Chia tay người yêu vì ‘thử’ mãi không có thai
Bây giờ thì đúng là như thế thật. Anh đòi chia tay sau hơn 6 tháng chúng tôi không có tín hiệu của chuyện con cái.
Yêu 2 năm thì hiến dâng
Cách đây vài tháng, tôi còn vô cùng hạnh phúc trong cuộc tình này. Tôi còn tưởng, mình sẽ có một tương lai tươi đẹp bên người đàn ông mà tôi yêu thương. Vì đó là thời gian yêu đương mặn nồng nhất, là quãng thời gian hạnh phúc nhất từ trước tới giờ mà tôi có được.
Anh là người đàn ông tuyệt vời, là người mà tôi tin tưởng nhất. Những gì anh cho tôi là những kỉ niệm quý giá nhất mà tôi không bao giờ quên được. Thời gian quen nhau rất ngắn, nhưng vì những điều giống nhau, chúng tôi tâm đầu ý hợp và nhanh chóng trở thành người yêu của nhau. Anh lo lắng, quan tâm tôi vô cùng.
Đó là thời gian vất vả của hai đứa. Cả hai đều ở tỉnh lẻ lên thành phố học và lập nghiệp. Ra trường, tôi mơ ước mình xin được một công việc tốt, nhưng cũng chỉ kiếm được công việc bình thường. Tuy nhiên, tiền lương cũng đủ để hai đứa tiêu pha, thuê mướn nhà cửa và trụ lại ở thành phố.
Ngày ngày, anh đến ăn cơm cùng với tôi, tôi làm những việc mà một người phụ nữ, một người yêu có thể làm cho anh. Thời gian ấy dù có khó khăn, nhưng chúng tôi thật sự cảm thấy rất hạnh phúc. Anh cũng luôn nói yêu tôi, hứa hẹn nhiều thứ và tạo động lực cho tôi cố gắng kiếm tiền, cố gắng có công việc tốt hơn để đời sống tốt hơn.
Tôi đã vì lo lắng đi khám thì bác sĩ bảo tôi bình thường, khả năng sinh con tốt, không vấn đề gì. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Được một thời gian, vì gần nhau quá lâu, cũng nhiều lần có ham muốn thể xác nhưng chúng tôi kìm chế, anh đã ngỏ ý với tôi. Và sau hơn 2 năm yêu nhau, sau nhiều lần giữ gìn bản thân, tôi cũng đã ngã vào lòng anh, cảm thấy yêu anh và đã không ngại trao thân cho anh. Anh cũng hứa, nếu như có bầu, chúng tôi về thưa chuyện với bố mẹ anh và xin cưới. Hai đứa yêu lâu rồi, công việc cũng ổn rồi với lại bố mẹ anh rất dễ nên không phải lo lắng gì.
Mãi không có thai người yêu muốn bỏ
Thế rồi, tôi cũng kiếm được công việc khá hơn sau khi đã có thời gian làm việc và có chút kinh nghiệm. Anh cũng vậy, công việc của chúng tôi thuận lợi hơn nhiều. Cả hai cũng vì thế mà cảm thấy yêu thương nhau hơn, có động lực hơn.
Nhưng mà, thời gian trôi đi, sau nhiều lần quan hệ không dùng biện pháp tránh thai, anh luôn thắc mắc vì sao tôi không thể mang bầu. Tôi kể câu chuyện ngày trước tôi cũng bị bệnh gì đó ở buồng trứng làm anh càng hoang mang. Anh cho rằng, chính vì nguyên nhân đó mà tôi không thể có con.
Thế nên, anh cứ cố gắng ra sức để khiến tôi có bầu. Nhưng mà, kết quả vẫn là con số không. Tôi cũng không rõ có phải mình hay không nhưng mà, nghe câu chuyện lôgic như thế thì có vẻ là do tôi. Thôi thì tôi cũng cứ nói với anh là cố gắng. Thậm chí tôi còn nói với anh là cứ cưới nhau đã, có bầu thì từ từ nhưng nhất định anh không đồng ý. Anh còn bảo &’ không có bầu thì sao cưới được’ khiến tôi thất vọng vô cùng.
Bây giờ thì đúng là như thế thật. Anh đòi chia tay sau hơn 6 tháng chúng tôi không có tín hiệu của chuyện có con. Tôi đã vì lo lắng đi khám thì bác sĩ bảo tôi bình thường, khả năng sinh con tốt, không vấn đề gì. Vậy thì tại sao, hay là tại anh. Nghĩ lại, đâu có cơ sở gì dám chắc tôi khó có con ngoài cái chuyện hồi bé của tôi. Nhưng đó chắc gì là nguyên nhân chính. Biết đâu đó tại anh. Nhưng dù sao thì, đó cũng là một cách để tôi nhận ra anh là con người thế nào. Mới có thời gian ngắn như vậy mà anh không cố gắng, anh lại đòi chia tay. Nếu vậy, tôi cũng từ bỏ anh, không nuối tiếc vì tôi không thể sống với người chồng thấy khó khăn thì lùi bước như vậy được. Tôi hoang mang vô cùng…
Theo VNE
Anh nghe lời mẹ thì mình chia tay!
