Cho những ai đang sợ tổn thương – Cứ yêu đi, đừng sợ!
“ Thanh xuân, trái tim vì một người mà lỡ nhịp cũng là một loại hạnh phúc…..”. Cảm xúc không dễ có và tình yêu không dễ đến! Vậy nên, nếu yêu được, hãy cứ yêu đi. Đừng đong đo cân đếm giữa hạnh phúc và tổn thương…
Tôi có một đứa bạn sắp lấy chồng vào tháng 5 này. Là đứa đầu tiên kết hôn trong số những “cụ già” neo đơn của “viện dưỡng lão” chúng tôi nên chúng tôi rất lo lắng và quan tâm cho cái ngày trọng đại ấy của nó lắm. Vì chúng tôi vẫn hay đùa với nhau bằng một niềm tin mãnh liệt rằng: “Đầu xuôi đuôi lọt. Đám cưới nó êm xuôi thì chúng tôi cũng sẽ sớm có người hốt mà thôi”. Vậy có gì để viết về tình yêu của nó chứ? Có đấy, rất nhiều điều để nói là đằng khác!
Tình yêu của nó cũng chẳng phải êm đềm và nồng cháy như những cặp đôi trẻ tuổi khác. Để đến được ngày hôm nay, tình yêu của nó cũng đã biết bao lần can trường đối đầu với những sóng gió từ những yếu tố bên ngoài. Chúng ta thường quan tâm tới kết quả mà bỏ qua giai đoạn.
Nhưng nếu một lần quan tâm một tới những tháng ngày chông chênh ấy trước khi đến với bến bờ hạnh phúc, chúng ta sẽ rất bất ngờ và kinh ngạc trước những gì mà người khác trải qua. Tôi biết nó có rất nhiều điều khổ tâm và suy nghĩ lắm trước khi đi đến quyết định hôn nhân này. 3 tháng trước ngày cưới, tôi bắt gặp ánh mặt đượm buồn của nó. Có quá nhiều mâu thuẫn và khúc mắc cho cuộc hôn nhân này. Không phải là vì tình cảm đôi bên mà vì yếu tố từ gia đình, từ những áp lực bên ngoài. Tôi thấy lo lắng cho những tháng ngày chẳng bình yên sau đám cưới của nó khi thầy phán với nó rằng tuổi hai người không hợp nhau và nó sẽ lận đận đường tình hôn nhân tới hẳn ba lần!
Vậy mà sau tất cả, nó vẫn quyết định cưới. Chúng bạn tôi không biết nên vui hay buồn cho cái quyết định đấy của nó. Vui vì thấy tình yêu của nó cuối cùng cũng có ngày đơm hoa kết trái sau những tháng ngày khó khăn nhưng lại buồn vì lo lắng cho cuộc sống hôn nhau sau này. Tôi thì khác. Tôi ủng hộ quyết định của nó. Vì với tôi, hạnh phúc là khi mình sống trọn phút giây, trọn con tim ở thời khắc đó.
Tôi biết những nỗi khổ tâm và cả những trăn trở lo âu của nó trước ngày bước vào lễ đường. Nhưng nếu chỉ ở đó ngồi lo lắng, đầu hàng trước những dự đoán của số phận thì có phải quá ngốc nghếch và yếu đuối quá không? Chúng ta đều sống mà không biết trước được tương lai và đó là lý do mà cuộc sống này càng trở nên ý nghĩa. Chúng ta hoang mang trước những sự lựa chọn và đó là lý do mà cuộc sống này càng trở nên thú vị. Chúng ta lo lắng trước những nỗi đau, những biến cố mà cuộc sống này có thể mang đến và đó là lý do chúng ta càng trân trọng cuộc sống này hơn.
