Chiếc quẩy tình yêu
Dù nghe đi nghe lại câu chuyện này tới mấy chục nghìn lần nhưng tôi không bao giờ cảm thấy chán.
Năm đó, chị bị ốm, anh dùng xe đạp đèo chị đến trạm y tế xã để khám bệnh. Moi móc hết mọi ngóc ngách trong túi áo, túi quần, cuối cùng anh cũng có đủ tiền để chị tiêm một mũi và mua hai gói thuốc đem về nhà uống.
Lóc cóc đèo chị về nhà, rẽ vào con đường nhỏ, rồi rẽ trái, một mùi thơm tự nhiên ở đâu theo gió bay tới, khuấy động khứu giác của cả hai người. Anh nuốt nước miếng đánh ực, chần chừ vài giây, rồi hỏi chị: “Em có muốn ăn quẩy nóng không?”
Cũng đang lén nuốt nước miếng như anh, đột nhiên nghe tiếng anh hỏi, chị vội vã lắc đầu: “Không, em không muốn ăn đâu”. Rồi chị lắc lắc chiếc túi đựng khoai lang đã luộc chín vẫn ôm trong lòng nãy giờ và bảo: “Có khoai ở đây rồi, anh không lo em bị đói đâu”. Chị biết rõ, trong túi anh chẳng còn một cắc bạc nào, làm gì có tiền mà mua quẩy cho chị ăn chứ.
Lóc cóc đèo chị về nhà, rẽ vào con đường nhỏ, rồi rẽ trái – Ảnh minh họa
Anh lặng lẽ nhìn chị, nhìn rất lâu như muốn hiểu thấu tâm can chị. Chị ngượng ngùng, cúi xuống. Thật đáng ghét, mùi thơm lại xồng xộc bay đến, khiến chị không thể đừng việc nuốt nước bọt thèm thuồng.
Dựng chiếc xe đạp ở góc đường, anh vội vã băng qua bên kia, nơi có chảo quẩy nóng đang bốc hơi nghi ngút. Chị thấy anh đứng ở đó chỉ chỉ chỏ chỏ. Đột nhiên mặt chị nóng bừng, mắt nhắm lại. Trời ạ, chúng ta có phải là ăn xin đâu, sao anh có thể từ bỏ thể diện của mình mà ngửa tay xin người khác như thế? Mở mắt ra, chị đã thấy anh tươi cười đứng trước mắt chị, tay cầm một chiếc quẩy nóng giòn thật thơm ngon.
Chị tức giận, lắc mạnh đầu: “Không ăn. Em không phải là ăn xin, em không ăn đồ ăn xin.”
Anh cao giọng: “Ai bảo đây là đồ ăn xin, anh đổi bằng sợi thuốc lá đấy chứ.”
Chị ngạc nhiên: “Đổi bằng sợi thuốc lá ư? Vậy lúc anh muốn hút thuốc thì làm sao?”
Video đang HOT
Anh nghiện thuốc lá đã nhiều năm rồi. Trong mắt anh, thuốc lá còn quan trọng hơn cả cơm. Mệt, chỉ cần một điếu thuốc là khỏe ngay. Đói, cũng chỉ cần một điếu thuốc là no bụng. Thuốc anh hút đều là do nhà tự trồng được, sau khi phơi khô, lá sẽ được thái sợi nhỏ và cất trong hộp, khi nào muốn hút thì anh sẽ cuốn vào giấy thành điếu thuốc.
Anh cười và đùa: “Một ngày không hút thuốc cũng chẳng chết được đâu. Nếu thèm thuốc, anh lấy lá khô bên đường đốt lên, hít khói, thì có khác gì hút thuốc đâu. Em ăn mau đi, quẩy còn nóng đấy.”
Chị bảo, chiếc quẩy này chia đôi nhé, anh một nửa, em một nửa, nhưng anh lắc đầu và bảo: “Không, em ăn đi, anh không thích những loại đồ ăn nhiều dầu mỡ thế này đâu.”
Chị cắn một miếng mà nước mắt rưng rưng. Anh hỏi: “Thơm không, ngọt không em?”. Anh không ngờ câu trả lời của chị lại là: “Không, đắng lắm anh ạ”. Anh thoáng ngỡ ngàng: “Đắng ư? Sao lại có thể đắng được chứ? Để anh ra bảo người bán hàng đổi cho em cái khác nhé”. Chị nhíu mày: “Anh không tin thì thử ăn một miếng mà xem”, rồi chị nhét từng miếng vào miệng anh, miếng thứ nhất, miếng thứ hai, lạ quá, anh có thấy đắng tí nào đâu nhỉ, trái lại là rất ngọt và thơm đấy chứ.
