tại một salon tóc có tiếng ở Hà Nội. Có bắt tay vào làm mới biết không có nghề nào là đơn giản, từ việc sấy tóc tưởng chừng ngon ơ tôi cũng phải học mất mấy tháng mới dám làm cho khách.
Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu. Ảnh minh họa.
Vừa học vừa làm được năm rưỡi, tôi quyết định ra mở riêng cho mình một cửa hàng tóc. Vốn không có nhiều nên tôi chỉ mở một cửa hàng nhỏ ở ngoại thành. Công việc ban đầu khá khó khăn khi khách chưa quen, chỉ đến gội đầu chứ không làm tóc. Tuy nhiên sau một thời gian, cửa hàng tôi cũng đã thu hút được một lượng kha khá khách quen.
Trong thời gian còn học ở salon kia, tôi quen với Lâm, chồng tôi bây giờ. Chúng tôi chỉ hơn kém nhau 2 tuổi nên mọi suy nghĩ cũng như tính cách đều rất hợp nhau. Anh làm nghề xây dựng, không ở cố định một nơi nhưng bất cứ khi nào có thời gian anh đều tới thăm tôi.
Anh là người đàn ông tốt, hết mực chiều chuộng tôi, công việc lại cũng kiếm ra tiền. Ở con người anh duy chỉ có một điều tôi không mấy thoải mái đó là việc anh quá ghen tuông. Khách hàng của tôi có cả nam cả nữ, việc chuyện trò với khách là chuyện đương nhiên, chỉ có vậy mà nhiều lần anh giận dỗi vì không chịu được cảnh tôi vui vẻ bên người đàn ông khác.
Chúng tôi ngoài những lúc giận hờn như vậy ra thì rất thắm thiết. Yêu được một thời gian, anh cũng dẫn tôi về quê ra mắt gia đình. Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu.
Tôi biết nhiều người, đặc biệt ở quê còn có định kiến với nghề này nhưng tôi không quan tâm. Với tôi, thời gian sẽ là thứ giúp mọi người trả lời câu hỏi về nhân cách đó. Quan trọng là tình yêu của chúng tôi dành cho nhau. Mùa xuân năm sau đấy, chúng tôi vượt qua mọi cấm cản của gia đình để nên duyên vợ chồng.
Lúc cưới là tôi đã có thai được hai tháng, chồng lại nay đây mai đó nên tôi nghe theo lời anh dừng công việc ở cửa hàng để về quê ở cùng bố mẹ chồng. Anh là con trai duy nhất trong nhà nên cũng không muốn cảnh bố mẹ một nơi, con cái cũng mỗi đứa mỗi nơi.
Trước đó, trong lòng tôi luôn nghĩ cứ đối xử tốt thì bố mẹ chồng sẽ tốt và yêu quý mình. Nhưng đến khi về làm dâu quê người, thực sự bước vào cuộc hôn nhân tôi mới thấu hiểu mọi thứ không đơn giản như mình nghĩ.
Dù chúng tôi cưới nhau nhưng mẹ chồng vẫn giữ định kiến về nghề nghiệp trước đây của tôi. Tôi lại có thai trước cưới nên không ít lần tôi thấy bà và hàng xóm nói bóng gió về bố của đứa trẻ. Tôi không quá quan tâm đến suy nghĩ của người khác nên cũng cho qua. Nhiều lúc cục tức dâng lên đến đỉnh đầu mà nghĩ vì con nên tôi lại đành nín nhịn.
Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội. Ảnh minh họa.
Gia đình chồng tôi làm hàng ăn nên dù bầu bí tôi vẫn phải làm việc đến tận ngày đẻ. Bố mẹ chồng đều dạy từ sáng sớm, mình là dâu con không dậy thì không được. Lắm lúc mệt mỏi chỉ muốn được ở bên cạnh chồng, nằm nguyên một ngày mà cũng không được.
Rồi ngày sinh cũng tới. Thật may thằng bé lại chọn chào đời đúng lúc bố có nhà. Ít ra bầu bí xa nhau nhưng lúc đẻ có chồng ở bên cạnh cũng được an ủi phần nào. Thằng bé vừa ra đời, mẹ chồng tôi đã nhanh nhảu đón tay để xem cháu. Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội.
Cơn đau vì đẻ còn chưa hết, nay phải nghe những lời này tôi giận lắm nhưng không làm được gì. Sự việc lên đến đỉnh điểm khi vừa xuất viện về nhà được vài ngày, tôi bỗng phát hiện con mình bị mất một nhúm tóc.
Sự thật đằng sau nhúm tóc bị cắt đó khiến tôi choáng váng. "Thủ phạm" không ai khác chính là mẹ chồng tôi. Bà muốn mang đi xét nghiệm ADN để chắc chắn đấy là cháu đích tôn của mình.
Tôi giận tím người, đem chuyện kể với chồng thì không ngờ anh đáp lại rất bình tĩnh.
"Em thông cảm cho mẹ, chỉ là bà thử cho yên tâm thôi mà. Em không làm gì khuất tất thì sao phải lo".
Câu nói của anh càng khiến tôi nổi cáu. Có lẽ nào trong thâm tâm anh cũng muốn xác nhận bố của con tôi?
Theo eva.vn
Khổ sở vì mẹ chồng luôn chê bai, nhiếc móc Tôi lấy chồng 5 năm trời mới sinh được một mụn con. Những tưởng, mẹ chồng tôi phải mừng rơi nước mắt vì có đứa cháu bế bồng, chăm sóc, trong nhà từ đây rộn rã tiếng cười, tiếng nói bi bô của trẻ. Vậy mà, khi vừa đón tay từ bác sĩ, khi tôi và chồng đang lâng lâng hạnh phúc, bà...