Video đang HOT
Cuộc đời này nằm trong tay chúng ta. Vẫn biết duyên phận là do ông trời đã định sẵn nhưng nếu bạn cứ phó mặc số phận cho ông trời vậy sau này liệu bạn có cảm thấy hối tiếc? Cứ yêu đi, cứ cưới đi dù có thể kết quả sẽ không được như bạn mong muốn. Liệu rằng những phút giây chúng ta gục đầu trước số phận sẽ mang lại cái cảm giác sung sướng khi được thật sự sống trọn với trái tim mình không? Cho dù nó ngắn ngủi, cho dù nó không thể có một happy ending như bạn muốn nhưng ít nhất bạn đã vui, bạn đã hạnh phúc! Vốn dĩ không có tình yêu vĩnh cữu, chỉ có những phút giây vĩnh cửu của tình yêu. Mỗi chúng ta luôn phải học cách đón nhận hạnh phúc và chấp nhận cả những tổn thương mất mát mà hạnh phúc đó mang lại.
Tôi không thích những cô gái/chàng trai đánh mất niềm tin vào tinh yêu sau những cú sốc tình cảm. Tôi cũng không mong muốn nhìn thấy những chuyện tình kết thúc không phải vì lý do hết yêu. Tôi cũng đã từng tổn thương, rồi lại hạnh phúc và lại tổn thương thêm một lần nữa.
Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì những quyết định mình đưa ra. Tôi trân trọng những phút giây hạnh phúc thực tại vì tôi biết sẽ không bao giờ có thêm một giây phút hạnh phúc thứ hai với cùng một khung cảnh và cùng một con người như thế. Con người gặp nhau là do duyên. Vậy hãy ở cạnh nhau đến khi duyên cạn rồi ra đi cũng chưa muộn. Đừng để sau này về già ngồi ngẫm lại và tự trách bản thân: ” Sao ngày trước mình đã không can đảm giữ lấy tình yêu ấy? “. Đừng để những câu như ” Biết đâu”, “Phải chi”, “Nếu như”,…cứ vang mãi trong sự nuối tiếc của bạn. Không phải chuyện tình nào cũng có một kết thúc thật đẹp. Chúng ta cũng yêu, cũng chia tay và cũng đau khổ như hàng triệu người khác trên thế giới này. Chúng ta không là ngoại lệ.
Chúng ta sẽ có giây phút hạnh phúc và đáng nhớ nhất của tuổi thanh xuân nếu như không quá suy nghĩbận tâm sau này sẽ tổn thương ra sao và đau khổ thế nào. Chúng ta sẽ có thể mỉm cười khi nghĩ về những hồi ức của tuổi trẻ nếu như bây giờ chúng ta không “đóng cửa” trái tim vì quá “ám ảnh” một kết thúc như mơ cho chuyện tình của mình. Cho những ai ngại yêu vì sợ lặp lại cảm giác tổn thương, hãy cho phép trái tim mình ngốc nghếch mà sống trọn với tình cảm của bản thân đi vì tôi biết chắc rằng bạn sẽ có cách vượt qua cái cảm giác thất tình “chết tiệt” ấy thêm một lần nữa. Không những có thể, mà chắc chắn bạn sẽ vượt qua một cách dễ dàng hơn những gì bạn có thể tưởng tượng. Hãy tin tôi đi nhé!
Về cô bạn của tôi, tôi không có gì ngoài cầu chúc nó hạnh phúc. Nó lo nhưng nó không sợ. Nó tin vào người chồng, vào sức mạnh tình yêu mà nó đã ra sức giữ gìn và bảo vệ bấy lâu nay. Nó cũng không biết trước được tương lai sẽ hạnh phúc hay đắng cay ra sao mà chỉ biết cố gắng vun vén cho hạnh phúc này. Nếu ông trời vốn dĩ đã an bài cuộc đời nó là như thế, sao không cho nó một niềm tin rằng biết đâu sẽ có một kỳ tích xuất hiện và làm thay đổi số phận? Nếu không có kỳ tích, nó cũng chẳng có điều gì phải hối tiếc vì những tháng năm ngọt ngào ấy của tuổi trẻ, nó đã sống trọn với từng nhịp đập con tim, đã yêu một tình yêu thật lòng.