Nhìn vẻ mặt phân vân của anh, chị đột nhiên cười phá lên. Lúc đó anh mới vỡ lẽ ra chuyện gì đã xảy ra. Chị “lừa” anh, để anh cùng chị chia sẻ chiếc quẩy ngon ngọt này đây.
Nhân vật “anh” ở trong câu chuyện này, là bố của tôi 30 năm về trước, còn “chị” chính là mẹ tôi. Câu chuyện này bố tôi đã kể lại cho tôi nghe 9999 lần, mẹ kể 9999 lần. Nhưng hai người kể chuyện luôn có một chút khác biệt. Bố quên tình tiết đổi những sợi thuốc lá yêu quý để lấy chiếc quẩy đó, còn mẹ thì quên tình tiết mình đã “lừa” bố như thế nào để bố cùng ăn. Dù nghe đi nghe lại câu chuyện này tới mấy chục nghìn lần nhưng tôi không bao giờ cảm thấy chán. Tôi chỉ mong rằng sau này, mình sẽ có một câu chuyện tình yêu đáng quý thế này để kể lại cho các con của tôi nghe thôi!
Theo GĐVN
Đêm tân hôn, mẹ chồng gõ cửa bảo: 'Đừng để con trai tôi lao động quá sức'. Con dâu chạy ra thì thầm 1 câu làm bà ngượng ngùng tái mặt
Tôi là Mai, tốt nghiệp đại học sư phạm với tấm bằng giỏi và đã đi dạy được 3 năm. Tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống gắn bó với nghề giáo. Từ nhỏ, tôi đã được bố mẹ dạy cho cách sống, "là con gái thì phải hiền thảo, nhẫn nhịn, kính trên nhường dưới..."
Nhà tôi cách nhà chồng khoảng 700m, hai chúng tôi lớn lên bên nhau, mới đầu là tình bạn, sau chuyển thành tình yêu, cuối cùng tôi trở thành vợ của anh.
Khi mọi người trong khu biết chúng tôi chuẩn bị kết hôn, nhiều người bàn ra tán vào lắm. Họ nói rằng người dịu dàng như tôi về bên đó làm dâu sẽ bị khổ vì mẹ chồng tương lai của tôi nổi tiếng là "đáo để".
Lúc đó, vì tình yêu tôi dành cho anh quá lớn, với lại tôi nghĩ mình ngoan hiền thì mẹ cũng chẳng có lí gì mà làm khó tôi. Hơn nữa, chồng tôi lại là một người đàn ông tốt, anh sẽ không vì mẹ mà đối xử tệ với tôi.
Ảnh minh họa
Trước hôn lễ, tôi cùng chồng đi mua sắm đủ thứ trang hoàng cho phòng tân hôn. Hai hôm sau tôi ghé qua mang theo cái máy tính bàn, cái gì làm được thì cứ làm trước, cưới xong còn nhiều đồ cá nhân phải chuyển về nữa. Tôi ngạc nhiên khi thấy bộ chăn ga mới tinh lại được thay bằng một bộ cũ đã được dùng trước đó. Tôi có hỏi chồng nhưng anh chỉ đáp qua loa rằng mình sắp có con nhỏ, con mà tè ra thì lãng phí nên mẹ cất hộ, khi nào con lớn thì dùng sau.
Bàn trang điểm trong phòng cũng không cánh mà bay, lại là mẹ bảo phòng nhỏ, nên để ít đồ còn lấy không gian mà thở, có đó không cần thiết nên mẹ cho vào phòng em gái anh rồi.
Tôi giận lắm, định quay sang chất vấn chồng thì mẹ ở đâu chạy vào nói:
- Con mang theo máy tính thì sau cưới rồi mà làm việc buổi tối là mỗi tháng phải đóng thêm cho mẹ 200 nghìn tiền điện đấy. Thời buổi giá cả leo thang, việc gì làm được ở trường thì cứ tận dụng mà làm, đừng mang việc về nhà con ạ.
Tôi chỉ biết vâng mẹ rồi xin phép ra về. Những điều này có thể nhịn được nên tôi cố nhịn thôi.
