Cho những chiều hoang hoải nắng
Đứng trên cầu và bên anh, khoảnh khắc hạnh phúc em chưa bao giờ quên…
Những buổi chiều cùng anh rong ruổi trên khắp những con đường Hà Nội, anh đã bảo em rằng: “Sau lưng anh là nắng và gió!”. Phải, vì em thích nắng, thích những cơn gió dịu nhẹ thoảng qua! Có lẽ bởi thế mà em luôn bắt anh đèo lên cầu Long Biên đón gió. Đứng trên cầu và bên anh, khoảnh khắc hạnh phúc em chưa bao giờ quên…
Tháng Năm có rất nhiều nắng, nhiều gió và cũng nhiều những cơn mưa rào bất chợt! Em vẫn vậy, vẫn hàng ngày đi đi về trên con đường quen và vẫn muốn phóng xe lên cầu Long Biên mỗi khi thấy lòng chuếnh choáng buồn.
Ngày anh quyết định ra đi cũng là ngày anh tự tay đặt dấu chấm hết cho mối tình quá nhiều day dứt của chúng ta. Em đã khóc cho những điều không thể là mãi mãi… Gạt nhẹ nước mắt, em bấm tin nhắn: “Yêu em như vậy là đủ rồi! Mệt mỏi vì em như vậy là đủ rồi, anh đừng nghĩ tới em nữa!”… Tin nhắn trả lời: “Em cũng đừng bận tâm tới anh nữa nhé!”. Em gượng cười. Vậy là hết! Hết cả những giận hờn, hết cả những yêu thương…
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Người ta gọi đó là Chia tay!
Đau thương anh trao, em coi đó là kết quả của tình yêu non nớt thời học sinh. Em đã yêu anh bằng tất cả sự chân thành em có và tuyệt nhiên, chẳng hề hối hận, ngay cả khi yêu anh, nước mắt nhiều hơn nụ cười. Cuối cùng thì chia tay là cách anh đã chọn, em chấp nhận điều đó như một điều hiển nhiên sẽ phải đến!
Em yêu anh lắm đấy, cũng nặng tình lắm đấy, nhưng em chẳng phải là kẻ lụy tình, em càng không thích thú với tình yêu đơn phương – nhất là yêu đơn phương người yêu cũ. Vậy là em chọn cách quên anh!
Cầu Long Biên có lẽ vẫn vậy! Vẫn lộng gió và hoang hoải nắng. Từ khi chia tay, chắc anh chẳng còn quay lại nơi ấy nữa. Và em cũng đã cố dặn lòng sẽ không đến nữa, dù đã đôi lần muốn tìm lại chút bình yên xưa cũ. Em sợ mình sẽ lại thấy lòng quay quắt vì những điều đã qua…
“Sẽ chẳng bao giờ em đến nữa anh ơi
Nơi ký ức đã trở thành câm lặng
Con đường nhỏ lối xưa hút vắng
Hoàng hôn màu xa lắc nơi nao ….”
Theo Tiin.vn
Em sẽ học cách quên
Em tin rằng lần này em sẽ học được cách quên anh thật sự. Đã lâu em không ngồi viết thế này, hôm nay được nghỉ học ngồi nhà nghe bài hát "Em cần có anh" và cái không khí se lạnh đầu mùa làm em lại nhớ anh.
Em biết dù thế nào đi nữa, dù cho em có chờ, em có yêu anh nhiều đi thế nào đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không bao giờ là của em cả.
Anh mãi chỉ coi em như một cô em gái của thằng bạn thân, một người bạn và không gì hơn phải không anh? Tất cả những gì anh nghĩ về em, em có thể cảm nhận được đó chỉ là những quan tâm như một người anh thôi, thế nhưng sao em lại nhớ và yêu anh nhiều như thế này chứ. Em nhớ và yêu anh cả trong giấc ngủ của mình, mỗi khi thức dậy người đầu tiên em nghĩ đến cũng là anh, mỗi khi mở máy tính việc đầu tiên em làm là ngồi và ngắm khuôn mặt anh hàng giờ. Em cũng không hiểu vì sao em lại thế, hình như đó là thói quen từ ngày em dành tình cảm của mình cho anh.
Em chỉ là người luôn dõi theo từng bước chân của anh trong cuộc đời thôi (Ảnh minh họa)
Nhiều khi em tự bảo mình hãy quyết tâm quên anh đi để tìm cho mình một tình yêu mới đến từ hai phía chứ không phải là một tình yêu đơn phương như bây giờ. Nhưng em đã không thể làm được và tình yêu đơn phương đó vẫn tồn tại. Em đã yêu anh như thế trong suốt ba năm qua tuy không nhận được gì nhiều hơn sự đau khổ nhưng sao em vẫn yêu anh. Em thấy quên một người sao mà khó đến thế anh ơi! Hôm vừa rồi anh và em nhắn tin nói chuyện với nhau sao mà nó xa là thế anh. Anh trả lời em vô tình đến thế. Em biết anh không được khéo léo trong giao tiếp nhưng anh đã làm trái tim em nhói đau đấy anh ạ.
Em đã từng hứa với chính mình là em sẽ quên anh đi và em sẽ không làm phiền anh nữa. Em chỉ là người luôn dõi theo từng bước chân của anh trong cuộc đời thôi. Em sẽ cố học cách quên anh. Em sẽ tìm cho mình một tình yêu mới nhưng em vẫn sẽ nhớ anh mối tình đơn phương của em. Em tin rằng lần này em sẽ học được cách quên anh thật sự. Lần cuối tạm biệt anh chú bộ đội trong tim em!
Chúc anh luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Chúc anh có một nơi làm việc tốt khi ra trường và hãy là một chú bộ đội tốt nhất trong em anh nhé.
Theo 24h
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở Vì tình yêu này em đã rất đau khổ, em không muốn mình trở thành người yếu đuối. Em gặp anh vào năm thứ nhất đại học, khi đó ấn tượng đầu tiên của em về anh đó là một chàng trai đẹp, thư sinh và cũng rất ngoan hiền. Tuy nhiên, chưa bao giờ em nghĩ mình lại có thể yêu anh...