Anh à. Chúng mình bên nhau cũng đã gần hai năm. Trải qua bao sóng gió, buồn vui, trồng cây đã gần đến ngày hái quả. Vậy mà giờ đây mình đã chính thức mất nhau.
Không phải bởi hết yêumà bởi định kiến gia đình, bởi sự cầu toàn và rất nhiều điều khác nữa mà chúng mình không đến được với nhau.
Em, một người yêu anh chân thành, chỉ biết yêu anh, đợi chờ, rồi hi vọng. Bởi em không phải ngươi giỏi lấy lòng người khác. Đặc biệt là người lớn tuổi bởi em chỉ nghĩ màu mè mà làm gì, mình cứ sống thật lòng mình, sống thật với con người mình thôi là mọi người sẽ hiểu. Nhưng cuộc sống không như con người ta mong đợi anh nhỉ?
Em đã thất bại khi về ra mắt mẹ anh. Em đã không đủ thông minh và khéo léo để làm vừa lòng mẹ anh. Em đã sống quá thật với con người mình. Em không màu mè, hoa lá. Đó là thất bại và cũng là một bài học lớn cho em.
Vượt qua được khó khăn đó, chúng mình muốn lấy nhau, sống cuộc sống vợ chồng thì....sóng gió lại một lần nữa kéo đến.
Em và em gái anh bằng tuổi, cùng đến tuổi lấy chồng, cùng được tuổi kết hôn. Nhưng mẹ anh luôn miệng nói rằng em anh là con gái, nên phải lo cho em của anh trước, phải lo xin công xin việc, lo mua xe máy cho em ấy rồi lo đám cưới cho em ấy nữa. Lo xong cho em ấy thì mẹ anh không có đủ khả năng về kinh tế để lo cho chúng mình nữa. Hơn nữa, mẹ anh muốn anh lấy 1 người có công ăn việc làm ổn định, phải là người nhà nước thì sau này chế độ ưu đãi tốt, anh mới đỡ khổ. Mà em thì chỉ làm thêm cho tư nhân, lương tháng chỉ đủ tự nuôi mình ăn ở và học tập tại mảnh đất thủ đô xa hoa này.
Anh biết gia đình em nhiều áp lực như thế nào nhưng anh vẫn lựa chọn theo cách mẹ anh đã quyết định. (ảnh minh họa)
Anh cũng nhiều lần phân tích để mẹ anh .Có vẻ như cố gắng của anh cũng đã tạm thời có kết quả khả quan. Nhưng chuyện cưới xin là chuyện cả đời người., hạnh phúc của anh, tình yêu của anh bây giờ là do mẹ anh quyết định. Anh có nói tìm được 1 người yêu và hiểu mình không hề dễ. Nhưng mẹ anh vẫn giữ quan điểm, vẫn muốn nếu yêu anh, em phải đợi chờ. Lại một lần nữa anh tôn trọng ý kiến của mẹ anh, em không dám nói gì. Em chấp nhận.
Mẹ anh bảo yêu thương nhau thì đợi chờ thêm vài năm nữa có đáng gì. Nhưng anh ơi, em năm nay 27 tuổi, em gái anh đã. Em cũng vậy nhưng đám cưới không dành cho em. Hết năm 27 tuổi rồi thì lại một năm nữa trôi qua vì em 28 tuổi không được tuổi cưới. Vậy là 2 năm, rồi lại 1 năm nữa đến khi em 29 tuổi. Khi đó mẹ anh sẽ tổ chức nếu chúng mình vẫn yêu nhau. Em chỉ ước giá như em 18 tuổi để đợi anh.
Anh biết gia đình em nhiều áp lực như thế nào nhưng anh vẫn lựa chọn theo cách mẹ anh đã quyết định.
Em còn có thể nói gì nữa đây anh? Buông tay thôi!
Để anh làm tròn chữ hiếu, để cả 2 ta đau 1 lần rồi thôi. Em không thể cố gắng được nữa anh ạ!
Làm con thì phải làm tròn chữ hiếu. Em biết điều đó nên sẽ không làm anh khó xử. Chỉ một lần này nữa thôi em rơi lệ, tự hứa với lòng mình để quên anh. Mình xa nhau anh nhé. Để sau này, như mẹ anh nói, vài năm nữa mẹ anh sẽ tổ chức được 1 đám cưới đàng hoàng cho anh.
Thật lòng em mong anh hạnh phúc với những gì mẹ anh mong muốn.
Theo VNE
Mấy năm tôi chờ đợi, còn anh cứ dửng dưng Chúng tôi yêu nhau tính đến nay cũng đã 5 năm. Đối với tuổi trẻ của một đời người thì 5 năm không phải là ngắn, nhất là lại đối với đời người con gái. Chúng tôi quen nhau khi tôi là sinh viên Sư phạm năm 3, còn anh là sinh viên Kiến trúc năm 2. Tình cờ chúng tôi gặp nhau...