“Có người làm bạn cảm động bao nhiêu thì vẫn không thể nảy sinh tình cảm. Lại có người chỉ trao một ánh nhìn bạn liền muốn gửi cả trái tim”. Cảm xúc không dễ có và tình yêu không dễ đến! Vậy nên, nếu yêu được, hãy cứ yêu đi. Đừng đong đo cân đếm giữa hạnh phúc và tổn thương mà tình yêu ấy mang lại. Trong tình yêu, càng đơn thuần thì càng tốt. Chỉ cần hai trái tim chân thành ở cạnh nhau, sống trọn những giây phút yêu đương cùng nhau, biết đâu kỳ tích sẽ xuất hiện. Nhưng lỡ nếu không, bạn cũng sẽ chẳng hối tiếc vì thanh xuân của bạn có người ấy mới trở nên tuyệt đẹp và đáng nhớ đến thế. Hãy thoát ra khỏi lớp vỏ “phòng bị’ của mình. Hãy cho trái tim của bạn yêu và được yêu một tình yêu dại khờ như chính tuổi trẻ của bạn.
“Thanh xuân, trái tim vì một người mà lỡ nhịp cũng là một loại hạnh phúc…..”
St
Bên nhau nhưng trái tim không hướng đến nhau thì sao phải phí thanh xuân của nhau?
"Tại sao anh không buông bỏ khi mà anh luôn im lặng. Đôi khi chênh vênh suy nghĩ em rốt cuộc là gì của của anh?
Mình bên cạnh nhau nhưng trái tim không hướng đến nhau thì tại sao phải bỏ phí tuổi thanh xuân của nhau? "
" Đôi khi em luôn tự hỏi " Vì sao lại bỏ phí tuổi thanh xuân này của mình để bên cạnh anh - một người vô tâm như vậy? ". Tại sao lại không dành khoảng thời gian đó dành cho việc tìm cho mình một mối tình khác, một người quan tâm mình hơn?.
Nhưng những suy nghĩ đó không thể được đối với em ngay cả câu trách mắng anh là người vô tâm có khi em chẳng nói ra được.
Chúng ta có khi một ngày chẳng hờn nói với nhau một câu không thì lâu khi lại vu vơ hỏi nhau " em làm gì vậy " " ngủ sớm nhé! ". Đối với một cô gái như em điều đó vô tâm lắm, em luôn muốn nói cho anh nghe một ngày của em như thế nào, em ra sao...
Nhưng không thể nói, sợ ảnh hưởng đến công việc anh làm cũng không muốn nghe anh nói với em mấy câu quen thuộc " anh đang làm nói sau nhé, anh đang bận việc anh nhắn lại sau " rồi anh im lặng.
Em cũng chẳng buồn anh vì công việc, cuộc sống của anh vì anh đang cố gắng cho cuộc sống của mình. Nhưng lại có khi đêm về em hỏi anh " anh hết bận chưa " anh bảo hết rồi nhưng lại vui cùng bạn bè.
Em luôn muốn hỏi anh" tại sao anh không buông bỏ khi mà anh luôn im lặng. Đôi khi chênh vênh suy nghĩ em rốt cuộc là gì của của anh? Mình bên cạnh nhau nhưng trái tim không hướng đến nhau thì tại sao phải bỏ phí tuổi thanh xuân của nhau? "
Em không luôn nói hay mong rằng chúng ta mãi bên nhau luôn vui vẻ, điều đó hoàn toàn không thể chúng ta còn trẻ hứa rồi lại thêm niềm tin thất vọng khi bên nhau.
Nhưng em mong nếu một ngày anh thấy trong tình cảm này có chút rắc rối đến anh, cuộc sống của anh cứ thẳng thắn nói ra với em, em chẳng trách anh gì cả nhưng đừng im lặng mà cứ bên cạnh em nhưng lại không hướng đến em lúc đấy em sẽ hận anh rất nhiều vì cứ từng ngày anh cứ ở bên không chút yêu thương thì phí thời gian của anh tìm được người phụ nữ bên mình và cả của em tình được người đàn ông của mình.
Theo Phununews
Hạnh phúc tuổi thanh xuân Thanh xuân, trai tim vi môt ngươi ma lơ nhip cung la môt loai hanh phuc. Trương thanh rôi lai không cân mong nhưng cuôc hen ho xa hoa hay nhưng mon qua đươc đong đêm băng vât chât nưa. Cung không biêt co phai là đa qua cai tuôi teen Cang trương thanh bao nhiêu, tinh yêu lai cang đơn gian bây...