Vả lại, tôi đang mang thai. Dù thời nay, "ăn cơm trước kẻng" không còn là sự lạ thì nó cũng không được chào đón. Cả nhà chồng biết việc tôi đã mang bầu được 5 tháng trước khi cưới. Hôm ấy, tôi nói với mẹ rằng mai, tôi sẽ đi sắm đồ sơ sinh. Thế mà mẹ gàn ngay:
- Mẹ đã có kinh nghiệm nuôi thằng Tuấn, biết cần phải mua những gì, hơn nữa thời gian này mẹ lại rảnh. Con cứ đưa tiền mẹ đi mua giúp cho, con bụng mang dạ chửa nên hạn chế đi lại.
Để dĩ hòa vi quý, tôi lại ngậm ngùi đưa tiền để mẹ giúp theo ý mẹ. Lần sau tôi đến, mẹ vội khoe ngay:
- Đấy, mẹ đã sắm đủ đồ cho cháu đích tôn, mẹ cất gọn trên phòng hai đứa, con lên mà xem.
Tôi nghe mẹ nói thì hào hứng lắm nhưng đến khi mở ra thì chỉ vỏn vẹn hai bộ quần áo sơ sinh và mấy cái khăn sữa, chăn ủ. Những đồ cần thiết như bao tay, bao chân, bình sữa... và vô số đồ cần thiết thì mẹ bảo không quan trọng nên không mua để tránh lãng phí.
Tôi đã nghe nhiều lắm những chuyện về mẹ chồng tương lai, nhưng giờ mới thật sự là lúc để tôi ngấm và trải nghiệm. Tôi có bảo chồng nhắc khéo mẹ không nên tính toán quá mà làm xấu mặt đôi bên, vậy mà mẹ nói thẳng vào mặt tôi:
- Thanh cao gì nữa đâu mà còn đòi hỏi, gái chính chuyên thì đã không vác cái bụng ễnh ra thế kia về nhà này.
Tôi ức lắm nhưng chồng gạt đi và bảo nhịn mẹ cho qua chuyện, mẹ già rồi nói thế thôi nhưng không có lòng bụng nào.
Thế rồi ngày cưới của tôi cũng đến, tôi hạnh phúc cùng chồng đi chúc rượu bạn bè, quan khách. Khi buổi tiệc kết thúc, tôi mệt nhọc vào nhà vệ sinh thì vô tình nhìn thấy bố chồng đang nói chuyện điện thoại với bồ rất tình tứ. Tôi còn nghe rõ cuộc hẹn 8h tối nay của họ.
Tôi biết việc bố chồng có bồ từ lâu. Thật ra không phải chỉ tôi biết mà chồng tôi và cả khu phố nhà anh biết. Đó là chị chủ quán massage mới chuyển về đây năm ngoái, hơn 40 tuổi nhưng nhìn vẫn "ngon lành" lắm và có giọng nói ngọt như đường. Quán của chị này ngày đêm tập nập khách. Chỉ duy nhất mẹ chồng tôi không biết không hay.
Tôi quyết định im lặng, không kể chuyện này với ai để giữ cho gia đình yên ấm nhưng ngay buổi tối hôm ấy, khi vợ chồng tôi chuẩn bị nhập cuộc thì nghe tiếng mẹ vọng vào:
- Con dâu, thằng Tuấn nó yếu lắm, từ nhỏ chưa làm gì nặng, con đừng để nó lao động quá sức đấy.
Tôi nghe vậy thì tức điên, không thể nhẫn nhịn bà thêm một phút nào nữa. Nhanh chóng, tôi ra mở cửa và thì thầm vào tai mẹ:
- Con thấy chồng của mẹ yếu như vậy mà mẹ không đáp ứng được, còn để bố phải ra ngoài tìm người khỏe hơn. Mẹ cứ ra quán massage đầu phố ngay bây giờ đi xem lời con nói có đúng không?
Mẹ chồng tôi định gào lên thì tôi chặn luôn: "Mẹ đi đi, không vài ngày nữa, bố mang cô ta và con riêng về bây giờ".
Tôi chưa kịp dứt lời thì mẹ đã chạy đi, tôi quay vào đóng cửa và tiếp tục một đêm nồng cháy bên chồng.
Theo WTT
Ngủ với chồng 5 năm không bằng lên giường 2 phút với anh thợ hồ "Chồng tôi không có nhà đâu, anh đừng sợ... Tôi chỉ cần 1 lần thôi...". Và rồi hôm ấy chị mới biết cảm giác được làm đàn bà thực sự dù chỉ có vài phút ngắn ngủi vụng trộm với anh thợ hồ ảnh minh họa Anh chị yêu nhau hơn 1 năm thì làm đám cưới. Ngày đó ai cũng bảo số...